NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

THẦN Y CÁI THẾ - Chương 46: Tiệc tối nhà giàu (Trung)

  1. Home
  2. THẦN Y CÁI THẾ
  3. Chương 46: Tiệc tối nhà giàu (Trung)
Prev
Next

Làm Tinh Xão dùng đòi mắt như dòng nước mùa thu nhìn chăm chú vào Khương Tường, sự quyến ru mánh liệt đến mức làm xưong người ta cũng mềm nhũn ra.

“Chị Lâm. như vậy không tốt đâu?” Khương Tường không biết cố găng mà đỏ mặt.

‘ Nhớ lần trước tôi đã nói gì với cậu không, đòi khi đàn ông phái dũng cám một chút.’ Lâm Tinh Xáo nói xong câu đó thì chú động nhắm mắt lại, nâng căm lẽn, đưa môi đỏ tới trước mặt Khương Tường.

Hàm ý rất ro ràng là muốn hán hỏn cò.

Khương Tường do dự ba giây, cuối cũng cung quyết định cúi người xuống chậm rai tới gần Lâm Tinh Xão.

Khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần.

Khương Tường đột nhiên ngứi thấy một mùi sữa kỳ lạ từ trên người Lâm Tinh Xáo.

Hăn chấn động trong lòng, làm một bác sĩ, hãn có thế cám nhận được đây không phái mùi nước hoa.

“Trời ạ, chị Lâm có mùi thơm cơ thế!” Trong lòng Khương Tường rất kích động

Trước đó khỏng lâu, ở nước ngoài có một viện khoa học đặc biệt tiến hành một nghiên cứu ngảu nhiên, họ chọn ra một ngàn người phụ nữ, nhưng chi phát hiện một ngươi có mùi thom cơ thể!

Cuối cùng họ đưa ra kết luận, không phải người phụ nữ nào cung có mùi thơm cơ thế, mà là ngàn dặm mói tìm được một nói cách khác phụ nữ có mùi thom như vậy là cực phấm nhân gian!

khoảng cách với Lâm Tinh Xảo, qua giây lát hai người chí còn cách nhau mười cm.

Dung nhan tuyệt thê gân trong gang tấc, trên đôi môi ướt át kia có tô màu son thật tu ơi đẹp, kiều diẻm ướt át như đoá hoa hồng nở rộ, toầ ra mùi thơm ngát mé người.

Khương Tường lại nuốt một ngụm nước bọt.

Càng gân bờ mòi của Lám Tinh Xào thì hán càng khấn trương, trái tim như hươu con nhày khãp noi, đồng thời còn có chút hưng phấn.

Khoáng cách đang từ từ rút ngán.

Báy cm.

Sáu cm.

Nám cm.

Bốn cm.

Ba cm.

Khi khoáng cách giữa hai người chì còn lại ba cm cuối cùng, Khương Tường khấn trương muôn ngừng thớ, hắn nhám mât lại rồi chậm rãi đưa mặt về phía trước.

Khi mòi hắn sâp hỏn lên mòi Lâm Tinh xảo, cò lại đột nhiên đẩy hắn ra.

Khương Tường lập tức ngạc nhiên mà nói: “Chị Lâm, chị đang…”

“Đồ háo sâc này, cậu thật sự muốn hòn tòi!”

“Không phái chị bao tòi hòn sao?”

“Hừ! Tỏi không phải người tùy tiện.” Lâm Tinh Xão liên tục đá lòng nheo mà nói: ‘Tôi chi muôn xem cậu có dám hay không, không ngờ cậu dám thật, đ‘ô hư hỏng.”

Khương Tường đả hiếu.

Lâm Tinh Xáo lại đang đùa hán!

Trong lòng Khưong Tường rất khó chịu, hận không thế đè Lâm Tinh Xáo lên giường mà cưởng hôn mây cái.

Chí tiếc hân không có lá gan này.

Lâm Tinh Xảo vừa cười vùa nói: ‘ Hiếu kì hói một chút, vì sao vừa rồi cậu lại nhâm mầt lại? Có phái là trước kia hôn con gái đêu làm như vậy không?”

Khương Tường lại đó mặt, bới vì từ trước đến nay hăn chưa từng hòn ai, dù hẹn hò với Trương Lỵ Ly lâu như vậy cùng chi đến mức nảm tay.

