Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ - Chương 639 Đại sư phụ hôn mê
Chương 639: Đại sư phụ hôn mê!
Lúc này, Diệp Phàm, Đường sở sở và bốn vị sư phụ đều bị áp chế, quỳ trên mặt đất, điên cuồng nôn ra máu, ánh mắt bọn họ lộ ra vẻ không thế tin được nhìn chằm chằm vào hố đen vô tận trong hư không.
Không chỉ bọn họ, mà toàn bộ người dân trên Trái Đất đều bị chấn động, thậm chí không thể ngẩng đầu lên, hoàn toàn bị áp chế, không thể cử động.
Ngay sau đó, từ trong lổ đen, có mấy bóng người bước ra từ trong không trung, tống cộng có hơn hai mươi người, bao gồm có nam lẫn nữ, có già lần trẻ.
Tất cả những người này đều có tóc dài và mặc quần áo cổ xưa, trên người toát ra tiên khí xuất trần, giống như Tiên nhân giáng thế!
Diệp Phàm nhìn những người này, mí mắt giật điên cuồng, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.
Hắn khẳng định những người này chắc chắn đều là Tiên nhân, bởi vì khí tức toát ra trên người bọn họ giống hệt khí tức trên người của tổ tiên điện Bồng Lai trước đó, nhưng khí tức của bọn họ còn đáng sợ hơn!
Mà còn có thế tạo ra uy thế khủng bố như
vậy, khiến Diệp Phàm và mấy vị sư phụ không có sức phản kháng, e rằng chỉ có Tiên nhân trong truyền thuyết mới có thể làm được!
Chỉ là Diệp Phàm không hiểu tại sao Tiên nhân lại xuất hiện ở đây?
Hơn nữa, ngay 1’ân đầu tiên đã có nhiều người như vậy, đúng là huy động nhân lực!
“Trì Dao, đang ở đây!”
Một người phụ nữ trong nhóm này có ngoại hình tinh xảo, vô cùng cao ngạo lạnh lùng, nhìn chằm chằm núi cửu Long, lạnh lùng nói.
“Không ngờ người này không chỉ trốn ở một vị diện cấp thấp mà còn trốn trong một thế giới rác rưởi như vậy, thật sự là không ngờ tới. Chẳng trách chúng ta tìm kiếm bấy lâu nay vẫn không tìm được!”
“Vốn là Nữ Đế Trì Dao lại sa đọa như vậy, thật sự khiến người ta cảm thấy tiếc nuối!”
Lúc này, trong nhóm có mấy người nam nữ nhỏ tuối hơn đang thảo luận, trong lời nói đầy vẻ giễu cợt và khinh thường.
“Được rồi, đi làm việc chính thôi!”
Ngay sau đó, trong số họ, một lão giả có dáng vẻ tiên phong đạo cốt, hơn bảy mươi tuổi, mái tóc bạc phơ, mặc một bộ quần áo màu trắng, mở miệng nói.
Ngay lập tức, đám người này đi thẳng đến núi Cửu Long, người phụ nữ cao ngạo lạnh lùng hét lên: “Trì Dao, còn không mau cút ra đây!”
Vào lúc này, khi đám người Diệp Phàm nghe được tiếng kêu của người phụ nữ này đều thay đổi sắc mặt, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Trì Dao là tên của Đại sư phụ của Diệp Phàm!
Bọn họ đến đây vì Đại sư phụ, nhìn dáng vẻ này, chắc chắc người đến không có ý tốt!
Trong lúc nhất thời, sắc mặt Diệp Phàm rất khó coi, hắn nhìn chằm chằm đám người này, hét lên: “Các người là ai? Các người muốn làm gì?”
“Sâu kiến ở đâu ra, lại dám sủa bậy ở đây?”
Một người đàn ông trong đám người khinh thường nhìn Diệp Phàm, ánh mắt kia như nhìn một con giun dế, đầy vẻ khinh thường, hắn ta vung tay lên, một luồng năng lượng cuồng bạo đánh thẳng lên người Diệp Phàm.
Phụt!!!
Cơ thể Diệp Phàm bay ra ngoài ngay tại chỗ và đụng phải một tảng đá, lực va chạm mạnh khiến tảng đá vỡ vụn, hắn ngã xuống đất, điên cuồng nôn ra máu, lục phủ ngũ tạng bị phá huỷ.
