Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ - Chương 604 Ma nữ tóc trắng
Chương 604: Ma nữ tóc trắng!
Đảo Bồng Lai chính là một nơi tu hành cố xưa của Long Quốc, được xưng là hai thánh địa tu luyện cùng với Côn Lôn, thậm chí có lời đồn đảo Bồng Lai là nơi ở của tiên nhân, có rất nhiều truyền thuyết và thần thoại khác nhau về nơi này.
Theo sự thay đối môi trường ở Trái Đất, linh khí dần trở nên suy yếu, vì sinh tồn mà Côn Lôn đã mở ra tiểu thế giới, vậy nên tất cả những thế lực tu hành đã chuyển rời vào trong tiểu thế giới, còn đảo Bồng Lai đã khởi động một đại trận thần bí, phong tỏa toàn bộ nơi này, hoàn toàn ngăn cách với thế giới bên ngoài!
Mãi đến hơn nửa tháng trước, đảo Bồng Lai mới lần nữa xuất hiện trước mặt người đời!
Đảo Bồng Lai không đơn giản chỉ là một hòn đảo, đây là một quần thể tố hợp ba mươi sáu hòn đảo khác nhau, mỗi một đảo đều có một vị đảo chủ để quản lý trông coi tất cả mọi việc, trong những đảo này sẽ có những tông môn và gia tộc.
Lúc này, Diệp Phàm dẫn theo đám người Linh Nhi, Lâm Thi Âm, Trần Tiếu Manh còn có Tần Chính, Hiên Viên Bất Bại, Đông Phương Hạo Thiên, Đại Hổ Nhị Hố, chị em Vân Thư và Huyết Phu đi tới đảo Bồng Lai.
“Nơi này là đảo Bồng Lai sao? Linh khí thật là nồng đậm!”
Đám người Lâm Thi Âm ngạc nhiên nói.
“Linh khí đất trời ở đây còn mạnh hơn nhiều so với tiểu thế giới, không hố là nơi ở của tiên gia trong truyền thuyết!”
Vân Thư nhỏ giọng nói.
“Anh rể, mặc dù chúng ta đã tới đảo Bồng Lai, nhưng không biết gia tộc Đàm Đài ở đâu, vậy làm sao để tìm chị họ?”
Trần Tiểu Manh nhìn Diệp Phàm vội vàng nói.
“Chúng ta không biết, thì sẽ có người khác biết!”
Diệp Phàm lạnh giọng đáp, ánh mắt hắn nhìn về phía người của đảo Bồng Lai đang cách đó không xa.
Vút!
Ngay sau đó, Diệp Phàm đã tới trước mặt đối phương, uy áp khủng bố giáng xuống khiến người nọ trực tiếp quỳ trên mặt đất.
“Ngươi…ngươi là ai?”
Thực lực của vị tu hành giả này không quá Trúc Cơ, hắn ta sợ hãi nhìn Diệp Phàm.
“Ngươi biết gia tộc Đàm Đài ở đâu không?”
Diệp Phàm hỏi.
“Biết…ta biết!”
Đối phương gật đầu.
“Dẩn ta tới gia tộc Đàm Đài!”
Diệp Phàm lớn giọng quát.
“Đi gia tộc Đàm Đài?”
Người nọ nghe Diệp Phàm nói vậy thì rất ngạc nhiên.
“Đúng vậy!”
Diệp Phàm nói.
“Nhưng gia tộc Đàm Đài đã bị người ta giết sạch rồi mà?”
Đối phương nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt khó hiểu.
“Gì cơ? Gia tộc Đàm Đài bị người ta diệt? Là ai?”
Vẻ mặt Diệp Phàm lập tức thay đổi, hắn ngạc nhiên nhìn đối phương.
“Không biết, nửa tháng trước gia tộc Đàm Đài đã bị người ta giết sạch rồi, cả tộc trên già dưới trẻ không một ai sống sót, nghe đâu hung thủ hình như là một ma nữ tóc trắng!”
Người kia nói những gì mình biết.
“Ma nữ tóc trắng?”
Diệp Phàm nhíu mày.
“Nửa tháng trước không phải là ngày mà chị
họ bị cướp đi hay sao? Lẽ nào ma nữ tóc trắng này chính là chị họ?”
Trần Tiếu Manh không nhịn được nói.
