Thập Niên Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang - Tiểu Đích Hiểu - Chương 598
Trong phòng khám, Lục Kiều nhìn bóng lưng chạy trốn của cậu lính trẻ, cô cảm thấy sững sờ một chút.
Chuyện này là chuyện gì nữa đây?
Hai ngày tiếp theo, Lục Kiều phát hiện người đến phòng khám càng ngày càng nhiều hơn, cái gì mà choáng đầu, cánh tay bị đau, kiểm tra lại, còn có nhiễm trùng mắt, các loại tình trạng đều có cả.
Lục Kiều không biết là, cô đã nổi tiếng rồi.
Thời gian hai ngày ngắn ngủi, cô đã được tuyên truyền khắp trong quân khu.
Trong phòng làm việc…
Cận Vĩ Quốc ngồi ở chỗ của mình với vẻ mặt nhàn nhã, nghe chiến hữu ngồi đối diện nói đến những tin đồn hai ngày gần đây, không nhịn được mà âm thầm cười trộm trong lòng.
Ha ha ha, cũng là bởi vì mấy ngày nay tên Phó Hàn Tranh kia đã đi làm nhiệm vụ rồi, không có mặt ở quân khu, cho nên không biết Lục Kiều đã được chuyển về đây, hơn nữa nếu như ông vua ghen tuông Phó Hàn Tranh biết được nhóm tân binh đó cả ngày đều kiếm cớ đến phòng khám của Lục Kiều giả bộ làm bệnh nhân thì e là sẽ phát nổ mất.
Nghĩ đến biểu cảm của Phó Hàn Tranh lúc biết chuyện này, Cận Vĩ Quốc đã cảm thấy buồn cười rồi.
“Cận Vĩ Quốc, cô quân y mới đến chỗ chúng ta là vợ của Lữ trưởng Phó phải không? Đám tân binh kia làm loạn như thế, chờ Phó Hàn Tranh trở về thì không biết là bày ra sắc mặt gì nữa!”
Cũng chính là vì đám tân binh đó không biết Lục Kiều là vợ của Phó Hàn Tranh nên mới dám làm thế, nếu như bọn họ biết thì chắc chắn là không dám giả vờ làm bệnh nhân được.
Hầu hết các quân nhân cũ trong quân khu này đều đã gặp vợ của Phó Hàn Tranh rồi. Cô vợ của Phó Hàn Tranh cũng là người tài giỏi, sau khi tốt nghiệp trường y ra thì trực tiếp ở lại bệnh viện nhân dân thủ đô làm việc, hai năm sau được quân đội mời đến làm việc, nghe nói là lúc đang điều chuyển thì Lục Kiều cố ý xin đến quân khu chỗ Phó Hàn Tranh. Cấp trên cũng vì cân nhắc đến quan hệ của Phó Hàn Tranh và Lục Kiều nên đã phê chuẩn cho Lục Kiều.
Cho nên, đúng vậy, hai ngày trước Lục Kiều đã được chuyển đến đây.
Nhắc đến mới nhớ, có lẽ Phó Hàn Tranh vẫn chưa biết chuyện này, dù sao Phó Hàn Tranh cũng đã ra ngoài làm nhiệm vụ hơn nửa tháng rồi.
Sáng nay Cận Vĩ Quốc nhận được thông báo từ bên trên, nhiệm vụ của Phó Hàn Tranh đã sắp kết thúc rồi, không phải hôm nay thì ngày mai sẽ trở về.
Lại một ngày nữa trôi qua, Lục Kiều bận đến chín giờ mới đi ra khỏi phòng làm việc.
Sau khi Lục Kiều đến bên này thì cũng đã quen với công việc ở đây rồi, hai ngày trước Lục Kiều đều qua đêm ở phòng làm việc, thuận tiện trực ban luôn, hôm nay đến phiên một bác sĩ khác trực ban, Lục Kiều được nghỉ, cô chuẩn bị trở về căn nhà cho người nhà quân nhân ở khu tập thể quân khu bên kia nghỉ ngơi.
Mây năm nay Phó Hàn Tranh đã được thăng chức Lữ trưởng, đương nhiên cũng được cấp nhà trong khu tập thể quân khu, nhà cũng khá rộng, ba phòng ngủ một phòng khách, chỉ có điều từ sau khi được cấp nhà thì Lục Kiều cũng chưa từng đến đây ở. Hôm nay coi như là lần đầu tiên Lục Kiều đến căn nhà ở khu tập thể quân khu này.
Hơn chín giờ đã là rất muộn rồi, gần như mọi người trong khu tập thể quân khu này đều đã đi ngủ, hơn nữa căn nhà mà Phó Hàn Tranh được phân cũng có khoảng cách nhất định với những căn nhà của các quân nhân khác.