Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ - Chương 407 Phần thưởng của top 1 Thanh Bảng
Chương 407: Phần thưởng của top 1 Thanh Bảng
Đỉnh Thái Sơn, ở chổ này có những kiến trúc phục cố, chính giữa là một sân thế dục lớn, lập một khối bia, bên trên viết hai chữ to: Võ Minh!
Đây là Võ Minh!
Làm lãnh tụ giới võ đạo Long quốc, Võ Minh nằm trên đỉnh Thái Sơn, thống lĩnh toàn bộ giới võ đạo.
Mỗi một lần tỷ võ Thanh Bảng cũng do Võ Minh phụ trách chủ trì.
Nhưng mấy năm nay, minh chủ Võ Minh biến mất, lực ảnh hưởng và sự thống trị của Võ Minh với giới võ đạo Long quốc dần giảm xuống.
Dù sao Võ Minh có thểtrởthành lãnh tụ giới võ đạo Long quốc đều dựa vào Võ Minh chí Tôn Cổ Tam Thông.
Cổ Tam Thông.
Minh chủ Võ Minh, có rất nhiều danh hiệu như Võ Minh Chí Tôn, Võ Thần…
Trong giới võ đạo Long quốc, cổ Tam Thông giống như một vị thần.
Bởi vì có Võ Thần nên Võ Minh mới có được lực thống trị tuyệt đối.
Hơn nữa toàn bộ Võ Minh là một liên minh
được tạo thành từ rất nhiều thế lực và cao thủ, không phải một chỉnh thể.
Bởi vậy Cổ Tam Thông biến mất, toàn bộ Võ Minh cũng chia năm xẻ bảy, khó có thế đoàn kết, làm cho lực ảnh hưởng và sự thống trị ở Long quốc đang không ngừng giảm xuống.
Bây giờ lực ảnh hưởng duy nhất của Võ Minh ở Long quốc là cuộc thi Thanh Bảng.
Tất cả thế lực từ khắp giới võ đạo đều tề tụ lại đây, ngoại trừ thế lực giới võ đạo, còn có rất nhiều thế lực khác xuất hiện, ví dụ như chín môn phiệt và người hoàng tộc.
Thậm chí còn có không ít thế lực lánh đời.
“Nhiều người vậy sao?”
Khi đám người Diệp Phàm đi vào nơi này cũng rất ngạc nhiên.
“Lần này vì tăng lên lực ảnh hưởng của cuộc thi Thanh Bảng, Võ Minh gần như bỏ vốn gốc nên mới náo nhiệt như vậy.”
Tạ Thiên Bá cười nói.
“Vốn gốc gì?” Diệp Phàm tò mò hỏi.
“Phần thưởng của cuộc thi Thanh Bảng lần này rất phong phú, từ top 2 đến top 10 đều sẽ có được một võ kỹ cao cấp của Võ Minh.”
Tạ Thiên Bá nói.
“Võ kỹ cao cấp?”
Diệp Phàm ngạc nhiên nói.
Trong giới võ đạo, sau khi thực lực đạt đến Địa cảnh sẽ từng bước bắt đầu tu luyện võ kỹ.
Võ kỹ có thể tăng lên sức chiến đấu của một người, ví dụ như Tượng Long Chưởng mà Từ Long Tượng từng thi triển là một võ kỹ cường đại!
Võ kỹ chia thành ba cấp gồm cấp thấp, trung cấp, cao cấp.
Nhưng võ kỹ cao cấp thường cực kỳ hiếm, ở giới võ đạo cũng chỉ có những thế lực đỉnh cấp mới có khả năng có được võ kỹ cao cấp.
Cuộc thi Thanh Bảng lần này, Võ Minh trực tiếp lấy ra chín võ kỹ cao cấp làm phần thưởng, đúng là bỏ vốn gốc, cũng đủ để hấp dẫn một đám thiên tài võ đạo đến tham gia.
“Vậy top 1 không có phần thưởng võ kỹ sao?”
Tạ Hạo ngạc nhiên nói.
“Phần thưởng của top 1 càng thêm phong phú.”
“Top 1 Thanh Bảng không chỉ có được một Ngọc Ròng, còn có thể tiến vào Tàng Bảo Các Võ Minh chọn ba thứ.”
“Tàng Bảo Các là nơi quan trọng nhất của Võ
Minh, bên trong có đủ loại bảo vật trân quý do minh chủ Võ Minh thu thập từ khắp nơi, ví dụ như công pháp đỉnh cấp, võ kỹ cao cấp, binh khí đứng đầu, dược liệu hiếm có, thậm chí có cả đan dược tăng thực lực.”
Tạ Thiên Bá nói.
“Võ Minh bỏ nhiều vốn gốc như vậy sao?”
Tạ Hạo ngạc nhiên nói.
Tạ Thiên Bá nói: “Không chỉ mỗi vậy đâu!”
“Còn có gì nữa?” Tạ Hạo và Diệp Phàm tò mò hỏi.
“Võ Minh thả tin tức nói top 1 Thanh Bảng lần này sẽ có được Võ Thần Lệnh, trở thành thiếu chủ Võ Minh, tương lai sẽ trở thành minh chủ Võ Minh.”
