Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ - Chương 409 Diệp Phàm ra sân
Chương 409: Diệp Phàm ra sân!
Ngay lập tức, hàng trăm thiên kiêu có mặt đã lao về phía mười võ đài.
Hầu hết mọi người đều đố xô về phía võ đài đại diện cho vị trí số một trên Thanh Bảng!
Rầm, rầm, fâm!
Trong phút chốc, bọn họ bắt đầu chiến đấu, mỗi người sử dụng võ kỹ và chiến đấu bằng vũ khí của mình, rất nhiều người vì chênh lệch thực lực mà bị đánh bay ra ngoài, điên cuồng nôn ra máu!
Cảnh này trông không giống một giải đấu mà giống cuộc chiến giữa mấy bọn lưu manh ngoài đường, chỉ là thực lực của những người này mạnh hơn bọn lưu manh!
“Dữ dội vậy sao?”
Tạ Hạo rất ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh này.
“Sao vậy, sợ à?”
Tạ Thiên Bá liếc nhìn Tạ Hạo.
“Sao phải sợ!”
“Con đi chăm sóc bọn họ đây!”
Tạ Hạo hét lên, lao thẳng ra ngoài.
Thực lực của Tạ Hạo quả thực rất mạnh, anh ta nhanh chóng chiếm được võ đài số 6, đá hết
tất cả những kẻ muốn chiếm võ đài này xuống đài!
Nhưng Diệp Phàm vẫn chưa ra tay, bình tĩnh đứng ở nơi đó.
Sau một trận giao tranh ác liệt, hơn một nửa trong sổ hàng trăm người tham gia đã rút lui khỏi giải đấu, nhiều người còn lại cũng bị thương.
Hai mươi phút đã tròi qua, giải đấu này chỉ còn lại khoảng một trăm người tham gia, đây đều thiên chi kiêu tử của thế hệ trẻ toàn Long Quốc!
Trong số đó, những người đến từ gia tộc và tông môn võ thuật hàng đầu đều ra tay, với thực lực của bọn họ đã nhanh chóng chiếm được một võ đài cho riêng mình!
“Thiếu chủ, ngài không định tiến lên sao?”
Cơ Như Yên nhìn Diệp Phàm dò hỏi.
“Đừng vội, nhân vật chính là người xuất hiện cuối cùng!”
Diệp Phàm mỉm cười.
“Đông Phương Hạo Thiên, không ngờ anh lại xuất hiện ở đây, sao? Anh cũng muốn đứng đầu Thanh Bảng à?”
Lúc này, chàng trai trẻ đi theo bên cạnh Đông Phương Hách bước tới, nhìn Đông Phương Hạo Thiên chế nhạo.
Đông Phương Hạo Thiên liếc nhìn đối phương nói: “Đông Phương Lăng, cậu muốn gì?”
“Anh có gan đấu với tôi một trận không?”
Đông Phương Lăng nhìn Đông Phương Hạo Thiên, trực tiếp khiêu khích.
“Muốn đấu với tôi?”
Đông Phương Hạo Thiên nhíu mày nhìn đổi phương.
“Đúng vậy, tôi muốn cha tôi và người của Đông Phương Phiệt biết ai mới thiên tài số một của Đông Phương Phiệt!”
Đông Phương Lăng lạnh lùng hét lên.
“Được, tôi chấp nhận lời thách đấu của cậu!”
Đòng Phương Hạo Thiên nói thẳng.
Sau đó hai người lao tới một võ đài, những người khác trên võ đài đang đánh nhau, thấy hai người bọn họ tiến lên thì muốn tấn công bọn họ.
Đông Phương Lăng tung ra một chưởng khiến những người khác trên võ đài đều bay ra ngoài.
“Hôm nay tôi muốn cho cha tôi biết, Đông Phương Lăng này không hề thua kém gì Đông Phương Hạo Thiên!”
Đông Phương Lăng nhìn Đông Phương Hạo Thiên, lạnh lùng hét lên.
Nói xong hắn ta tấn công về phía đối
phương.
“Phiệt chủ, bọn họ…”
Đông Phương Chiến nhìn hai người bọn họ đánh nhau, sắc mặt thay đổi, nhìn Đông Phương Hách.
