NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ - Chương 385 Lâm Phiệt chấn động

  1. Home
  2. Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ
  3. Chương 385 Lâm Phiệt chấn động
Prev
Next

Chương 385: Lâm Phiệt chấn động
A?
Mọi người nhìn về phía phát ra âm thanh, nhìn thấy một thanh niên đang khoanh tay đi đến.
Người thanh niên này chính là Diệp Phàm.
Đoan Mộc cẩn thấy Diệp Phàm xuất hiện, thở phào nhẹ nhõm.
“Mày là ai?”
Võ Thiên Khiếu quát.
“Tao là ai không quan trọng, chỉ là con người tao không thích có kẻ khoác lác.”
Diệp Phàm bĩu môi.
“Tìm chết!”
Võ Thiên Khiếu tung một chưởng về phía Diệp Phàm.
Một chưởng này mang theo lực lượng của cao thủ Quân cảnh, xé rách không gian, lao về phía Diệp Phàm.
Một kích này làm tất cả những người ở đây rùng mình, không thể đỡ được.
Nhưng Diệp Phàm chỉ phất tay đã chặn được một chưởng này của Võ Thiên Khiếu.
Ầm!
Diệp Phàm đánh ra một quyền va chạm với
quyền của Võ Thiên Khiếu, lực lượng của hai bên va chạm vào nhau truyền ra một tiếng vang lớn.
“Cút!”
Diệp Phàm gầm lên, trong nắm tay phát ra một lực lượng bá đạo mạnh mẽ, nghiền nát lực lượng của Võ Thiên Khiếu.
Phụt!
Ngay sau đó Võ Thiên Khiếu nện trên mặt đất, điên cuông hộc máu.
Thấy Võ Thiên Khiếu, chủ nhân Võ Phiệt, thực lực Quân cảnh lại bị một hậu bối trẻ tuối đánh bại trong một chiêu, người của Đoan Mộc Phiệt, Lâm Phiệt, Hách Liên Phiệt, bao gồm Võ Phiệt đều ngây ra như phổng.
Đoan Mộc cấn nhìn Diệp Phàm với ánh mắt kiêng kỵ.
Mặc dù cô ta biết sự đáng sợ của Diệp Phàm, nhưng không ngờ hắn lại mạnh như vậy, ngay cả cao thủ Quân cảnh cũng có thể trấn áp.
Hai mươi mấy tuổi đã có thể đánh bại cao thủ Quân cảnh.
Quá yêu nghiệt!
Sợ rằng khắp Long quốc cũng khó tìm được một yêu nghiệt như vậy?
“Rốt cuộc này là ai?”
Võ Thiên Khiếu nằm trên mặt đất, mặt trắng bệch, nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm.
Hắn ta không ngờ với thực lực của hắn ta lại thua trong tay một hậu bối trẻ tuổi, điều này làm hắn ta không thể tiếp thu.
“Anh ấy là người đàn ông của tôi!”
Đoan Mộc cấn lên tiếng.
Nghe thấy Đoan Mộc cẩn nói vậy, tất cả mọi người vô cùng ngạc nhiên.
Diệp Phàm cũng ngạc nhiên nhìn Đoan Mộc Cấn.
“Cô nói gì?”
Võ Thiên Khiếu nhìn chằm chằm Đoan Mộc Cấn.
“Tôi nói anh ấy là người đàn ông của tôi!”
“Võ Thiên Khiếu, nếu anh còn đánh chủ ý lên tôi, tôi không cam đoan anh ấy sẽ không giết anh.”
Đoan Mộc cấn lạnh lùng quát.
“Cô…”
Võ Thiên Khiếu nhìn chằm chằm Đoan Mộc Cấn, một lửa giận bùng lên trong lòng.
Phụt!
Võ Thiên Khiếu tức giận hộc máu.
“Phiệt chủ!”
Người của Võ Phiệt vội vàng đi đến bên cạnh Võ Thiên Khiếu, quan tâm nói.
“Mang theo Phiệt chủ của các người rồi cút đi, còn dám bước vào Đoan Mộc Phiệt, giết không tha”
Đoan Mộc cấn lạnh lùng quát.
