Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ - Chương 602 Tôi luyện thân thể, nhanh chóng hồi sinh
- Home
- Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ
- Chương 602 Tôi luyện thân thể, nhanh chóng hồi sinh
Chương 602: Tôi luyện thân thể, nhanh chóng hồi sinh
Trong một căn phòng đố nát, Diệp Phàm đang nằm trên giường, không biết đã hôn mê bao lâu, bây giờ từ từ mở mắt ra thì lại nhìn thấy khung cảnh xa lạ trước mắt, hắn không khỏi cau mày.
“Cuối cùng anh cũng tỉnh rồi!”
Lúc này, chợt có một giọng nói trong trẻo ngọt ngào vang lên, một cô gái liền xuất hiện trong tầm mắt hắn.
“Là cô!” Diệp Phàm có chút kinh ngạc.
Cô gái này không ai khác chính là Linh Nhi – thánh nữ Miêu tộc.
“Anh đã ngủ ba ngày rồi, tôi còn tưởng rằng anh sẽ không tỉnh lại, nếu như vậy thì thật uống phí máu của Tiếu Kim tôi rồi!” Linh Nhi bĩu môi nói.
“Đây là Miêu tộc sao? Là cô đã cứu tôi à?” Diệp Phàm kinh ngạc hỏi.
“Đúng vậy, lúc trước tôi xuất quan là vì muốn đi tìm anh, kết quả biết được anh đã đến Ngoại Vực nên liền đi theo; không ngờ rằng anh suýt chút nữa thì chết, cũng may tôi đến kịp rồi mang anh về. Hơn nữa còn dùng máu của Tiếu Kim để chữa trị cho anh, nếu không có lẽ anh đã chết ròi!”
Linh Nhi nói xong, một con cố trùng màu vàng kim từ trên người cô ta bò ra rồi nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm.
“Cảm ơn!”
Diệp Phàm đang muốn đứng dậy, ngay lập tức cảm thấy toàn thân vô cùng đau nhức, liền cau mày, hít một hơi khí lạnh.
“Đừng manh động, tuy rằng máu của Tiểu Kim đã cứu sống anh, nhưng tất cả xương cốt và kinh mạch của anh đều đã đứt gãy, tôi không có cách nào chữa được!” Linh Nhi nhanh chóng nói.
Diệp Phàm nhìn chằm chằm vào cơ thể mình rồi cau mày thật chặt.
Bây giờ tất cả xương cốt và kinh mạch của Diệp Phàm đều đã đứt, hắn cũng không thể nào châm cứu chữa trị cho mình được nữa, nếu như Linh Nhi không ra tay cộng thêm thể chất đặc biệt của mình, có lẽ hắn đã chết thật rồi!
“Hắn đã trở nên tàn tật rồi. Linh Nhi, tại sao phải hao tâm tổn sức cứu hắn làm gì?”
Lúc này, một giọng nói lạnh lùng chợt vang lên.
Đại trưởng lão Miêu tộc xuất hiện ở đây, lạnh nhạt nhìn Diệp Phàm.
“Đại trưởng lão, dù sao anh ta cũng đã giúp đỡ Miêu tộc của chúng ta, hơn nữa con được
nhận được lệnh đi tìm anh ta!” Linh Nhi nói.
“Mệnh lệnh? Theo lệnh của ai?”
Đại trưởng lão có chút kỉnh ngạc, còn Linh Nhi lại nói tiếp: “Chính là người bảo vệ miếu Vu Thần đã bảo con xuất quan đi tìm anh ta!”
“Người bảo vệ miếu Vu Thần!”
Nghe Linh Nhi nói vậy, đại trưởng lão và Diệp Phàm đang nằm trên giường đều tỏ ra kinh ngạc.
“Được rồi, anh ta bây giờ đã tỉnh, con phải mang anh ta đến miếu Vu Thần đây!”