Còn Phiệt chủ của Đông Phương Phiệt chỉ lặng yên nhìn hai người chiến đấu!
Vào lúc này, các trận chiến ở mười võ đài này đã bước vào trạng thái gáy cấn.
Ai có thế đứng trong võ đài này về cơ bản đều là Địa Cảnh cấp bảy trở lên, trong số đó cũng có rất nhiều thiên tài có thực lực Thiên cảnh!
Trong sổ đó, sự cạnh tranh trên võ đài đại diện cho vị trí số một trong Thanh Bảng là khốc liệt nhất.
Ngay cả thiên chi kiêu tử của năm gia tộc lớn trong giới võ thuật và những tông môn hàng đầu đều lần lượt bị đánh bại trên võ đài này.
Ngay cả những thiên tài thế hệ sau của những người có tên trên Thanh Bảng cũng thất bại.
Mà người đánh bại những thiên tài của những thế lực hàng đầu trong giới võ đạo này là thiên tài của bốn ấn thế gia tộc lớn.
Cả bốn người bọn họ đều là cường giả Thiên
cảnh!
Tiếp theo, bốn thiên tài do Võ Phiệt, Nam Cung Phiệt, Bắc Minh Phiệt và Lâm Phiệt phái ra cũng lao về phía võ đài số 1, chiến đấu quyết liệt với các thiên tài của bốn ấn thế gia tộc lớn!
Bổn thiên tài này cũng đều có thực lực Thiên Cảnh.
Trong lúc nhất thời, tám thiên tài Thiên cảnh cùng nhau chiến đấu quyết liệt, cảnh chiến đấu vô cùng chấn động!
Rầm rầm rầm!!!
Sau một trận chiến kịch liệt, cuối cùng trên võ đài chỉ còn lại một người, đó chính là Lâm Thiên, Thiếu chủ của Lâm Phiệt.
Lúc này Lâm Thiên đang thở hổn hển, sắc mặt tái nhợt, toàn thân kiệt sức.
Lúc này, Hạng Thiếu Kiệt lao lên võ đài, nhìn Lâm Thiên thờ ơ nói: “Anh tự mình đi xuống, hay là tôi đưa anh xuống!”
Lâm Thiên nhìn Hạng Thiếu Kiệt với vẻ mặt lạnh lùng, trực tiếp thi triển một chiêu võ kỹ đánh về phía đối thủ.
Bùm!
Một tiếng nổ lớn đột nhiên phát ra từ cơ thể của Hạng Thiếu Kiệt.
Hắn ta bộc phát lực lượng huyết mạch, tung qua một cú đấm, đánh trực diện vào Lâm Thiên!
Phụt phụt!
Lâm Thiên bị Hạng Thiếu Kiệt đấm bay ra ngoài ngay tại chỗ, ngã xuống sàn đấu, nôn ra máu.
Cảnh này thu hút sự chú ý của rất nhiều người!
“Tốt lắm!”
Sư tôn của Hạng Thiếu Kiệt còn vỗ tay khen ngợi hắn ta.
“Hạng nhất Thanh Bảng này, tôi muốn!”
Hạng Thiếu Kiệt trực tiếp hét lên.
Hạng Thiếu Kiệt vừa nói xong, Viêm Liệt đã lao lên võ đài, nhìn chằm chằm vào đối thủ.
“Viêm sư huynh!”
Hạng Thiếu Kiệt nhìn chằm chằm vào Viêm Liệt với đôi mắt lấp lánh.
“Hạng sư đệ, dùng hết sức lực của cậu đi!”
Viêm Liệt nhìn Hạng Thiếu Kiệt rồi nói.
Hạng Thiếu Kiệt lại đấm ra một cú đấm, huyết mạch bá vương bộc phát khiến sức chiến đấu của hắn ta tăng vọt.
Mà Viêm Liệt cũng là hình mẫu của võ giả có
lực lượng, cú đấm của hắn ta kỉnh hoàng đến nổi khiến không gian nốtung!
Ầm!
Hai người cùng đấm ra một cú, cả không gian nốtung!
Một luồng năng lượng cực mạnh bắn ra bốn phía.
Cơ thể hai người họ lần lượt lùi lại.