Ngay sau đó người Võ Phiệt vội vàng mang theo Võ Thiên Khiếu rời khỏi nơi này.
“Phiệt chủ Hách Liên Phiệt, Lâm đại trưởng lão, hai phiệt các vị còn có chuyện gì không?”
Đoan Mộc cấn nhìn về phía Hách Liên Bá và người Lâm Phiệt.
Hai người này nhìn chằm chằm Diệp Phàm, trong mắt tràn ngập kiêng kị, xoay người định rời khỏi.
“Chờ đã!”
Đột nhiên Diệp Phàm lên tiếng.
Sắc mặt người hai phiệt thay đối, dừng chân.
“Ông là Phiệt chủ Hách Liên Phiệt?”
Diệp Phàm nhìn chăm chú vào Hách Liên Bá, lạnh nhạt nói.
“Đúng vậy!”
Hách Liên Bá ngưng trọng nhìn Diệp Phàm.
“Lúc trước chính ông lợi dụng Phần Diềm Long Thủ chuẩn bị cướp lấy điện Long Vương đúng không?”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
“Sao cậu biết chuyện này?”
Hách Liên Bá nhíu mày.
“Bởi vì tôi là thiếu chủ điện Long Vương.”
Diệp Phàm lạnh lùng quát.
Hách Liên Bá biến sắc, nhìn Diệp Phàm nói: “Cậu…”
Rắc!
Hách Liên Bá đang định lên tiếng thì bị Diệp Phàm bóp nát cổ.
Hách Liên Bá trợn to mắt, chết không nhắm mắt!
“Dám tính kế điện Long Vương, đáng chết!”
Diệp Phàm vứt thi thế của Hách Liên Bá xuống đất.
Đám cao thủ Hách Liên Phiệt dại ra.
Người của Lâm Phiệt và Đoan Mộc Phiệt không ngừng nuốt nước bọt, đổ mồ hôi lạnh.
Phiệt chủ Hách Liên Phiệt lại dễ dàng bị giết như vậy.
Thực sự quá chấn động.
“Mang theo thi thể của Phiệt chủ các người rồi cút đi, dám tính kế điện Long Vương nữa, vậy Hách Liên Phiệt không cần tồn tại!”
Diệp Phàm uy hiếp.
Dứt lời, người của Hách Liên Phiệt không dám thở mạnh, vội vàng bỏ trốn mất dạng.
Người của Lâm Phiệt cũng vội vã chạy thoát.
Diệp Phàm nhìn về phía Đoan Mộc cấn, đang định nói chuyện thì đổi phương lên tiếng: “Mời công tử đi vào bên trong.”
Sau đó Diệp Phàm đi theo Đoan Mộc cấn vào trong một căn phòng.
“Phiệt chủ Đoan Mộc, tôi trở thành người đàn ông của cô từ khi nào?”
Diệp Phàm nỏi.
“Xin công tử tha tội, tôi làm vậy vì muốn mượn uy danh của công tử để chống lưng cho Đoan Mộc Phiệt mà thôi.”
“Nếu không cho dù hôm nay công tử giúp tôi giải quyết rắc rối, chỉ sợ say này còn sẽ có người đi tìm Đoan Mộc Phiệt gáy rối.”
“Nhưng nếu hôm nay cho bọn họ biết người đàn ông của tôi là một thiên tài có thế đánh bại cao thủ Quân cảnh, chắc chắn bọn họ sẽ kiêng kị Đoan Mộc Phiệt ba phần!”
Đoan Mộc cẩn nói thẳng.
“Cô đủ thành thật!”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Tôi biết với sự thông tuệ của công tử, chắc chắn đã nhìn ra tâm tư của tòi, việc gì tôi phải tìm cớ!”
Đoan Mộc cấn hơi mỉm cười.
“Cô rất biết tính kế, nếu không phải cô cho tôi một miếng Ngọc Rồng, chắc chắn tôi sẽ không đến.”
“Nhưng cô bảo Ngọc Rồng là tiền đặt cọc, xong việc còn có quà cảm ơn.”
“Vậy cô định lấy gì đế cảm ơn?”