Linh Nhi nói xong liền sai người khiêng Diệp Phàm đến miếu Vu Thần.
Hai mươi phút sau, trong miếu Vu Thần.
“Mới không gặp một thời gian, cậu lại thành ra như vậy?”
“Bởi vì cậu đã dùng máu của Tổ Vu, trở nên như này thật khiến Vu Tộc chúng tòi mất mặt!”
“Bây giờ tòi đang nghi ngờ quyết định của chúng ta có đúng không nữa?”
Lúc này, hai vị bảo vệ miếu Vu Thần nhìn thấy tình hình của Diệp Phàm, vẻ mặt liền thay đối.
“Hai vị tiền bổi, bây giờ anh ta đã bị thương như thế này, các vị có cách nào cứu anh ta không?”
Linh Nhi hỏi hai người bọn họ, một vị bảo vệ miếu Vu Thần nhìn Diệp Phàm đáp: “Xương cổt và kinh mạch toàn thân của tên nhóc này đã bị đứt, nếu muốn hồi phục thì chỉ có thế tôi luyện thân thể để tái sinh!”
“Tôi luyện thân thể đế tái sinh à? Đó là gì?” Diệp Phàm nheo mắt lại, hỏi thẳng.
Với tình hình của hắn bây giờ, nếu muốn khôi phục thật sự rất khó khăn, trừ khi mấy vị sư phụ đích thân ra tay, nhưng bây giờ sư phụ của hắn đều không có ở đây; vậy nên nghe thấy người bảo vệ miếu Vu Thần nói như vậy, đương nhiên hắn cảm thấy rất hứng thú!
“Nhóc con, hy vọng chúng tôi không nhìn sai người!”
Hai vị bảo vệ miếu Vu Thần nhìn Diệp Phàm nhẹ giọng nói, sau đó dẫn hắn đi thẳng vào trong miếu – nơi thờ cúng 20 tượng Vu Thần!
Lúc này người của hắn đã giết chết đám dị tộc ở Ngoại Vực và bắt đầu điên cuồng tìm kiếm tung tích của hắn nhưng vẫn không có tin tức gì.
Cứ như thế, một tuần nữa lại trôi qua.
“vẫn không có tung tích của anh Tiếu Phàm sao?” Đường sở sở hỏi đám người Đông Phương Hạo Thiên.
“Phu nhân, thật xin lỗi, là do chúng tôi vô
dụng!” Đông Phương Hạo Thiên và những người khác đáp.
“Anh ấy không phải đã…”
Lâm Thi Âm bên cạnh không nhịn được nói, nhưng còn chưa kịp nói xong đã bị Đường sở sở cắt lời.
Thân thể Đường sở sở khẽ run rấy, cô mím chặt môi nói: “Anh Tiếu Phàm sẽ không sao đâu, anh ấy nhất định sẽ không sao đâu!”
“Đúng vậy, anh rế lợi hại như vậy, anh ấy nhất định sẽ không sao!” Trần Tiểu Manh nhanh chóng đáp lại.
“Chúng tôi phát hiện ra một lối đi giống như một cánh cửa nối liền các không gian thời gian khác nhau giữa ngọn núi vào ngày đó. Lẽ nào thiếu chủ đã đi vào đó sao?” Đồ Phu nói.
“Cũng có thể!” Thiên Khuyết gật đầu.
“Thời gian và không gian khác nhau?”
“Vậy chúng ta lập tức đi đến đó tìm anh Tiểu Phàm!” Đường sở sở nheo mắt lại.
“Sở Sở, từ từ đã, chúng ta không biết đó là nơi như thế nào, vậy nên hành động phải thật cẩn thận!” Cơ Như Yên thuyết phục Đường sở sở.
“Tôi không thể chờ đợi được nữa!”
Đường sở sở nói xong liền đi ra ngoài. Bên
ngoài biệt thự chợt xuất hiện một nhóm người, dẫn đầu là một người đàn ông trung niên, mỗi người đều toát ra hơi thở rất đáng sợ!
