NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ - Chương 411 Võ Thần Lệnh thật hay giả

  1. Home
  2. Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ
  3. Chương 411 Võ Thần Lệnh thật hay giả
Prev
Next

Chương 411: Võ Thần Lệnh thật hay giả
Ầm!!!
Theo sau tiếng quát lớn, một bóng dáng tản ra uy áp tối cao đột nhiên xuất hiện, đối phưong đánh thẳng về phía Diệp Phàm.
Diệp Phàm đánh về phía sở Quân Lâm một chưởng rồi xoay người đánh trả đối phương.
Ầm!!!
Đòn tấn công của hai bên va chạm nhau truyền ra tiếng nố rung trời.
Bịch bịch bịch!!!
Thân thể hai bên lần lượt lui về phía sau!
Lúc này mọi người mới nhìn rõ bóng người này là một người đàn ông trung niên sắc mặt lạnh lùng, mặc áo bào màu xám!
“Công tử, không sao chứ?”
Nam nhân kia hỏi sở Quân Lâm.
“Sở Chiến, giết hắn cho ta!”
Sở Quân Lâm nhìn chằm chằm Diệp Phàm với vẻ mặt lạnh lẽo, hắn trực tiếp ra lệnh.
“Rõ!”
Người đàn ông gật đầu, trong mắt hiện ra sát ý nhìn về phía Diệp Phàm, ông ta chuẩn bị ra tay.
“Sở Chiến, dừng tay!”
Lúc này, sở cửu Ca lớn tiếng quát người đàn
ông.
“Đại tiểu thư!”
Người đàn ông cung kính gọi sở cửu Ca.
“Mang theo chủ tử nhà ông cút!”
Sở Cửu Ca lạnh lùng quát.
Ánh mắt người đàn ông kia lóe lên, có chút do dự.
“Làm sao? Tôi không ra lệnh được cho ông đúng không?”
Vẻ mặt Sở Cửu Ca lạnh xuống, trên người cô tản ra một cổ uy áp vô hình!
“Rõ!”
Người đàn ỏng gật đầu, nhìn sở Quân Lâm nói: “Công tử, tôi đưa cậu về trước!”
“Khoan đã, tôi cho các người đi rồi sao?”
Đột nhiên, Diệp Phàm lên tiếng.
“Diệp Phàm, bỏ đi, tạm thời anh ta vẫn chưa thể chết!”
Sở Cửu Ca nói với Diệp Phàm.
Nghe xong, Diệp Phàm nhìn về phía sở Quân Lâm: “Nế mặt vợ chưa cưới, tôi có thế tha cho anh một mạng, nhưng anh bắt buộc phải đế lại chút gì đó!”
“Mày…”
Sở Quân Lâm nhìn chằm chằm Diệp Phàm, trong mắt tràn đầy hận ý.
Phụt!
Trong nháy mắt, trong tay Diệp Phàm xuất hiện thanh kiếm màu đen.
Hắn ra tay nhanh như tia chớp, chém đứt cánh tay phải của sở Quân Lâm ngay tại chỗ!”
A!!!
Cánh tay phải bị chặt đứt, sở Quân Lâm thét ra tiếng kêu thảm thiết.
“Công tử!”
Vẻ mặt người đàn ông kia thay đổi, căm giận nhìn chằm chằm Diệp Phàm, ông ta muốn ra tay.
“Sở Chiến, mang anh ta đi!”
Sở Cửu Ca lớn giọng.
Người đàn ông kìm nén cơn tức giận, đang định nhặt lại cánh tay bị gãy của sở Quân Lâm, với năng lực của nhà họ sở, có lẽ sẽ nối lại được, nhưng Diệp Phàm không cho ông ta cơ hội này, hắn cầm kiếm băm nát luôn cánh tay!
Vẻ mặt người đàn ông trầm xuống, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Phàm: “Cậu sẽ hối hận vì những gì mình đã làm ngày hôm nay!”
Dứt lời, ông ta mang theo sở Quân Lâm bị
cụt tay nhanh chóng rời khỏi Thái Sơn!
Khi Sở Quân Lâm rời đi, người của các thế lực võ đạo mới phản ứng lại từ trong khiếp sợ.
Bọn họ nhìn Diệp Phàm hít sâu một hơi, tất cả đều bị con trai của Cuồng Long làm cho chấn động!
Sự đáng sợ của người này không thua kém gì với Cuồng Long năm đó.
“Các người đừng nhìn tôi, tiếp tục thi đấu đi!”
Diệp Phàm bĩu môi nhìn mọi người rồi trở lại lôi đài thứ nhất.
Tiếp theo, cuộc tranh tài ở chín lôi đài còn lại vẫn tiếp tục.