“Đúng là phế vật!”
Người đàn ông đó chán ghét nói.
“Hứa Phóng, ngươi tính toán với một người hèn mọn bình thường làm gì?”
Lúc này, một thanh niên trẻ khác, phong thái hiên ngang, nhìn về phía người đàn ông kia nói:
“Không có gì, chỉ vui đùa thôi mà!”
Người đàn ông này xem thường nói, trong mắt ông ta, Diệp Phàm chỉ là một món đồ chơi có thểtùy ý đùa giỡn.
Vào lúc này, Diệp Phàm lại cảm thấy vô cùng bất lực, bị đả kích rất nặng.
Trước đây hắn cho rằng mình đã là kẻ vô địch trong thế hệ trẻ, hắn có thể trấn áp ngay cả những người được gọi là thiên tài của giới tu luyện, nhưng trước mặt đám người trẻ tuổi có thân phận Tiên nhân này, hắn giống như sâu kiến, không có sức phản kháng, đế người khác tùy tiện giẫm đạp, chơi đùa với mình, điều này khiến Diệp Phàm bị đả kích rất lớn.
“Sao nào? Sâu kiến, ngươi còn không phục?”
Người đàn ông kia nhìn Diệp Phàm, chế nhạo.
“Không phục!!!”
Đôi mắt Diệp Phàm đỏ bừng, nhìn chằm chằm vào đối phương rồi giận dữ hét lên.
Tuy không mạnh bằng đối phương nhưng hẳn sẽ không bao giờ khuất phục!
“Không phục đúng không?”
“Vậy thì bản công tử sẽ làm cho sâu kiến trong thế giới rác rưởi này phải khuất phục!”
Người đàn ông này nhìn thấy ánh mắt của Diệp Phàm, có một loại cảm giác bị khiêu khích, vẻ mặt hắn ta trở nên lạnh lẽo, vung tay một cái, Diệp Phàm lại không tự chủ mà đập xuống đất một lần nữa!
Phụt phụt!!!
Diệp Phàm đập mạnh xuống đất, điên cuồng nôn ra máu, thậm chí còn nôn ra cả nội tạng và thịt vụn.
Lúc này, Diệp Phàm có cảm giác như toàn bộ xương cốt trong cơ thể đều tan ra.
Nếu cơ thể của hắn không phải là long cốt, được Nhân Đạo Hộ Giáp bảo vệ, e rằng bây giờ hắn đã hóa thành bột rồi!
Còn bốn vị sư phụ của Diệp Phàm và Đường Sở Sở thì vừa tức giận vừa lo lắng!
“Sâu kiến, có phục hay không?”
Người đàn ông kia nhìn Diệp Phàm, hừ lạnh một tiếng.
“Không phục!!!”
Diệp Phàm nghiến răng nghiến lợi, dùng hết sức lực hét lên!
Sắc mặt của người đàn ông càng lạnh lẽo hơn, một cỗ áp lực kinh khủng đè ép lên người Diệp Phàm.
Răng rắc!!!
Đột nhiên, xương cốt trong cơ thể Diệp Phàm phát ra tiếng răng rắc, xương của hắn tuy là long cốt, nhưng giờ phút này vẫn khó có thế chịu đựng được áp lực khủng khiếp này!
Đương nhiên nếu là xương bình thường thì đã hóa thành bột từ lâu rồi, nhưng bây giờ xương của Diệp Phàm chỉ bị gãy, đã rất nghịch thiên rồi!
Dưới sự đè ép này, Diệp Phàm không ngừng nôn ra máu, xương cốt khắp người vỡ vụn, nội tạng đều bị nát, thậm chí hai viên Kim Đan trong cơ thể cũng mơ hồ có dấu hiệu bị nứt.
Vào lúc này, Diệp Phàm giống như một người bình thường bị Thái Sơn đè lên, toàn thân có cảm giác bị ép thành bột phấn.
“Anh Tiểu Phàm!!!”
“Dừng tay!!”
Đường sở sở và mấy vị sư phụ của Diệp Phàm hét lên.
