Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ - Chương 412 Hội nghị Hắc Ám đến báo thù
Chương 412: Hội nghị Hắc Ám đến báo thù
Hơn một ngàn người mặc chế phục Long Hồn, tay cầm đao nhọn, cả người tản ra sát khí.
Bọn họ xuất hiện ở đỉnh Thái Sơn, lạnh lùng nhìn chằm chằm mọi người.
Các thế lực võ đạo đều biến sắc khi thấy những người này.
“Đây không phải là Long Hồn hay sao?”
“Tại sao người của Long Hồn lại xuất hiện ở đây?”
Mọi người bàn tán sôi nổi.
Diệp Phàm nhìn thấy đám người này thì nhíu mày lại.
Mặc dù những người này mặc chế phục Long Hồn nhưng trực giác của Diệp Phàm lại nói cho hắn, những người này không phải người Long Hồn.
“Mấy người là ai?”
Diệp Phàm nói.
“Chúng ta là người Long Hồn, vâng lệnh quốc chủ đến chém giết tất cả các người!”
Người đàn ông cầm đầu hơn ngàn người này lạnh lùng nói.
“Tại sao quốc chủ lại muốn giết chúng ta?”
“Giới võ đạo và triều dinh vẫn luôn chung sống hòa bình.”
Nghe vậy, các chủ nhân thế lực võ đạo biến sắc, lên tiếng hỏi.
Giới võ đạo và triều đình vẫn luôn chung sống hòa bình, không can thiệp vào chuyện của nhau.
Bây giờ triều đình đột nhiên muốn ra tay với giới võ đạo làm cho bọn họ rất khiếp sợ.
“Hừ, sự tồn tại của các người đã uy hiếp đến quyền uy triều đình, không thể giữ lại.”
Người đàn ông cầm đầu khinh thường nói.
Sắc mặt của người giới võ đạo vô cùng khó coi.
“Ngươi nói ngươi là người Long Hồn?”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
“Đúng vậy!”
Người đàn ông kia lạnh lùng nói.
“Vậy ngươi biết ta không?”
Diệp Phàm hỏi đối phương.
“Ngươi là ai? Tại sao ta phải biết ngươi?”
Người đàn ông này khinh thường nói.
“Ngay cả ta cũng không biết, ngươi cũng dám nói mình là người Long Hồn?”
“Mánh khóe bịp người này quá rác rưởi.”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Ngươi là ai?”
Người đàn ông kia nhíu mày lại.
“Tổng chỉ huy Long Hồn, Diệp Phàm!”
Diệp Phàm lấy ra chứng minh thân phận Long Hồn.
Thấy vậy những người ở đây lại lần nữa kinh sợ, vô cùng ngạc nhiên.
Bọn họ thầm nghĩ rốt cuộc tên này có bao nhiêu thân phận?
Con trai của Cuồng Long, truyền nhân Võ Thần, thiếu chủ Qủy Cốc, tổng chỉ huy Long Hồn.
Nhiều thân phận tề tụ lại một người, thực sự quá sức tưởng tượng.
Bọn họ không ngờ tổng chỉ huy Long Hồn sẽ xuất hiện ở đây.
“Ngay cả ta cũng không biết, các người không phải người Long Hồn.”
“Nói đi, rốt cuộc các người là ai?”
Diệp Phàm lạnh lùng quát.
“Hừ, chúng ta là người Long Hồn!”
“Thân phận chứng minh này của ngươi là
giả!”
Người đàn ông cầm đầu kia tiếp tục mạnh miệng.
Diệp Phàm bước lên vọt đến trước mặt người đàn ông này, bóp chặt cổ tên này, lạnh nhạt nói: “Ta không nghĩ hỏi lại lần thứ ba, nói ra thân phận của các người.”
Người này nghẹn đỏ mặt nhưng vẫn không nói gì.
Rắc!
Diệp Phàm bóp nát cổ của người này, nhìn về phía hơn ngàn người còn lại, nói: “Các người cũng không định nói đúng không?”
“Giết!”
Diệp Phàm ra lệnh.
Cơ Như Yên, Lâm Thi Âm, Đông Phương Hạo Thiên, người Qủy Cốc ra tay lao vào chém giết hơn ngàn người này.
Những người khác ở đây nhìn thấy cảnh này, ánh mắt lóe lên.
“Lên!”
Lúc này cự tử nhà họ Mặc Mặc Uyên lên tiếng.
ỏng ta dẫn người của mình xông ra ngoài.
Dưới sự bao vây tiêu trừ của đám người Qủy Cốc, Cơ Như Yên, Lâm Thi Âm, rất nhanh hơn ngàn người đã tốn thất nặng nề.
“Bát ca, bỏ đi!”
Một người trong đám người kia hét lớn.
“Người nước Anh?”
Diệp Phàm nhíu mày, lạnh lùng nói: “Thì ra là đám người Anh món lòng, giết hết cho tôi!”
Phụt phụt phụt!
Đám người Cơ Như Yên điên cuồng ra tay, hoàn toàn không cho những người này cơ hội rút lui.
Cuối cùng, hơn ngàn người giả mạo Long Hồn, ý đồ khơi mào mâu thuẫn giữa giới võ đạo và triều đình đều chết thảm.
