Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ - Chương 605 Tin mới đây, tin mới đây
Chương 605: Tin mới đây, tin mới đây
Căn cứ theo suy đoán của Diệp Phàm, ma nữ kia rất có khả năng chính là sở sở, chỉ là vì sao Sở Sở lại biến thành ma nữ tóc trắng? Bây giờ phải tìm thấy đối phương thì mới biết được!
“Mấy người nghĩ ma nữ tóc trắng này chui từ đâu ra vậy?”
“Không biết, nhưng mà thật muốn gặp ma nữ tóc trắng kia!”
“Ma nữ tóc trắng kia ngay cả gia tộc Đàm Đài cũng giết không còn một ai, ngươi còn muốn gặp cô ta, không thích sống nữa à?”
Trong khách sạn, không ít người đều đang bàn luận về vị ma nữ tóc trắng này.
“Anh rế, chúng ta làm gì bây giờ?”
Trần Tiểu Manh hỏi Diệp Phàm.
“Tìm, bằng mọi giá cũng phải tìm thấy sở Sở!” Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Chủ nhân, chỉ dựa vào mấy người chúng ta sợ là không đủ, có cần triệu tập thêm người từ bên ngoài vào đây không?”
Đông Phương Hạo Thiên lên tiếng.
“Chúng ta tìm trước thử xem, nếu không được thì huy động người qua đây, cho dù phải lật tung cái đảo Bồng Lai này lên thì cũng phải tìm
thấy Sở Sở!”
Diệp Phàm lạnh giọng nói.
“Tin mới đây, tin mới đây!”
Lúc này, một người đàn ông vội vàng chạy vào trong khách sạn hô lớn.
Vụt vụt vụt!!!
Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào đối phương.
“Ma nữ tóc trắng xuất hiện rồi?”
“ở đâu?”
Người trong khách sạn đều tò mò hỏi.
“ở núi Lạc Nhạn, bây giờ đảo chủ đã dẫn theo cường giả của phủ Thiên Dương và người của các đại gia tộc chạy tới đó, chuẩn bị bắt ma nữ tóc trắng!”
Người đàn ông kia nói.
“Vậy phải đi xem xem!”
“Đi, đi, đi!”
Không ít người đứng dậy rời đi.
Ánh mắt Diệp Phàm híp lại, hắn lạnh giọng nói: “Đi!”
Đoàn người bọn họ đi theo những người khác đến núi Lạc Nhạn.
Núi Lạc Nhạn là ngọn núi lớn nhất ở đảo Thiên Dương, rừng cây um tùm, có không ít linh thú sống ở trong này.
Hơn nghìn người đang tụ tập bên ngoài một hang động ở núi Lạc Nhan, dẫn đầu là một người đàn ông trung niên khoác áo choàng đỏ, tóc dài búi cao, biếu cảm trên gương mặt lạnh lùng, người này chính là đảo chủ của đảo Thiên Dương – Xích Phong.
Bên cạnh Xích Phong là cường giả của phủ Thiên Dương và các gia tộc, còn có những cường giả khác trê đảo.
“Ma nữ tóc trắng, cô đã bị bao vây, hiện tại cô đã hết đường chạy trốn, ngoan ngoãn đưa tay chịu trói, nếu không đừng trách bốn đảo chù không khách khí!”
Xích Phong hô vọng vào trong hang động.
Ma nữ tóc trắng đang trốn ở bên trong, nhưng bởi vì chưa xác định được thực lực của đối phương mạnh hay yếu nên đám người Xích Phong vẫn không xông vào, bọn họ muốn dẩn dụ đối phương ra ngoài.
Nhưng bên trong hang động lại không có bất kỳ động tĩnh gì.
Vẻ mặt Xích Phong trầm xuống, ánh mắt ông ta lóe lên tia sắc lạnh: “Nếu cô đã không nguyện ý, vậy thì đừng trách chúng tôi!”
“Tất cả mọi người nghe lệnh, xông vào trong, gặp được ma nữ tóc trắng thì lập tức ra tay, không cần nể tình!”