Lúc này, người đàn ông kia lạnh lùng nhìn Diệp Phàm, về phần đám người xung quanh, bọn họ đều giống như đang xem kịch, không có một chút thương hại hay đồng cảm nào. Trong mắt
bọn họ, Diệp Phàm chỉ là một con kiến hèn mọn, không khác gì súc sinh, cho dù có bị giết, bọn họ cũng sẽ không có bất kỳ dao động tâm lý nào!
“Sâu kiến, phục không?”
Người đàn ông kia nhìn Diệp Phàm, lại hét lên.
Lúc này, Diệp Phàm đã không còn sức đế nói nữa, nhưng hắn vẫn cố gắng hết sức, dựa vào ý chí cực kỳ mạnh mẽ của mình, thoi thóp kêu lên: “Không phục!”
Thấy sâu kiến hèn mọn này thà chết chứ không chịu khuất phục, vẻ mặt người đàn ông kia trở nên lạnh lẽo, hơi mất kiên nhẫn, đang định tiễn Diệp Phàm lên đường.
Nhưng vào lúc này, một tiếng hét lạnh lùng tàn nhẫn vang lên bên tai người đàn ông kia, khiến hắn ta cảm thấy như mình sắp rơi vào Địa Ngục tử vong trong nháy mắt!
“Dám động đến đệ tử của bản cung, ngươi thật đáng chết!”
Khi giọng nói lạnh lùng, tàn nhẫn và uy nghiêm này vang lên.
Ầm một tiếng, cơ thể người đàn ông kia lập tức nố tung, biến thành bột mịn, không đế lại chút dấu vết nào.
Lúc này, sắc mặt những người đi cùng người
đàn ông kia đều thay đổi, ánh mắt lộ ra vẻ cảnh giác.
Bọn họ đồng loạt nhìn qua, không biết từ lúc nào, một người phụ nữ mặc váy trắng thuần, đeo mạng che mặt, tóc dài xõa xuống vai đã xuất hiện ở đây.
Người phụ nữ này chính là Đại sư phụ Trì Dao của Diệp Phàm!
Người phụ nữ này vừa xuất hiện, nhiệt độ xung quanh liền giảm mạnh, một cảm giác ngột ngạt không thế giải thích được lan ra.
Ánh mắt lạnh lùng của Trì Dao nhìn đám người này, bà ấy đi thẳng tới chỗ Diệp Phàm, nắm lấy cổ tay hắn, một cỗ lực lượng khủng bố và thuần khiết điên cuồng rót vào cơ thể hắn.
Khi cỗ lực lượng này của Trì Dao xâm nhập vào cơ thể Diệp Phàm, các cơ quan nội tạng bị vỡ và kinh mạch xương cốt bị gãy trong cơ thế Diệp Phàm bắt đầu lành lại một cách kỳ diệu.
Tuy nhiên, sau khi Trì Dao vận chuyển cổ lực lượng này, khuôn mặt dưới mạng che mặt của bà ấy có hơi trắng bệch.
Rất nhanh, cơ thế của Diệp Phàm đã được khôi phục, thậm chí hắn còn cảm thấy thực lực của mình càng mạnh hơn, hắn nhìn Đại sư phụ của mình, cảm kích nói: “Cảm ơn Đại sư phụ!”
“Thằng nhóc này, sao con lại cứng đầu như
vậy?”
Trì Dao nhìn Diệp Phàm lớn tiếng mắng hắn, tuy có vẻ như đang mắng mỏ nhưng trong lời nói lại có chút đau lòng.
“Đại sư phụ, con là đệ tử của người, tuy thực lực của con không bằng người khác, nhưng khí thế của con không thể thua được!”
Diệp Phàm nghiêm túc nói.
“Không ngờ Nữ Đế năm đó tung hoành Chư Thiên Vạn Giới lại nhận sâu kiến phế vật như vậy làm đệ tử của mình, kết bạn với dân đen, ngươi đã thật sự sa đọa rồi!”
Lúc này, người phụ nữ cao ngạo lạnh lùng nhìn Trì Dao với vẻ mặt mỉa mai rồi cười lớn.
Trì Dao nhìn thoáng qua đối phương, cơ thể bà ấy lập tức biến mất.
