NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ - Chương 408 Quy tắc cạnh tranh tàn khốc

  1. Home
  2. Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ
  3. Chương 408 Quy tắc cạnh tranh tàn khốc
Prev
Next

Chương 408: Quy tắc cạnh tranh tàn khốc!
“Bái kiến đại trưởng lão!”
Mọi người trong Võ Minh và phó minh chủ Võ Minh lần lượt cung kính chào hỏi lão giả này.
“Đây là đại trưởng lão của Võ Minh, thân phận còn cao hơn phó minh chủ Võ Minh sao?”
Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt Diệp Phàm lóe lên, hắn tò mò hỏi.
“Lúc đó, Viêm Khiếu là phó minh chủ của Võ Minh được cổ Tam Thông lựa chọn để thay mặt ông ta giải quyết công việc của Võ Minh, ở thời điểm đó ngoài ông ta thì Viêm Khiếu là người có thân phận cao nhất trong Võ Minh.”
“Nhưng đáng tiếc là kế từ khi cổ Tam Thòng rời đi, quyền lực của Võ Minh gần như đã bị đại trưởng lão của Võ Minh kiếm soát. Mặc dù Viêm Khiếu cũng kiểm soát một sổ thế lực của Võ Minh nhưng lại không thế chổng lại được vị đại trưởng lão này!”
Tạ Thiên Bá giải thích.
“Chào mọi người, chào mừng mọi người hôm nay đến Thái Sơn để tham gia giải đấu Thanh Bảng năm nay!”
“Thanh Bảng đại diện cho danh sách về thực lực của thế hệ trẻ của Long Quốc, người đứng
đầu Thanh Bảng cũng đồng nghĩa với việc người đó là một thiên tài đích thực của giới võ thuật!”
“Lần này, Võ Minh sẽ tố chức Thanh Bảng một cách tốt hơn, cũng như cung cấp phần thưởng hậu hĩnh cho những tài năng xuất sắc lọt vào Thanh Bảng trong năm nay, tôi tin mọi người đã hiểu rõ rồi!”
“Bây giờ tôi sẽ tập trung vào phần thưởng cho người đứng đầu Thanh Bảng!”
“Người chiến thắng hạng nhất của Thanh Bảng năm nay sẽ nhận được một viên Ngọc Rồng, tôi tin mọi người đã từng nghe truyền thuyết về Ngọc Rồng, nếu tập hợp chín viên Ngọc Rồng thì có thế tìm thấy kho báu ẩn sau Ngọc Rồng.”
“Ngoài ra, người đứng đầu Thanh Bảng còn có thế tiến vào Tàng Bảo Các của Võ Minh chúng tôi, tùy ý lựa chọn ba vật phấm, vũ khí, đan dược, công pháp, võ kỹ không hạn chế, còn điếm cuối cùng, đây nhất định là điều mọi người quan tâm nhất.”
“Đúng vậy, người đứng đầu Thanh Bảng năm nay sẽ nhận được Võ Thần Lệnh, biểu tượng của vị trí minh chủ của Võ Minh, trở thành Thiếu chủ của Võ Minh, đến lúc đó, người đó sẽ là ứng cử viên cho vị trí tân minh chủ của Võ Minh!”
Đại trưởng lão từ tốn nói.
Nghe đến đây, tất cả những thiên kiêu của
các thế lực có mặt đều trở nên phấn khích.
Sự cám dỗ để nhận được Võ Thần Lệnh và trở thành người thừa kế của Võ Minh quá lớn!
Mặc dù sức ảnh hưởng và sự thống trị của Võ Minh đã suy giảm nhưng đây vẫn là thế lực lớn nhất trong thế giới võ thuật của Long Quốc.
Một khi trở thành Thiếu chủ của Võ Minh sẽ ngay lập tức đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp của giới võ thuật Long Quốc, trở thành người được vô số người kính trọng!
Đây là sự cám dỗ chết người đối với bất kỳ thiên tài nào!
Vào lúc này, trong lòng của các thiên tài từ tất cả các thế lực lớn có mặt đều sôi sục, quyết tám giành lấy vị trí số 1 trong Thanh Bảng!