Ngay sau khi Xích Phong ra lệnh, đám cường giả trực tiếp vung đao muốn xông vào bên trong hang động.
Vút!!!
Ngay lúc này, tiếng xé gió chói tai vang lên, một luồng ánh sáng đỏ bắn nhanh tới, rơi vào trước cửa hang động truyền ra tiếng nổ rung trời, bắn ra từng tia năng lượng.
Lúc này, những cường giả kia đều lui về sau mấy bước, ánh mắt bọn họ nhìn qua thì thấy một thanh trường kiếm tỏa ra ánh sáng đỏ rực, quanh thân kiếm tràn đầy sát khí vô tận cắm trước cửa hang động.
Đây chính là Tu La Kiếm!
Đám người Diệp Phàm cũng từ phía sau đi tới, hắn đi tới trước Tu La Kiếm trước ánh mắt của tất cả mọi người, sau đó rút kiếm chỉ vào đoàn người Xích Phong: “Ai dám vào trong hang động nửa bước, giết không tha!”
Những lời Diệp Phàm nói khiến vẻ mặt của tất cả cường giả trên đảo Thiên Dương lập tức thay đổi.
“Anh bạn trẻ, cậu là ai? Dám láo xược ở nơi
này!”
Xích Phong uy nghiêm nhìn Diệp Phàm.
“Sư phụ, bọn họ chính là đám người đã xuất hiện ở gia tộc Đàm Đài, có liên quan với ma nữ tóc trắng kia, còn đánh chúng con bị thương!”
Lúc này, gã đệ tử đứng sau lưng Xích Phong tố cáo đám người Diệp Phà, hắn chính là đệ tử phủ Thiên Dương bị Hiên Viên Bất Bại đánh cho bị thương!
Ánh mắt Xích Phong trầm xuống, ông ta nhìn bọn Diệp Phàm: “Các người cùng một ruột với ma nữ tóc trắng kia?”
“Tôi không biết ma nữ tóc trắng gì hết, tôi tới đây tìm vợ tôi, các người không muốn chết thì lập tức cút khỏi đây!”
Diệp Phàm không khách khí nói.
“Ranh con lông còn chưa mọc hết, ở đây còn chưa tới lượt ngươi kiêu ngạo!”
Lúc này một cường giả Dung Hợp cảnh chỉ thẳng mặt Diệp Phàm, ông ta nhấc kiếm chém về phía này.
Phụt!
Diệp Phàm không thèm nhìn, hắn vung kiếm chém đôi vị cường giả kia.
Trông thấy cảnh tượng này, đám người Xích
Phong đều khiếp sợ.
Nhìn qua Diệp Phàm chỉ khoảng hai mươi tuổi, ở cái độ tuổi này lại có thể giết chết cường giả Dung Hợp cảnh chỉ bằng một nhát chém, đây không phải là người trẻ tuổi bình thường có thể làm được!
“Anh bạn trẻ, rốt cuộc cậu là ai?”
Xích Phong uy nghiêm nhìn Diệp Phàm.
“Cút!!!”
Diệp Phàm lại lạnh giọng quát.
Lúc này, Xích Phong thấy Diệp Phàm không nể mặt mình, biếu cảm ông ta lạnh đi, ánh mắt lộ rõ vẻ tức giận.
“Không biết điều!”
Xích Phong hừ lạnh, ông ta bộc phát ra thực lực Kim Đan tầng tám đánh ra một chưởng, sức mạnh chân nguyên màu đỏ rực đánh thẳng về phía Diệp Phàm.
Ầm!!!
Đòn đánh này như mặt trời thiêu đốt, khí tức nóng rực như muốn đốt cháy mọi thứ!
Trừ khi là cường giả cùng cảnh giới, nếu không sẽ không đỡ được.
Ánh mắt Diệp Phàm lạnh như băng, hắn đang định nhấc kiếm đánh lại thì từ trong hang
động phía sau lưng truyền đến một luồng khí lạnh tới thấu xương, khiến cho người ta phải rùng mình, toàn thân phát lạnh.
