Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ - Chương 394 Thân thế lột xác
Chương 394: Thân thế lột xác
Sáng sớm hôm sau!
Tin tức chấn động đầu tiên truyền khắp Long quốc.
Tối qua các phân bộ của điện Long Vương trên khắp Long quốc bị tập kích.
Hơn trăm phân bộ điện Long Vương bị diệt.
Chín phân điện ở chín quận Long quốc bị thương nặng, mấy chủ phân điện chết trận, số người tử vong hơn 5000 người.
Tin tức này làm chấn động Long quốc.
Phải biết rằng mười mấy 20 năm trước, điện Long Vương là thế lực đứng đầu Long quốc, với uy lực của Long Vương, không ai dám chọc điện Long Vương.
Mặc dù từ khi Long Vương biến mất, lực ảnh hưởng của điện Long Vương vẫn luôn yếu bớt, nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa.
Sức ảnh hưởng của điện Long Vương trên khắp Long quốc vẫn rất mạnh, thế lực bình thường không dám chọc.
Nhưng hiện tại, chỉ trong một đêm, điện Long Vương bị thương nặng, phần lớn phân điện bị hủy!
Tất nhiên bọn họ càng muốn biết ai có năng
lực lớn như vậy, chỉ trong một đêm đã diệt gần hết điện Long Vương.
Loại thực lực này quá khủng bố.
Lúc này ở Đế Đò, các thế gia lớn, quyền quý, quan viên đều cảm thấy khiếp sợ trước biến cố của điện Long Vương.
Không ít người suy đoán hung phạm đứng sau là ai?
ở nơi cư trú của Từ Long Tượng.
Một bóng người đi đến trước mặt Từ Long Tượng, nói: “Tôn chủ, hiện tại các thế lực còn sót lại của điện Long Vương đã bị quét sạch, có cần khởi xướng tống tiến công đến tống bộ của điện Long Vương không?”
“Truyền lệnh xuống, không tha cho bất cứ người của điện Long Vương, cắt bỏ đầu của bọn họ, đặt ở quảng trưởng trung tâm của Đế Đô, ta muốn tất cả mọi người nhìn thấy kết cục khi dám đối đầu với bản tôn chủ.”
Từ Long Tượng quát to.
“Rõ!”
Thủ hạ gật đầu.
Lúc này Diệp Phàm vẫn chưa biết gì về biến cố của điện Long Vương.
Trong tộc Cơ Hoàng.
Diệp Phàm liên tục luyện hóa lực lượng phát ra từ trong Long Tỷ suốt một đêm, cả thân thế không ngừng lột xác.
Loại lực lượng này không có tác dụng tăng trưởng lực lượng của bản thân Diệp Phàm, nhưng lại có tác dụng rất lớn với thân thế, làm thân thế không ngừng lột xác, lực lượng thán thể không ngừng tăng!
Ầm!!!
Trong thân thế hắn phát ra tiếng gầm rú, áo trên hóa thành bột mịn.
Da thịt Diệp Phàm phiếm ánh sánh, giống như một kim thân, tản ra luồng uy áp cực mạnh.
Lúc này nếu có người thường đến gần Diệp Phàm, sợ rằng thân thế sẽ bị nố trung trong nháy mắt.
Diệp Phàm mở mắt, đôi đồng tử lóe lên ánh sáng vàng, sâu trong đồng tử như có một Chân Long đang bay lượn.
Lúc này trên người Diệp Phàm tản ra uy áp cực kỳ khủng bố, giống như Chân Long giáng thế!
Diệp Phàm đứng lên, hai tay nắm chặt, cả người phát ra âm thanh ‘âm ầm.
Hắn nắm chặt tay, xung quanh phát ra tiếng nố, không khí xung quanh bị bóp nát.
Nếu cảnh tượng này bị người khác nhìn thấy,
chắc chắn sẽ rất chấn động.
Tùy tay nắm chặt cũng có thể niết vỡ không khí, không phải ai cũng có thế làm được điều này, cần phải có sức mạnh cực mạnh mới làm được.
Chỉ nắm tay đã có thể sinh ra lực lượng lớn như vậy, vậy lực lượng chân thật đáng sợ đến mức nào?
