Thần y trở lại - Chương 1772
Diệp Dao có khí chất tuyệt thế, lúc các nam tu nhìn cô ấy sẽ chỉ nhìn khí chất mà coi nhẹ dáng người và khuôn mặt của cô ấy. Đương nhiên dáng người và khuôn mặt của cô ấy cũng rất tuyệt vời.
Cảm nhận được có người nhìn, Diệp Dao lạnh lùng nhìn sang. Những kẻ nhìn trộm vội vã dời mắt đi, chỉ có Ngô Bình mỉm cười với cô ấy.
Ai ngờ anh cười lại khiến cô ấy đi về phía anh. Khoảng cách trăm mét mà cô ấy đi vài bước đã tới.
Những người của Địa Tiên Giới đều kinh ngạc.
Ngô Bình rất bình tĩnh, cười nói: “Diệp tiên tử, ngưỡng mộ đã lâu”.
Diệp Dao quan sát Ngô Bình, nói: “Tôi nghe nói Địa Tiên Giới có thêm một nhân tài mới tên Ngô Bình, là người đứng đầu bảng Nhân Tiên, chắc là anh đúng không?”
Ngô Bình: “Quá khen. Đứng đầu bảng Nhân Tiên cũng không có gì phải kiêu ngạo. Còn tiên tử đây đúng là xinh đẹp tuyệt trần, danh bất hư truyền”.
Diệp Dao hỏi: “Anh Ngỏ có biết về pháp trận không?”
Ngô Bình nói: “Cũng biết sơ sơ. Tại sao tiên tử lại hỏi thế?”
Diệp Dao cười nói: “Tôi đến bí cảnh Thiên Võ để lấy một thứ, vừa hay cần một người bạn đồng hành hiếu pháp trận, không biết anh Ngô có bằng lòng đồng hành với Diệp Dao không?”
Những người xung quanh rất ngưỡng mộ, mỹ nữ của Tố Nữ Môn đã chủ động mời thế này thì tất nhiên không thế từ chối.
Nhưng Ngỏ Bình lại khiến họ bất ngờ, anh nói: “Xin lỗi, tôi thích đi một mình, mời tiên tử tìm người khác”.
Diệp Dao cũng không tức giận mà cười nói: “Vậy thì tiếc quá”. Nói xong cô ấy quay người rời đi.
Diệp Dao đi xa rồi, có người hỏi:
“Anh Ngô, sao anh không đồng ý? Cơ hội tốt thế mà!”
“Chẳng lẽ anh Ngô không biết sao? Tố Nữ Môn có một công pháp đặc biêt, nếu nam nữ cùng tu sẽ tăng tu vi lên rất nhanh”.
Ngô Bình nói: “Tôi không có hứng
thú”.
Những người xung quanh đều ngậm miệng, họ thấy Ngô Bình đúng là hết thuốc chữa, từ chối cả tiên tử của Tố Nữ Môn!
Lúc này một nam tu đi tới, dáng người tương tự Ngô Bình, khí thê’ kinh người. Người đó lạnh lùng nói: “Diệp Dao noi gì với anh?”
Người này rất vô lễ, Ngô Bình cũng không khách sáo, nói: “Nói gì liên quan gì đến anh?”
Người đó cười lạnh: “Xem ra anh không biết tôi là ai!”
Người bên cạnh nói: “Anh Ngô, đây là An Tự Tại, cậu chủ của Hoàng Long Động Thiên. Nhà họ An là bá chủ của Hoàng Long Động Thiên, thế lực không hề thua kém Thục Sơn kiếm phái các người”.
Ngô Bình: “Tên An Tự Tại kia, cút đi!”
An Tự Tại tức điên, nói: “Tên kia, dám chọc giận tôi à?”
Ngô Bình híp mắt: “Muốn đánh nhau à? Yên tâm đi, đến bí cảnh Thiên Võ rồi tôi sẽ dạy anh cách làm người”.
An Tự Tại cười lạnh, nói: “Tốt lắm, tôi nhớ kỹ anh rồi, chờ khi đến bí cảnh Thiên Võ, tôi sẽ giết anh đầu tiên!”, nói xong liền tức giận rời đi.
Sau khi An Tự Tại rời đi, có người hả hê nói: “An Tự Tại đó tiếng tăm lừng lẫy, nghe nói đã ngưng tụ ra võ hồn, là cao thủ Thiên Sư”.
“Ha ha, lần này có trò hay rồi, không biết người đứng đầu bảng Nhân Tiên của Địa Tiên Giới chúng ta có thể đỡ được bao nhiêu đòn?”
Mọi người đều ghen tị với Ngô Bình, lời nói của họ đầy ác ý.
Ngô Bình không thèm nói chuyện với những người nhàm chán này, bèn lấy một nắm hạt dưa ra ăn. Hạt dưa này được anh xào với thuốc, không chỉ ngon mà còn tốt cho cơ thể.
Chưa kịp ăn mấy hạt dưa, bầu trời phía trước đột nhiên chuyển sang màu trắng bạc, một màn ánh sáng từ đó hạ xuống.
Lãnh đội các bên lập tức nói: “Tiến vào màn sáng!”
Hơn hai trăm người lần lượt lao về phía màn sáng. Ngô Bình cũng theo đám người xông vào màn sáng, vừa tiến vào màn sáng, anh liền đột nhiên đến một thế giới khác.