Thiên kim báo thù - Chương 98
Sau khỉ bình tĩnh trở lại, đương nhiên Dịch Khải Văn hiểu ra những hành động bản thân làm đều vô cùng quá đáng, những người xung quanh anh hoàn toàn chưa rõ người đàn ông từng trải qua những chuyện kinh khủng như thế nào trong quá khứ. Tuy nhiên, trong lúc nóng giận, lý trí Dịch Khải Văn dường như bị ngọn lửa đang hừng hực tại cơ thế thiêu đốt thành tro bụi, anh chẳng biết rốt cuộc tại sao bản thân như vậy nữa.
Từ trước đến giờ, trút giận lên người khác không phải tác phong của Dịch Khải Văn.
Bạch Tuệ Nghi nói đúng, trong nhiều trường hợp, anh nhất định cần chịu trách nhiệm cho những hành vỉ quá đáng mà bản thân mình gây nên.
Cô nàng bên cạnh hài lòng gật đầu: “Coi như anh có thành ý. Tuy nhiên, phải nhớ xin lỗi người ta cho đàng hoàng vào.” Bạch Tuệ Nghi nhấn mạnh từng chữ, thao tác rót rượu vào ly diễn ra chí trong vài phút, tặc lưỡi miệng: “Anh say chưa? Còn vấn đề gì muốn nói không? Chúng ta vừa uống vừa nói.”
“Chả có gì cả. Nhưng tửu lượng của tôi trong đầu cô tưởng tượng yếu thế à? Còn trụ được dài dài. Nếu phu nhản có lòng đương nhiên tôi sẵn sàng tiếp rồi.” Khóe môi Dịch nhếch lên, nụ cười xuất hiện xua tan sự u ám đang tồn đọng trên gương mặt người đàn ông, anh hoàn toàn thả lỏng rồi.
Tiếng ly va chạm rõ ràng trong không gian tĩnh lặng, gần như bóng tối bao trùm khắp cả căn phòng. Bạch Tuệ Nghi đương nhiên sẵn sàng nghênh chiến, cả hai liên tục uống rượu một lúc lâu.
Hiện tại, khuôn mặt Bạch Tuệ Nghi đã ngà ngà chuyến sang trạng thái ửng hồng, lấp lóe trong bóng tối, tinh thần dường như đã chẳng còn được tỉnh táo như lúc ban đầu. Dịch Khải Văn cũng như vậy, cả hai vợ chồng say xỉn dựa vào người nhau, miệng liên tục lấm bấm mấy lời gì khác lạ mà người xung quanh cảm thấy khó hiểu.
Dù vậy, cả Bạch Tuệ Nghi lẫn Dịch Khải Văn vần còn vô cùng sung sức, cả hai cứ tiếp tục uống, coi như giải tỏa tất cả những chuyện không mấy vui vẻ đã diền ra trong thời gian vừa qua.
Thêm mấy ly, người con gái hoàn toàn bị đánh gục, cô đưa tay vồ nhẹ vào người Dịch Khải Văn, khàn khàn mờ miệng, tầm mắt trở nên mơ màng: “Ê, Dịch Khải Văn, từ trước tới giờ anh đã từng yêu người phụ nữ nào chưa?”
“Dịch Khải Văn, rốt cuộc tối hôm qua xảy ra chuyện gì thế hả?”
Cập ŋhật truyện full nhanh nhất tại w*eb лhayho.cом
Vừa mới tỉnh dậy, Bạch Tuệ Nghi phát hiện toàn thân mình chẳng mảnh vải che thân, thậm chí bên cạnh ông chồng hờ còn trần trụi ngủ vô cùng ngon, ngay lập tức, cô nàng bị dọa cho tái mét mặt mũi, nhanh chóng hét lớn, đập Dịch Khải Văn tỉnh dậy. Lồng ngực Bạch Tuệ Nghi phập phồng lên xuống, trên người chằng chịt vết dâu tây, đương nhiên người con gái nhận ra đêm hôm qua giữa mình với Dịch Khải Văn xảy ra những chuyện gì.