“Không ngờ lực lượng của cậu lại mạnh như vậy!
Viêm Liệt ngạc nhiên nhìn Hạng Thiếu Kiệt.
Hạng Thiếu Kiệt lại tấn công Viêm Liệt, tung ra một cú đấm bằng toàn bộ lực lượng huyết mạch của mình, người sau không hề nương tay, đấm ra cú đấm như núi lửa phun trào, không thể ngăn cản được!
Ầm!
Một tiếng ‘âm chói tai vang lên.
Hai người lại rút lui, đồng thời đều lùi đến rìa võ đài, nôn ra máu.
Cả hai người này đều bị thương!
“Tốt nhất các người mau xuống đi, đừng lãng phí thời gian!”
Ngay lúc bọn họ đang muốn tiếp tục chiến đấu, một giọng nói lạnh lùng và kiêu ngạo vang
lên.
Thẩm Thiên Quân xuất hiện trên võ đài.
Khi Thẩm Thiên Quân bước lên võ đài, ánh mắt của toàn bộ đệ tử Võ Minh đều tập trung vào trên người anh ta.
Là đệ tử của đại trưởng lão Võ Minh, thậm chí còn được mệnh danh là đệ nhất thiên tài của Võ Minh, Thẩm Thiên Quân nhận được rất nhiều sự chú ý, nhưng kế từ khi đối phương đánh bại Viêm Liệt ba năm trước, anh ta không tiếp tục thể hiện thực lực ra bên ngoài nữa.
Vì vậy, người trong Võ Minh rất tò mò, thực lực của Thấm Thiên Quân sau ba năm đã đạt tới trình độ nào!
“Hai người các người đừng làm mất mặt Võ Minh nữa, mau cút khỏi đây!”
Thẩm Thiên Quân trực tiếp hét lên.
Sắc mặt Hạng Thiếu Kiệt và Viêm Liệt trầm xuống, trong mắt bọn họ tràn đầy oán hận nhìn chằm chằm Thẩm Thiên Quân.
“Sao? Không muốn xuống à? Vậy để tôi tiễn các cậu một đoạn!”
Sắc mặt Thấm Thiên Quân lạnh lùng, cơ thể anh ta lắc một cái biến mất ngay tại chỗ.
Ầm! Ầm!
Giây tiếp theo, hai tiếng sấm rền vang lên.
Hạng Thiếu Kiệt và Viêm Liệt chưa kịp phản ứng thì đã bị đánh bay ra ngoài, đồng thời rơi xuống võ đài, nôn ra máu.
Vào lúc này, tất cả mọi người có mặt đều bị sốc!
Bọn họ nhìn Thấm Thiên Quân với ánh mắt kinh ngạc!
Rõ ràng, biểu hiện của Thẩm Thiên Quân đã vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ!
Hạng Thiếu Kiệt và Viêm Liệt đều có lực chiến có thế so sánh với cường giả Thiên cảnh cấp năm, mà bọn họ lại Thấm Thiên Quân đánh ngã trong nháy mắt, thực lực của đệ nhất thiên tài Võ Minh này mạnh đến mức nào?
“Mạnh quá!”
Mọi người trong Võ Minh và những người từ các thế lực võ thuật lớn có mặt đều nhìn Thấm Thiên Quân, không khỏi kinh ngạc nói.
Với thực lực này, anh ta đã giết chết rất nhiều cường giả trung niên trong nháy mắt!
“Không chịu nổi một đòn!”
Thẩm Thiên Quân đứng trên võ đài, nhìn xuống Viêm Liệt và Hạng Thiếu Kiệt, khinh thường nói.
Lúc này, sắc mặt Viêm Khiếu và sư tôn của Hạng Thiếu Kiệt rất khó coi, bọn họ trực tiếp cử người đến giúp đỡ hai người.
“Còn có ai lên không?”
Thẩm Thiên Quân nhìn đám người đứng xung quanh, lạnh lùng kiêu ngạo nói.
Đột nhiên, một bóng người lao tới, đứng trên võ đài, toát ra uy thế đáng sợ, ánh mắt ngang ngược!
“Anh là ai?”
Thẩm Thiên Quân nhìn đối phương, lạnh lùng nói.