Võ đài này của Diệp Phàm, đương nhiên là không ai dám mơ ước nữa!
Bịch!!!
Rất nhanh, trận đấu của Đông Phương Hạo Thiên và Đỏng Phương Lăng cũng kết thúc, người thua dĩ nhiên là Đông Phương Lăng!
“Thiên phú của anh không tệ, nhưng vẫn còn kém chút!”
Đông Phương Hạo Thiên đứng trên lôi đài, từ trên cao nhìn xuống Đông Phương Lăng nói.
Lời nói của đối phương khiến Đông Phương Lăng cảm thấy vô cùng nhục nhã, hai mắt nhìn
chằm chằm anh ta: “Tôi nhất định sẽ đánh bại anh!”
“Tôi chờ!”
Đông Phương Hạo Thiên lạnh lùng đáp, ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía Đông Phương Hách.
Sau đó, đài chủ của 8 lòi đài còn lại cơ bản đã được xác định.
Lúc trước, đám người tranh đoạt thất bại lôi đài thứ nhất: Thấm Thiên Quân, Viêm Khiếu, Hạng Thiếu Kiệt chia nhau chiếm những lôi đài khác!
Nhưng ánh mắt bọn họ đều nhìn chằm chằm Diệp Phàm với vẻ không cam lòng!
Tạ Hạo cũng chiếm được một lôi đài!
“Được rồi, hiện tại tôi tuyên bố giải đấu bảng Thanh lần này chính thức kết thúc!”
“Lúc này, mười đài chủ đứng trên mười võ đài này chính là thập đại thiên kiêu đứng đầu bảng Thanh năm nay, chúc mừng các vị!”
Đại trưởng lão Võ Minh lên tiếng.
Ông ta bắt đầu phát phần thưởng cho số 2 tới số 9.
Sau đó, ánh mắt của đại trưởng lão nhìn về phía Diệp Phàm, ông khẽ cười: “Công tử, chúc mừng cậu đã đạt được hạng nhất bảng Thanh lần này, theo như quy định phần thưởng dành cho thứ
hạng cao nhất, cậu có thế vào tàng bảo các của Võ Minh để chọn ba món quyền lợi, ngoài ra còn có một viên ngọc Rồng, đồng thời cậu sẽ quản lý Võ Thần Lệnh, trở thành thiếu chủ Võ Minh, không biết cậu có bằng lòng không?”
“Tỏi có thể nhìn Võ Thần lệnh không?”
Diệp Phàm nhìn đại trưởng lão Võ Minh nói.
“Đương nhiên có thế!”
Đại trưởng lão phất tay, lập tức có hai người mang theo một tách trà và một chiếc hộp đi tới.
Người cầm hộp kia mở ra, lấy ra một tấm lệnh bài.
Toàn bộ tấm lệnh bài này đều có màu vàng, phía trên còn có chữ Thần!”
“Đây chính là Võ Thần lệnh!”
Đại trưởng lão chỉ vào lệnh bài, trong nháy mắt đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người!
Võ Thần lệnh đại biểu cho Võ Thần cổ Tam Thông, cũng đại diện cho quyền uy tối cao của giới võ đạo Long Quốc!
Mặc dù CỐ Tam Thông đã biết mất mấy chục năm, nhưng không một ai biết ông ấy còn sống hay đã chết, vậy nên ông vẫn chấn động toàn bộ giới võ đạo, uy danh vẫn còn đó!
Đây cũng là nguyên nhân vì sao cho dù thế
lực Võ Minh tụt giảm nhưng cũng không ai dám ra tay với Võ Minh.
Bởi vì không ai có thế đảm bảo khi nào thủ lĩnh của Võ Minh, được xưng là Võ Thần, sẽ đột nhiên xuất hiện!
Chính vì xuất phát từ loại kiêng kỵ này nên sau khi Cố Tam Thông biến mất nhiều năm mà vẫn không ai dám ra tay với Võ Minh!
Vào lúc này, khi Võ Thần Lệnh xuất hiện, mọi người ở đây đều có vẻ mặt khác nhau, rất nhiều người nhìn Diệp Phàm với ánh mắt hâm mộ và ghen tị!
Diệp Phàm nhìn tấm Võ Thần lệnh này, đang định cầm lấy thì đại trưởng lão Võ Minh nói: “Công tử, yên tâm chớ nóng vội, trước khi cậu tiếp nhận Võ Thần Lệnh, mời cậu uống xong chén trà này, tuyên thệ trung thành với Võ Minh, lúc đó cậu mớ có tư cách trở thành chủ nhân của Võ Thần Lệnh!”
Vị đại trưởng lão này nói xong, một thuộc hạ khác đưa chén trà kia đến trước mặt Diệp Phàm.