Chỉ trong một đêm, Diệp Phàm lột xác rất lớn.
“Không ngờ lực lượng trong Long Tỷ lại mạnh như vậy!”
Diệp Phàm cảm thán nói.
Diệp Phàm chỉ luyện hóa một nửa lực lượng tối qua đã làm chiến lực của thân thể đạt đến mức khủng bố.
Nếu hoàn toàn luyện hóa loại lực lượng này, chỉ bằng sức mạnh của bản thân, Diệp Phàm có thế quét ngang bốn phương.
Diệp Phàm nhìn xung quanh, ánh mắt lộ ra sự khiếp sợ.
Tộc Cơ Hoàng la liệt xác chết, thi thể chồng chất như núi, máu tươi nhiễm đỏ đất.
Tộc nhân tộc Cơ Hoàng chết thảm, bao gồm quân đoàn hộ vệ kia.
Chỉ trong một đêm, tộc Cơ Hoàng to như vậy
đã không còn tồn tại.
Điều này làm Diệp Phàm không khỏi thổn thức, sau đó liếc nhìn về phía Cơ Như Yên đang ôm thi thể của Trần Sư Sư.
Lúc này Cơ Như Yên bạc trắng đầu, ôm chặt thi thể của mẹ mình, trên mặt không cảm xúc.
“Thiếu chủ!”
Long Kình đi đến.
“Những người này đều do cô ấy giết?”
Diệp Phàm hỏi.
“Đúng vậy!”
Long Kình gật đầu.
Diệp Phàm đi đến chỗ Cơ Như Yên, vỗ bả vai của cô, nói: “Người chết đã qua đời, kiên cường lên!”
“Đều do tôi, nếu không vì tôi, mẹ sẽ không chết.”
Cơ Như Yên cực kỳ tự trách.
“Chuyện này không liên quan đến cô, cô không cần tự trách.”
“Bà ấy trên trời có linh thiêng cũng sẽ không nguyện ý nhìn thấy cô tự trách áy náy như vậy.”
Diệp Phàm an ủi.
“Mẹ, con mang mẹ về Bách Hoa Lâu.”
Cơ Như Yên nhẹ nhàng nói, ôm thi thể của
mẹ mình lên.
Diệp Phàm bảo Long Kình thu toàn bộ bảo bối của tộc Cơ Hoàng rồi mới rời đi.
“Roi dài này không tồi.”
Đột nhiên Diệp Phàm chú ý đến roi dài màu vàng do Cơ Phong Thiên sử dụng tối qua, đi qua nhặt nó lên.
Chiếc roi này lộ ra hơi thở bá đạo, chắc chắn không phải vật phàm.
“Cô có cần vũ khí này…”
“Tôi không cần!”
Diệp Phàm định đưa vũ khí này cho Cơ Như Yên, nhưng đổi phương nhìn thấy vũ khí đã giết mẹ mình nên từ chổi, Diệp Phàm đành phải cất đi.
Sau đó bọn họ rời khỏi tộc Cơ Hoàng.
Nhưng bọn họ còn chưa đi ra núi sâu của tộc Cơ Hoàng thì nghe thấy âm thanh chiến đấu kịch liệt.
Xuất phát từ tò mò, Diệp Phàm đi về phía phát ra âm thanh kia.
Một người đàn ông lạnh lùng đang cầm kiếm đánh với một đám chiến sĩ mặc chiến giáp, tay cầm lưỡi dao sắc bén
Hơn một ngàn chiến sĩ bao vây người đàn
ông này, hai bên triển khai trận chém giết kịch liệt.
Đứng sau nhóm người này là một người đàn ông trung niên, thân thể rắn chắc, ánh mắt sắc bén, tản ra hơi thở lạnh băng, một tay quấn vải đen, cho người ta cảm giác hít thở không thông.
Phụt phụt phụt!
Máu tươi văng khắp nơi, một vị chiến sĩ bị người đàn ông lạnh lùng chia chém giết.
“Quân đoàn Phương Đông?”
Diệp Phàm đi đến nhìn thấy quân đoàn này thì hơi ngạc nhiên.
