Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ - Chương 392 Đại chiến tộc Cơ Hoàng
Chương 392: Đại chiến tộc Cơ Hoàng
Tại dãy núi nào đó của Long Quốc có một quần thế kiến trúc huy hoàng, lầu gác đình đài đan xéo nhau, lộ ra khí thế vô cùng hùng vĩ và mang theo nét cổ kính!
Nơi này chính là tộc Cơ Hoàng!
Thân là con cháu của hoàng tộc chân chính, dù cho hoàng triều không còn tồn tại.
Nhưng bọn họ vẫn tự cho mình là hoàng tộc, vậy nên nơi ở mới rộng lớn khí phái như vậy!
Lúc này, một đám người vây quanh quảng trường tộc Cơ Hoàng.
ở giữa có một giá hình chữ thập, người phụ nữ đang bị cột trên đó chính là Trần Sư Sư!
Xung quanh xếp đầy củi lửa!
Thời gian trôi qua.
Đoàn người đi ra từ trong đại điện của tộc Cơ Hoàng.
Dẩn đầu là một người đàn ông trung niên khoác áo choàng tím, gương mặt lạnh lùng. Trên người tản ra khí thế uy quyền tối cao, giống như một vị vua cai quản thế giới!
Người này là tộc trưởng của tộc Cơ Hoàng – Cơ Phong Thiên!
Bên cạnh Cơ Phong Thiên còn có một người
con gái mặc váy dài màu tím, chính là Cơ Như Yên!
Nhưng mà lúc này gương mặt Cơ Như Yên lại thờ ơ vô tình, không có lấy một tia cảm xúc!
“Như Yên!!!”
Trần Sư Sư nhìn thấy Cơ Như Yên thì vội vàng hô lên, nhưng đối phương lại không hề có phản ứng, thậm chí còn không nhận ra Trần Sư Sư!
“Cơ Phong Thiên, ông đã làm gì Như Yên?”
Nhìn thấy dáng vẻ này của Cơ Như Yên, vẻ mặt của Trân Sư Sư thay đối, bà hét lên với Cơ Phong Thiên.
“Bà không cần phải biết chuyện này!”
Cơ Phong Thiên lạnh lùng nói.
“Cơ Phong Thiên, con bé là con gái ruột của ông đấy!”
“Ông có thế giết tôi, nhưng xin ông đừng làm hại tới Như Yên!”
Trần Sư Sư cầu xin Cơ Phong Thiên.
“Như Yên sắp trở thành người thừa thế mới của tộc Cơ Hoàng, đương nhiên tôi sẽ không hại con bé!”
“Nếu Như Yên muốn trở thành người thừa kế chân chính của tộc Cơ Hoàng thì bà không thể
sống!
Cơ Phong Thiên nhìn Trần Sư Sư.
“Chỉ cần ông không làm hại tới Như Yên, tôi chết thì có đáng là gì?”
“Nhưng tôi muốn hỏi một vấn đề, ông có thế trả lời thật cho tôi biết không?”
Trần Sư Sư nhìn Cơ Phong Thiên nói.
“Nói!”
“Rốt cuộc, ông đã từng yêu tôi chưa?”
Trần Sư Sư hỏi thẳng.
“Từng yêu!”
“Nhưng tôi là tộc trưởng tộc Cơ Hoàng, lợi ích của hoàng tộc là trên hết!”
Cơ Phong Thiên lạnh lùng nói.
“Haha!!!!”
“Tới đi!!!”
Nghe được câu trả lời của Cơ Phong Thiên, Trần Sư Sư cười tự giễu, bà nhắm hai mắt lại.
“Châm lửa!”
Cơ Phong Thiên ra lệnh.
Lập tức, củi xung quanh cây thánh giá bốc cháy, lửa bùng lên dữ dội.
Cơ Như Yên thấy cảnh tượng này, hai tay
không khỏi siết chặt.
Ầm!!!
Đúng lúc này, một tiếng nổ lớn truyền từ cửa chính của tộc Cơ Hoàng.
Cánh cửa ‘âm ‘âm sụp đổ.
Diệp Phàm đi vào với vẻ mặt lạnh như băng, phía sau còn có Huyết Phu, Long Kình và ba nghìn Long Quân!
Diệp Phàm nhìn thấy Trân Sư Sư sắp bị lửa cháy bừng bừng thiêu, ánh mắt hắn híp lại, ngay lập tức vọt tới.
Diệp Phàm đánh bay toàn bộ những củi lửa đang cháy ra ngoài, tia lửa văng gắp nơi.
Sau đó hắn cứu Trân Sư Sư ra ngoài: “Bà không sao chứ?”
“Thiếu chủ, sao cậu lại tới đây?”
Trần Sư Sư ngạc nhiên nhìn Diệp Phàm.
