Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ - Chương 635 Cậu cảm thấy mình xứng với con bé sao
- Home
- Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ
- Chương 635 Cậu cảm thấy mình xứng với con bé sao
Chương 635: Cậu cảm thấy mình xứng với con bé sao?
Đường tộc!
Diệp Phàm và Đường sở sở bước đến, có người ngăn bọn họ lại: “Hai người là ai? Tới đây làm gì?”
“Tôi tới tìm cha mẹ!”
Đường sở sở nói.
“Cha mẹ? Nơi này không có cha mẹ cô, mau đi đi!”
Tên đệ tử của Đường tộc lạnh lùng đáp.
“Cút ngay!”
Diệp Phàm tức giận quát, trên người tản ra uy áp khủng bố đánh bay vị đệ tử kia ra ngoài.
Vèo vèo vèo!!!
Lúc này đã làm kinh động tới những người khác, đệ tử của Đường tộc vọt tới bao vây Diệp Phàm và Đường sở sở!
“Các người là ai? Sao dám tới đây gây sự?”
Một người đàn ông trung niên quát lớn.
Diệp Phàm vừa định lên tiếng đã thấy Dương Ngọc Lan vội vàng chạy tới, nói: “Sở sở sao con tới đây?”
“Mọi người đừng hiểu lầm, đây là con gái của
tôi cũng là người của Đường tộc!”
Dương Ngọc Lan vội vàng nói.
“Con gái của cô?”
Người đàn ông nhìn lướt qua Đường sở sở rồi nhìn Dương Ngọc Lan, bà vội vàng gật đầu.
Người trung niên nhìn chằm chằm Đường sở Sở: “Chẳng lẽ con bé chính là thiên tài có huyết mạch thất phẩm mà Đại Tế Ti nói sao?”
“Mẹ, mẹ không sao chứ? Cha đâu?”
Đường sở sở nhìn Dương Ngọc Lan nói.
“Cha con đang bế quan, sở sở con chưa biết nhỉ. Thật ra nhà họ Đường chúng ta là một nhánh của gia tộc tu hành giả, giờ bà nội và cha con đều sắp thức tỉnh huyết mạch. Đến lúc đó có thế bay lên trời, chui xuống đất, không gì không làm được!”
Dương Ngọc Lan hưng phấn nhìn Đường sở Sở.
Quả nhiên Dương Ngọc Lan vẫn chưa biết con mình đã trở thành tu hành giả từ lâu. Bà vui vẻ bước tới rồi lạnh lùng nói với Diệp Phàm: “Diệp Phàm, giờ nhà họ Đường chúng tôi đã là gia tộc tu hành. Sau này sở sở cũng sẽ như vậy, tuy cậu là thần tướng hộ quốc nhưng cũng chỉ là một tên võ giả nho nhỏ. Hoàn toàn không cùng một thế giới với tu hành giả, cả đời này cậu cũng không xứng
với sở Sở đâu. Mau rời khỏi sở sở đi đừng làm chậm trễ tương lai của nó!”
Nghe xong, Diệp Phàm thấy hơi buồn cười, không ngờ sau tất cả hắn vẩn không được mẹ vợ hoan nghênh.
“Một võ giả bé nhỏ mà cũng dám mơ ước huyết mạch của Đường tộc sao?”
Lúc này, người đàn ông kia lạnh lùng nhìn Diệp Phàm.
Mặc dù lúc trước Diệp Phàm đã đối đầu với cường giả dị tộc, chấn động thế giới nhưng lại chẳng mấy ai thấy được gương mặt của hắn. Vậy nên người Đường tộc có biết chuyện thì cũng không biết người quét sạch đám dị tộc đó lại đang đứng trước mặt mình, nếu biết thì sẽ chẳng dùng thái độ này với hắn!
“Võ giả bé nhỏ?”
Diệp Phàm xoa mũi, cười lạnh, hắn đang định lên tiếng thì một giọng nói đầy uy nghiêm vang lên: “Đưa con bé vào đây, đuối những người không liên quan ra ngoài!”
“Vâng, tộc trưởng!”