Bốp!
Đột nhiên một tiếng tát vang lên.
Người phụ nữ đó bị tát mạnh một cái khiến cô ta liên tục lùi lại, khuôn mặt tinh xảo kia hiện lên một dấu bàn tay màu đỏ, mà người vừa ra tay là Trì Dao!
“Trì Dao, ngươi…”
Ngay lập tức, người phụ nữ che mặt lại và
nhìn chằm chằm vào Trì Dao với vẻ mặt hung dữ, dáng vẻ như muốn chém bà ấy ra thành từng mảnh!
“Đệ tử của bản cung mà ngươi có thể tùy ý xúc phạm sao?”
Trì Dao nhìn người phụ nữ này bằng ánh mắt lạnh lùng, trên người phát ra uy thế đáng sợ, bao trùm không gian, khiến cho nhóm nam nữ ở hiện trường không dám nói một lời nào nữa.
Ánh mắt của người phụ nữ bị tát kia đầy oán hận nhưng lại không dám mở miệng.
“Nữ Đế, ta không ngờ đã lâu như vậy mà ngươi vẫn ác liệt như vậy, khí thế vẫn mạnh mẽ như ngày nào!”
“Nhưng bây giờ ngươi như đèn đã cạn dầu, ngươi nghĩ ngươi còn có thể cầm cự được bao lâu!”
Lúc này, lão giả tiên phong đạo cốt nhìn Trì Dao, thản nhiên nói.
Ông ta vừa nói xong, mọi người đều giật mình.
Đôi mắt của nhóm nam nữ kia mở to, nhìn chằm chằm vào Trì Dao, cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
Sắc mặt của Diệp Phàm lập tức thay đổi, hắn nhìn Đại sư phụ của mình với ánh mắt khó tin.
Đại sư phụ của hắn luôn rất thần bí và cường đại, làm sao có thể là đèn đã cạn dầu?
Còn Trì Dao nghe lão giả nói vậy, có vẻ rất bình tĩnh, lạnh lùng nói: “Lão già, cho dù bản cung là đèn đã cạn dầu, thì vẫn có thế tiễn ngươi lên đường, ngươi có tin không?”
“Đương nhiên là lão phu tin, trong trận chiến năm đó, ngươi một mình đánh xuyên qua cửu Trọng Thiên, giết chết vô sổ cường giả, với thực lực của lão phu, cho dù Nữ Đế muốn giết ta, lão phu cũng không thế cản được, nhưng nếu lão phu đã dám đến đây, tất nhiên phải có sự chuẩn bị!”
Lão giả nói xong, ông ta vung tay lên, một con dấu màu đen lớn xuất hiện trên tay ông ta, bên trên có khắc tứ đại Thần thú: Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước và Huyền Vũ, vô cùng khí thế!
Trì Dao nhìn thấy con dấu lớn này, vẻ mặt hơi thay đối, nói: “Không ngờ tên đó lại đưa thứ này cho ngươi, trách sao ngươi dám đến đây!”
“Nữ Đế Trì Dao, ngươi nên biết rằng, có nó ở đây, với thực lực bây giờ của ngươi, không thể nào là đối thủ của lão phu, nếu lại đánh nhau, e rằng thế giới này có lẽ sẽ không còn tồn tại nữa. Đến lúc đó, đ’ô đệ yêu quý của ngươi e rằng cũng sẽ xong đời, ngươi có chắc muốn làm như vậy không?”
Lão giả nhìn Trì Dao thản nhiên nói, giọng
điệu bình tĩnh, nhưng lại là uy hiếp!
“Ngươi cảm thấy cầm được món đồ chơi này thì có thế uy hiếp bản cung sao?”
“Chỉ bằng ngươi, còn chưa đủ tư cách!”
Trì Dao lạnh lùng hét lên.
Trong khoảnh khắc, một luồng khí tức khiến người ta nghẹt thở phát ra từ cơ thể Trì Dao, nhưng luồng khí tức này không lan rộng mà bao bọc lấy lão giả kia.
Đột nhiên, sắc mặt lão giả thay đổi, đôi mắt ông ta mở to, không thể tin được nhìn Trì Dao: “Ngươi… sao ngươi lại làm vậy, ngươi điên à?”