“Ân Thiên Ngạo, Thiếu chủ của tộc Ân Hoàng!”
Người này lạnh lùng nói.
“Tộc Ân Hoàng!”
Lúc này, rất nhiều người đều bị giật mình!
Rõ ràng bọn họ cũng biết về sự tồn tại của tộc Ân Hoàng.
Không ngờ lần này ngay cả người của tộc Ân Hoàng cũng đến!
Đại trưởng lão của Võ Minh cũng nhíu mày, nhìn chằm chằm vào Ân Thiên Ngạo.
“Tộc Ân Hoàng?”
“Nghe nói các người là hậu duệ của hoàng triều? Không biết thực lực đến mức nào!”
Thẩm Thiên Quân nhìn đối phương, lạnh lùng nói.
Ân Thiên Ngạo trực tiếp tấn công Thấm Thiên Quân, anh ta đấm ra, bộc phát lực lượng khủng khiếp.
Thiên Cảnh cấp chín!
Khi Ân Thiên Ngạo bộc lộ thực lực, trực tiếp làm cho tất cả mọi người đều bị sốc.
Thực lực của vị thiên kiêu hoàng tộc này lại là Thiên cảnh cấp chín, điều này quả thực khó có thế tin được!
Phải biết là nhiều thế hệ chủ nhân của thế lực hàng đầu giới võ thuật cũng không thể đạt đến cảnh giới này!
Vị thiên kiêu hoàng tộc này mới hơn hai mươi tuổi mà đã đạt tới cảnh giới này, thật sự là quá chấn động!
Lần trước thực lực của người đứng đầu Thanh Bảng cũng chỉ là Thiên cảnh cấp bốn!
Năm nay chỉ tính thiên tài có thực lực Thiên Cảnh đã có hơn mười người, bây giờ đến thiên tài Thiên Cảnh cấp chín cũng xuất hiện, mọi người không thể không cảm thán rằng giải đấu Thanh Bảng này là nơi xuất hiện thiên tài!
Tuy nhiên, Thấm Thiên Quân trỏng rất bình tĩnh khi nhìn thấy thực lực của Thiên cảnh cấp chín của Ân Thiên Ngạo, cũng không hề bối rối.
“Thiên Cảnh cấp chín? Cậu còn kém một chút!”
Thẩm Thiên Quân nhìn Ân Thiên Ngạo, lạnh lùng nói.
Bùm!
Lúc này, Thẩm Thiên Quân cuối cùng cũng bộc lộ thực lực của mình.
Nửa bước Tông cảnh!
Đúng vậy, thực lực của đệ nhất thiên tài Võ Minh này đã đạt tới nửa bước Tông cảnh, đã bước vào cảnh giới võ đạo tông sư!
Rít!!!
Thấy vậy, mọi người đều hít vào một hơi.
Một thiên tài nửa bước Tông cảnh, không biết bao lâu rồi chưa xuất hiện trong giới võ thuật Long Quốc!
Vào lúc này, Hạng Thiếu Kiệt, Viêm Liệt, Viêm Khiếu và các thành viên khác của Võ Minh đều bị thực lực của Thấm Thiên Quân làm cho kinh ngạc!
Chỉ có đại trưởng lão của Võ Minh vuốt vuốt râu với vẻ mặt hài lòng.
“Nửa bước Tông cảnh, thực lực của tên này có thể sánh ngang với những thiên tài của thế lực ấn thế cấp Thiên kia!”
Tạ Thiên Bá nhìn Thẩm Thiên Quân nói.
Ầm ‘âm!!!
Các đòn tấn công của Thấm Thiên Quân và Ân Thiên Ngạo trực tiếp chạm vào nhau, cả hai bên đều dùng toàn lực để đánh, không hề nương tay!
Âm thanh ầm ‘âm không ngừng vang lên, năng lượng khống lồ bùng nổ.
Phụt!
Ân Thiên Ngao trực tiếp bay ra ngoài, rơi xuống đất, thân thế liên tục lùi lại, nôn ra máu!
Rốt cuộc vị thiên kiêu hoàng tộc này vẫn kém hơn một chút!
Trong ánh mắt anh ta hiện lên sự không cam tâm.