“Dẩn tôi tới gia tộc Đàm Đài!”
Ngay sau đó, Diệp Phàm lạnh giọng nói với đối phương.
Dưới áp bức mạnh mẽ của Diệp Phàm, người này chỉ có thể dẫn bọn họ tới gia tộc Đàm Đài.
Gia tộc Đàm Đài ở đảo Thiên Dương, một trong ba mươi sáu đảo Bồng Lai, gia tộc này cũng thuộc bảy gia tộc mạnh nhất trên hòn đảo này, nội tình vô cùng sâu!
Nhưng hiện tại gia tộc Đàm Đài đã không còn nữa, nửa tháng trước, cả gia tộc Đàm Đài bị người ta tàn sát chỉ trong một đêm, trên dưới gần nghìn người bị giết toàn bộ, bao gồm cả tộc trưởng và mấy vị thái thượng trưởng lão, tất cả đều chết thảm!
Tin tức này đã gây chấn động cả đảo Thiên Dương, thế lực khắp nơi thay nhau điều tra rốt cuộc là ai đã diệt gia tộc Đàm Đài, rất nhanh bọn họ đã điều tra được có một cô gái tóc trắng cả người đầy máu bước ra từ trong gia tộc Đàm Đài, có vẻ như đó chính là hung thủ, người này cũng được gọi là ma nữ tóc trắng!
Đảo chủ đảo Thiên Dương đã hạ lệnh truy
tìm ma nữ tóc trắng, thậm chí còn liên lạc với những đảo khác để cùng tìm người này.
Nửa tiếng sau, đám người Diệp Phàm đã tới gia tộc Đàm Đài.
Hiện tại gia tộc Đàm Đài đã trở thành một mảnh đất hoang, trên mặt đất còn nhiều vết máu loang lố, thậm khí không khí vẫn đế lại mùi máu chưa tản đi.
Đám người Diệp Phàm đi quanh một vòng nhưng không phát hiện ra bất cứ điều gì.
“Các người là ai?”
Lúc này, một đám người cầm kiếm xuất hiện, tên dẫn đầu nhìn bọn Diệp Phàm với vẻ mặt lạnh tanh.
Diệp Phàm liếc nhìn đối phương không nói gì, mà đám Đông Phương Hạo Thiên lại càng không đế ý tới đổi phương.
Vút!
Thấy bản thân bị ngó lơ, gã cầm đầu lạnh mặt chỉ kiếm về phía đám người Diệp Phàm: “Ta chính là đệ tử của phủ Thiên Dương, rốt cuộc mấy người là ai? Vì sao lại xuất hiện ở nơi này? Có liên quan gì tới hung thủ đã sát hại cả gia tộc Đàm Đài không?
Phủ Thiên Dương chính là thế lực cho đảo chủ sáng lập, cũng là thế lực đứng đầu ở đây!
“Cút!”
Lúc này tâm trạng Diệp Phàm không tốt, nói chuyện cũng không hề khách khí!
“Nhất định các người có liên quan tới ma nữ tóc trắng kia, bắt lấy!”
Tên đệ tử phủ Thiên Dương trực tiếp hô lên, người phía sau hắn chuẩn bị ra tay bắt người.
Ầm!!!
Lúc này, Hiên Viên Bất Bại vung Hiên Viên Kiếm, đám người đối phương bị đánh bay ra ngoài, lần lượt nện trên mặt đấy rồi hộc máu.
Thân là hậu nhân của Hiên Viên Hoàng Đế, hơn nữa còn là chủ nhân của Hiên Viên Kiếm, thực lực Hiên Viên Bất Bại tiến bộ một cách nhanh chóng, đã đạt tới Khai Quang cảnh, cầm Hiên Viên Kiếm trong tay, ngay cả cường giả Dung Hợp Cảnh cũng sẽ bị hắn giết chết chỉ trong vài giây!
“Đi!”
Diệp Phàm lạnh giọng nói, hắn dẫn đoàn người trực tiếp rời khỏi nơi này.
“Khốn kiếp!”
Lúc này, gã đệ tử phủ Thiên Dương nằm trên mặt đất với vẻ mặt dữ tợn.
Ngay sau đó, đám người Diệp Phàm đã tìm
một khách sạn, định thăm dò xem có nghe ngóng được tin tức liên quan tới ma nữ tóc trắng kia khonq.