“Đám người Anh ti tiện.”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
Nếu hôm nay hắn không xuất hiện, một khi đám người nước Anh giả mạo Long Hồn và giới võ đạo Long quốc đánh nhau, chắc chắn sẽ khơi mào mâu thuẫn giữa chính phủ và giới võ đạo, đánh vỡ cân bằng hai bên.
Đến lúc đó rất nhiều võ giả sẽ trả thù xã hội, toàn bộ Long quốc sẽ chìm trong bạo loạn, hậu quả không dám tưởng tượng.
Hành vi ti tiện của đám người nước Anh này làm Diệp Phàm cực kỳ thống hận.
“Lại có người đến.”
Cơ Như Yên lên tiếng.
Diệp Phàm nhìn về phía dưới chân núi Thái Sơn, có rất nhiều người mặc đồ đen đang đi lên đỉnh núi.
Chỉ trong nháy mắt, mấy ngàn người mặc áo đen, đeo mặt nạ đen, tay cầm các loại vũ khí xuất hiện, trên người tản ra hơi thở lạnh lẽo.
Những người này xuất hiện làm không khí ở hiện trưởng trở nên vô cùng áp lực, có cảm giác như đang trong địa ngục.
So với đám người giả mạo Long Hồn vừa rồi, đám người áo đen này mạnh hơn rất nhiều.
Đặc biệt là bốn người cầm đầu, hơi thở trên người cực kỳ khủng bố, có cảm giác hít thở không thông.
“Các người lại là ai?”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
“Ngươi là người Võ Minh?”
Một trong bốn người cầm đầu lạnh lùng hỏi Diệp Phàm.
“Các người đến tìm Võ Minh?”
Diệp Phàm nhíu mày nói.
“Vâng lệnh chủ nhân Hắc Ám, hủy diệt Võ Minh!”
Người này quát lớn.
“Chủ nhân Hắc Ám?”
“Mất người là người của hội nghị Hắc Ám?”
Phó minh chủ Võ Minh Viêm Khiếu khiếp sợ nói.
“Hội nghị Hắc Ám?”
Không ít tông chủ võ đạo nghe thấy bốn chữ này đều biến sắc.
Hội nghị Hắc Ám là một thế lực cường đại cực kỳ cổ xưa của phương Tây, không thua kém Huyết tộc, Thánh Điện, sức ảnh hưởng rất lớn.
Tôn chỉ của tố chức này là biến toàn bộ thế giới thành bóng tối, làm mọi người trở thành một phần của hắc ám,
Nói đơn giản hơn, muốn tất cả dân chúng trên thế giới thần phục hội nghị Hắc Ám, tín ngưỡng bọn họ.
Nếu để người khác biết được suy nghĩ này, sợ rằng sẽ cảm thấy đối phương điên rồi.
Nhưng trên thực tế, hội nghị Hắc Ám lại suýt làm được.
30 năm trước, thế lực hội nghị Hắc Ám trải khắp các quốc gia phương Tây, vô số quốc gia,
thế lực bị bao phủ trong bóng tối.
Sau đó hội nghị Hắc Ám theo dõi quốc gia lớn nhất phương Đông – Long quốc.
Bọn họ muốn khống chế Long quốc, làm Long quốc thần phục hội nghị Hắc Ám.
Ngay lúc đó chủ nhân Hắc Ám suất lĩnh mười vạn quân đoàn Hắc Ám xông vào Long quốc, muốn Long quốc bao phủ trong bóng tối.
Lúc đó đại quân Long quốc không thế cản được sự tiến công của hội nghị Hắc Ám.
Vào thời khắc quan trọng, minh chủ Võ Minh suất lĩnh Võ Minh và các lực lượng giới võ đạo chiến đấu với hội nghị Hắc Ám.
Sau trận chiến đó, hội nghị Hắc Ám bị tổn thất nặng nề, thế lực trải rộng các quốc gia phương Tây cũng bị các thế lực khác tranh thủ tháu tóm.
Từ đó về sau, hội nghị Hắc Ám hoàn toàn yên lặng, không còn xuất hiện nữa.
Nhưng không ngờ 30 năm sau bọn họ lại xuất hiện.
Diệp Phàm nghe thấy bốn chữ hội nghị Hắc Ám, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc.
Lúc trước hắn từng nghe Nhị sư phụ nhắc đến hội nghị Hắc Ám.
Không ngờ nhiều năm trôi qua, bọn họ lại xuất hiện.
Hiến nhiên lần này bọn họ đến báo thù.
Sắc mặt của mọi người vô cùng khó coi, đặc biệt là người Võ Minh, sắc mặt ngưng trọng.
“Hôm nay tất cả các người đều phải chết!”
“30 năm trước bởi vì các người làm cho hội nghị Hắc Ám bị tốn thất nặng nề, hôm nay ta muốn các người nợ máu trả máu.”
Bốn người đàn ông cầm đầu lạnh lùng quát.
Bọn họ tản ra uy áp khủng bố, tất cả đều là cao thủ Quân cảnh.
“Hôm nay đúng là rất náo nhiệt, không ngờ người của hội nghị Hắc Ám cũng đến.”
Lúc nàv môt tiếnq cười vanq lên.