Đối với một cậu trai hơn hai mươi tuối thi điêu này thực sự quá thất bại.

Khương Tường không muốn thừa nhận mình thất bại, vì thê’ con vịt chết mỏ còn cứng mà đáp: “Các nhà vàn tùng nói, tình yêu là mù quáng, nhãm mât lại thê giói mói là tình thơ ý hoạ.”

“Các nhà sinh lý học cũng nói, hôn tác động lẽn mây chục dây thân kinh trẽn mặt, sẽ làm con mãt không tự chú được nhâm lại.”

“Nhà hóa học nghiên cứu cho thấy, nước bọt chứa trảm loại protein, khi trao đối protein này sẻ khiến người ta sinh ra áo giác mơ màng, khiên mí mãt rũ xuống…”

“Nhung vừa rồi còn chưa hòn thành công, cho nên không tồn tại chuyện trao đối nước bọt protein gì cá, cậu thành thật nói cho tôi có phái cậu không có kinh nghiệm hôn không?” Lâm Tinh Xáo cat ngang lời Khương Tường, tươi cười như hoa mà nhìn hắn.

Mặt Khương Tường lập tức đó lên, hận không

VI IU VI TV. I IVI IIII Cl ^IGU 11 UI lyj

thế tìm kẻ đất chui vào.

Hàn giài thích nhiêu như vậy chi vì muốn chứng minh mình là người có kinh nghiệm, nhung không nghĩ tói biến khéo thành vụng, quèn đạo lý nói nhiều ăt nói hớ, đế Lâm Tinh Xáo liếc một cái đà nhìn ra hần là tay mo chưa hôn bao giờ.

Lần này quá mất mặt

Ngay khi Khưong Tường chuấn bị tìm lý do chạy đi, chỉ thấy Lâm Tinh xảo quyến rù nhìn hân mà núng nịu nói: ‘ Không có kinh nghiêm cùng không sao, tói có thế từ từ dạy cậu.”

Hà —

Thời gian trôi qua rất nhanh.

Trong nháy mãt đă đến thứ sáu.

Hôm nay Khưong Tường nghi phép không đi làm, nhưng hần dậy đặc biệt sớm, nhln thấy Tiền Tính Lan chuẩn bị đi ra ngoài mua thức ăn thì lập tữc nói: “Mẹ, mẹ mua ít đồ àn thòi, đém nay con không trở về ân cơm.”

“Ban đêm con có việc à?” Tiền Tính Lan hỏi.

Khương Tường gật gật đáu, trả lời: “Đêm nay con phái đi cùng chú nhiệm Bạch đến tham gia một buối tiệc tối.”

“Chù nhiệm Bạch mời con làm bạn nam cho cò ấy?”

“ừm.”

“Giói lám con trai, nhanh như vậy đả theo đuối được chú nhiệm Bạch.’ Tiền Tính Lan cười nói: “Tường Nhi, lát nửa con nói với chú nhiệm Bạch một tiêng, xem khi nào rảnh mẹ và cha mẹ cô ây gặp mặt

rồi chọn ngày kết hòn cho tụi con.”

Khương Tường dở khóc dở cười: “Mẹ, mẹ nghĩ đi đâu vậy? Con và chù nhiệm Bạch chi là đồng nghiệp bình thường, không có chuyện yẻu đương.”

Tiên Tính Lan lại không tin: “Chí là đồng nghiệp bình thường mà cô ấy lại dần con đi tham gia tiệc tối?”

“Thật mà.” Khương Tường nhấn mạnh: “Con và chù nhiệm Bạch chi là đồng nghiệp.’

“Tường Nhi, mẹ là người từng trãi, mẹ cho con biết khi một người phụ nữ mời con làm bạn nam cùng đi tham gia tiệc tối thì chứng tỏ cò ấy muốn giới thiệu con với bạn bè, đồng thời cùng thế hiện có thiện cảm với con.’

“Còn nữa, ngày mẹ bị bãt cóc, Bạch Băng không tiếc nguy hiếm tính mạng đi theo con cứu mẹ, điều này chửng minh cái gì?”

“Chúng minh vì con, cô ây không sợ nguy hiếm gì cả, thậm chí có thế liêu mạng. Con phái quý trọng người phụ nữ như vậy!”

Tiền Tính Lan nói tiếp: “Hon nữa mẹ quan sát dáng người cúa Bạch Băng rồi, mòng cầng tròn, nhất định có thế con trai.”