Người đàn ông nghe thế cung kính đáp lại, quay sang nói với Đường sở sở: “Mau đi với ta, tộc trưởng muốn gặp con!”
Nói xong, người đàn ông liếc nhìn Diệp
Phàm: “Đuổi hắn ra!”
Lúc này, người Đường tộc bao vây Diệp Phàm, ai ngờ Đường sở sở lạnh lùng quát: “Ai dám động vào anh Tiếu Phàm?”
Rầm!!!
Trong nháy mắt, khí thế khủng bố bộc phát ra đánh bay toàn bộ đệ tử ra ngoài. Mà người đàn ông sắp đạt tới cảnh giới Nguyên Anh cũng bị hất bay, nôn ra máu, vẻ mặt không thế tin nối.
Soạt soạt soạt!!!
Lúc này, ở bên trong từng bóng người phóng ra, tất cả đều đạt cảnh giới mạnh hơn Phân Thần. Dẩn đầu là một người đàn ông lạnh lùng, tỏa ra khí thế khủng bố. Thực lực sắp bước vào tầng thứ chín chỉ thiếu một bước là có thể đột phá Động Hư Cảnh!
“Tộc trưởng!!!”
Lúc này, đệ tử Đường tộc cung kính gọi.
Người này là Đường Tiếu tộc trưởng của Đường tộc!
“Còn chưa thức tỉnh sức mạnh huyết mạch mà đã mạnh như thế này. Xem ra Đại Tế Ti nói đúng, cô chính là thiên tài có thế chấn hưng tộc ta, làm cho Đường tộc trở về thời kỳ đỉnh cao!”
Ánh mắt Đường Tiếu sáng bừng cười lớn nhìn Đường sở sở, ông nhìn qua Diệp Phàm: “Hắn
ta là gì của cô?”
“Tôi là người đàn ông của cô ấy!”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
Đường Tiếu nhướng mày, nhìn Diệp Phàm: “Cậu thấy mình xứng với cô ấy sao?”
“Xứng hay không liên quan tới ông chắc?”
Diệp Phàm không khách sáo nói.
“To gan, dám nói chuyện với tộc trưởng như thế!”
Lúc này, một vài vị cường giả Hợp Đạo cảnh và Phân Thần cảnh đứng sau lưng Đường Tiếu tức giận.
“Cô ấy có huyết mạch của Đường tộc, tương lai sẽ là thiên tài tu hành giỏi nhất do Đường tộc bồi dưỡng, thậm chí còn có thể trở thành tiên nhân trong truyền thuyết. Cô ấy và cậu vốn là người của hai thế giới, cậu không xứng. Tất nhiên nếu cậu đồng ý thì tôi có thế nể mặt con bé cho cậu làm giúp việc của Đường tộc. May mắn cũng có thế trở thành một tu hành giả!”
Đường Tiếu uy nghiêm nhìn Diệp Phàm.
Hiện tại Diệp Phàm đã thức tỉnh mệnh cách Đế Tinh, nếu không chủ động phóng khí lực trong người thì người ngoài không thể nhìn ra. Vì vậy cho dù là Đường Tiếu cũng không nhận ra hắn là một tu hành giả!”
“Giúp việc?”
Diệp Phàm nghe xong, vẻ mặt suy ngẫm cười lạnh nói.
Hắn đường đường là Đế Tinh mà bị người ta kêu làm giúp việc, chuyện này truyền ra chỉ sợ không ai tin nổi!
“Làm sao? Cậu còn không đồng ý?”
Đường Tiếu lạnh lùng nói.
“Tôi thì không sao, chỉ là tôi sợ mấy người không chịu nối thôi!”
Diệp Phàm lạnh lùng quát, hắn vận công pháp phóng ra uy lực đè ép toàn bộ!
Rầm rầm fâm!!!
Lúc này từng tiếng sấm sét nố vang trời!
Bên trong Đường tộc, toàn bộ bị uy thế của Diệp Phàm đè quỳ xuống, ngay cả đám trưởng lão cũng bị đấy lùi về sau.
“Cậu…”
Ánh mắt Đường Tiếu lộ vẻ không tin được nhìn Diệp Phàm.
