NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ - Chương 462 Tới bao nhiêu, giết bấy nhiêu

  1. Home
  2. Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ
  3. Chương 462 Tới bao nhiêu, giết bấy nhiêu
Prev
Next

Chương 462: Tới bao nhiêu, giết bấy nhiêu
Ngày hôm sau, sáng sớm!
Diệp Phàm bước ra khỏi phòng thì nhìn thấy Ngải Á đi tới, cô ta mỉm cười nhìn hắn, mỉm cười nói: “Chào buổi sáng, anh Diệp, tối qua anh ngủ ngon không?”
“Cũng được!”
Diệp Phàm gật đầu.
“Anh Diệp, anh có cần gì nữa không?”
Ngải Á nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt quan tâm và hỏi.
Khi Diệp Phàm đang muốn mở miệng, liền nhìn thấy một thanh niên mặc trang phục quý tộc đi tới, nhìn Ngải Á kêu lên: “Ngải Á, cô ở đây à!”
“Fox, sao anh lại ở đây?”
Ngải Á quay lại nhìn thanh niên này, lông mày nhíu lại và ánh mắt tràn đầy bất mãn.
“Ngải Á, tôi…” Thanh niên nhìn Ngải Á đang muốn mở miệng, ánh mắt đột nhiên chú ý tới Diệp Phàm, lập tức cau mày: “Anh ta là ai?”
“Anh ấy là khách của hoàng gia chúng tôi!”
“Anh còn có việc gì không? Không có việc gì thì mời đi về đi!”
Ngải Á nói thẳng.
“Anh ta là một người phương Đông, cũng có tư cách làm khách của hoàng gia Vương quốc Anh sao?”
Thanh niên nói với vẻ khinh thường, sau đó nhìn chằm chằm Diệp Phàm: “Tên kia, rốt cuộc thì anh là ai, anh có quan hệ gì với Ngải Á?”
“Tôi và cô ấy có quan hệ gì thì liên quan gì đến anh?”
Diệp Phàm hừ một tiếng, nói.
Sắc mặt của thanh niên trở nên lạnh lùng, anh ta đột nhiên hét lớn: “Maikin!”
Xoẹt!
Thanh niên vừa dứt lời, một bóng người đột nhiên xuất hiện, lao về phía Diệp Phàm.
“Fox, anh đang làm gì vậy?”
Sắc mặt của Ngải Á thay đối, cô ta hét lớn với thanh niên kia.
“Bất kỳ người đàn ông nào đến gần cô đều đáng chết!”
Thanh niên này hét lên với vẻ mặt độc đoán.
Rắc
Lúc này, một tiếng xương gãy giòn vang truyền đến.
Thanh niên kia tưởng rằng Diệp Phàm đã bị giết, nhưng một bóng người rơi xuống trước mặt anh ta, nôn ra máu và chết không nhắm mắt.
Người này chính là cận vệ Maikin mà anh ta nhắc đến.
Xoẹt!
Sắc mặt thanh niên thay đối, trong mắt lộ ra vẻ không thể tin nổi, nhìn chằm chằm Diệp Phàm: “Sao anh dám giết người của tôi? Anh có biết tôi là ai không?”
“Anh là ai thì có liên quan gì đến tôi?”
“Cút, hoặc là chết!”
Sắc mặt Diệp Phàm lạnh lùng hét lên.
“Anh…”
Thanh niên nhìn thấy Diệp Phàm đang định nói gì đó, hắn liền vung tay lên, trực tiếp đánh anh ta bay ra ngoài, đập mạnh xuống đất nôn ra máu, chết ngay tại chỗ!
Xoẹt!
Sắc mặt Ngải Á thay đối trông rất khó coi khi nhìn thấy thanh niên này bị giết.
Cô ta liếc nhìn Diệp Phàm: “Anh Diệp, anh ta là con trai của Quốc chủ Vương quốc Anh!”
“ô, vậy thì sao?”
Vẻ mặt Diệp Phàm thờ ơ nói.
Hắn thậm chí còn dám đánh Quốc chủ của Lang Quốc, anh ta chỉ là một đứa con trai của Quốc chủ Vương quốc Anh, giết thì đã sao?
“Nói hay lắm!”
Lúc này, Nữ hoàng Eli bước vào, mỉm cười nhìn Diệp Phàm và nói: “Cậu Diệp xứng đáng là Hộ quốc thần tướng của Long Quốc, thực sự rất khí phách!”
“Bây giờ chắc bà đang vui lắm đúng không!”
