NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ - Chương 393 Thức tỉnh huyết mạch, tóc bạc trắng

  1. Home
  2. Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ
  3. Chương 393 Thức tỉnh huyết mạch, tóc bạc trắng
Prev
Next

Chương 393: Thức tỉnh huyết mạch, tóc bạc trắng!
Phụt!!!
Cây roi dài của Cơ Phong Thiên quất lên người Trần Sư Sư, khiến toàn bộ kinh mạch, lục phủ ngũ tạng của bà nát bấy.
Trần Tiên Tiên phun ra một ngụm máu tươi, hơi thở thoi thóp.
“Mẹ!!!”
Cơ Như Yên xông thẳng lên, ôm lấy Trần Sư Sư.
“Như…Như Yên, cố gắng sống tốt!”
Trần Sư Sư nhìn Cơ Như Yên, dùng chút sức lực cuối cùng để dặn dò cô.
Dứt lời, bà chút hơi thở cuối cùng!
“Mẹ, mẹ, mẹ đừng chết!!!”
Cơ Như Yên nhìn Trần Sư Sư không ngừng gọi tên bà.
Đột nhiên, cô nhìn về phía Diệp Phàm: “Thiếu chủ, cứu mẹ của tôi, cứu bà ấy!!!”
“Xin lỗi, bà ấy đã chết rồi, tôi cũng không giúp được!”
Diệp Phàm lắc đầu nhìn Trần Sư Sư, thở dài nói.
Nếu Trần Sư Sư còn có một hơi thở, Diệp Phàm còn có thể dùng y thuật hoặc Hồi Xuân Đan của Đoan Mộc cấn để cứu sổng, nhưng hiện tại, hắn không thể làm gì được!
Với y thuật hiện tại của hắn, chắc chắn không có khả năng khiến người chết sổng lại.
Trừ phi hắn có thể thi triển ra Quỷ Cốc cửu Châm, đồng thời có được tu vi cực cao, mới có thế cứu sống một người vừa mới chết!
A!!!
Cơ Như Yên ôm lấy thi thể Trần Sư Sư, phát ra tiếng gào khóc xé lòng.
Phụt!
Đột nhiên, Cơ Như Yên phun ra một ngụm máu tươi, trong cơ thể cô bắt đầu bộc phát một luồng khí tức đáng sợ!
Ầm!!!
Ngay sau đó, cỗ sức mạnh cuồn cuộn bạo phát từ trên người Cơ Như Yên, đánh bay Diệp Phàm và Cơ Phong Thiên ra ngoài!
Lúc này, trên người Cơ Như Yên tỏa ra ánh sáng chói mắt bao trùm lấy cô, trong cơ thể bộc phát ra một cổ uy áp tối cao, quét qua toàn bộ tộc Cơ Hoàng!
“Đây…đây là thức tỉnh huyết mạch sao?”
Cơ Phong Thiên nhìn khí tức Cơ Như Yên bộc phát ra, đồng tử co rụt lại, kích động nói.
Lúc này, trong tộc Cơ Hoàng đột nhiên lao ra mấy vị lão giả mặt đầy nếp nhăn.
Bọn họ nhìn qua khoảng bảy mươi tuối nhưng thực lực lại thâm sâu khó lường!
Tất cả đều là thái thượng trưởng lão của tộc Cơ Hoàng.
“Đây là thức tỉnh huyết mạch Cơ thị sao?”
“Nhiều năm như vậy, huyết mạch Cơ thị cuối cùng cũng thấy được ánh mặt trời!”
Mấy vị thái thượng trưởng lão kích động nhìn Cơ Như Yên nói.
Ngay sau đó, một vị lão giả tóc bạc phơ xuất hiện.
Trên người ông ta không tản ra bất cứ hơi thở nào, giống hệt như một người bình thường.
Nhưng ông ta chính là lão tố của tộc Cơ Hoàng, thực lực có thế nói là mạnh nhất!
“Tham kiến lão tố!”
Cơ Phong Thiên và các thái thượng trưởng lão nhìn thấy lão giả này thì lần lượt hô lên.
“Cô ấy là con cháu của ai, vậy mà lại có thể thức tỉnh huyết mạch?”
“Con bé là con gái của tôi, tên là Cơ Như
Yên!”
Cơ Phong Thiên trực tiếp nói.
“Cậu sinh được một đứa con gái tốt, có con bé thì hoàng triệu Cơ thị sẽ lại xuất hiện, tới khi đó thiên hạ này sẽ thuộc về chúng ta!”
Ánh mắt vị lão tổ của tộc Cơ Hoàng lóe lên, ông ta trầm giọng nói.
“Sợ là các người đang nằm mơ!”
