NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa - Vân Nhược Linh (Full) - Chương 106

  1. Home
  2. Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa - Vân Nhược Linh (Full)
  3. Chương 106
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Thiên tài độc phi không dễ trêu đùa – Vân Nhược Linh (full)

  • Thể Loại: Xuyên Không, Cường Nữ

Chương 106: Bệnh tình của Thái hậu chuyển biến xấu

,Sở Diệp Hàn vừa nghe thấy Tuyết ma ma nói vậy thì đột nhiên trong lòng đau nhói, hắn trừng mắt với Tuyết ma ma như thể không dám tin chuyện này là sự thật, cảm giác trái tim mình trống rỗng, hơi thở dồn dập, hô hấp khó khăn.

Thái hậu là người yêu thương hắn và Trưởng công chúa nhất, nếu như không có Thái hậu thì có lẽ hắn và Trưởng công chúa sẽ không sống được đến ngày hôm nay.

Bọn họ có thể sống và hưởng thụ vinh hoa phú quý trong Hoàng tộc đều là nhờ có thế lực của Thái hậu luôn bảo vệ họ.

Hành Nguyên đế cũng là một người con hiếu thuận, lý do ông ta không động tới bọn họ là bởi vì ông ta lo lắng Thái hậu sẽ đau lòng nên mới trì hoãn đến bây giờ.

Tiên đế cũng là nhi tử mà Thái hậu thương yêu nhất, khi Tiên đế băng hà, Thái hậu là người nhận trách nhiệm bảo vệ bọn họ, Thái hậu không chỉ bảo vệ họ chu toàn mà còn dành cho họ rất nhiều tình cảm ấm áp. Thế nên giờ đây khi nghe tin bệnh tình của bà ấy chuyển biến xấu khiến Sở Diệp Hàn không tài nào chấp nhận được!

“Ma ma, bệnh tình của Thái hậu đang ngày càng chuyển biến xấu sao? Rõ ràng trước đó vẫn còn rất tốt mà, sao bây giờ lại thành ra như vậy? Mau dẫn bổn vương đến chỗ Thái hậu ngay.” Khuôn mặt của Sở Diệp Hàn thoáng qua vẻ đau khổ, hốc mắt cũng dần chuyển sang màu đỏ.

“Lão nô cũng không biết, thái y nói vì Thái hậu cũng đã lớn tuổi, mà người già thì dễ phát sinh rất nhiều bệnh khác nhau, các loại bệnh dần tụ lại cùng một chỗ khiến Thái hậu lâm vào tình cảnh như bây giờ.” Tuyết ma ma đau lòng khóc.

“Ngươi mau dẫn bổn vương đến chỗ Thái hậu.” Sở Diệp Hàn nói xong thì đột nhiên nhìn về phía Vân Nhược Linh: “Ngươi đi cùng ta đến Hoàng cung.” 

“Vậy còn ta thì sao? Vương gia?” Nam Cung Nguyệt lo lắng đi tới, lúc này nàng ta thật sự rất muốn ở bên cạnh Sở Diệp Hàn, muốn cùng hắn chia sẻ những âu lo.

“Nàng hồi phủ trước đi, lúc trước nàng bị nhiễm phong hàn vẫn còn chưa khỏi hẳn, về phủ tịnh dưỡng nhé.” Sở Diệp Hàn quan tâm nói.

Nam Cung Nguyệt nghe vậy thì đáy mắt đỏ lên ngay lập tức, trên mặt nàng ta là vẻ tủi thân: “Thế vì sao tỷ ấy có thể cùng chàng đi chứ, ta cũng muốn đi với chàng, ta muốn làm tròn chữ hiếu với Thái hậu.”

“Bởi vì nàng ta là Vương phi.” Sở Diệp Hàn nói bằng giọng lạnh lùng.

Đến bây giờ mà tại sao Nam Cung Nguyệt vẫn không hiểu tính cách hắn cơ chứ?

Hắn dẫn Vân Nhược Linh theo không phải vì nàng là Vương phi, mà là vì nàng hiểu biết y thuật, nói không chừng có thể xem bệnh cho Thái hậu.

Nhưng hắn không thể nói thẳng lý do này ra được vì hắn không dám cam đoan rằng Vân Nhược Linh có năng lực chữa trị cho Thái hậu hay không.

Nam Cung Nguyệt bị vẻ mặt lạnh lùng của Sở Diệp Hàn làm cho hoảng sợ, nàng ta nhìn về phía hắn bằng ánh mắt đẫm lệ, cảm thấy nam nhân trước mặt mình vô cùng xa lạ, nàng ta vội nói: “Được, ta sẽ hồi phủ đợi tin tức của chàng và tỷ tỷ, ta cũng sẽ cầu phúc cho Thái hậu.”

Ý thức được khi nãy mình đã nói chuyện có chút lạnh lùng với Nam Cung Nguyệt, Sở Diệp Hàn đưa tay vỗ vỗ vai của nàng ta rồi giọng bằng nói nhẹ nhàng an ủi: “Nàng cứ về trước nghỉ ngơi cho thật tốt, kẻo ảnh hưởng đến sức khỏe lại khiến ta phải lo lắng.”

“Vâng, Vương gia cũng mau đi đi.” Nam Cung Nguyệt nói xong thì lấy khăn tay của mình ra lau nước mắt.

Sở Diệp Hàn gật đầu rồi mặc kệ Nam Cung Nguyệt, hắn nắm lấy tay của Vân Nhược Linh, cùng Tuyết ma ma nhanh chóng đi đến tẩm cung của Thái hậu.

Sau khi nghe được tin tức từ bên ngoài thì Trưởng công chúa cũng lập tức dẫn mấy cung nhân, đi theo sau Sở Diệp Hàn.

Ba người cùng đến Thọ Khang cung, bên trong đã có rất nhiều người đứng quanh, thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng khóc lóc và tiếng thở dài của một số người.

Hành Nguyên đế, Hoàng hậu, các phi tần trong cung, công chúa, các vương gia, vương phi,… tất cả đều đang tập hợp lại ở nơi này.

Vân Nhược Linh nhìn thoáng qua thấy có một nhóm người, trước đó bọn họ và Hoàng hậu đã từng cùng nhau chế giễu nàng.

Đoán chừng vừa rồi đám người này đã chờ sẵn Vân Nhược Linh ở trong cung nhằm gây chuyện với nàng, nào ngờ bệnh tình của Thái hậu đột nhiên chuyển biến xấu nên mới tình cờ xuất hiện ở đây.

Vừa nhìn thấy Sở Diệp Hàn và Vân Nhược Linh đến thì Tấn Vương đứng dậy một cách đột ngột rồi nói bằng giọng lạnh lùng: “Ly Vương, ngươi và Ly Vương phi đã chạy đi đâu vậy hả? Biết rõ trước kia Thái hậu yêu thương ngươi nhất, vậy sao lúc bệnh tình của Thái hậu trở nặng thì ngươi lại không ở bên cạnh?”

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

— Đọc truyện Thiên tài độc phi không dễ trêu đùa. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com—

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 106"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com