Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ - Chương 390 "Long Soái"
Chương 390: “Long Soái?”
“Ý ông là gì?” Từ Long Tượng liếc nhìn Long Chiến Thiên!
“Từ tôn chủ, hôm nay xin hãy cho tôi một chút thế diện. Chuyện này kết thúc ở đây đi!” Long Chiến Thiên ôm quyền nói với Từ Long Tượng.
“Kết thúc tại đây?”
“òng có quan hệ với cậu ta à?” Từ Long Tượng lạnh lùng hỏi.
“Cậu ta là tống chỉ huy của Long Hồn, tướng hàm sáu sao!” Long chiến Thiên đáp.
Soạt!
Ông ta vừa dứt lời, tất cả mọi người đều vô cùng bàng hoàng.
Tổng chỉ huy của Long Hồn?
Tướng hàm sáu sao sao?
Thán phận này thật không đơn giản!
Điều quan trọng nhất là Đế Đô vẫn đang thảo luận về việc tổng chỉ huy của Long Hồn giết cường giả của bảng Tông Sư.
Mọi người đều tò mò về danh tính của tổng chỉ huy Long Hồn.
Không ngờ vị tổng chỉ huy này lại chính là
thiếu chủ của điện Long Vương!
Chẳng lẽ tên nhóc này chính là người đã giết năm vị Tông Sư đó sao?
Làm sao có thế?
Hắn trẻ như thế nhưng lại có thể giết chết một cao thủ Tông Sư?
Điều này thật vô lý!
“Cậu ta chính là tống chỉ huy Long Hồn đã giết năm đại Tông Sư sao?”
Từ Long Tượng có chút kinh ngạc nhìn Diệp Phàm, hiến nhiên ông ta cũng biết được tin tức trước đó!
“Không sai!” Long Chiến Thiên nói.
“Cậu là cao thủ Tông Sư sao?” Từ Long Tượng nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm.
Nhưng Diệp Phàm lại không có trả lời ông ta.
Nhưng trong mắt người khác, thái độ im lặng này chính là thừa nhận!
Xì!!!
Trong giây lát, tất cả mọi người đều hít sâu, khó tin nhìn Diệp Phàm!
ở Long Quốc, thế mà lại sinh ra được một thiếu niên Tông Sư!
Đây đúng là một phép màu!
Lúc này, mấy gia chủ của các gia tộc lớn đều có chút bối rối.
Bọn họ không ngờ rằng Diệp Phàm thế mà lại là thiếu niên Tông Sư!
Chẳng trách bọn họ trước đây năm lần bảy lượt ra tay đều thất bại!
“Không nghĩtới nhiều năm như vậy, Long Quốc lại có một thiếu niên Tông Sư!”
“Long Vương cũng xem như có bản lĩnh, bồi dưỡng ra một đ’ô đệ Tòng Sư!” Từ Long Tượng nhàn nhạt nói.
“Không biết lần này Từ tôn chủ có thể bỏ qua cho cậu ta không?” Long Chiến Thiên hỏi.
“Hôm nay cậu ta đã mang quan tài đến đám cưới của Từ thiếu, phá hỏng đám cưới, lại còn ngông cuồng muốn giết Từ thiếu, làm sao có thế bỏ qua dề dàng như vậy được?”
“Nếu hôm nay thả cậu ta đi, ngày mai cậu ta lại ra tay với Từ thiếu thì sao?” Lữ Tứ Hải – lão gia nhà họ Lữ bước ra và nói.
“Không sai!”
“Từ tôn chủ, tuyệt đối không thể bỏ qua cho tên nhóc này!”
Người của Công Tôn gia, Mộ Dung gia, Âu Dương gia, Vân gia và Viên gia cũng lần lượt lên tiếng.
Sau khi biết được thân phận thiếu niên Tông Sư của Diệp Phàm, bọn họ biết rất rõ ràng bây giờ cách duy nhất có thể đối phó với Diệp Phàm chính là mượn sức Từ tôn chủ!
Soạt!
Khi đám người Lữ Tứ Hải lên tiếng, Long Chiến Thiên liền cau mày.