“Mấy người là ai?”
Đường sở sở nghi hoặc hỏi, người đàn ông trung niên nhìn cô, hỏi thẳng: “Cô chính là thân thế Huyền Âm? Nói, kẻ sát hại thiếu tộc trưởng của chúng tôi là ai?”
“Người của gia tộc Đạm Đài?” Đường sở sở nghe thấy vậy, hai mắt nheo lại, trầm giọng nói.
Nhóm người này chính là người của gia tộc Đạm Đài lúc trước!
“Mau trả lời!” Người đàn ông trung niên lạnh lẽo quát.
“Người giết thiếu tộc trưởng của các người là tôi, có chuyện gì cứ đến tìm tôi!”
Đường sở sở nói thẳng, nhận lấy trách nhiệm này.
Soạt!
Nghe thấy câu trả lời này, sắc mặt người đàn ông tối sầm lại, lạnh lùng nhìn Đường sở sở: “Thì ra là cô, dám to gan giết chết thiếu tộc trưởng của gia tộc Đạm Đài!”
“Người đâu, bắt cô ta lại, đem về tộc!”
Người đàn ông vừa dứt lời, toàn bộ cường
giả của gia tộc Đạm Đài phía sau ông ta đều lao về phía Đường sở sở.
Bùm! Ị Ị
Đường sở sở nhanh chóng ra tay, bộc phát sức mạnh Tích Cốc cảnh, đánh bay một vài người, thế nhưng thực lực của một số người khác đã vượt quá Tích Cổc cảnh, bọn họ đồng loạt tấn công Đường sở sở, khiến cô không ngừng lùi về sau.
Soạt, soạt, soạt!!!
Lúc này, đám người Đông Phương Hạo Thiên đều lao ra ngoài, từng người đều tỏa ra hơi thở lạnh giá.
“Cấn thận, thực lực của bọn chúng không đơn giản!”
Viên Phong – người có thực lực mạnh nhất trong sổ họ bước ra, nói.
“Thân thể Huyền Âm, tuy rằng thực lực của cô không tệ, nhưng cô chẳng thể nào đánh bại gia tộc Đạm Đài tôi được đâu. Ngoan ngoãn đi theo chúng tôi, như vậy tránh được một ít đau đớn, nếu không thì đừng trách lão phu không nương tình!” Người đàn ông uy nghiêm hét lên.
“Hừ, chỉ là Dung Hợp cảnh mà cũng dám ngạo mạn như vậy!”
Viên Phong khinh thường hừ một tiếng, rồi ra
tay tấn công đối phương.
Bùm!! Ị
Khi hai người đánh nhau đã phát ra một tiếng nổ vô cùng lớn.
Rầm!
Thân thể người đàn ông bay thẳng ra ngoài, đập fâm xuống đất, miệng hộc máu, trợn to hai mắt nhìn Viên Phong: “ông chính là cường giả Kim Đan cảnh? Làm sao có thể? Làm sao có thế xuất hiện cường giả Kim Đan cảnh ở bèn ngoài Bồng Lai?” Người đàn ông không thế tin nối.
“Bồng Lai?”
“Ông là người của đảo Bồng Lai sao?”
Sắc mặt Viên Phong chợt thay đổi, ánh mắt kinh ngạc nhìn người đàn ông này.
“Đúng vậy, tôi là người của gia tộc Đạm Đài ở đảo Bồng Lai. Người con gái này đã giết chết thiếu tộc trưởng của gia tộc tôi, bây giờ tôi phải bắt cô ta về. Nếu như ngăn cản, ông sẽ trở thành kẻ thù của gia tộc Đạm Đài, dám đắc tội với gia tộc Đạm Đài, cho dù ông là cường giả Kim Đan Cảnh đi chăng nữa, cũng nhất định phải chết, vậy nên hãy suy nghĩ cho kỹ đi!” Người đàn ông lạnh lẽo nói với Viên Phong.