Tạ Thiên Bá nói.
“Võ Thần Lệnh là gì?” Tạ Hạo hỏi.
“Võ Thần Lệnh do chính tay minh chủ Võ Minh chế tạo, đại biểu cho thân phận của ông ấy, nhìn thấy lệnh bài như thấy Võ Thần.”
“Nếu có thể có được Võ Thần Lệnh, tương đương là truyền nhân của Võ Thần, không chỉ có thể chấp chưởng Võ Minh, thân phận địa vị cũng biến hóa nghiêng trời lệch đất.”
Tạ Thiên Bá trả lời.
“Võ Minh thật sự bỏ được rất nhiều.”
Tạ Hạo cảm thán.
“Bởi vì những phần thưởng này, cuộc thi Thanh Bảng lần này chắc chắn là cuộc thi kịch liệt nhất.”
Tạ Thiên Bá nói.
Nghe xong, Diệp Phàm trâm ngâm.
“Không lẽ Nhị sư phụ bảo mình đến tham gia cuộc thi Thanh Bảng lần này vì để mình kế thừa Võ Minh?”
“Nhưng Võ Thần Lệnh là sao?”
Diệp Phàm nhíu mày.
Rõ ràng Nhị sư phụ đã cho đám Đại Hố đưa Võ Thần Lệnh cho mình, hiện tại còn ở trên người hắn, nhưng tại sao Võ Minh còn có một Võ Thần Lệnh?
Không lẽ có hai khối Võ Thần Lệnh?”
“Tạ tiền bối, xin hỏi có hai khối Võ Thần Lệnh sao?”
Diệp Phàm hỏi, Tạ Thiên Bá sửng sốt: “Không thể nào? Võ Thần Lệnh đại biếu cho Võ Thần, có một không hai, chỉ có một khối, không thế có hai khối.”
Nghe xong giải thích, Diệp Phàm có thể khẳng định khối Võ Thần Lệnh của Võ Minh là giả,
nhưng tại sao bọn họ lại đưa ra một Võ Thần Lệnh giả?
Diệp Phàm cảm giác cuộc thi Thanh Bảng lần này không tầm thường.
“Cự Tử nhà họ Mặc đến.”
Một tiếng quát vang lên.
Cự tử nhà họ Mặc Mặc Uyên và con gái Mặc Nguyệt xuất hiện thu hút không ít sự chú ý.
Dù sao thuật cơ quan của nhà họ Mặc nổi tiếng thiên hạ, truyền thừa hơn ngàn năm, địa vị rất cao.
Mặc Uyên vừa xuất hiện, không ít thế lực tiến lên chào hỏi.
“Gia chủ nhà Còng Tôn đến.”
Ngay sau đó một tiếng quát khác vang lên.
Gia chủ Công Tôn Công Tôn Dã mang theo một đám người xuất hiện.
Lúc này ánh mắt của Mặc Uyên và Công Tôn Dã đối diện nhau, cọ xát ra tia lửa.
“Mặc Cự Tử, chúng ta lại gặp mặt.”
Công Tôn Dã cười nói.
“Hừ!”
Sắc mặt của Mặc Uyên rất khó xem, lạnh lùng nhìn sang chỗ khác.
Công Tôn Dã nhìn Mặc Uyên, lạnh lùng nói: “Mặc Uyên, ngày tận thế của nhà họ Mặc các người sắp đến ròi.”
Tiếp theo người của năm mòn phiệt gồm Đông Phương Phiệt, Nam Cung Phiệt, Bắc Minh Phiệt, Võ Phiệt, Lâm Phiệt cũng xuất hiện, được rất nhiều người chú ý.
Đông Phương Hạo Thiên đứng bên cạnh Diệp Phàm, nhìn thấy Đông Phương Hách, phiệt chủ Đông Phương Phiệt thì biến sắc, hai tay nắm chặt, cảm xúc có chút dị thường.
“Đừng kích động!”
Diệp Phàm nhận thấy sự dị thường của Đông Phương Hạo Thiên, nói.
Phương Đông Hách như cảm nhận được, liếc nhìn về phía Đông Phương Hạo Thiên, nhíu mày.
“Phiệt…”
Đông Phương Chiến đứng bên cạnh đang định lên tiếng thì nhìn thấy Diệp Phàm và Đông Phương Hạo Thiên, sắc mặt thay đổi.
“Không ngờ tên kia lại chạy đến nơi này, không lẽ hắn còn muốn tham gia cuộc thi Thanh Bảng?”
Một thanh niên mặc áo dai, khuôn mặt lạnh lùng đứng bên cạnh Đông Phương Hách nhìn
thấy Đông Phương Hạo Thiên, ánh mắt lạnh lẽo, tràn đầy sự thù địch.
“Phiệt chủ, người bên cạnh hắn là thiếu chủ điện Long Vương, Diệp Phàm, kẻ đã giết chết Từ Long Tượng.”
Phương Đông Chiến nói.
Phương Đông Hách liếc nhìn Diệp Phàm, Diệp Phàm cũng trừng mắt nhìn lại.