Mà Diệp Phàm vận một quyền đánh về phía Đường Tiếu, ông chỉ kinh ngạc rồi thi triển ấn nổ lực chặn lại một đòn này.
Uỳnh!!!
Diệp Phàm bộc phát Đế Khí ra trực tiếp đánh cho Đường Tiếu bay ra ngoài vừa ngã xuống đất đã nôn ra búng máu!
Tuy Đường Tiếu là cường giả tâng chín của Hợp Đạo Cảnh nhưng khi đối mặt với với Diệp Phàm đã thức tỉnh mệnh cách Đế Tinh thì khoảng cách này không đơn giản chỉ là một cấp bậc.
“Tộc trưởng!!!”
Toàn bộ thấy Đường Tiếu hộc máu bị thương thì kinh sợ hét lớn.
“Tôi đã nói rồi, Đường tộc mấy người không chịu được đâu!”
Diệp Phàm khinh thường nói.
Soạt soạt soạt!!!
Lúc này, vẻ mặt mọi người thay đổi không ngừng, khiếp sợ nhìn Diệp Phàm.
Bọn họ không ngờ thực lực người này khủng bố như thế chỉ dùng một chiêu đã đánh bại tộc trưởng!
Đường Tiếu nhìn chằm chằm Diệp Phàm với vẻ mặt không thể tin nối!
“Kết trận!”
Đường Tiếu hét lớn, vẻ mặt lạnh lẽo nhìn Diệp Phàm, trong ánh mắt đầy tia lửa giận!
Ông đường đường là tộc trưởng mà bị hậu
bối trẻ tuổi đánh bại, sao có thể chịu được chứ?
Sau khi ông ra lệnh, các trưởng lão đều chuẩn bị kết trận đối phó Diệp Phàm, nhưng lúc này một bóng này vọt ra, kêu lên: “Chờ đã!”
Bóng hình lao ra là cha của Đường sở sở.
Hiện tại ông đã là tu hành giả, còn là cảnh giới Kim Đan.
“Tộc trưởng bớt giận có thể là hiểu nhầm gì đó rồi, mọi người đều là người một nhà, đừng xúc động!”
Đường Chính Nhân nói với Đường Tiếu.
“Cút!”
Đường Tiếu lạnh lùng quát Đường chính Nhân, người kia còn định giải thích ai ngờ bị Đường Tiếu tung chưởng hất bay.
Vèo vèo!!!
Chỉ bằng thực lực Kim Đan của Đường chính Nhân sao có thể ngăn được một chiêu này, ông nằm gục trên đất nôn ra máu thở hổn hển.
“Cha!!!”
“Chồng ơi!!!”
Đường sở sở và Dương Ngọc Lan vội vàng chạy tới.
Diệp Phàm nhìn thấy cảnh này vẻ mặt lạnh lùng, trong ánh mắt lộ ra vẻ chán ghét nhìn
Đường Tiếu: “ông chết đi!”
Rầm!!!
Diệp Phàm tỏa ra sát khí khủng bố, hắn bố kiếm Tu La về phía Đường Tiếu.
Vẻ mặt Đường Tiếu lập tức thay đối, vội vàng dùng linh khí ngăn lại, kết quả cả người lẫn kiếm bị hất bay đi.
Nhưng còn chưa hết, Diệp Phàm rút kiếm vung về phía ông ta, kiếm quang khủng bố xé rách không gian, chém đôi người Đường Tiếu!
Tất cả mọi người đều ngây ra!
Diệp Phàm bước tới cạnh Đường Chính Nhân bắt đầu dùng châm trị liệu.
Được Diệp Phàm cứu chữa, vết thương của ông dần khôi phục.
“Cậu., cậu giết tộc trưởng rồi?”
“Người của Đường tộc nghe lệnh, lập tức kết trận giết hắn!”
Lúc này, một vị trưởng lão nổi giận nhìn chằm chằm Diệp Phàm, bọn họ định ra tay kết quả một ông lão xuất hiện, lạnh lùng nói: “Đủ rồi!”