Lúc này, lão giả bị sốc đến mức không thế nói chuyện rõ ràng!
Nhưng Trì Dao đột nhiên ra tay, tung ra một chưởng: “Cút đi!!!”
Ầm ‘âm!!!
Khi Trì Dao tung ra một chưởng này, lão giả kia hoàn toàn không có khả năng phản kháng nên đã bị đánh bay ra ngoài, tất cả những người đi theo ông ta cũng bị đánh bay ra ngoài.
Đám người này bay thẳng vào lổ đen, ngay lập tức biến mất ở trong đó.
Ngay sau đó, Trì Dao vẫy tay, lổ đen nhanh chóng khôi phục, nhanh chóng trở lại hình dáng
ban đầu.
Mọi thứ lập tức trở lại bình thường như không có chuyện gì xảy ra!
Phụt!!!
Nhưng vào lúc này, Trì Dao đột nhiên nôn ra máu, mặt nạ che mặt rơi xuống, lộ ra khuôn mặt thật sự của bà ấy!
Mi thanh mục tú, đôi mắt đen sáng ngời, chiếc mũi thẳng trơn láng, đôi môi anh đào đỏ mọng, đôi tai trong suốt như ngọc, những đường nét trên khuôn mặt gọn gàng và tinh tế tạo nên một khuôn mặt hoàn hảo.
Đại sư phụ của Diệp Phàm vô cùng xinh đẹp, không có chút tì vết nào, đúng là khuynh quốc khuynh thành!
Vào lúc này, Đường sở sở và bốn vị sư phụ của Diệp Phàm vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy dáng vẻ thật của Đại sư phụ Diệp Phàm.
Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy dáng vẻ thật sự của Trì Dao, trước đó đối phương vần luôn che mặt khi gặp người khác!
Trong số đó, chỉ có Diệp Phàm là đã từng nhìn thấy được dáng vẻ thật sự của Đại sư phụ!
Đó là năm hắn mười tuổi, trong một lần ngoài ý muốn, hắn đã kéo mạng che mặt của Đại sư phụ xuống, lúc đó lần đầu tiên hắn nhìn thấy
sư phụ đã vô cùng kinh ngạc, khuôn mặt của Đại sư phụ đã in sâu vào tâm trí hắn, hắn sẽ không bao giờ quên được!
Cho đến hôm nay, khi nhìn thấy dáng vẻ của Đại sư phụ một lần nữa, trong lòng Diệp Phàm vẫn vô cùng phấn khích!
Khuôn mặt này dù đặt ở đâu cũng đủ gây chấn động lớn!
“Đại sư phụ, người thấy thế nào?”
Nhưng Diệp Phàm rất nhanh đã phản ứng lại, nhanh chóng đi tới bên cạnh Đại sư phụ, vẻ mặt lo lắng nói.
“Ta không sao!”
“Ta đi bế quan một chút!”
Trì Dao lau vết máu trên khóe miệng, loạng choạng bước vào bên trong hang núi, nhưng chưa bước được vài bước thì bà ấy đã ngất đi.
“Đại sư phụ!”
Diệp Phàm thay đổi sắc mặt, lao tới ôm lấy Đại sư phụ, liên tục kêu lên: “Đại sư phụ, người thấy thế nào? Đại sư phụ, người tỉnh lại đi!”
Lúc này Diệp Phàm ôm lấy Đại sư phụ đi về phía hang núi kia, đặt Đại sư phụ xuống, bắt đầu chữa trị.
Nhưng dù Diệp Phàm có cứu chữa như thế
nào, thì Đại sư phụ của hắn vẫn hôn mê, hơi thở ngày càng yếu đi, sinh lực dường như có thể bị dập tắt bất cứ lúc nào!
“Đại sư phụ, người không thể chết, người tuyệt đối không thể chết!”
Diệp Phàm nắm chặt tay Đại sư phụ hét lên.
Lúc này, Diệp Phàm nghĩ đến điều gì đó, vẻ mặt kiên định nhìn Đại sư phụ của mình: “Đại sư phụ, con sẽ không để người chết!”
Tiếp theo, Diệp Phàm đã thực hiện một hành đônq khônq thể tưởnq tươnq được!