Trong đó, trong lòng các đệ tử thiên tài của Võ Minh cũng vô cùng kích động, muốn giành lấy vị trí số 1 của Thanh Bảng!
“Sư tôn, trước đó không phải đã nói, đệ tử trong nội bộ ai giành được vị trí số 1 của Thanh Bảng sẽ nhận được Võ Thần Lệnh và trở thành Thiếu chủ của Võ Minh à? Tại sao bây giờ lại thay đối?”
Lúc này, Thiếu chủ hống hách lúc đầu Hạng Thiếu Kiệt nhìn sư tôn hỏi.
“Đại trưởng lão làm như vậy cũng là vì để
chọn ra người thừa kế tốt nhất cho Võ Minh!”
“Con không cần phải lo lắng, với thực lực của con, cho dù không lấy được hạng nhất cũng chắc chắn có mặt trên Thanh Bảng!”
Trưởng lão của Võ Minh nói.
“Không, con muốn giành được hạng nhất!”
Hạng Thiếu Kiệt kiên quyết nói.
“Chỉ dựa vào cậu mà muốn giành hạng nhất à?”
“Hạng Thiếu Kiệt, cậu cũng đánh giá cao khả năng của mình quá, ai có thể giành được vị trí số 1 của Thanh Bảng ngoài Thấm đại sư huynh chứ?”
“Đúng vậy, Thấm đại sư huynh chắc chắn là Minh chủ tương lai của Võ Minh, cậu cũng đừng mơ tưởng nữa!”
Mấy đệ tử Võ Minh cũng hùa theo giễu cợt Hạng Thiếu Kiệt.
“Ai nói chỉ có Thấm Thiên Quân mới là người đứng đầu Thanh Bảng, anh cả của tôi nhất định sẽ giành hạng nhất!”
Một thiếu nữ cột tóc đuôi ngựa khoảng 17, 18 tuổi nói với những người khác.
“Thực lực của Viêm Liệt mặc dù không tệ, nhưng vẫn kém một chút so với thực lực của
Thiên Quân!”
Một trưởng lão của Võ Minh nói.
Lúc này có hai thanh niên bước ra.
Một trong hai người mặc trường sam màu đỏ rực, thân hình cường tráng, tạo cho người ta cảm giác nóng bỏng và rắn chắc.
Người còn lại mặc quần áo màu trắng, vẻ ngoài lạnh lùng, ánh mắt lạnh lẽo, trên người anh ta có một khí chất vô hình, tràn đầy khí thế!
Hai người họ là hai thiên tài hàng đầu của Võ Minh, Viêm Liệt, con trai của Viêm Khiếu – Phó Minh chủ của Võ Minh và Thấm Thiên Quân – đệ tử của đại trưởng lão Võ Minh!
“Anh cả, anh nhất định phải giành được hạng nhất của Thanh Bảng!”
Cô bé buộc tóc đuôi ngựa nhìn Viêm Liệt nói, cô ấy là em gái của Viêm Liệt, Viêm Xán Xán.
“Được!”
Viêm Liệt xoa đầu Viêm Xán Xán, cưng chiều nói.
“Không phải ai cũng đủ tư cách lấy được hạng nhất trong Thanh Bảng!”
Thấm Thiên Quân lạnh lùng và kiêu ngạo nói.
“Thấm Thiên Quân, tôi nhất định sẽ đánh bại
anh!”
Viêm Liệt nắm chặt nắm đấm, nhìn chằm chằm Thấm Thiên Quân, ánh mắt chứa đầy ý chí chiến đấu!
“Kẻ thua cuộc!”
Thẩm Thiên Quân miệt thị.
Lúc này, đại trưởng lão của Võ Minh tiếp tục nới: “Được rồi, tiếp theo tôi sẽ công bố các quy tắc thi đấu của giải đấu Thanh Bảng năm nay. Lần này, sau khi chúng tôi thảo luận, để có thế thể hiện trình độ của mọi người một cách tốt nhất, chúng tôi đã quyết định không tiến hành bốc thăm nhóm đấu như các kỳ trước nữa!”