Bản thân cô chỉ nhớ tối qua, cô uống rượu cùng Dịch Khải Văn, sau đó hai người tâm sự với nhau một chút. Khi thức dậy, Bạch Tuệ Nghi phải mất một lúc lảu mới ốn định được trạng thái, đầu cô đau như búa bổ, toàn thân ê ẩm giống hệt cảm giác đang có hàng trăm hàng ngàn con kiến bò qua người mình.
Sau đó, phát hiện ra chuyện động trời này, cô với Dịch Khải Văn vậy mà lại ngủ với nhau.
Mặt mũi Bạch Tuệ Nghi méo xệch, khóe mỏi giật giật liên tục, nhất thời ngờ nghệch ra tại chỗ. Vấn đề hiện tại hoàn toàn chẳng nằm trong những dự tính mà Bạch Tuệ Nghi ban đầu đã vạch ra. Mối quan hệ giữa hai người chỉ vì hợp tác cùng mang lợi ích cho nhau mà thôi, giờ tự dưng phát sinh loại chuyện vợ chồng này, cô nàng tự hỏi về sau cả cô lẫn Dịch Khải Văn nên giải quyết như thế nào.
Dịch Khải Vản bị tiếng hét náo loạn bên tai đánh thức, người đàn ông đưa tay dụi mẳt, khó chịu mở miệng: “Mới sáng sớm ồn áo cái gì thế?” Lết xác ngồi dậy, anh thậm chí vẫn còn rất thoải mái, hai mắt nhằm nghiền.
“Anh còn ngủ được à cái tên này?” Bạch Tuệ Nghi bực bội nghiến răng nghiến lợi trừng mắt liếc xéo người bên cạnh: “Dịch Khải Văn, anh mau tỉnh dậy cho tôi, nghĩ xem nên giải quyết ra sao ngay lập tức.” Tự dưng mất đi lần đầu tiên trong vô thức, hai bên eo còn nhức mỏi, cô nàng khóc không ra nước mắt, oán than với ông chồng ngái ngủ phía trước.
Mở mắt ra, Dịch Khải Văn đánh mắt liếc xéo một vòng, dù vậy dường như anh chẳng mấy ngạc nhiên, chỉ khàn khàn mở miệng: “Thì có sao đâu. Chuyện xảy ra với chuyện không nên xảy ra thì cũng đã làm rồi. Bạch Tuệ Nghi, giờ cô la hét om sòm để giúp việc chạy vào đây thì người mất mặt chính là cô chứ chẳng phải ai khác đâu. Lớn rồi, cứ bình tĩnh xem nào, làm như trẻ con ấy.” Tâm trạng người đàn ông vô cùng thản nhiên.
“Bình tĩnh cái con khỉ.” Bạch Tuệ Nghi quấn chặt chăn lên cơ thế, hừ lạnh một tiếng, hằn học trợn tròn mắt: “Anh thì đã đành, nhưng tôi chẳng phải anh nhá. Dịch Khải Văn, tại sao giữa chúng ta lại xảy ra chuyện như vậy? Hay là tối qua anh thừa nước đục thả câu mà làm loạn?” Cô nàng nghiến răng nghiến lợi, lồng ngực phập phồng lên xuống khiến chiếc chăn trên người khẽ cử động.
Dịch Khải Văn tặc lưỡi, khoanh tay trước ngực, nhếch môi: “Ê Bạch Tuệ Nghi, cô quên hết hôm qua là do ai rồi hả? Rượu say đến đầu óc mờ mịt luôn à? Ráng mà nhớ giùm, tôi chưa muốn mang danh tên háo sắc, nhân cơ hội chiếm lợi người khác đâu.” Ngữ khí phát ra từ cổ họng chứa chút bực mình.