“Không sai, hôm nay cậu ta nhất định phải chết!”
“Hơn nữa tôi còn phải khiến cậu ta sổng không bằng chết!” Từ Thiên Hạo âm trầm hét lên.
“Yên tâm đi, anh nhất định còn chết sớm hơn cả tôi!” Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Diệp Phàm, đừng xúc động!” Long Chiến Thiên vội vàng nói.
“Long Soái, ông không cần khuyên tôi!”
“Tên này dám cướp vị hôn thê của tôi, anh ta nhất định phải chết!” Diệp Phàm lạnh lẽo quát lên.
“VỊ hôn thê của cậu?”
“Là cô ấy?” Long chiến Thiên kinh hãi nhìn về phía Khương Vân Hi.
“Không sai, năm đó điện chủ điện Long Vương đã đã định hôn ước với ông cụ nhà họ Khương, gả đại tiểu thư Khương gia cho thiếu chủ nhà ta!” Lúc này, Bạch Ưng Long Quân nhàn nhạt
nói.
Lời này vừa thốt ra, tất cả mọi người có mặt đều chết lặng.
Bọn họ không ngờ rằng đại tiểu thư Khương gia thế mà lại có hôn ước với thiếu chủ điện Long Vương!
Khó trách hôm nay thiếu chủ điện Long Vương tới gây chuyện!
“Đừng nói bậy, Khương gia chưa bao giờ thừa nhận hôn ước này!”
“Con rể duy nhất của Khương gia chính là Từ thiếu!” Khương Chính Thiên đứng dậy, hét lên!
“Chuyện hôn ước này là điện chủ của điện Long Vương chúng ta và ông cụ Khương gia quyết định, không phải do ông!” Bạch Ưng Long Quân hét lên.
“Không sai, hôn ước này là thật. Vị hòn phu của Khương Vân Hi tôi chính là anh ấy!” Đột nhiên Khương Vân Hi vén khăn phủ đầu rồi chỉ thẳng vào Diệp Phàm.
“Con khốn!”
Sắc mặt Từ Thiên Hạo tối sầm lại, tát Khương Vân Hi một cái thật mạnh khiến cô ngã nhào xuống đất!
Soạt!
Sắc mặt Diệp Phàm liền trở nên lạnh lẽo, trong mắt hắn toát ra sát khí đằng đằng nhìn chằm chằm Từ Thiên Hạo rồi hung hăng đá thẳng quan tài về phía hắn ta!
Rầm! Ị Ị
Quan tài lại bay lên rồi lao thẳng về phía Từ Thiên Hạo!
Lúc này cường giả đứng thứ năm mươi trong bảng Tông Sư liền một tay đỡ lấy quan tài, nhưng khi tay ông ta vừa chạm vào quan tài liền bị một sức mạnh đánh bật ra sau!
Chiếc quan tài này vẫn tiếp tục lao về phía Từ Thiên Hạo với sức mạnh vô cùng khủng khiếp.
Từ Thiên Hạo thấy vậy sắc mặt liền thay đối, trong lòng dâng lên một tia sợ hãi!
Bùm!!!
Vào thời khắc mấu chốt, quan tài đột nhiên nốtung!
Thân ảnh Từ Long Tượng chợt đứng trước mặt Từ Thiên Hạo, toàn thân toát ra một năng lượng vô cùng lớn!
“Nhóc con, cậu dám đả thương con trai của bốn tôn chủ!” Từ Long Tượng vô cùng tức giận, lạnh lùng nhìn Diệp Phàm.
Lúc này, không khí dường như đông cứng lại!
“Từ tôn chủ, xin hãy bớt giận!” Lúc này, cục trưởng sở Hộ Long cũng đứng lên, nói với Từ Long Tượng.
“Hôm nay ai nói đỡ cho cậu ta, vậy thì sẽ chết cùng cậu ta!” Từ Long Tượng phẫn nộ hét lên.
Soạt!
Nói xong ông ta liền vung tay lên rồi lao thẳnq về phía Diêp Phàm!