Trang phục của nhóm người này giống hệt quân đoàn Phương Đông dưới trướng Phương Đông Phiệt.
“Người kia
Diệp Phàm nhìn về phía người đàn ông đang chiến đấu với hơn một ngàn chiến sĩ của quân đoàn Phương Đông.
Người này nhìn mới 25-26, nhưng thực lực lại rất mạnh, trên người còn tràn ngập ma khí.
Ầm!!!
Người đàn ông này chém ra một kiếm, xé rách không gian, giết chết mấy trăm chiến sĩ quân đoàn Phương Đông, những người còn lại bị đánh bay ra ngoài.
Sau một kiếm này, người đàn ỏng thở gấp, cắm kiếm trên mặt đất ổn định thân thể.
Lúc này người đàn ông trung niên tay quấn vải đen lên tiếng: “Phương Đông Hạo Thiên, trở về cùng ta, đừng ép ta ra tay.”
“Nếu ta đã đi ra, không có chuyện trở về!”
“Phương Đông Chiến, muốn đánh thì đánh đi!”
Người đàn ông này lạnh lùng quát.
“Nếu đã vậy thì đừng trách ta vô tình.”
Phương Đông Chiến lạnh lùng nói, trên người tản ra chiến ý khủng bố đi về phía người đàn ông này.
Chờ đến khi đứng trước mặt Phương Đông Hạo Thiên, chiến ý của người đàn ông này đã mạnh đến mức ngay cả cao thủ Tông cảnh cũng không thế thừa nhận.
Phương Đông Hạo Thiên nhíu mày, dùng hết toàn lực ngăn cản.
Sau đó anh ta gầm lên, trên người tràn ngập ma khí, ma uy điên cuồng tản ra.
“Xem ra ngươi đã bị ma đạo ăn mòn!”
Phương Đông Chiến lạnh nhạt nói, vung tay xông về phía Phương Đông Hạo Thiên.
Ầm!
Phương Đông Hạo Thiên vung kiếm ngăn cản một quyền này của đối phương.
Một quyền tung ra, long trời lở đất.
Uy lực của một quyền này cực kỳ khùng bố, đánh vỡ kiếm trong tay Phương Đông Hạo Thiên, cả người bay ra ngoài nện trước mặt Diệp Phàm.
Phụt!
Phương Đông Hạo Thiên phun máu, sắc mặt trắng bệch.
Phương Đông Chiến nhìn về phía Diệp Phàm: “Ngươi là ai?”
“Kẻ thù của Phương Đông Phiệt các người!”
Diệp Phàm nói.
“Nếu là kẻ thù thì cùng chết đi!”
Phương Đông Chiến không nói nhiều, trực tiếp lao về phía Diệp Phàm.
“Đến rất đúng lúc.”
Diệp Phàm nói.
Hắn đang muốn tìm người thử xem lực lượng trong thân thể hắn mạnh đến mức nào, không ngờ có người tự đưa đến cửa.
Ầm!!!
Nắm tay của Diệp Phàm va chạm với nắm tay của Phương Đông Chiến, phát ra âm thanh
đinh tai nhức óc.
Rắc!
Giây tiếp theo, nắm tay của Phương Đông Chiến nổ tung, cả cánh tay bị nắm tay của Diệp Phàm đánh nát.
Phụt!
Phương Đông Chiến bay ngược ra ngoài, nện trên mặt đất phun máu.
Chiến sĩ quân đoàn Phương Đông và Phương Đòng Hạo Thiên cũng bị kinh sợ.
“Mạnh như vậy sao?”
Diệp Phàm ngạc nhiên nói.
Một quyền vừa ròi, hắn vẫn chưa dùng nhiều sức lực, kết quả đã đánh bại vị cao thủ Quân cảnh này.
Chiến lực bây giờ của hắn không đơn giản!
“Ngươi…”
Phương Đông Chiến nằm trên mặt đất, nhìn chằm chằm Diệp Phàm với ánh mắt không thế tin tưởng được.
“Cút!”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
“Ngươi có dám đế lại tên họ? Cho ta biết chính mình thua bởi ai?”