Lúc này, Diệp Phàm nhìn thấy một cô gái có mái tóc bạc trắng xông từ trong hang động ra, lao thẳng về phía Xích Phong.
Ngay lập tức, lòng bàn tay nóng như lửa đổt của Xích Phong chạm vào cô gái tóc trắng này thì trực tiếp hóa thành hư vô, một cỗ năng lượng rét lạnh tản ra từ trên người cô ta bao phủ lấy đối phương.
Ầm!!
Tiếng nổ chói tai vang lên.
Đảo chủ đảo Thiên Dương bị đánh bay ra ngoài, nện trên mặt đất rồi hộc máu, ánh mắt ông ta trừng lớn, chưa kịp nói câu nào đã tắt tở.
Sau khi giết chết Xích Phong chỉ trong giây sát, cơ thể cô gái đó nhanh chóng biến mất ngay tại chỗ.
Cảnh tượng này diễn ra quá nhanh, mọi người còn chưa kịp phản ứng lại, tất cả đều đứng ngây ra.
Đợi khi hoàn hồn lại thì chỉ thấy thi thế của Xích Phong nằm trên mặt đất, ai nấy đều hít sâu một hơi, bọn họ vô cùng khiếp sợ.
Đường đường là đảo chủ của đảo Thiên
Dương, cường giả Kim Đan tầng tám lại bị người ta giết chết chỉ trong một chiêu?
Chuyện này sao có thể?
“Sở Sở!”
Lúc này, ánh mắt Diệp Phàm khựng lại, hắn chợt gọi tên cô rồi đuổi theo.
Vừa rồi khi cô gái kia xông ra, mặc dù không nhìn rõ gương mặt nhưng dáng người của đối phương khiến Diệp Phàm lập tức nghĩ đến sở sở.
Hắn và Sở Sở ở bên nhau đã lâu, cho dù chỉ cần nhìn thấy bóng lưng thì hắn cũng có thế nhận ra được đổi phương.
Cô gái tóc trắng vừa rồi chắc chắn là sở sở!
Chỉ là đợi sau khi Diệp Phàm đuối theo ra khỏi núi Lạc Nhai thì đã không còn bóng dáng của Sở Sở.
Lúc này, đám người Trần Tiếu Manh cũng lần lượt chạy tới, Trần Tiểu Manh hỏi Diệp Phàm: “Anh rể, người vừa rồi thật sự là chị họ sao?”
“Đúng vậy, cô ấy là sở sở!”
Diệp Phàm trâm giọng nói.
“Nhưng sao tóc của chị họ lại màu trắng?
Hơn nữa vì sao chị ấy phải chạy, cũng không thèm nhìn chúng ta?”
Trần Tiều Manh khó hiểu nói.
“Hình như sở sở hơi có vấn đề!”
Lâm Thi Âm lên tiếng.
Diệp Phàm chau mày, đầu đầy mông lung.
Vì sao tóc Sở Sở lại màu trắng?
Hơn nữa thực lực của cô ấy lại đột nhiên khủng bố như vậy?
Vì sao cô lại không nhận ra bọn họ?
Lúc này, Diệp Phàm rất muốn biết rốt cuộc Sở Sở đã xảy ra chuyện gì ở gia tộc Đàm Đài?
“Mặc kệ thế nào, nhất định phải tìm thấy sở Sở!”
“Đại Hổ Nhị Hổ, hai người lập tức trở về Long Quốc, triệu tập tất cả lực lượng tới đảo Bồng Lai, cho dù phải lật tung nơi này lên thì cũng phải tìm cho ra sở sở!”
Diệp Phàm lạnh lùng phân phó.
Ngay sau đó, đám người Diệp Phàm bắt đầu điên cuồng tìm kiếm Đường sở sở.
Tin tức đảo chủ đảo Thiên Dương bị giết truyền ra đã chấn động tất cả các thế lực ở đảo Bồng Lai.
Cùng lúc, tất cả đảo chủ ở Bồng Lai đều hạ lệnh điều động toàn bộ lực lượng để tìm kiếm ma nữ tóc trắng!