Diệp Phàm bĩu môi nói.
“Công tử cảm thấy tôi thế nào?”
Đoan Mộc cẩn bước lên kề sát vào người Diệp Phàm.
“Cô…”
Diệp Phàm liếc nhìn Đoan Mộc cấn, Đoan Mộc Cẩn nói thắng: “Tôi lớn tuối hơn công tử, nhưng nhan sắc của tôi không kém, hơn nữa nếu công tử có được tôi, vậy cả Đoan Mộc Phiệt sẽ là của công tử.”
“Cô có quá nhiều mưu kế, tôi không thích.”
Diệp Phàm lùi về sau vài bước, lắc đầu.
“A, xem ra tôi không có phúc phận có được sự yêu mến của công tử.”
“Nhưng hôm nay công tử giúp tôi một việc lớn, tôi nên cảm ơn tử tế.”
Nói xong Đoan Mộc cấn lấy ra một chiếc hộp giao cho Diệp Phàm.
“Đây là gì?”
Diệp Phàm tò mò mở ra, bên trong là một hạt châu xanh biếc.
“Đây là đan Hồi Xuân, dù bị thương nặng đến mức nào, chỉ cần ăn viên đan dược này sẽ khôi phục ngay lập tức.”
Đoan Mộc cấn nói.
Diệp Phàm kinh ngạc nói: “Không ngờ cô còn có đan dược lợi hại như vậy!”
“Đan dược này do ông cố nội của tôi luyện chế, vẫn luôn giữ đến hôm nay, chưa có người sử dụng.”
Đoan Mộc cẩn nói.
“Ông cố nội của cô là luyện đan sư?”
Diệp Phàm ngạc nhiên nói.
“Đoan Mộc gia là thế gia luyện đan, năm đó dựa vào thuật luyện đan, Đọc Mộc Phiệt mới đứng trong chín môn phiệt lớn.”
“Nhưng xã hội dần hiện đại hóa, thiên nhiên ô nhiễm nghiên trọng, dược liệu càng ngày càng hiếm, thậm chí tuyệt chủng, làm cho luyện đan sư càng ngày càng vô dụng.”
“Đến thế hệ này của cha tôi, Đoan Mộc Phiệt đã không có nhiều người biết luyện đan, cho dù sẽ luyện đan, cũng không luyện chế được đan dược cao cấp.”
“Bởi vậy hiện giờ các phiệt khác đều muốn thâu tóm Đoan Mộc Phiệt.”
Đoan Mộc cấn giải thích.
“Ra vậy!”
“Vậy viên đan Hồi Xuân này chắc chắn rất quan trọng với các người, cô bỏ được đưa tôi?”
Diệp Phàm nói.
“Tôi lợi dụng công tử, coi như bồi tội.”
“Hơn nữa nếu công tử không ra tay, sợ rằng Đoan Mộc Phiệt đã không còn tồn tại, viên đan Hồi Xuân này cũng rơi vào tay người khác, còn không bằng tặng công tử.”
Đoan Mộc cấn nói.
“Tôi không khách khí.”
Diệp Phàm nhận lấy viên đan Hồi Xuân này, có viên đan này, tương đương có thêm một mạng.
“Sau này nếu có chuyện, có thể liên hệ với
tôi!”
Nói xong xoay người rời đi.
Sau khi tiễn Diệp Phàm đi, Đoan Mộc cẩn nhìn về phía các trưởng lão: “Các vị, các vị còn định để tôi gả cho Võ Thiên Khiếu sao?”
Đám trưởng lão im lặng không nói.
“Nếu hôm nay để anh ấy nghe thấy lời của các ngươi, hậu quả sẽ thế nào? Chắc các ông biết rất rõ.”
Đoan Mộc cấn nói tiếp.
Lời này của cô ta dọa sợ đám trưởng lão kia, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Bọn họ vội vàng quỳ xuống nói: “Phiệt chủ, chúng tôi sai rồi, xin cho chúng tôi một cơ hội, sau này chúng ta đều nghe theo phiệt chủ.”
Sau khi chứng kiến sự lợi hại của Diệp Phàm, vài vị trưởng lão Đoan Mộc Phiệt đã sinh ra sự sợ hãi kiêng kị với Diệp Phàm.