Nghe đến đây, mọi người từ các thế lực có mặt ở đây đều sửng sốt, không biết tại sao!
Trong các giải đấu Thanh Bảng trước đây, tất cả các người tham gia sẽ được bốc thăm, đấu theo từng cặp, sau đó từng người sẽ tiến vào vòng tiếp theo, cuối cùng chọn ra mười người đứng đầu, lọt vào Thanh Bảng, lần này không còn bốc thăm nhóm đấu nữa, vậy làm thế nào để thi đấu?
“Mọi người có nhìn thấy mười võ đài đó không?”
Đại trưởng lão của Võ Minh đột nhiên chỉ vào mười võ đài cách đó không xa.
Ánh mắt của mọi người cũng tập trung vào mười võ đài này, mỗi võ đài có một con sổ, từ một đến mười!
“Mười võ đài này đại diện cho các vị trí từ một đến mười trên Thanh Bảng, điều mọi người phải làm là trở thành nhà vô địch của mười võ đài này.”
“Giải đấu Thanh Bảng năm nay chỉ giới hạn trong ba nén nhang. Trong ba nén nhang này, mọi người có thể chọn bất cứ võ đài nào, sau đó đánh bại những kẻ muốn chiếm giữ võ đài này.”
“Khi hết thời gian, mười nhà vô địch cuối cùng đứng trên mười võ đài này sẽ là ứng cử viên cho Thanh Bảng năm nay, số thứ tự võ đài mà người nào đứng đại diện cho thứ hạng của người đó trên Thanh Bảng!”
Đại trưởng lão Võ Minh nói thẳng.
Nghe vậy, tất cả mọi người có mặt đều sửng sổt, không ngờ quy định của giải đấu Thanh Bảng này lại tàn khốc như vậy!
Đây chẳng phải là một cuộc chiến lớn sao?
Muốn trở thành nhà vô địch của mười võ đài này, nhất định phải đánh bại tất cả các thí sinh khác, hơn nữa không chỉ là đánh từng nhóm mà là đối mặt với sự tấn công của tất cả các thiên tài lớn, sau đó là đánh bại hết tất cả!
Tất nhiên, có khả năng rằng sau khi đã đánh bại vô số đối thủ, sắp đạt được chiến thắng cuối cùng thì bị người khác phá hỏng vào phút cuối, điều này cũng có thế xảy ra!
Vì vậy, nếu không có thực lực thực sự đế đè bẹp người khác, rất khó đế trở thành nhà vô địch, đồng thời duy trì vị thế đến phút cuối cùng!
Trong lúc nhất thời, những người đứng đầu các thế lực võ thuật lớn có mặt đều lộ ra vẻ lo lắng.
“Đại trưởng lão, quy tắc như vậy e rằng không hay lắm!”
“Điều này thật không công bằng!”
Một vị chủ nhân của một môn phái võ thuật nhìn về phía đại trưởng lão của Võ Minh nói:
“Đúng vậy!”
Một sổ người lãnh đạo của các thế lực khác cũng cùng ý kiến.
“Lão đây cảm thấy quy tắc này rất công bằng, vì sao chúng ta lại chọn giải đấu này? Là vì chọn ra thiên chi kiêu tử cho giới võ thuật ở Long Quốc.”
“Thiên chi kiêu tử là phải có đủ thực lực đè ép tất cả các người đồng trang lứa khác, quy tắc của giải đấu lần này có thế thể hiện được thực lực chân chính của thiên kiêu thật sự!”
Đại trưởng lão của Võ Minh nói thẳng.
Ông ta đã nói vậy, nên không ai nói gì nữa.
Dù sao thì giải đấu lần này là do Võ Minh tố chức, đương nhiên cũng do Võ Minh quyết định!
“Nếu tất cả mọi người đều không có ý kiến gì nữa, vậy thì bắt đầu đăng ký tham gia giải đấu đi!”
Đại trưởng lão của Võ Minh nói.