Diệp Phàm nhìn lão tố tộc Cơ Hoàng, lạnh giọng nói.
“To gan, dám vô lễ với lão tố!”
Những thái thượng trưởng lão kia nhìn Diệp Phàm quát.
Vụt!
Lúc này, Cơ Phong Thiên cầm roi màu vàng quất về phía Diệp Phàm!
Diệp Phàm chuấn bị ra tay thì một tiếng nổ vang lên từ trong cơ thế Cơ Như Yên.
Lúc này, ánh sáng quanh người Cơ Như Yên đã tản đi, cô mở hai mắt, con ngươi lóe lên tia sáng màu tím, khí tức trên người càng khủng bố hơn!
Nhưng điều quan trọng nhất là tóc của Cơ Như Yên đã biến thành màu bạc trắng!
Cơ Như Yên của lúc này mang ánh mắt lạnh
lùng vô tình, còn lạnh hơn so với lúc bị khống chế ý thức, khiến cho người khác nhìn thôi cũng phải sởn tóc gáy!
Ầm!!!
Cô nhìn Cơ Phong Thiên, đánh ra một chưởng.
Vẻ mặt của Cơ Phong Thiên thay đổi, ông ta vội vàng vung roi đế ngăn cản, kết quả bị Cơ Như Yên đánh bay ra ngoài.
Phụt!!!
Cơ thề Cơ Phong Thiên lùi về sau mấy chục mét, roi trong tay cắm trên mặt đất mới ổn định được thân thế, miệng học máu, sắc mặt trắng bệnh!
Lúc này, toàn bộ người của tộc Cơ Hoàng đều kinh sợ.
Những thái thượng trưởng lão và lão tổ nhìn thấy cảnh tượng này thì ai nấy đều thay đổi sắc mặt!
Bọn họ không ngờ con cháu nối dõi thức tỉnh huyết mạch của tộc Cơ Hoàng lại ra tay với cha ruột của mình!
“Cô làm gì vậy? ông ấy là cha của cô!”
Một thái thượng trưởng lão nhìn Cơ Như Yên nói.
“ông ta giết mẹ tôi, ông ta đáng chết!”
Cơ Như Yên nói với vẻ mặt lạnh tanh.
Vút!
Ngay sau đó, Cơ Như Yên xuất hiện trước mặt Cơ Phong Thiên, cô đánh một chưởng về phía ông ta.
Mấy vị thái thượng trưởng lão của tộc Cơ Hoàng nhíu màu, vọt thẳng về phía Cơ Như Yên.
Keng keng keng!!!
Cơ Như Yên đối đầu trực tiếp với thái thượng trưởng lão của tộc Cơ Hoàng.
Cuộc chiến giữa bọn họ vô cùng kịch liệt!
Mặc dù thực lực của mấy vị trưởng lão này thấp nhất cũng là Quân cảnh ngũ trọng, nhưng Cơ Như Yên lại không hề lép vế!
“Lão tổ, con bé có thù hận với tôi, hay là khống chế nó trước rồi tính!”
Cơ Phong Thiên nói với lão tố.
Ánh mắt của vị lão tố kia híp lại rồi đi về phía Cơ Như Yên.
Vụt!
Diệp Phàm tiến lên ngăn trước mặt vị lão tố này.
Lão tổ của tộc Cơ Hoàng liếc mắt nhìn Diệp
Phàm, ông ta vung tay đánh ra một chưởng!
Ầm!!!
Diệp Phạm tung ra một quyền với sức mạnh không thế ngăn cản, khiến không khí nổ tung.
Ánh mắt của lão tố hiện ra vẻ ngạc nhiên, nắm đấm của ông ta trực tiếp đối đầu với Diệp Phàm.
Sau khi chạm nhau, Diệp Phàm cảm nhận được một cỗ sức mạnh khủng khiếp bộc phát từ tay của đổi phương, vậy mà đánh lui hắn!
Lão tổ tộc Cơ Hoàng lại đánh một chưởng về phía Diệp Phàm.
So với đòn tấn công vừa rồi thì lần này còn đáng sợ hơn, bên trong ấn chứa sức mạnh khủng bố, không giống với lực lượng chân khí, uy lực vô cùng cường đại!
Ầm!!!
Ngay khi Diệp Phàm định điều động cỗ lực lượng thần bí không cách nào khống chế trong cơ thế thì Long Tỷ trực tiếp vọt ra.
Long Tỷ vừa rời khỏi cơ thể Diệp Phàm đã bộc phát ra ánh sáng chói, từng tiếng rồng ngâm vang lên, bóng rồng từ trong bay ra đánh bay lão tổ tộc Cơ Hoàng ra ngoài.
Phụt!!!