Diệp Phàm nhìn Nữ hoàng Eli cười lạnh, còn bà ta thì nói: “Tại sao cậu Diệp lại nói như vậy?”
“Tôi giết chết con trai của Quốc chủ Vương quốc Anh, đối phương nhất định sẽ không bỏ qua cho tôi, như vậy thì tôi chỉ có thể đứng chung một phe với bà đế chống lại vị Quốc chủ kia!”
Diệp Phàm cong môi.
“Cậu Diệp, nếu chúng ta hợp tác, mỗi người chúng ta sẽ chỉ có lợi, không có hại gì cả!”
Nữ hoàng Eli mỉm cười.
“Tốt nhất là bà nên nhớ kỹ lời mà bà đã nói, nếu như tôi giúp bà leo lên ngôi vị, đến lúc đó nếu bà trở mặt thì đừng trách tôi không khách khí!”
Diệp Phàm lạnh lùng nhìn Nữ hoàng Eli, còn bà ta thì vui vẻ ra mặt, nói: “Cậu Diệp yên tâm, tôi lấy tư cách là Nữ hoàng của Vương quốc Anh thề rằng tôi sẽ không bao giờ là kẻ địch của Long
Quốc!”
“Nữ hoàng, không hay rồi, Quốc chủ điều động năm quân đoàn gồm 200 nghìn quân, bao vây toàn bộ cung điện!”
Lúc này, một vị thống lĩnh hộ vệ trong cung điện vội vàng chạy tới nói với Nữ hoàng Eli.
Sắc mặt Nữ hoàng Eli nghiêm túc, nói: “Đội quân 200 nghìn người, John đúng là dám ra hết vốn gốc!”
“Tới cũng nhanh thật!”
Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng.
Huyết Cơ đi ra, nhìn Diệp Phàm nói: “Anh định làm thế nào?”
“Làm thế nào?”
Diệp Phàm nheo mắt lại, lạnh lùng nói: “Đương nhiên là tới bao nhiêu thì giết bấy nhiêu!”
Bên ngoài cung điện, lúc này có vô sổ binh lính của Vương quốc Anh mặc chiến giáp đang tụ tập.
Tất cả 200 nghìn quân đến từ năm quân đoàn lớn của Vương quốc Anh lúc này đều tập trung tại đây, bao vây toàn bộ cung điện một cách chặt chẽ!
Hiện tại Luân Đỏn đang trong tình trạng giới nghiêm, tất cả người dân không được phép ra
đường, chính vì điều này mà tin tức cung điện bị 200 nghìn quân bao vây vẫn chưa bị truyền đi.
Một khi tin tức quân đội của Vương quốc Anh bao vây cung điện truyền ra, sẽ gây chấn động lớn ở Vương quốc Anh.
Suy cho cùng, trong lòng người dân Vương quốc Anh, Nữ hoàng của Vương quốc Anh là biểu tượng tinh thần của họ và không thể báng bổ được!
Đây cũng là lý do tại sao Quốc chủ của Vương quốc Anh đã giới nghiêm Luân Đôn, là đế ngăn chặn tin tức!
Vào lúc này, 100 nghìn vệ binh của cung điện Vương quốc Anh đang đối đầu với 200 nghìn quân này, hai bên gươm súng sẵn sàng, một cuộc chiến sắp nổ ra!
“Các người dám bao vây cung điện, đúng là to gan!”
Nữ hoàng Eli bước ra và hét lên với vẻ uy nghiêm.
“Nữ hoàng điện hạ, hãy giao người ra đây đi!”
Quốc chủ John của Vương quốc Anh bước ra, nhìn Nữ hoàng Eli và lạnh lùng nói.
“John, một người làm Quốc chủ như ông đúng là càng ngày càng trở nên bành trướng, thậm chí còn dám bao váy cung điện, ông muốn
tiêu diệt hoàng thất của tôi sao?”
Nữ hoàng Eli lạnh lùng nói.
“Hừ, với thân phận là Nữ hoàng của Vương quốc Anh, bà lại cấu kết với tướng quân nước địch, cho dù hôm nay Quốc chủ tôi đây có tiêu diệt các người, người khác cũng sẽ không nói gì được!”
John lạnh lùng hét lên.
Bùm!
Đột nhiên, một thi thể bị ném ra khỏi cung điện, trực tiếp rơi xuống trước mặt John, đó là xác của con trai ông ta.
“Fox!”
John nhìn thi thể của con trai mình, sắc mặt thay đổi, ông ta kêu lên một cách cực kỳ đau buồn.
