Thần y trở lại - Chương 3597
Đường Tử Di: “Đó là chuyện của họ. Bây giờ anh định làm chức thần tướng này như thế nào đây?”
Ngô Bình: “Anh phải tìm hai người giúp đỡ’.
Đường Tử Di: “Ai ạ?”
Ngô Bình: “Trước đây bọn họ từng là thần tướng của Địa Cầu, chuyên trị tà ma, Kim Huyền Bạch và Kỷ Nhược Phi”.
Đường Tử Di: “Vâng, kinh nghiệm của bọn họ phong phú, đúng là có thế giúp được anh”.
Trước đó Ngô Bình đã cho người đi mời, không bao lâu sau Kim Huyền Bạch và Kỷ Nhược Phi đã xuất hiện trong đại điện. Thời gian trôi nhanh, cậu nhóc năm xưa bây giờ đã là đại đế một phương.
Kỷ Nhược Phi mỉm cười lên quỳ bái: “Tham kiến bệ hạ”.
Kim Huyền Bạch cũng định bái, anh vội đỡ hai người dậy, cười nói: “Nhược Phi, chú Kim, chúng ta từng ra sống vào chết với nhau, không cần phải câu nệ, mời ngồi”.
Kim Huyền Bạch cười nói: “Cậu là đại đế, không thể thiếu lễ nghi cần thiết được”.
Nói xong, ông ấy vẫn hành lễ cho đúng lễ nghĩa quân thần.
Ngô Bình: “Chú Kim, Nhược Phi, khi xưa hai người đều là thần tướng, có kinh nghiệm phong phú khi tác chiến với tà ma. Bây giờ Tiên Đình bổ nhiệm cháu làm thần tướng Nam Vực, đảm nhiệm nhiệm vụ trấn áp tà ma. Thế nên cháu muốn mời hai người tới giúp”.
Kim Huyền Bạch: “Bệ hạ, luận về thực lực và địa vị thì tôi và Nhược Phi khó lòng đảm nhận được”.
Ngô Bình cười nói: “Chỉ cần hai người chịu đến, cháu sẽ thỉnh chỉ với Tiên Đình cho mỗi người một chức vị tiên đỐc.Tu vi thì càng không phải là vấn đề, cháu có thể nhanh chóng nâng cao thực lực của hai người”.
Kim Huyền Bạch và Kỷ Nhược Phi nhìn nhau, Kỷ Nhược Phi nói: “Anh đã mỏ lời, không có lý nào tôi lại từ chối. Nhưng chú Kim nói đúng, e rằng chúng tôi chỉ có thể giúp đỡ được anh một phần nào đó thôi. Chi bằng anh dùng những tài nguyên của mình cho người có giá trị cao hơn”.
Ngô Bình nói: “Chúng ta đã từng sống chết có nhau, đây là thử thách cũng như cơ hội đối với hai người. Thế nên đừng từ chối nữa, sau khi chuyện thành công, mọi người đều được lợi”.
Kim Huyền Bạch nhìn ra được thành ý của Ngô Bình, ông ấy bật cười: “Nếu cậu đã nói vậy thì được, tôi bằng lòng giúp cậu”.
Kỷ Nhược Phi: “Chỉ cần anh không sợ tôi phá hỏng chuyện thì tôi có thể ở lại”.
Ngô Bình nói: “Được! Tôi giao cho mỗi người một trăm nghìn linh binh, hai mươi nghìn thánh binh, ngoài ra còn có hai trăm nghìn cường binh và tám trăm nghìn tinh binh. Sau đó hai người chia nhau thống lĩnh đại quân, đánh với đại quân tà ma thử một phen”.
Kỷ Nhược Phi: “Linh binh, thánh binh là gì?”
Ngô Bình phất tay, một thánh binh và một linh binh xuất hiện trước mặt hai người, cảm nhận được khí tức mạnh mẽ của linh binh và thánh binh, Kim Huyền Bạch giật mình thon thót: “Đây là binh của cậu à? Mạnh quá!”
Sau đó, anh lại gọi một đội cường binh và một đội tinh binh, Kim Huyền Bạch và Kỷ Nhược Phi đều rất hài lòng.
Kim Huyền Bạch cười nói: “Có quân đội mạnh thế này, tôi mà đánh thua thì có lỗi với cậu quá”.
Ngô Bình: “Còn nữa, hai người đi theo cháu”.
Nói xong, anh đẫn Kỷ Nhược Phi và Kim Huyền Bạch tới phòng sách, anh thi triển thủ đoạn nâng cao thực lực của họ lên đến cảnh giới Chân Hầu. Bọn họ tu luyện trên cơ sở này, chẳng bao lâu sẽ có thể đột phá lên cảnh giới cao hơn.
Kỷ Nhược Phi và Kim Huyền Bạch cảm thấy tinh thần và thể chất của mình đều có sự nâng cao về chất, lập tức ngồi xếp bằng tu luyện.
Chỉ trong mấy canh giờ ngắn ngủi, hai người đã liên tục đột phá, lần lượt lên đến cảnh giới Chân Tiên. Nhưng hai vị Chân Tiên này mạnh hơn những Chân Tiên bình thường rất nhiều, ít nhất cũng sở hữu thực lực của Đại Đạo Quân!
Khi Kỷ Nhược Phi mớ mắt, Ngô Bình đang khẽ cười quan sát cô ấy. Cô ấy cười xán lạn, nói: “Bệ hạ, thể chất Chân Hầu này quá mạnh mẽ, tôi cảm thấy không bao lâu nữa mình sẽ trở thành Đạo Tổ”.
Ngô Bình: “Hai người bây giờ đừng vội tu luyện lên, tôi truyền Thái Nhất Chân Hoàng Kinh cho hai người, hai người cứ luyện cái này trước. Còn về Tiên Đạo, tôi đang nghiên cứu một con đường tu tiên chân chính”.
Kỷ Nhược Phi kinh ngạc: “Con đường tu tiên chân chính?”