NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thiên kim báo thù - Chương 97

  1. Home
  2. Thiên kim báo thù
  3. Chương 97
Prev
Next

Bạch Tuệ Nghi bĩu môi, cô hừ lạnh một tiếng, bàn tay lắc nhẹ ly rượu, lưng dựa vào thành giường. Ngay cả người như Bạch Tuệ Nghi còn chịu được những cú sốc đáng kinh ngạc thì Dịch Khải Văn tính là gì. Rõ ràng trong giới kinh doanh đồn đại rằng không có gì khiến cho người đàn ông đang ngồi bên cạnh cỏ có thế lung lay, ai dè hôm nay đổi phương thậm chí còn liên tiếp tặng cho cô nàng những cú sốc đến mức nhất thời chưa biết dùng từ gì đế hình dung.

Dịch Khải Văn hai mắt mờ đục quay sang nhìn vợ mình, nghi ngoặc mở miệng: “Bạch Tuệ Nghi, cô là thầy bói hay gì mà biết mẹ tôi buồn hay thế nào. Đừng làm mấy trò giở hơi nữa, để cho tôi một mình, mau chóng ra ngoài giùm.”

Nói chung anh hoàn toàn chưa thích ứng được với những chuyện đang diễn ra xung quanh mình, huống chi cái quá khứ ám ảnh làm tinh thần Dịch Khải Văn khá loạn.

Anh chỉ muốn bình tĩnh hơn mà thôi.

“Ê, tôi nói thật nha.” Khóe môi cô nàng Bạch Tuệ Nghi hơi giật giật, ánh mắt trong bóng tối đế lộ sự khinh thường rõ ràng, bất giác hừ lạnh: “Đuối tôi ra ngoài đế anh tính làm mấy chuyện dại dột hay gì? Dịch Khải Văn, anh đừng nằm mơ nhá. ở ngoài kia biết bao nhiêu người đang cực kỳ lo lắng cho anh kia kìa, cho nên phấn chấn lên cho tôi. Hơn nữa, tối hôm nay, cho dù anh đuổi thì tôi

nhất quyết không đỉ đấy. Nếu anh muốn uống rượu, chị đây sẵn sàng tiếp anh tới cùng.” Người con gái đưa tay vỗ ngực, tràn ngập cảm giác tự tin, đắc ý hất cằm nhìn chằm chằm ông chồng bên cạnh, gương mặt đối phương rất nhiều những biếu cảm cực kỳ phong phú.

Ha ha.

Cô hơi bị cứng đầu đấy, Dịch Khải Văn cứ ở đấy mà nằm mơ.

Hơn nữa, ai mà biết được người đàn ông đang mang nặng những tâm tư sầu não đây nghĩ quấn rồi một mình làm ra mấy chuyện chẳng thế tướng tượng nổi thì ai mà ớ cạnh cứu Dịch Khải Văn được. Hôm nay, Bạch Tuệ Nghi chấp nhận hy sinh một giấc ngủ đế ở bên cạnh chồng mình.

“Tùy cô.”

Dịch Khải Văn lười nhác phun ra mấy chữ, tâm trạng anh bình tĩnh hơn nhiều rồi, chỉ là Bạch Tuệ Nghi cứ lảm nhảm khiến anh đau hết cả tai.

Cỏ nàng liên tục líu lo: “Dịch Khải Văn, anh tốt nhất nẻn nghĩ cho kỹ, ngoài kia anh còn cần chịu trách nhiệm với cả công ty nhà họ Dịch, đừng đế ỏng nội thất vọng về anh. Còn mẹ chồng ấy à, cùng là phụ nữ với nhau đương nhiên tôi cũng hiểu rõ một vài điều. Cho nên tôi khẳng định anh còn nhớ tới những chuyện không vui rồi hành hạ bản thân thì tương lai khi tới gặp bà ấy, mẹ anh chắc chắn chẳng thèm nhìn mặt đứa con trai như anh đâu. Bao nhiêu là trách còn đặt nặng trên vai đấy, Dịch Khải Văn.” Nói đến khô cả cố họng, Bạch Tuệ Nghi chí hy vọng đối phương sẽ đế lọt chút vào tai mình.

Chứ tiêu cực quá cô nàng chắc chắn chẳng nhịn nối mà ra tay đập cho anh ta

Bộ mặt yếu đuối của Dịch Khải Văn đúng khiến người khác ngạc nhiên.

“Đương nhiên tôi hiểu.” Người đàn ông mấp máy môi, rũ bỏ lớp phòng ngự thường ngày anh dựng lên xung quanh mình: “Tuy nhiên, cõ biết mà, cuộc sống chẳng có mẹ ở bẻn cạnh thật sự rất cô đơn. Bao năm cố gắng, tôi mệt lắm chứ, nhưng chả ai để tâm sự cả.”

Bạch Tuệ Nghi vỗ vai chồng mình: “Anh tiêu cực thì cũng vừa phải thôi. Còn rất nhiều người bên cạnh anh, Dịch Khải Văn, chí là anh chưa nhận ra. Thôi được rồi, về sau tôi làm bạn đồng hành với anh ok chưa? Tôi giống anh thôi, trải qua những chuyện khá kinh khủng, tuy nhiên, chỉ cần tinh thần lạc quan thì tất cả đều được giải quyết vô cùng dễ dàng.” Dáng vẻ yếu đuối trước mặt quả thực dọa cô nàng hơi giật mình đấy.

“Cô hứa rồi đấy nhá.”

“Rồi rồi, tôi đảm bảo không bao giờ nuốt lời đâu. Hơn nữa, anh là Dịch Khải Văn mà, gan tôi chưa lớn đến mức chọc phải anh đâu.” Bạch Tuệ Nghi gật đầu lia lịa, hứa với đối phương chứ Dịch Khải Văn hiện tại trông có khác gì đứa trẻ đâu, một đứa trẻ thiếu tình thương.

Hình như anh ta đang yêu cầu cô trở thành mẹ mình à?

Gạt suy nghĩ vớ vẩn vừa rồi sang chổ khác, sực nhớ ra vấn đề quan trọng, Bạch Tuệ Nghi khuôn mặt hằm hằm oán trách chồng mình: “À mà Dịch Khải Văn, dù anh có ảnh hường từ chuyện quá khứ nhưng buối chiều nối giận với mọi người thì tôi chắng chấp nhận đâu nhá. Bỏ công bỏ sức ra chuẩn bị mọi thứ chu toàn, còn anh thì sao, gạt tất cả sang một bên, nối giận đùng đùng với họ.

Nhân viên của anh làm gì biết những chuyện anh trải qua, họ cũng chỉ là có ý tốt thôi. Đây là loi, anh là ai thì vần hoàn toàn sai.”

Cô còn rất tức giận khi tự dưng bị quát mắng vô cớ vào buối chiều.

Chưa chấp nhận đâu nhá.

Lỗi thì vẫn là lỗi.

“Tôi hiểu rồi.” Dịch Khải Văn buồn bã cúi gằm mặt xuống đất, lồng ngực phập phồng lên xuống: “Khi nào tới công ty tôi nhất định tăng lương cho bọn họ. Còn cô thích gì cứ nói, tôi đều đáp ứng coi như lời xin lỗi.”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 97"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com