Khương Tưòng đặc biệt câm nín.

“Đúng rồi Tường Nhi, con có lẻ phục tham gia tiệc tốichưa?” Tiền Tính Lan lại hói.

Khương Tưòng nói: “Nảm ngoái con có mua một bộ âu phục, chi mặc một lần vào buối lế tõt nghiệp, chuấn bị tối nay mặc nó.”

“Không được.” Tiền Tĩnh Lan nói: “Bộ kia dùng chất liệu rất kém, hơn nữa không đú trang trọng, phái mua bộ khác.”

“Chì là một buổi tiệc thòi, không c’ân mua lê phục đàu ạ, tốn tiền không đáng.” Khưong Tường cho rang không căn thiết.

“Nhất định phài mua!” Tiền Tính Lan nghiêm mặt mà nói: ’Đàn ông cần mặt múi, phụ nữ củng cần, nếu con mặc quá kém thì không phải làm mất mặt cò ấy sao?”

“Con cám thấy nhà chúng ta khòng dư dá gì, lang phí số tiền này còn không bâng mua chút mý phấm dường da cho mẹ.’ Khưong Tường nhìn gưong mặt đầy nếp nhản cùa Tiền Tính Lan mà đau lòng nói.

Tiền Tính Lan nói: “Bạn bè cúa Bạch Băng nhất định đều là người có mặt mui, tạm thời không nói sau này con và có ấy có bèn nhau không, chỉ xét đến chuyện Bạch Băng quan tâm châm sóc cho con thỏi thì con củng không thế làm cò ấy mất mặt, nếu không về sau cỏ ấy sẽ khỏng ngóc đâu lẻn được trước mặt bạn bè.’

“Chuyện này nghe mẹ, lễ phục mẹ đi mua cho con, chờ lát nưa con ra ngoài cát tóc đế mình trông sáng láng một chút.”

“Vâng ạ.” Khương Tường đành thuận theo.

Giữa trưa Tiền Tính Lan liền mua lè phục về cho Khương Tường, có mua cà một đòi giày da mới, nhìn thấy số tiền trên hóa đơn, Khương Tường giật này mình.

Bộ lề phục này tổng cộng lên đến mười ba ngàn, giày da hai ngàn!

Tiền Tính Lan phái kiếm gần nứa năm mới thu được số tiền này.

“Mẹ, con xin lối.’ Khương Tường rất áy náy, sớm biết phái tốn nhiều tiên như vậy thì lúc ấy không nên

đồng ý đi tham gia tiệc tôi với Bạch Bàng.

“Cỏ phái con cảm thấy tôn tiền nhiêu như vậy không đáng không?’ Tiền Tính Lan hói.

Khương Tường gật đầu.

“Con trai ngốc, con cho ràng mẹ mua lé phục đẩt như vậy chi vì không đế Bạch Băng mất mặt sao? Nếu mẹ đoán không sai thì cấp bậc của buổi tiệc tối Bạch Báng dân con đi tham gia không phài thấp, nhân cơ hội này con cũng có thế mở mang kiến thức xem xã hội thượng lưu là nhu thê nào. Một người đàn ỏng phải mở rộng tầm mât thì lòng dạ mời rộng rãi, dã tâm mới lớn được, tương lai mới có thè trớ thành người bè trẽn.”

Nghe được lời này, Khương Tường kinh ngạc nhìn Tiên Tính Lan, lúc này mẹ mang đến cho hần một cám giác rất lạ lảm.

Tiền Tính Lan cùng ý thức được điểm này nên vừa cười vừa nói: “Nhưng lời này đều là mẹ nhìn thấy trên TV, càm thấy có đạo lý nên nói cho con nghe”

Hóa ra là vậy.

Khương Tường cười cười và nói: “Mẹ, con sẽ không làm mẹ thất vọng, sẻ có một ngày con trờ thành một bác sĩ vĩ đại!’

“Mẹ tin tưởng con.”

Thời gian chờ đọi dài đăng đắng, phái chờ đến tận buõi chiêu, Khương Tường sông một ngày băng một nám, cứ mong mỏi màn đêm mau buông xuống.

Rốt cục vào lúc sáu giờ tối, Khương Tường nhận được điện thoại cúa Bạch Bâng.

“Tới đón tòi đi!”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 46: Tiệc tối nhà giàu (Trung)"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com