“Còn ai nữa không?”
Lúc này, Thẩm Thiên Quân hét lên, toát ra khí thế bá đạo!
“Còn tôi!”
Đột nhiên, một giọng nói vang lên.
Diệp Phàm đi về phía võ đài.
Cuối cùng hắn cũng muốn ra tay!
Trong phút chốc, mọi ánh mắt đều đố dồn vào Diệp Phàm.
“Là hắn!”
Mặc Uyên, Cung Thâu Dã và nhiều võ giả từng đổi phó với Quỷ Cổc trước đây đều nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt kinh ngạc.
Đại trưởng lão của Võ Minh nhìn Diệp Phàm, hơi nhíu mày.
“Cuối cùng Thiếu chủ cũng ra sân!”
Hắc HỐ trưởng lão hưng phấn nói.
Rất nhanh, Diệp Phạm đã bước lên võ đài, đứng trước mặt Thấm Thiên Quân!
“Cậu là ai?”
Thấm Thiên Quân nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng nói.
“Anh sẽ biết ngay thôi!”
Diệp Phàm nhàn nhạt nói.
“Hừ!”
Thẩm Thiên Quân khinh thường hừ một tiếng, đánh một chưởng về phía Diệp Phàm, chuẩn bị lập tức giết chết hắn!
Nhưng một cảnh tượng khó tin đã xảy ra! Tay Diệp Phàm và chưởng này của Thẩm
Thiên Quân vừa chạm vào nhau, Thẩm Thiên Quân bỗng nhiên bay ra ngoài, rơi xuống trên võ đài, phun ra máu!
Đánh bại trong nháy mắt!
Tiêu diệt hoàn toàn ngay lập tức!
Đệ nhất thiên tài của Võ Minh, ở nửa bước Tông Cảnh, bất ngờ bị một thanh niên xa lạ đánh bại trong nháy mắt!
Kết quả này một lần nữa vượt quá sự tưởng tượng của mọi người, khiến bọn họ há hốc mồm!
Sắc mặt của đại trưởng lão Võ Minh thay đổi, hết sức khó coi.
Tạ Thiên Bá nhìn Diệp Phàm mỉm cười: “Quả nhiên là con trai của tên kia, quả nhiên lợi hại!”
“Sao có thể như vậy?”
“Cậu…”
Lúc này, Thẩm Thiên Quân có chút khó tin nhìn Diệp Phàm.
Anh ta không thể tin mình lại bị đánh bại như vậy?
Làm sao điều này có thể xảy ra được?
“Anh thua rồi!”
Diệp Phàm nói.
“Không, tôi sẽ không thua!”
Thẩm Thiên Quân gầm lên, lại lao lên võ đài!
Diệp Phàm nhướng mày, bộc phát một uy thế đáng sợ, trực tiếp áp chế Thẩm Thiên Quán, lăn xuống đất.
Khi Thấm Thiên Quân bị trấn áp quỳ xuống, mọi người đều chấn động, trong lòng dậy sóng.
Tên này có thể tùy tiện trấn áp một cường giả nửa bước Tông cảnh, vậy thực lực của hắn chỉ có thế là…
Lúc này, vẻ mặt các chủ nhân của thế lực võ đạo có mặt đều cứng đờ, không dám nghĩ tiếp nữa, kết quả của việc suy nghĩ sâu hơn là quá ngoài sức tưởng tượng của bọn họ!
Bốp! Bốp! Bốp!
Trong khoảnh khắc yên tĩnh này, một loạt tiếng vỗ tay đột nhiên vang lên.
“Quả nhiên là con trai của Diệp Thiên Long, thật sự có tài!”
Một giọng nói vui vẻ đột nhiên vang lên.
Một thanh niên đẹp trai mặc áo bào lộng lẫy xuất hiện ở đây, toát ra khí chất của người thống trị thiên hạ!
Anh ta nhìn Diệp Phàm vỗ tay, mỉm cười.
“Anh là ai?”
Diệp Phàm nhìn người này, lạnh lùng nói.
“Người đàn ông tương lai của sở cửu Ca, sở Quân Lâm!
Người thanh niên nhìn Diệp Phàm, thẳng thắn nói.