“Cút!”
Nhưng Viên Phong không thèm quan tâm
đối phương nói gì, hét lên.
Bùm! Ị Ị
Bầu trời đột nhiên rung chuyển, một lòng bàn tay đáng sợ từ trên trời giáng xuống, đánh thẳng về phía Viên Phong, ngay lập tức vang lên một tiếng gầm chói tai.
Năng lượng ngất trời tỏa ra nhanh chóng, đánh bay Đường sở sở và những người khác, thậm chí toàn bộ sân vườn của biệt thự cũng biến thành đống đố nát!
Phụt!! Ị
Thân thể Viên Phong lùi về sau mười mấy mét, miệng hộc máu, nhìn về phía trước liền thấy một ông già râu tóc bạc phơ đang đi tới.
“Tam trưởng lão!”
Người đàn ông trung niên có vẻ vui mừng khi thấy ông già này xuất hiện.
Viên Phong nhìn chằm chằm ông ta, lông mày nhíu chặt lại.
“Không ngờ ở ngoài Bồng Lai lại có cao thủ Kim Đan cảnh, thật là kỳ lạ!” ông già lạnh lùng nói.
“Hừ!”
Viên Phong cũng không nhiều lời, liền thi triển công pháp, Chân Nguyên của cơ thể nhanh
chóng bộc phát ra, hình thành uy lực vô cùng đáng sợ.
“Viên Quyền!”
Giây tiếp theo, Viên Phong hét lên rồi đấm thẳng về phía đối thủ.
Cú đấm này có uy lực cực kỳ đáng sợ, giống như một thiên thạch khống lồ rơi xuống, xé nát không gian, không thế ngăn cản được.
Tam trưởng lão của gia tộc Đạm Đài cũng nhanh chóng ra tay, xuất ra cú đấm thật mạnh.
Bùm! Ị Ị
Một tiếng nổ kinh hoàng vang lên, giống như một vụ nố thiên thạch!
Những làn sóng năng lượng đáng sợ lan ra không ngừng, phá sập căn biệt thự Diệp Phàm và Đường sở sở đã ở từ lâu, gạch vụn và bụi bay tứ tung trên bầu trời rồi va vào Đường sở sở và những người khác, bọn họ đều nhanh chóng né tránh.
Chẳng bao lâu, nơi này đã trở thành một đống đố nát.
Viên Phong và tam trưởng lão gia tộc Đạm Đài đều lần lượt ngã xuống, miệng hộc máu, xem ra cả hai đều đã bị thương.
“Không ngờ cậu lại có chiêu thức lợi hại như vậy!”
Tam trưởng lão kinh ngạc nhìn Viên Phong rồi ra lệnh cho người đàn ông trung niên: “Lập tức dẫn thân thể Huyền Âm đi!”
Nói xong, ông ta lao về phía Viên Phong, hai người lại bắt đầu giao chiến kịch liệt, người đàn ông trung niên uống một viên đan dược, vết thương nhanh chóng bình phục rồi tấn công về phía Đường sở sở.
Sắc mặt Đường sở sở chợt thay đổi, đang định ra tay thì bị lòng bàn tay của đối phương đánh bất tỉnh, sau đó bắt đi. Đông Phương Hạo Thiên, Thiên Khuyết và những người khác cố gắng ngăn cản lại, nhưng đều vô dụng, bởi vì dù sao thực lực của ông ta cũng là Dung Hợp cảnh!
Thế là Đường sở sở bị bắt đi, tam trưởng lão của gia tộc Đạm Đài đang giao chiến với Viên Phong cũng nhanh chóng rút lui.
Sắc mặt Viên Phong liền thay đổi rồi lập tức đuổi theo, những người khác cũng lần lượt theo sát.