Thần y trở lại - Chương 3445
Tướng lĩnh Ngưu Ma lấy làm kinh hãi, khí tức mà Ngô Bình phả ra khiến hắn ta sợ hãi, hai tay hắn ta bắt chéo nhau định đón đỡ. Nhưng sau một tiếng nổ lớn, hắn ta thật sự đã bị giẫm thành thịt vụn, trên mặt đất chỉ còn sót lại một miếng da.
Giẫm chết tướng lĩnh của phía bên kia, Ngô Bình ra lệnh một tiếng, vạn pháo hiệu Nguyên Xương đồng loạt vang lên, tên nỏ đồng loạt bắt, thi nhau giáng xuống đại quân của tộc Ngưu Ma. Chỉ trong một khoảng thời gian, đại quân của tộc Ngưu Ma đã thiệt hại nặng nề.
Cùng lúc đó tàu chiến chiếu xuống một cột sáng, một triệu quân lính con rối đáp xuống mặt đất từ trong cột sáng, cầm theo đại đao xông về phía đại quân Ngưu Ma.
Đây là một trận chiến nghiêng về một phía, những quân lính con rối này tạo ra từ vàng tiên, dao chẻ súng bắn cũng không ăn thua, cho dù là cường giả trong binh lính Ngưu Ma cũng không phải là đối thủ của nó.
Nhìn thấy tình hình chiến sự đã định, Ngô Bình hỏi: “Hiệu Nguyên Xương, ta cảm thấy vẫn còn không gian chưa mở khóa”.
Hiệu Nguyên Xương: “Đúng vậy. Những tên này chỉ là lính con rối bình thường, sau này còn có đội quân con rối tinh nhuệ, đội con rối cảnh vệ”.
Ngô Bình: “Cảnh giới như thế nào mới mở ra được đội quân con rối tinh nhuệ?”
Hiệu Nguyên Xương: “Cấp Thánh Vương là được”.
Sau Đại Thánh mới là Thánh Vương. Sau Thánh Vương là Thánh Hoàng.
Ngô Bình biết anh cách cảnh giới Thánh Vương còn xa, anh mỉm cười rồi nói: “Những con rối quân lính này thực sự rất được, chỉ là số lượng hơi ít chút”.
Hiệu Nguyên Xương: “Đại Thánh, trong tàu chiến bố trí trận pháp huyền diệu, có thể tự động sản sinh chế tạo ra con rối, nhưng cần cung cấp vật liệu và năng lượng”.
Ngô Bình mừng rỡ: “Cần vật liệu gì, ngươi nói với ta, ta chuấn bị ngay”.
Thế là hiệu Nguyên Xương bèn nói ra những vật liệu cần dùng.
Lúc này chiến sự đã gần tới hồi kết, Ngô Bình cử một triệu đại quân xuống, nhân cơ hội này luyện binh.
Mười mấy phút sau, một triệu đại quân của tộc Ngưu Ma đều bị giết chết, không ai sống sót!
“Ầm ầm!”
Bấy giờ, mặt đất chấn động, phía xa xa có một gã nhân ngưu to lớn phi nước đại đến, gã ta cao mấy nghìn thước, hai sừng trâu màu bạc, con ngươi màu đỏ tía, khí tức động trời.
Ngô Bình cười khấy một tiếng, bay lên trời, hóa thành người khống lồ vạn thước, đáp xuống người khổng Tô Ngưu Ma.
Lúc đáp xuống, một chân của anh đá người khổng lồ đầu trâu ngã xuống đất. Cú đá này khiến đối phương lộn nhào. Tiếp theo đó, anh ngồi trên người quái vật đầu trâu rồi đánh điên cuồng một trận. Cú đấm của anh rất mạnh, mỗi một cú đấm giáng xuống, quái vật đầu trâu đều đau điếng.
Sừng trâu của gã ta cũng bị hai nắm đấm của Ngô Bình đánh gãy, cả người be bét máu, mắt trái cũng bị đánh lòi ra ngoài, xương sọ vỡ vụn/
“Tha mạng, Đại Thánh tha mạng!”
Quái vật Ngưu Ma cảm thấy mình sắp bị đánh chết rồi, cuối cùng cũng mở miệng xin tha mạng.
Ngô Bình cười khẩy nói: “Gan ngươi cũng to đấy, dám để nhân ngưu giết bách tính của ta! Hôm nay ta sẽ san bằng bộ tộc Ngưu Ma!”
Thực lực của quái vật Ngưu Ma này, cho dù là Thần Vương cũng không phải là đối thủ, nhưng lúc này lại bị Ngô Bình đánh không ngóc đầu lên được, gã ta nói liên thanh: “Đại Thánh tha mạng, bộ tộc Ngưu Ma nguyện trung thành với người!”
Ngô Bình cảm thấy bất ngờ: “ồ, ngươi nói các ngươi nguyện trung thành vơi ta?”
Quái vật Ngưu Ma nói: “Đúng vậy, bộ tộc của tôi nguyện trung thành với người!”
“Ngươi tên là gì?” Ngô Bình hỏi.
Quái vật Ngưu Ma: “Tiểu nhân tên Ngưu Chấn Thien”.
Ngỏ Bình vui vẻ: “Ngươi họ Ngưu?”
Ngưu Chấn Thiên: “Bệ hạ, tộc Ngưu Ma chúng tôi không có họ, nhưng để giao lưu với các tộc khác, nên thống nhất họ Ngưu”.
Ngô Bình lại hỏi: “Địa bàn của các ngươi rộng bao nhiêu?”