Diệp Phàm nhìn lướt qua nước trà, hắn cầm lên, khẽ mỉm cười: “Đại trưởng lão, chén trà này không uống có được không?”
“Không được, đây là quy củ!”
Đại trưởng lão Võ Minh lắc đầu.
“Vậy sao? Hạ độc trong chén trà này cũng là phép tắc à?”
Diệp Phàm thản nhiên nói.
Vụt!!!
Diệp Phàm vừa nói ra, vẻ mặt của mọi người ở đây đều thay đối.
Vẻ mặt của đại trưởng lão Võ Minh hơi thay đổi, sau đó ông ta nhìn Diệp Phàm với biểu cảm khó hiểu: “Công tử, cậu đây là có ý gì? Cậu nói lão phu đã bỏ độc vào chén trà này?”
“Đúng vậy!”
“Chén trà này có độc, chắc hẳn là độc mãn tính!”
“Đại trưởng lão muốn tôi uống trà này, dùng độc dược khống chế tôi đúng không?”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Ranh con, mày đừng có nói hươu nói vượn vu tội cho sư tôn!”
Thấm Thiên Quân lớn giọng quát Diệp Phàm.
“Người trẻ tuổi, cậu phải có trách nhiệm với những gì mình nói!”
Mấy vị trưởng lão Võ Minh đều lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Phàm.
“Không biết Đại trưởng lão có dám uống
chén trà này hay không?”
“Nếu ông dám uống, tôi sẽ đích thân quỳ xuống xin lỗi ông!”
Diệp Phàm đưa chén trà đến trước mặt Đại trưởng lão Võ Minh, vẻ mặt của đối phương khẽ đổi: “Công tử, cậu có biết làm như vậy sẽ có hậu quả gì không?”
Vụt!
Đột nhiên, Diệp Phàm hất chén trà trong tay về phía Đại trưởng lão, biếu cảm trên gương mặt đối phương lập tức thay đối, nhanh chóng lùi về phía sau.
Diệp Phàm nhân cơ hội lấy được Võ Thần Lệnh.
“Ranh con to gan, bỏ Võ Thần Lệnh xuống!”
Lúc này, tất cả trưởng lão của Võ Minh đều lớn tiếng quát Diệp Phàm.
“Võ Thần Lệnh? chẳng qua chỉ là sản phẩm sao chép mà thôi!”
Diệp Phàm cầm Võ Thần Lệnh, trong nháy mắt đã nghiền nát nó thành bột mịn.
Khi Võ Thần Lệnh bị phá hủy, tất cả mọi người đều kinh sợ!
“Cậu dám phá hủy Võ Thần Lệnh?”
Đại trưởng lão lạnh lùng nhìn Diệp Phàm.
“Võ Thần Lệnh này quả thật là giả!”
Đột nhiên, phó minh chủ Võ Minh – Viêm Khiếu đi tới nói.
“Viêm Khiếu, ông có ý gì?”
Đại trưởng lão nhìn chằm chằm Viêm Khiếu.
“Võ Thần Lệnh thật được minh chủ làm từ sắt trong thiên thạch, không thể phá hủy, có thể so sánh với thần binh lợi khí, nhưng hôm nay tấm Võ Thần Lệnh này lại bị bóp vỡ dễ dàng như vậy, tất nhiên không phải là đồ thật!”
Viêm Khiếu nói thẳng.
Lời của ông ta, khiến mọi người bàn tán xôn xao.
“Viêm Khiếu, ông nói linh tinh gì vậy? ông bảo đây không phải Võ Thần Lệnh, vậy Võ Thần Lệnh thật ở đâu?”
Đại trưởng lão nổi giận nhìn Viêm Khiếu.
“Võ Thần Lệnh thật ở đây!”
Diệp Phàm trực tiếp lấy ra Võ Thần Lệnh thật.
Ngay khi Võ Thần Lệnh thật xuất hiện, vẻ mặt Đại trưởng lão và những người của Võ Minh khác đều thay đối.
“Sao có thể?”
“Sao cậu lại giữ Võ Thần Lệnh? Võ Thần
Lệnh này chắc chắn là giả!”
Đại trưởng lão lớn gióng nhìn Võ Thần Lệnh trong tay Diệp Phàm.
“Năm đó minh chủ đã nói, chỉ cần rót lực lượng vào Võ Thần Lệnh thì sẽ có thể phóng ra uy lực của nó, xin công tử hãy thử một lần, chứng minh lệnh bài này là thật hay giả!”
Lúc này, Viêm Khiếu nhìn Võ Thần Lệnh nói.
Diệp Phàm nghe Viêm Khiếu nói vậy thì rót lực lượng vào bên trong Võ Thần Lệnh.