Xoẹt!
Ngay lập tức, John nhìn chằm chằm vào Nữ hoàng Eli với đôi mắt đỏ ngầu: “Bà đã giết con trai tôi à?”
“Tôi giết đấy!”
Diệp Phàm bước ra ngoài với vẻ mặt thờ ơ.
“Là cậu!”
John nhìn Diệp Phàm, đồng tử ngưng tụ, trong mắt toát ra sát ý.
Là nhân vật đã giết chết nguyên soái của bảy vương quốc và gây thiệt hại nặng nề cho quân đội của bảy vương quốc, thông tin và hình ảnh về Diệp Phàm đã in sâu vào tâm trí của Quốc chủ bảy vương quốc từ lâu, vì vậy John chỉ nhìn thoáng qua đã nhận ra Diệp Phàm.
“Ông triệu tập nhiều người đến đối phó tôi như vậy, đương nhiên tôi phải chuấn bị một ít quà đáp lại, không biết ông có hài lòng với món quà này không?”
Diệp Phàm nhìn John và mỉm cười.
“Tôi sẽ chém cậu thành từng mảnh!”
Vẻ mặt của John cực kỳ hung dữ và gầm lên với cơn giận ngút trời.
“Người đâu, giết hết, giết hết bọn chúng cho tôi!”
Vị Quốc chủ Vương quốc Anh nhìn về phía đám người Diệp Phàm và Nữ hoàng Eli hét lớn.
Bởi vì mất đi con trai, ông ta trực tiếp trút cơn giận lên toàn bộ hoàng thất, chuẩn bị tiêu diệt cả Diệp Phàm và hoàng thất!
Và ngay khi John ra lệnh, 200 nghìn quân kia đã chuẩn bị hành động.
Xoẹt!
Diệp Phàm nheo mắt lại, hắn tiến lên một bước, lao về phía John.
Muốn bắt giặc phải bắt vua trước!
Cách tốt nhất để đối phó với đội quân 200 nghìn quân này là bắt được vị Quốc chủ John này.
Chỉ cần không còn vị Quốc chủ này, với năng lực của Nữ hoàng Eli, việc khống chế 200 nghìn quân này chắc là không thành vấn đề!
Mặc dù Diệp Phàm không sợ 200 nghìn quân này, nhưng muốn giết chết 200 nghìn người cũng sẽ phải tốn rất nhiều công sức, huống chi đối thủ thực sự của hắn cũng không phải những binh lính bình thường này!
Nhưng đúng lúc Diệp Phàm chuấn bị bắt lấy John, từng tia kiếm quang sắc bén đột nhiên xuất hiện, lao vút từ nhiều hướng về phía Diệp Phàm.
Mười hai người mặc trang phục kỵ sĩ và cầm kiếm kỵ sĩ xuất hiện, mỗi người đều dùng một thanh kiếm tấn công về phía Diệp Phàm.
Khi mười hai người này hợp lực, công kích mà bọn họ bộc phát ra, cho dù là cường giả Vương cảnh cấp bảy cũng không thể ngăn cản được!
Họ là mười hai Kỵ sĩ Bàn tròn của Vương quốc Anh, họ là những tồn tại giống như những vị thần bảo trợ của Vương quốc Anh, mỗi người trong sổ họ đều có sức chiến đấu vô song!
Nữ hoàng Eli nhìn mười hai Kỵ sĩ Bàn tròn
cùng nhau hành động, đôi mắt bà ta nheo lại, lộ ra sự lo lắng.
Bùm bùm bùm!
Ngay sau đó, hàng loạt tiếng nổ như tiếng sấm sét vang lên.
Trước khi mọi người kịp phản ứng lại, tất cả mười hai Kỵ sĩ Bàn tròn đã bay ra và đập vào người hàng trăm binh sĩ của Vương quốc Anh.
Phụt phụt phụt!
Bọn họ lần lượt ngã xuống đất, điên cuồng nôn ra máu, hai mắt trợn to, chết mà không kịp nói một lời!
Lúc này, toàn trường im lặng, lặng ngắt như tờ!
Nữ hoàng Eli và John kinh ngạc đến ngấn người!
Họ không ngờ rằng sức mạnh của Diệp Phàm lại đáng sợ đến như vậy, mười hai Kỵ sĩ Bàn tròn đều bị hạ gục ngay lập tức!
Sức mạnh này quá mạnh mẽ!
John, Quốc chủ của Vương quốc Anh, mở to mắt nhìn Diệp Phàm, ông ta còn chưa kịp nói lời nào đã bị Diệp Phàm tóm lấy cố.
