Thiên tài bấc đắc dĩ - Chương 3
Vạn Ma lão tổ thấy mình già thật rồi.
Lớp trẻ bây giờ thật kỳ lạ, nha đầu trông có vẻ nhu mì này thực chất là một đại ma đầu mới đúng.
Xong việc, Cố Thanh Tâm ngồi xuống bàn ăn bánh uống rượu như đúng rồi, ngay sau đó đã có tiếng bước chân và giọng nói vang lên ở bên ngoài.
Thì ra là cha cô và “tân lang” đang ở bên ngoài, hai lão già chết tiệt!
“Viên trưởng lão, tiểu nữ đợi trong phòng đã lâu rồi”, giọng nói của chủ nhà họ Cố vang lên với vẻ đầy vẻ nịnh nọt.
“Ông cứ yên tâm, ngày mai ta sẽ tặng cho ông một viên Thanh Nguyên Đan, đảm bảo ông sẽ đột phá cảnh giới”, Viên trưởng lão gật đầu nói.
“Đa tạ Viên trưởng lão!”, nghe thấy thế, chủ nhà họ Cố mừng ra mặt rồi nói: “Vậy ta không làm phiền ngài động phòng hoa chúc nữa”.
Viên trưởng lão gật đầu, không chờ chủ nhà họ Cố đi xa, đã vội vã đầy cửa vào phòng ngay.
Vừa vào phòng, ông ta đã khoá trái cửa, sau đó trông thấy một cô gái xinh đẹp kiều diễm đang ngồi ở chiếc bàn giữa phòng nhìn mình.
“Cô là ai?”, Viên trưởng lão cau mày, cô gái mặc y phục tân nương này chỉ ở cảnh giới Luyện Khí tầng thứ nhất, không đáp ứng đủ yêu cầu luyện lô đỉnh của ông ta. Không lẽ nhà họ Cố tráo người lừa ông ta ư? Không thể nào, nhớ lại vẻ mặt xu nịnh của chủ nhà họ Cố, Viên trưởng lão đã gạt bỏ suy nghĩ này, vậy Cố Vân Liên đâu rồi?
“Chờ chút, ta sắp ăn xong rồi!”, Cố Thanh Tâm mỉm cười, một nụ cười như muốn hớp hồn của người khác.
Viên trưởng lão nhíu mày, giờ này mà cô gái này vẫn còn tâm trạng ăn uống ư? Song, đột nhiên ông ta ngửi thấy một mùi máu tanh xộc lên.
“Cô đã giết Cố Vân Liên ư?”, Viên trưởng lão cất giọng hỏi với vẻ kinh ngạc.
Cố Vân Liên có tư chất phi phàm, tu vi cũng khá cao, sao cô gái mới ở tầng thứ nhất cảnh giới Luyện khí này có thể giết được?
Nếu không phải vậy thì Cố Vân Liên đang ở đâu, còn cô gái này là ai, sao phòng lại toàn mùi máu thế này?
“Ta bảo mình lỡ tay thì ông có tin không?”, đánh chén no nê xong, Cố Thanh Tâm lấy khăn lau miệng rồi bình thản nói.
“To gan, dám giết lô đỉnh của ta!”, Viên trưởng lão tức giận ngất trời.
Chẳng dễ gì ông ta mới tìm được một lô đỉnh ưng ý, chỉ cần luyện chế cô ta xong là ông ta có thể đột phá được một cảnh giới rồi.
Ai ngờ đâu, cô gái trẻ này đã giết chết Cố Vân Liên và chặt đứt hi vọng của ông ta.
“Ông không thấy căn phòng này có gì kỳ lạ sao?”, Cố Thanh Tâm hỏi.
Nghe thấy vậy, Viên trưởng lão mới chú ý quan sát xung quanh thì thấy bùa chú được dán khắp phòng.
“Cô đang học làm thầy bùa chú à? Nét vẽ xấu quá, trông chẳng ra làm sao cả”, Viên trưởng lão không tiếc lời chê bôi.