“Qủy Cốc đến”
Đột nhiên một âm thang vang lên làm các thế lực bàn tán sôi nổi.
Bọn họ nhìn về phía đám người Qủy Cốc, người cầm đầu là Thiên Cơ trưởng lão Thiên Cơ bộ và Hắc Hổ trưởng lão Võ bộ còn có Huyền Cơ trưởng lão Thuật bộ.
Lần này thực lực của ba vị trưởng lão đã mạnh hơn trước rất nhiều.
“Lúc trước Qủy Cốc chưa từng tham gia cuộc thi Thanh Bảng lần nào, không ngờ lần này cũng đến!”
“Không lẽ vị thiếu chủ Qủy Cốc kia muốn tham gia cuộc thi lần này?”
“Nếu là vậy thì so cái rắm, thiếu chủ Qủy Cốc là người có thể hạ gục tộc trưởng của bốn gia tộc lánh đời, ai có thể đánh lại hẳn?”
Các thế lực sôi nối bàn tàn, không ít người lo lắng, sợ vị thiếu chủ Qủy Cốc sẽ tham gia cuộc thi Thanh Bảng lần này, như vậy hy vọng cướp lấy top 1 của bọn họ rất xa vời.
Người của các tông môn võ đạo từng đánh với Qủy Cốc cũng nhìn Qủy Cốc với sắc mặt không mấy thân thiện.
“Là thiếu chủ.”
Hắc Hổ trưởng lão của Võ bộ nhìn thấy Diệp Phàm.
“Thiên Cơ, ông đúng là Thần Toán Tử, vậy mà tính đúng rồi, thiếu chủ thật sự đến.”
Hắc Hố trưởng lão ngạc nhiên nói.
“Đi!”
“Tạm thời đừng đế lộ thân phận của thiếu chủ.”
Hắc Hổ trưởng lão đang định đi về phía Diệp Phàm thì bị Thiên Cơ trưởng lão ngăn lại.
“Sợ cái gì?”
Hắc Hổ trưởng lão khó hiểu nói.
“Hiện tại để lộ thân phận của thiếu chủ sẽ làm mọi người cảnh giác với ngài ấy!”
Thiên Cơ trưởng lão nói.
“Đúng vậy.”
Huyền Cơ trưởng lão gật đầu.
“Qủy Cốc các người còn dám xuất hiện ở đây?”
Đột nhiên một tiếng quát lạnh băng vang lên.
Bốn đám người xuất hiện, trên người tản ra hơi thở lạnh băng, cầm đầu là bốn lão giả đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm người Qủy Cốc.
“Triệu, Hàn, Vệ, Lôi, bổn gia tộc lánh đời đến!”
Âm thanh thông báo cũng cùng lúc vang lên.
“Thì ra là mấy tên thua cuộc, sao? Còn muốn đánh?”
Hắc Hố trưởng lão khinh thường nói.
“Qủy Cốc các người giết tộc trưởng của bổn gia tộc chúng ta, chúng ta sẽ báo mối thù này.”
Đại trưởng lão cầm đầu Triệu tộc lạnh lùng nói.
“Mấy người cũng đến, có nghĩa vị thiếu chủ kia cũng đến, bảo hắn lăn ra đây!”
Đại trưởng lão cầm đầu Lôi tộc nói.
“Thiếu chủ Qủy Cổc chúng ta là người mà các ngươi muốn gặp thì gặp hả?”
Huyền Cơ trưởng lão lạnh nhạt nói.
“Ngươi…”
Sắc mặt của Đại trưởng lão Lôi tộc trầm xuống, hai tròng mắt lóe lên lôi điện màu tím, đang định ra tay.”
“Các vị, hôm nay là ngày tổ chức cuộc thi Thanh Bảnh, xỉn các vị nể mặt minh chủ, nếu các vị có ân oán gì, có thế chờ kết thúc thỉ đấu ròi giải quyết riêng.”
Lúc này một người đàn ông trung niên mặc trường bào màu đỏ, để tóc dài xuất hiện.
Người này là phó minh chủ Võ Minh, Viêm Khiếu.
“Tạm thời không gấp!”
Đại trưởng lão Vệ tộc nhắc nhở đại trưởng lão Lôi tộc, người sau áp chế sát ý xuống.
“Cảm ơn các vị đã nế mặt Võ Minh, mời vào bên trong.”
Viêm Khiếu cười nói.
Tiếp theo càng ngày càng có nhiều thế lực xuất hiện.
Các thế lực cấp một, cấp hai của giới võ đạo đều đến, người của mấy tông môn đỉnh cấp cũng đến.
Rất nhanh, hơn ngàn võ giả Long quốc hội tụ trên đỉnh Thái Sơn, hơn nữa thực lực đều trên
Nhân cảnh thất trọng.
Bên trong Võ Minh, ngoại trừ phó minh chù, những người lãnh đạo, các trưởng lão và các đệ tử dưới trướng bọn họ cũng đều xuất hiện.
Lúc này, một lão giả râu tóc trắng cước, mặc trườnq bào màu trắnq đi ra.