Ầm!!!
Lúc này, chữ ‘Thân’ trên Võ Thần Lệnh lóe lên ánh sáng lấp lánh.
Một cổ uy áp khủng bổ bộc phát từ trong tấm lệnh bài, quét qua toàn bộ Thái Sơn, trấn áp tất cả mọi người ở đây!
“Đây…đây là Võ Thần Lệnh thật?”
Lúc này, ai nấy đều khiếp sợ.
Vẻ mặt của Đại trưởng lão trở nên vô cùng khó coi.
Viêm Khiếu lại vô cùng kích động, ông ta nhìn Diệp Phàm rồi trực tiếp quỳ xuống nói: “Phó minh chủ Võ Minh – Viêm Khiếu tham kiến thiếu chủ!”
“Viêm Khiếu, ông làm cái gì đó?”
Đại trưởng lão quát Viêm Khiếu.
“Chỉ có người kế thừa của minh chủ mới có tư cách giữ Võ Thần Lệnh, hiện tại công tử có Võ Thần Lệnh, đương nhiên là truyền nhân của minh chủ!
Viêm Khiếu nói.
“Minh chủ đã biến mất mười mấy năm, cậu ta sao có thế là người kế thừa của minh chủ?”
“Võ Thần Lệnh này chắc chắn là giả!”
Đại trưởng lão quát lạnh, ánh mắt ông ta nhìn về phía Diệp Phàm: “Cậu hủy đi Võ Thần Lệnh, lấy ra một Võ Thần Lệnh giả để giả mạo người thừa kế của minh chủ, dã tâm của cậu đúng là không nhỏ!”
“Tất cả người của Võ Minh nghe lệnh, giết chết kẻ này!”
Đại trưởng lão của Võ Minh trực tiếp ra lệnh.
Ông ta vừa ra lệnh, tất cả trưởng lão và đệ tử trung thành với ông ta đều lao về phía Diệp Phàm!
“Ai dám đụng tới thiếu chủ?”
Đột nhiên, Hắc Hổ trưởng lão quát lớn một tiếng rồi vọt tới.
Thiên Cơ trưởng lão và Huyền Cơ trưởng lão nhanh chóng đi tới trước mặt Diệp Phàm: “Tham kiến thiếu chủ!”
“Cậu là thiếu chủ của Quỷ Cốc?”
Đại trưởng lão Võ Minh hướng mày nhìn Hắc Hổ trưởng lão.
“Không sai!”
“Hôm nay, người nào dám động tới thiếu chủ thì chính là kẻ địch của Quỷ Cốc!”
Hắc Hố trưởng lão quát lớn với vẻ mặt đầy sát khí.
Lúc này, tất cả các thế lực đều khiếp sợ nhìn về phía Diệp Phàm.
Đầu tiên, người này là con trai Cuồng Long, sau đó lấy ra Võ Thần Lệnh thật, có vẻ như là người kế thừa của Võ Thần, không ngờ lại còn là thiếu chủ của Quỷ Cốc!
Hắn rốt cuộc có bao nhiêu thân phận?
“Bổi cảnh thân phận của thằng nhóc này thật là phức tạp!”
Tạ Thiên Bá khẽ cười nhìn Diệp Phàm.
Sở Cửu Ca nhìn Diệp Phàm, ánh mắt cũng lộ ra vẻ khác thường.
Ngay khi thân phận thiếu chủ Quỷ Cổc của Diệp Phàm lộ ra, người của tứ đại gia tộc lánh đời đều trầm mặc, bọn họ đều nhìn chằm chằm Diệp Phàm với ánh mắt lạnh như băng!
“Thiếu chủ Quỷ Cốc, nộp mạng đây!”
Đại trưởng lão của tứ đại gia tộc ấn thế quát
lên.
Tất cả đều lao về phía Diệp Phàm.
“Muốn chết!”
Lúc này, vẻ mặt Cơ Như Yên lạnh xuống, cô vọt lên.
Ầm!!!
Cô vừa ra tay đã bộc phát năng lượng ngút trời, một chiêu đánh nổ tung cơ thể đối phương!
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người phải sợ hãi!
Cơ Như Yên lao vào đội ngũ của bốn gia tộc lánh đời, hóa thân thành ma nữ tóc trắng, đại khai sát giới.
Chưa tới một phút, toàn bộ đã chết trong tay Cơ Như Yên!
Lúc này, hiện trường trở nên vô cùng yên tĩnh, ai nấy đều chết đứng người!
Vụt!
Ngay lúc này, hơn một nghìn người cầm dao nhọn xông lên Thái Sơn!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 411 Võ Thần Lệnh thật hay giả"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com