Nếu đế vị thiên tài yêu nghiệt kia biết chuyện người phụ nữ của mình muốn gả cho người khác, chắc chắn bọn họ sẽ chết.
Hiển nhiên, đám trưởng lão này đều cho rằng Đoan Mộc cấn là người của Diệp Phàm.
Đây là hiệu quả mà Đoan Mộc cấn muốn.
Cò ta muốn mượn uy thế của Diệp Phàm,
hoàn toàn khống chế Đoan Mộc Phiệt trong tay.
“Hôm nay tôi cho các người một cơ hội, nhưng tôi không hy vọng có lần sau.”
Đoan Mộc cấn lạnh nhạt nói.
“Vâng.”
Đám trưởng lão Đoan Mộc Phiệt liên tục gật đầu.
Tiếp theo, chuyện xảy ra ở Đoan Mộc Phiệt nhanh chòng lan truyền trong chín phiệt.
Khi các phiệt khác biết được người đàn ông của Phiệt chủ Đoan Mộc Phiệt đánh bại Phiệt chủ Võ Phiệt đã bước vào Quân cảnh, còn giết chết Phiệt chủ Hách Liên Phiệt, tất cả đều vô cùng khiếp sợ, khó có thể tin.
Đặc biệt khi bọn họ biết được người này mới hai mươi mấy tuối, tất cả đều trợn mắt há mồm.
Hai mươi mấy tuối có thế đánh bại cao thủ Quân cảnh?
Không thể nào?
Cả chín phiệt đều vô cùng chấn động vì tin tức này.
Các phiệt bắt đầu điều tra người đàn ông của Phiệt chủ Đoan Mộc Phiệt.
Trong Phương Đông Phiệt, Phiệt đứng đầu chín phiệt.
Một người đàn ông trung niên mặc trường bào máu tím kinh ngạc nói: “Hai mươi mấy tuổi đã có thế đánh bại võ giả Quân cảnh? Đây là thiên tài đến từ đâu?”
“Lập tức đi điều tra rõ chi tiết của người này.”
Người đàn ông này uy nghiêm ra lệnh.
Người này là Phương Đông Hách, Phiệt chủ Phương Đông Phiệt.
“Phiệt chủ, không xong!”
Đột nhiên một người đàn ông vội vã chạy vào.
“Làm sao vậy?”
Phương Đông Hách nói.
“Phương Đông Hạo Thiên, hắn…”
Người đàn ông này liên tục thở phì phò.
“Nó làm sao vậy?”
Phương Đông Hách vội vàng hỏi.
“Hắn đột nhiên bộc phát ma tính, đả thương người trông coi, chạy ra bên ngoài!”
Người đàn ông này nói.
Phương Đông Hách biến sắc, nói: “Lập tức thòng báo cho Phương Đông chiến, bảo hắn suất lĩnh quân đoàn Phương Đông đi bắt giữ thằng nhãi này, bằng bất cứ giá nào đều phải bắt về.”
“Nếu nó không chịu trở về, giết tại chỗ, tuyệt đối không thể để các môn phiệt khác biết đến sự tồn tại của nó.”
“Rõ!”
Người đàn ông này gật đầu chạy ra ngoài.
“Phiệt chủ, dù sao Hạo Thiên…”
Một người ở đây lên tiếng.
“Từ khoảnh khắc nó thức tỉnh huyết mạch ma đạo, nó không còn là con trai của Phương Đông Hách này!”
“Lúc trước ta không giết nó đã tận tình tận nghĩa.”
“Bây giờ nó lại chạy ra ngoài, nếu để người ngoài biết nó có được huyết mạch ma đạo, mặt mũi của Phương Đông Hách và Phương Đông Phiệt đều mất hết, ta tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra.”
Phương Đông Hách lạnh lùng quát.
Bóng đêm buông xuống!
Trong khu biệt thự cao cấp ở Đế Đô.
Trong biệt thự số 1 mà Diệp Phàm ở đang trải qua một trận đại chiến.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 385 Lâm Phiệt chấn động"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com