Vị lão tổ kia trực tiếp hộc máu, bay ra xa mấy chục mét!
Mấy vị thái thượng trưởng lão cũng bị Cơ Như Yên đánh bay ra ngoài.
“Long Tỷ!”
Lúc này, bọn họ nhìn thấy Long Tỷ thì vẻ mặt vô cùng khiếp sợ.
“Hắn lại được Long Tỷ thừa nhận!”
Lão tổ tộc Cơ Hoàng kinh sợ nhìn Diệp Phàm.
Vụt!
Long Tỷ tỏa ra ánh sáng bao phủ lấy lão tổ tộc Cơ Hoàng.
Vẻ mặt lão tổ thay đổi, lực lượng trong cơ thế không thế khống chế, cứ vậy tràn vào trong Long Tỷ!
Trong nháy mắt, toàn bộ sức mạnh của lão tổ tộc Cơ Hoàng đều bị Long Tỷ hấp thu toàn bộ, trực tiếp trở thành phế vật!
Hấp thụ xong sức mạnh của lão tố, Long Ty lại quay trở về trong cơ thế Diệp Phàm.
Lần này, Long Tỷ phóng ra lực lượng màu vàng.
Lực lượng màu vàng này tràn vào trong thân thể Diệp Phàm, khiến hắn cảm giác như muốn nổ
tung!
Diệp Phàm ngồi xếp bằng trên mặt đất, hai mắt nhắm lại, toàn lực luyện hóa lực lượng này.
Cơ Như Yên tiếp tục đi về phía Cơ Phong Thiên.
“Như Yên, cha là cha của con!”
“Mẹ của con…”
Cơ Phong Thiên thấy Cơ Như Yên đi tới, vẻ mặt ông ta thay đổi, vội vàng hô lên.
“Ông không xứng nhắc tới mẹ tôi!”
Cơ Như Yên tóc bạc trắng, biếu cảm dữ tợn, giống như một nữ ma đầu tóc trắng!
Ầm!!!
Cô đánh một chưởng lên người Cơ Phong Thiên, khiến lục phủ ngũ tạng vỡ nát.
Phụt!
Cơ Phong Thiên hộc máu, tắt thở tại chỗ, chết không nhắm mắt!
Sau khi Cơ Như Yên giết chết Cơ Phong Thiên xong vẫn chưa dừng tay, ánh mắt cô nhìn về phía người của tộc Cơ Hoàng: “Các người đều đáng chết!”
Bởi vì cái chết của mẹ, Cơ Như Yên căm thù người của tộc Cơ Hoàng tới tận xương tủy.
Cô bắt đầu tàn sát tộc Cơ Hoàng.
Cũng đúng lúc này, trên núi cửu Long.
Các sư phụ của Diệp Phàm đang uống rượu, tán dóc!
“Cũng không biết Tiếu Phàm thế nào rồi?”
“Mấy người các ông chỉ biết uống rượu, không quan tâm tới đồ đệ nhỏ!”
Chủ nhân của Bách Hoa Lâu không hài lòng nhìn mấy người Long Vương, chiến thần Thiên Sách, Tu La nói.
“Tên nhóc kia xuống núi tự do tự tại, cần gì chúng ta phải lo lắng!”
Long Vương cầm hồ lô rượu uống một ngụm, ông không đồng ý với đối phương.
“Vừa rồi tôi bói ra một quẻ, thằng nhóc kia có kiếp nạn!”
Lúc này, Y thánh Quỷ Cốc đi tới trầm giọng nói.
Lúc này, vẻ mặt của mấy sư phụ kia đều thay đổi!
“Kiếp nạn gì?”
Chiến thần Thiên Sách hỏi thẳng.
“Thiên cơ không thể tiết lộ!”
Y thánh Quỷ Cốc lắc đầu.
“Vậy tên nhóc kia có gặp nguy hiểm không?”
Chủ nhân Bách Hoa Lâu tiếp lời.
“Kiếp nạn này rất hung hiếm!”
Y thánh Quỷ Cốc nói.
“Bây giờ tôi sẽ xuống núi!”
“Ai dám động tới Tiểu Phàm, tôi sẽ diệt cửu tộc của hắn!”
Vẻ mặt Tu La đầy sát khí.
“Tôi cũng đi!”
Chiến thần Thiên Sách, chủ nhân Bách Hoa Lâu cũng lên tiếng.
“Các người đừng kích động, chúng ta báo cáo chuyện này cho vị kia rồi để người đó quyết định!”
Nhị sư phụ của Diệp Phàm – minh chủ Võ Minh nói.
Ngay sau đó, bọn họ đi sâu vào núi cửu Lonq!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 393 Thức tỉnh huyết mạch, tóc bạc trắng"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com