“Buông Quốc chủ ra!”
Khi John bị Diệp Phàm khống chế, vẻ mặt
của các tướng lĩnh Vương quốc Anh đều thay đổi, họ sôi nối hét lên với hắn, vũ khí trong tay của những người lính còn lại đều chĩa về phía Diệp Phàm.
Không khí tại hiện trường vô cùng áp lực!
Diệp Phàm bóp chặt cổ John, lạnh lùng nói: “Tất cả buông vũ khí xuống, nếu không tôi sẽ lập tức giết ông ta!”
“Nếu cậu dám làm Quốc chủ bị thương, Vương quốc Anh của tôi tuyệt đối sẽ không buông tha cho cậu đâu!”
Một vị tướng quân của Vương quốc Anh chỉ vào Diệp Phàm, tức giận hét lên.
“Tôi không muốn nói lại một lần nữa!”
Diệp Phàm không ngừng siết chặt cổ John, sắc mặt ông ta lập tức đỏ lên, có thể ngạt thở bất cứ lúc nào.
“Bỏ vũ khí xuống!”
Sắc mặt vị tướng quân kia thay đổi, vội vàng hét lên.
Ngay lập tức, hai mươi vạn binh sĩ hạ toàn bộ vũ khí xuống.
“Sao cậu còn không nhanh chóng thả Quốc chủ ra đi!” Tướng quân kia tức giận nói với Diệp Phàm.
“Gấp cái gì? Mọi chuyện còn chưa xong
đâu!”
Bàn tay bóp chặt cổ John của Diệp Phàm hơi buông lỏng, nhìn ông ta, lạnh lùng nói: “ông có muốn sống không?”
“Cậu còn muốn làm gì nữa?”
John nhìn Diệp Phàm và hét lên.
“Tuyên bố thoái vị, giao toàn bộ quyền lực chính trị của Vương quốc Anh cho Hoàng gia Anh, đế Nữ hoàng Eli nắm quyền quản lý Vương quốc Anh!”
Diệp Phàm nói thẳng.
Xoẹt!
Khi Diệp Phàm vừa nói ra lời này, tất cả mọi người có mặt ở đây đều chấn động, trên mặt đều lộ ra vẻ khó tin.
Ngay cả Nữ hoàng Eli cũng có chút kinh ngạc, bà ta không ngờ Diệp Phàm lại trực tiếp ép John thoái vị như vậy, thực sự là quá mạnh mẽ!
“Cậu…”
John nghe được lời nói của Diệp Phàm, trong mắt hiện lên vẻ tức giận, nói: “Điều này là không thể!”
“Ông chắc chưa?”
Bàn tay bóp cổ John của Diệp Phàm lại dùng
sức lần nữa, sắc mặt của đối phương lại đỏ lên, không ngừng vùng vẫy.
“Ngay cả khi cậu giết tôi, tôi cũng sẽ không đế Eli nắm quyền Vương quốc Anh!”
John hét toáng lên.
Rắc!
Một giây tiếp theo, vị Quốc chủ của Vương quốc Anh này liền bị Diệp Phàm bẻ gãy cố, chết ngay tại chỗ!
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Khi Quốc chủ bị giết, người của hoàng gia và 200 nghìn quân có mặt đều kinh ngạc đến ngây ra như phỏng, hiện trường hoàn toàn im lặng!
“Cậu thực sự đã giết Quốc chủ?”
“Mọi người nghe…”
Lúc này vị tướng quân kia mới kịp phản ứng, quát mắng Diệp Phàm, nhưng ông ta còn chưa kịp nói hết lời, đã bị một quyền của Diệp Phàm đấm cho vỡ nát đầu.
Những người lính đó đang định cầm vũ khí lên và chiến đấu, nhưng Nữ hoàng Eli trực tiếp đứng dậy, nhìn họ và hét lên: “John đã chết, các người còn muốn tiếp tục ngoan cổ sao? Bao vây hoàng thất, các người cũng biết một khi chuyện này bị truyền ra ngoài, các người sẽ bị toàn thể người dân của Vương quốc Anh phỉ nhố, các
người muốn trở thành tội nhân của Vương quốc
Anh sao?”
Theo lời khiến trách của Nữ hoàng Eli, vẻ mặt của 200 nghìn bỉnh lính này đã thay đổi, trong mắt họ lộ ra sự do dự và bối rối.
Bộp! Bộp! Bộp!