Lúc trước bà đã nhìn thấy ảnh chụp của Diệp Phàm ở Bách Hoa Lâu, vậy nên mới nhận ra hắn, nhưng vẫn rất ngạc nhiên khi Diệp Phàm xuất hiện ở đây!
“Có người muốn giết thành viên của Bách Hoa Lâu, đương nhiên tôi phải tới!”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Cậu là ai? Dám tự tiện xông vào tộc Cơ
Hoàng!”
Cơ Phong Thiên nhìn Diệp Phàm với ánh mắt lạnh như băng.
Vút vút vút!!!
Lúc này, một nhóm người mặc chiến giáp bạc, tay cầm lưỡi dao sắc bén lao ra từ bốn phía.
Trên người bọn họ tản ra khí thế lạnh như băng, thực lực thấp nhất cũng là Huyền cảnh!
Bọn họ chính là quân đoàn hộ vệ do tộc Cơ Hoàng thành lập!
Quân đoàn hộ vệ của tộc Cơ Hoàng trực tiếp giằng co với Long quân!
Người của tộc Cơ Hoàng nhìn chằm chằm với ánh mắt lạnh tanh, có thể ra tay bất cứ lúc nào!
“Thiếu chủ Bách Hoa Lâu!”
Diệp Phàm hờ hững đáp.
“Hóa ra là người của Bách Hoa Lâu?”
“Cho dù là người đứng đầu Bách Hoa cũng không có lá gan xông vào tộc Cơ Hoàng, cậu cũng can đảm đấy!”
“Nhưng nếu như cậu đã tới, vậy thì đừng nghĩtới chuyện rời khỏi đây!”
“Giết!”
Cơ Phong Thiên trực tiếp ra lệnh.
“Tôi cũng không có ý định đi!”
“Ra tay!”
Diệp Phàm lên tiếng.
Theo mệnh lệnh của hai người bọn họ.
Long quân và quân đoàn hộ vệ của tộc Cơ Hoàng lao vào chém giết lẫn nhau.
Đám cường giả của tộc Cơ Hoàng xông về phía Diệp Phàm.
Huyết Phu, Diệm, Natasha Romanoff, đối đầu trực tiếp với người của tộc Cơ Hoàng.
Huyết Phu cầm Ngư Trường Kiếm, một người một kiếm điên cuồng chém giết tộc Cơ Hoàng.
Với thực lực Tông cảnh ngũ trọng, cộng thêm Ngư Trường Kiếm, hôm nay cho dù là cường giả Tông cảnh bát trọng thì cũng không phải đối thủ của hắn!
Lúc này, một mình Huyết Phu chém giết mấy trăm cường giả tộc Cơ Hoàng.
“Như Yên, bắt bọn họ lại!”
Lúc này, Cơ Phong Thiên ra lệnh cho Cơ Như Yên.
Vút!
Cơ Như Yên lạnh lùng nhìn đám người Diệp Phàm, Huyết Phu, cơ thế nàng khẽ động rồi biến mất ngay trước mắt!
Ầm!!!
Giây sau, Cơ Như Yên xuất hiện trước mặt Huyết Phu, vung chưởng đánh hắn bay ngược ra ngoài.
Thực lực hiện tại của Cơ Như Yên so với trước kia phải nói là nhảy vọt!
“Cơ Như Yên!”
Diệp Phàm nhìn Cơ Như Yên rồi cất giọng gọi cô.
“Không biết người của tộc Cơ Hoàng đã làm gì với Như Yên. Hiện tại con bé dường như không biết chúng ta!”
Trần Sư Sư nói.
“Không quen chúng ta?”
Ánh mắt Diệp Phàm nhìn chằm chằm Cơ Như Yên!
Vụt!
Lúc này, Cơ Như Yên vọt tới trước mặt Diệp Phàm, một chưởng bổ về phía hắn.
Vút!
Diệp Phàm vung tay lên, một cây ngân châm đâm thẳng vào cơ thể Cơ Như Yên!
Đột nhiên Cơ Như Yên không thế động đậy.
“Ông còn dùng bí pháp khống chế ý thức của cô ấy!”
Diệp Phàm lại lấy châm bạc đâm vào đầu Cơ Như Yên, mấy giây sau, vẻ mặt hẳn lập tức thay đổi nhì chằm chằm Cơ Phong Thiên.
“Ý thức của Như Yên bị khống chế?”
Trần Sư Sư thay đổi sắc mặt, bà nhìn sang Cơ Như Yên.
“Đúng vậy, ông ta dùng bí pháp và sức mạnh tinh thần đế khổng chế ý thức não bộ của Cơ Như Yên, khiến cô ấy quên đi tất cả mọi người, chỉ nghe theo mệnh lệnh của ông ta!”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Cơ Phong Thiên, ông điên rồi? Sao ông lại làm ra chuyện điên rồ như vậy với Như Yên, con bé là con gái của ông đấy!!!”
Ngay lập tức, Trần Sư Sư hét vào mặt Cơ Phong Thiên, ánh mắt tràn đầy lửa hận!