Phương Đông Chiến gằn giọng nói.
“Ngươi cũng xứng biết tên họ của ta?”
Diệp Phàm khinh thường nói.
Lời này của hắn suýt nữa làm vị cao thủ đứng đầu Phương Đông Phiệt tức hộc máu.
Nhưng ông ta lại không thể phản bác.
Cuối cùng Phương Đông Chiến đành phải mang theo chiến sĩ còn lại của quân đoàn Phương Đông rời khỏi nơi này.
“Cảm ơn!”
Phương Đòng Hạo Thiên thở phào nhẹ nhõm, nói cảm ơn Diệp Phàm.
“Anh cũng là người Phương Đông Phiệt?”
Diệp Phàm hỏi.
“Trước kia phải, giờ không phải!”
Phương Đông Hạo Thiên lắc đầu nói, trong mắt lộ ra sự phức tạp.
“Vậy bây giờ anh định làm gì?”
“Nhìn có vẻ Phương Đông Phiệt sẽ không bỏ qua cho anh.”
Diệp Phàm nói.
“Sống được lúc nào hay lúc ấy!”
Phương Đòng Hạo Thiên lạc quan nói.
“Anh nghĩ rất thoáng!”
“Vậy chúc anh may mắn, tất nhiên nếu anh cùng đường, có thể đến điện Long Vương tìm tôi!”
Diệp Phàm nói.
Nói xong, hắn xoay người rời khỏi nơi này.
“Điện Long Vương ~”
Phương Đông Hạo Thiên đứng tại chỗ lấm bẩm, không biết suy nghĩ gì.
Tiếp theo, đoàn người Diệp Phàm quay về Đế Đô.
Hắn vừa mới rời khỏi không lâu, tin tức tộc Cơ Hoàng bị diệt nhanh chóng lan truyền.
Các hoàng tộc còn tồn tại ở Long quốc đều bị chấn động mạnh/
Tộc Cơ Hoàng là tộc nối bật nhất trong các hoàng tộc, bây giờ lại bị người yên lặng xóa sổ.
ở Long quốc, rất ít thế lực có thể tiêu diệt tộc Cơ Hoàng trong yên lặng như vậy.
Bây giờ lại xuất hiện một thế lực như vậy, làm cho các hoàng tộc khác sinh ra cảm giác nguy hiểm.
Trong tộc Ân Hoàng.
Một người đàn ông mặc long bào ngồi ở đây, nói: “Rất ít thế lực có thế tiêu diệt tộc Cơ Hoàng, không lẽ là thế lực Thiên cấp lánh đời ra tay?”
“Đại ca, mặc kệ là ai, nếu đối phương dám xuống tay với tộc Cơ Hoàng, khó bảo toàn tiếp theo sẽ không ra tay với chúng ta, chúng ta phải chuấn bị sẵn sàng!”
Một người đàn ông mặc mãng bào lạnh lùng nói.
“Ngươi tự mình đi mang Long Tỷ về, có Long Tỷ có thể tìm được long mạch, chỉ cần tìm được long mạch, đạt được khí vận long mạch, trong thiên hạ này ai dám đối đầu với tộc Ân Hoàng chúng ta?”
“Đến lúc đó, hoàng triều Ân thị chúng ta sẽ thống trị toàn bộ thế giới!”
Người đàn ông mặc long bào lạnh lùng nói.
“Vâng!”
Người đàn ông mặc mãng bào gật đầu.
Sau đó người đàn ông mặc long bào nói: “Đúng rồi, nói cho Thiên Ngạo, lần này phải lấy được vị trí dẫn đầu trong trận tỷ thí Thanh Bảng lần này!”
“Đại ca, trận tỷ thí Thanh Bảng lần này chỉ là trận tỷ thí giữa các thiên kiêu trong giới võ đạo, việc gì phải để Thiên Ngạo tham gia?”
Người đàn ông mặc mãng bào khó hiếu nói.
“Trận tỷ thí Thanh Bảng lần này không đơn giản như ngươi nghĩ!”
“Đến lúc đó ngươi sẽ biết.”
Ánh mắt người đàn ông mặc long bào lóe lên, qằn qionq nói.