NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thần Y Tu Tiên - Diệp Viễn - Chương 259

  1. Home
  2. Thần Y Tu Tiên - Diệp Viễn
  3. Chương 259
Prev
Next
Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 

“Trời ơi, đây là ngọn lửa gì vậy?”

Vũ Đông Thanh nhìn biển lửa ngút trời, mặt mày vô cùng sợ hãi và chấn động.

Bởi vì ông ta có thể cảm nhận được rõ ràng uy lực của ngọn lửa này, e là không biết mạnh hơn bao nhiêu lần so với lửa nội khí của cảnh giới Võ Vương.

Sợ rằng Võ Vương bình thường cũng không sống nổi trong biển lửa đầy trời này.

Hiên Viên Thừa Thiên vừa leo lên đến tầng cao nhất, lúc này cũng bị cảnh tượng này chấn động.

Trước đó, khi Vũ Đông Thanh nói anh ta không phải đối thủ của Diệp Viễn, thật ra nội tâm anh ta vẫn có chút không cam lòng.

Nhưng lúc này nhìn thấy Diệp Viễn thi triển ra thủ đoạn khủng khϊếp, anh ta hoàn toàn bị dọa cho giật mình.

Nhớ lại khi đó còn muốn ra tay với Diệp Viễn, mồ hôi lạnh lúc này ướt đẫm toàn thân anh ta.

Nếu như khi đó anh ta quả thật muốn ra tay với Diệp Viễn, e rằng mình sẽ chết rất thảm.

Sau vài giây, ngọn lửa ngút trời kia hoàn toàn tiêu tán, trên đất lại còn thêm mấy món đồ.

Sau khi làm xong tất cả những thứ này, ánh mắt Diệp Viễn nhìn về phía Vũ Đông Thanh

Vũ Đông Thanh lập tức kinh hãi, cho rằng Diệp Viễn sẽ ra tay với mình.

Lúc ông ta chuẩn bị lên tiếng thì nhìn thấy Diệp Viễn mặt đầy nước mắt quỳ xuống trước mặt mình.

Điều này khiến Vũ Đông Thanh có chút bối rối.

“Vị tiền bối này là?”

Diệp Viễn dập đầu một cái.

“Chú Vũ, cháu là Tiểu Phong, cháu còn sống!”

“Tiểu Phong?”, Vũ Đông Thanh sửng sốt, có chút không phản ứng kịp.

Nhưng giây tiếp theo, ông ta lập tức nhớ ra gì đó.

Có chút không dám tin nhìn về phía Diệp Viễn.

“Tiểu Phong, cháu thật sự là Tiểu Phong?”

“Chú Vũ, là cháu, cháu là Tiểu Phong, cháu quay về rồi!”

Diệp Viễn lại dập đầu, nước mắt chảy giống như vỡ đê, điên cuồng trào ra.

Trước kia Diệp Viễn không muốn bại lộ thân phận, không dám nhận Vũ Đông Thanh, nhưng hôm nay sau khi biết được Tiểu Vũ là em gái mình, anh không nhịn nổi nữa.

Lúc này, Vũ Đông Thanh cũng không nhịn nổi, ông ta kéo Diệp Viễn lên, ôm anh thật chặt trong ngực.

Trong hai mắt cũng trào nước, nhưng lại cười rất lớn.

“Tiểu Phong, ha ha ha, tốt tốt tốt, Tiểu Phong của chú còn sống, ha ha ha…”

Giờ phút này, hàng ngàn từ ngữ đều được diễn tả trong cái ôm chặt này!

Hiên Viên Thừa Thiên ở bên cạnh cũng lau khóe mắt đang nhòe nước.

Anh ta biết rất rõ mấy năm nay Vũ Đông Thanh có bao nhiêu khó khăn.

Khổ sở đến nhường nào.

Bây giờ Diệp Viễn vẫn còn sống, đây có thể là một tin tức tốt, một lời an ủi lớn nhất của Vũ Đông Thanh.

Một lúc sau, Vũ Đông Thanh mới buông lỏng Diệp Viễn.

Ông ta lòng đầy vui mừng đánh giá Diệp Viễn.

“Ha ha ha, Tiểu Phong của chú trưởng thành rồi, cũng đẹp trai, lại còn mạnh hơn nữa!”

Còn Diệp Viễn thì vô cùng áy này nhìn Vũ Đông Thanh và nói.

“Xin lỗi, chú Vũ, mấy năm này chú cực khổ rồi!”

“Đứa bé ngốc này, chỉ cần các cháu có thể còn sống, dù chú chơi trò may rủi với cái mạng này cũng không sao!”

Nói xong, trong hai mắt Vũ Đông Thanh lại trào nước mắt.

Nhưng rất nhanh đã được ông ta lau sạch.

“Chú Vũ, chú yên tâm, bây giờ cháu về rồi, sau này không có bất kỳ ai có thể chia cắt chúng ta được nữa, cũng không có bất kỳ ai có thể làm tổn thương đến chú và Tiểu Vũ!”
Nói xong, Diệp Viễn chuẩn bị đánh thức Tiểu Vũ, nhận lại em gái.

Nhưng lúc này, Vũ Đông Thanh lại ngăn cản Diệp Viễn.

“Tiểu Phong, bây giờ tạm thời không được nhận lại Tiểu Vũ!”

“Tại sao?”, Diệp Viễn vô cùng nghi ngờ nhìn Vũ Đông Thanh.

Lúc này Vũ Đông Thanh mới giải thích: “Năm đó khi cháu bị đuổi khỏi nhà họ Tiêu, bố mẹ cháu thì bị nhà họ Tiêu nhốt vào thiên lao, Tiểu Vũ đã bị kích động rất lớn, sau khi chú cứu Tiểu Vũ ra, cả ngày con bé đều đau khổ, quả thật chú không đành lòng nhìn thấy một đứa bé như nó phải chịu loại đau đớn này”.

 

“Vì vậy chú tìm người, nhờ người đó đánh mất tất cả ký ức trước kia của con bé, hơn nữa còn nói cho con bé biết, nó là người của gia tộc Hiên Viên!”

 

“Một là để về sau con bé có thể sống không lo nghĩ. Hai là có thể bảo vệ con bé tốt hơn, không cho mấy người đó tìm thấy nó!”

“Bây giờ nếu cháu nói mình là anh trai con bé, e rằng sẽ lại khơi dậy ký ức phủ đầy bụi của nó, khiến con bé nó lại chịu đựng đau đớn một lần nữa”.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghiền truyện. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 259"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com