“Quy tắc của giải đấu này quá tàn khốc!”
“Nói không chừng con còn không có cơ hội được xếp vào Thanh Bảng!”
Tạ Thiên Bá liếc nhìn Tạ Hạo.
“Cha, cha không có lòng tin với con vậy à, con có phải là con của cha không?”
Tạ Hạo nhếch môi.
“Cha thực sự nghi ngờ con không phải con trai cha, nếu không tại sao con không thừa hưởng được chút thiên phú nào của cha vậy?”
Nghe Tạ Hạo nói, Tạ Thiên Bá thẳng thắn đáp lại.
“Nếu mẹ con nghe được câu này của cha, cha đoán xem kết quả sẽ như thế nào?”
Tạ Hạo nhìn Tạ Thiên Bá cười ha ha.
“Thằng nhóc, nếu con dám nói cho mẹ con biết, để xem cha có đánh chết con không!”
Tạ Thiên Bá trừng mắt nhìn Tạ Hạo!
“Thực lực của Tạ Hạo không tệ, lọt vào top 10 chắc không thành vấn đề!”
Diệp Phàm bình tĩnh nói.
“Chỉ có Diệp thiếu hiểu tôi!”
Tạ Hạo lập tức cười nói.
“Hai người có định tham gia không?”
Ngay lập tức, Diệp Phàm nhìn Lâm Thi Âm và Cơ Như Yên.
“Không có hứng thú!”
Cơ Như Yên lạnh lùng nói.
“Thôi đi, cái tên trên Thanh Bảng này chẳng có ích gì với tôi!”
Lâm Thi Âm lắc đầu.
“Vậy thì tôi và Hạo Thiên đi!”
Diệp Phàm nói, bọn họ trực tiếp đến đăng ký.
Việc đăng ký này nhằm đăng ký tên và thân phận, đồng thời xác minh độ tuổi, để tránh có người trên ba mươi tuối tham gia giải đấu này!
“Đã đến lúc Thiếu chủ của chúng ta làm mọi người kinh ngạc rồi!”
Hắc Hổ trưởng lão nhìn Diệp Phạm đi đăng ký, mỉm cười.
“Hôm nay ở đây có rất nhiều thiên tài!”
Huyền Cơ trưởng lão nói.
“Có bao nhiêu người đến cũng không đủ cho Thiếu chủ đánh!”
Hắc Hổ trưởng lão nhỏ giọng nói.
“Đừng xem thường, hôm nay Thiếu chủ có điềm xấu!”
Thiên Cơ trưởng lão trầm giọng nói, ánh mắt sâu thẳm.
Bên này đại trưởng lão của Võ Minh đã đến gặp Thẩm Thiên Quân nói: “Thiên Quân, nhớ kỹ, lần này phải giành được vị trí số 1 trên Thanh Bảng!”
“Sư tôn yên tâm, người đứng đầu Thanh Bảng chỉ có thể là con!”
Ánh mắt Thấm Thiên Quân tràn đầy tự tin.
“Tốt lắm!”
Đôi mắt đại trưởng lão của Võ Minh lóe lên.
Một bên khác, Viêm Khiếu và Viêm Liệt đứng chung với nhau, người sau nói: “Cha yên tâm, con sẽ không đế Võ Minh rơi vào tay của thầy trò đại trưởng lão!”
“Cứ cố gắng hết sức đi!”
Viêm Khiếu vỗ vai Viêm Liệt, đôi mắt lấp
lánh.
Sau nửa giờ, quá trình đăng ký sẽ kết thúc!
“Tống cộng có 535 người đã đăng ký tham gia giải đấu Thanh Bảng lần này, bây giờ mời các thiên tài chuẩn bị sẵn sàng tranh chức vô địch!”
Đại trưởng lão của Võ Minh nhìn mọi người nói.
“Bắt đầu tính thời gian!”
Khi nén hương đầu tiên được thắp lên, giải đấu Thanh Bảnq năm nay chính thức bắt đầu!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 408 Quy tắc cạnh tranh tàn khốc"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com