Vẻ mặt Cơ Phong Thiên lạnh xuống: “Con bé là con gái của tôi, tôi làm gì với nó thì liên quan gì tới mấy người?”
“Người đâu, bắt bọn họ lại!”
Cơ Phong Thiên vừa dứt lời, toàn bộ trưởng lão hộ pháp tộc Cơ Hoàng đều xông ra ngoài.
Ầm!!!
Lúc này, một cây trường thương xé gió lao tới, kèm theo đó là tiếng rồng ngâm vang lên, giống như một con rồng khổng lồ không ngừng lao về phía các trưởng lão hộ pháp của tộc Cơ Hoàng.
Cây thương này là do thống lĩnh của Long quân – Long Kình ném tới.
Ngay lập tức, vẻ mặt của đám trưởng lão thay đối, tất cả đều ra tay chống lại đòn tấn công của Long Kình.
Ầm!!!
Khi cây thương lao tới, toàn bộ trưởng lão đều bị đánh bay ra ngoài, ai nấy đều nện trên nền đất.
Bọn họ đều là những cường giả từ Tông Cảnh bát trọng trở lên, có nhiều người còn bước vào Quân cảnh, nhưng khi đối mặt với cây thương của Long Kình thì đều thất bại, đủ thấy thực lực Long Kình mạnh như thế nào!
Lúc này, Diệp Phàm đang dùng châm chữa trị cho Cơ Như Yên, giúp cô khôi phục lại ý thức!
Vụt!
Cơ Phong Thiên trông thấy cảnh tượng này thì vẻ mặt thay đổi, ánh mắt lóe lên tia lạnh lẽo.
Ông ta vung tay, một cây roi dài màu vàng
xuất hiện trong tay.
Cây roi lấp lánh ánh vàng, ẩn chứa một cỗ uy thế khủng bố!
Ầm!!!
Cơ Phong Thiên cầm roi quất thẳng về phía Long Kình.
Ngay lập tức, cáy roi và trường thương được điêu khắc họa tiết rồi va chạm với nhau, giống như sao Hỏa va vào Trái Đất, truyền ra tiếng nổ rung trời!
Lực lượng chân khí ngập trời tản ra bốn phía!
Phụt!!!
Cơ thể Cơ Phong Thiên run lên, miệng phun máu, ông ta bay ra ngoài, quỳ trên mặt đất.
Ngay sau đó, Cơ Phong Thiên cầm cây roi dài đánh về phía Diệp Phàm.
Lúc này Diệp Phàm vẫn đang tập trung chữa trị cho Cơ Như Yên.
Đám người Huyết Phu đang muốn xông lên ngăn cản Cơ Phong Thiên, kết quả một bóng dáng đã vọt trước tới chắn trước mặt hắn.
Người này không ai khác chính là Trần Sư Sư!
Ầm!!!
Láp tức, roi dài trong tay ông ta quất thẳng
vào người Trần sư sư, khiến cho cơ thể bà bay ngược ra ngoài.
Phụt phụt!!!
Trần Sư Sư hộc máu liên tục trên không trung.
Ầm một tiếng, Trần Sư Sư rơi xuống đất, bị thương nghiêm trọng.
Vẻ mặt Cơ Phong Thiên lạnh lùng, tiếp tục đi về phía Diệp Phàm.
Nhưng vừa đến gần Diệp Phàm liền phát hiện hai chân của mình đã bị ai đó ôm chặt, người này vẫn là Trần Sư Sư!
Lúc này, Trân Sư Sư đã bị thương nặng, nhưng bà dựa vào nghị lực ngoan cường đề đi tới trước mặt Cơ Phong Thiên, hai tay ôm chặt lấy chân ông ta, không đế cho đối phương lại gần Diệp Phàm và Cơ Như Yên.
“Bỏ ra!!!”
Cơ Phong Thiên nhìn Trần sư sư lạnh lùng quát lớn.
“Cho dù tôi có chết cũng không đế cho ông làm hại tới Như Yên!”
Trần Sư Sư miệng hộc máu, vẻ mặt kiên quyết nói.
Vẻ mặt Cơ Phong Thiên trở nên lạnh lẽo, ông
ta dùng chân đá mạnh, muốn đá Trần Sư Sư ra xa!
Phụt!
Trần Sư Sư bị đá hộc máu lần nữa, nhưng hai tay vẫn ôm chặt lấy chân Cơ Phong Thiên, ánh mắt tràn đầy vẻ cương quyết!
Vút!!!
Cơ Phong Thiên giận dữ, ông ta cầm roi hung hăng quất lên người Trần Sư Sư!
“Đừng!”
Lúc này, Cơ Như Yên đã hồi phục lại ý thức, cô hét lên.
Tất cả đã muộn, roi trong tay Cơ Phong Thiên đánh manh lên nqười Trần Sư Sư.