Cố Thanh Tâm đen mặt, dám chê kiệt tác của ta ư? Chắc phải cho lão già này đoàn tụ với thê tử hụt kia thôi.
“Bùa chú cỡ này thì không làm gì được ta đâu”, Viên trưởng lão khinh thường nói.
Dù Cố Vân Liên đã chết, nhưng cô gái này lại biết thuật bùa chú, chứng tỏ cũng có ít tư chất, khéo luyện lô đỉnh vẫn được.
Quan trọng hơn là cô rất xinh đẹp, từ vóc dáng đến gương mặt đều không chê vào đâu được, bất quá thì ông ta giữ lại làm thú vui tiêu khiển cũng được.
Nghĩ vậy, mắt Viên trưởng lão chợt loé lên một tia gian xảo.
“Tiểu mỹ nhân, nếu nàng phục vụ ta tốt, làm ta hài lòng thì ta sẽ không truy cứu chuyện nàng đã giết Cố Vân Liên nữa”.
Cái gì?
Lão già biến thái này dám có suy nghĩ đồi bại với cô ư? Vừa già vừa xấu như ma cấu mà dám mơ tưởng đến cô à? Vậy là lão đã giúp cô có lý do chính đáng để xuống tay rồi!
Cố Thanh Tâm lập tức nhắm mắt lại rồi lẩm bẩm gì đó như niệm thần chú.
Song, khi cô mở mắt ra thì thấy mọi thứ vẫn vậy, Viên trưởng lão vẫn đang cười nham nhở nhìn cô.
Ủa? Lẽ ra các lá bùa phải loé sáng rồi bay lơ lửng, sau đó tạo thành một phù trận đầy sát ý chứ nhỉ? Không lẽ cô làm sai ở đâu rồi?
“Thánh thần ơi! Bùa chú đơn giản thế này mà cô có thể đọc lộn từ dưới lên trên được thì ta cũng chịu rồi đấy, đọc ngược lại!”, giọng nói đầy vẻ bất lực của Vạn Ma lão tổ vang lên.
Hừ! Đây là bản lĩnh của Cố Thanh Tâm cũ thì sao mà cô biết được, giờ đọc lại là được chứ sao, làm gì mà chê bôi người ta ghê thế!
“Khoan! Cô định làm gì thế hả? Ông ta là cảnh giới Trúc Cơ tầng thứ ba đấy, cô không giết được ông ta đâu”, Vạn Ma lão tổ sững sốt hét lên nhưng đã muộn.
Cố Thanh Tâm nhanh chóng đọc ngược lại, sau đó cảnh tượng như cô muốn đã xuất hiện.
Khí tức sắc lạnh lan toả khắp phòng, một luồng áp bách bủa vây.
“Mau chạy đi thôi, vẫn còn kịp đấy, ta sẽ giúp cô!”, Vạn Ma lão tổ cố găng khuyên nhủ thêm một lần nữa.
Nhưng ông ta còn chưa nói hết câu thì trong đống bùa chú chợt xuất hiện một vòng xoáy đang xoay tròn điên cuồng, khiến ai nhìn vào cũng thấy như bị hút hồn.
Viên trưởng lão sững người, không thể nào, tại sao một nha đầu ở cảnh giới Luyện Khí tầng thứ nhất lại có thể làm được như vậy?
“Không…”, nhưng ông ta không còn thời gian để suy nghĩ nữa, vì ngay sau đó đã bị vòng xoáy đó cắn xé, máu tươi bắn ra bên ngoài.
Sau một tiếng hét thê thảm, Viên trưởng lão bắn ra ngoài, toàn thân bê bết máu.
“Ôi cha mẹ ơi…”, Vạn Ma lão tổ trong chiếc vòng kích động đến mức kinh hô, sau đó không biết phải nói gì nữa.
Vừa có chuyện gì xảy ra vậy? Ta là ai? Ta đang ở đâu? Nha đầu hậu đậu ở cảnh giới Luyện Khí tầng thứ nhất này đã giết được cường giả ở cảnh giới Trúc Cơ tầng thứ ba ư? Hay lão vẫn đang ngủ mơ nhỉ?