Đột nhiên những tiếng vỗ tay vang lên từ xa.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Lúc này, có vài bóng người trực tiếp bay tới.
Họ là những Huyết tộc sau khi biến hình.
Đứng đầu là Karl, tộc trưởng của tộc Cappadocia, tộc lớn nhất trong Huyết tộc, phía sau là các tộc trưởng và trưởng lão của các thị tộc lớn, Công tước và những cường giả khác, tống cộng hơn một nghìn người!
Lúc này, hơn một nghìn người này đều biến hình, sau lưng có một đôi cánh bay tới, tản ra uy lực kinh khủng!
Lập tức, vẻ mặt của mọi người có mặt đều thay đối, các binh lính nhìn những Huyết tộc biết bay này đều sửng sốt!
“Nữ hoàng Eli, bà đúng là rất giỏi giang, cấu kết với Hộ quốc thần tướng của Long Quốc nhằm nắm quyền kiểm soát quyền lực chính trị của Vương quốc Anh!”
Karl nhìn Nữ hoàng Eli và vổ tay.
“Cảm ơn tộc trưởng Karl quá khen!”
Nữ hoàng Eli nhìn Karl, vẻ mặt hơi thay đổi, nhưng bà ta nhanh chóng bình tĩnh lại và mỉm cười.
“Karl!”
Huyết Cơ nhìn Karl và hét lên lạnh lùng, trong mắt lóe lên sát khí lạnh lùng.
“Thánh nữ, cô cấu kết với với Thánh điện, phản bội Huyết tộc, bây giờ còn không nhanh chóng nhận tội và chấp nhận trừng phạt!”
Karl nhìn Huyết Cơ rồi hét lên, chỉ một câu nói đã trực tiếp gán tội cho Huyết Cơ là kẻ phản bội.
“Ai mới là kẻ phản bội Huyết tộc thì trong lòng biết rõ!”
“Hôm nay tôi sẽ giết anh!”
Huyết Cơ nhìn Karl và hét lên lạnh lùng.
“Giết tôi? Chỉ dựa vào cô à?”
“Hay là cô cảm thấy khi có vị Hộ quốc thân tướng của Long Quốc ở đây thì có thể đối phó với tôi được?”
Karl cười lạnh, liếc nhìn Diệp Phàm, nói: “Không ngờ Hộ quốc thần tướng của Long Quốc lại trẻ như vậy, Long Quốc đúng thật là một quốc
gia cổ xưa ở phương Đông, thật sự đế lại dấu ấn và có rất nhiều người tài ba xuất hiện!”
“Được rồi, không cần nịnh nọt nữa, có nịnh nọt thế nào đi nữa thì cũng không thay đổi được kết cục phải chết hôm nay!”
Diệp Phàm nhìn Karl, bĩu môi.
“Nhóc con, cậu quá ngông cuồng!”
Ngay lập tức, một số trưởng lão của bộ tộc Cappadocia chỉ vào Diệp Phàm và giận dữ hét lên.
“Ồn ào!”
Sắc mặt Diệp Phàm trở nên lạnh lùng, hắn trực tiếp đánh ra một quyền.
Bùm!
Đột nhiên, một tiếng gầm đinh tai nhức óc vang lên.
Ba con rồng và ba bóng voi khổng lồ trực tiếp lao ra và lao thẳng về phía các trưởng lão của tộc Cappadocia.
“Cấn thận!”
Sắc mặt Karl biến đổi, hét lớn một tiếng, nhưng đã quá muộn, bóng dáng của long tượng kia trực tiếp đánh trúng những trưởng lão này, khiến thân thể của bọn họ nổ tung tại chỗ!
Những trưởng lão có thực lực Quân cảnh và
Vương cảnh của tộc Cappadocia này còn chưa kịp phản ứng đã bị nố tung thành từng mảnh!
Shhhh…
Ngay lập tức, tất cả Huyết tộc có mặt đều hít một hơi thật sâu, vô cùng chấn động!
Nhưng sắc mặt Karl lại cực kỳ khó coi, trong mắt hiện lên vẻ tức giận sâu sắc, trên người hắn ta toát ra một luồng sát khí đáng sợ.
Ngay khi luồng sát khí này bộc phát ra, tất cả mọi người có mặt ở đây đều cảm thấy như chìm trong biển máu vô tận.
“Tôi muốn phải cậu chết!”
Karl gầm lên một tiếng đầy tức giận với Diệp Phàm, vunq mónq vuốt và trưc tiếp đánh ra.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 462 Tới bao nhiêu, giết bấy nhiêu "

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com