NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa - Vân Nhược Linh (Full) - Chương 109

  1. Home
  2. Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa - Vân Nhược Linh (Full)
  3. Chương 109
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Thiên tài độc phi không dễ trêu đùa – Vân Nhược Linh (full)

  • Thể Loại: Xuyên Không, Cường Nữ

Chương 109 : Chữa bệnh cho Thái hậu

Tấn Vương thấy thế thì ghen tị đến mức mắt đỏ lên, sắc mặt tái mét.

Từ trước đến giờ lão thái bà chỉ thương hai tỷ đệ này, hoàn toàn không thương bọn họ. 

Thiên vị như thế mà phụ hoàng vẫn một lòng hiếu thuận với bà ấy, thật sự là ngu xuẩn. 

Lúc này, đột nhiên Thái hậu nhìn về phía Vân Nhược Linh ở sau lưng Sở Diệp Hàn, bà ấy nở một nụ cười tràn đầy sự yêu thương: “Diệp Hàn, đây chính là… Vương phi của con đúng không? Trông thật… xinh đẹp, ai gia thực sự rất thích.” 

Sở Diệp Hàn nhìn Vân Nhược Linh bằng ánh mắt lạnh lùng rồi nghiêm khắc nói: “Còn không mau qua đây bái kiến Hoàng tổ mẫu!” 

“À, vâng.” Vân Nhược Linh nhanh chóng bước qua, quỳ xuống trước mặt Thái hậu. 

Thái hậu vừa thấy mấy người Sở Diệp Hàn, không biết là do hồi quang phản chiếu hay vì lí do gì mà lại có sức nói chuyện. 

Bà ấy thấy Diệp Hàn đối xử với Vân Nhược Linh bằng thái độ không tốt thì vỗ vỗ tay hắn mà khuyên nhủ: “Diệp Hàn, đối xử dịu dàng với Vương phi của con một chút, nữ nhân là để yêu thương…” 

Nói xong, bà ấy lại vỗ tay Vân Nhược Linh, khẽ ho một tiếng: “Con đừng trách Diệp Hàn, con người hắn… chính là như vậy, hắn không có cha mẹ thương yêu nên khó tránh được việc không biết chăm sóc người khác…” 

Hành Nguyên đế đứng bên cạnh nghe thấy câu này thì sắc mặt liền đỏ lên, trong mắt hiện lên một tia phức tạp. 

Mà Vân Nhược Linh lại đang oán thầm trong lòng, sao Sở Diệp Hàn lại có thể không biết chăm sóc người khác chứ? Hắn ta rất biết cách chăm sóc Nam Cung Nguyệt.  Chẳng qua, hắn chỉ không chăm sóc nàng mà thôi. 

Nhìn thấy Thái hậu vô cùng nhân từ, lương thiện, nàng không khỏi nhìn đến chỗ máu tươi được nôn ra từ miệng bà ấy, nàng lại dùng tay sờ trán của bà ấy, bắt đầu rơi vào trầm tư. 

Sở Diệp Hàn nhìn thấy thế thì đột nhiên trong mắt hiện lên một tia sáng, đó chính là ánh sáng của sự hi vọng. 

Đột nhiên hắn nắm lấy tay của Vân Nhược Linh rồi hỏi: “Ngươi đang nghĩ gì thế? Ngươi biết Hoàng tổ mẫu mắc bệnh gì không? Ngươi có cách để cứu người đúng không?” 

Hắn vừa nói dứt lời thì Hành Nguyên đế đang đứng ở phía sau cũng vội vàng đi tới, nhìn chằm chằm Vân Nhược Linh bằng ánh mắt cẩn thận: “Ly Vương phi, ngươi biết y thuật, ngươi có thể cứu Thái hậu đúng không?”

Vân Nhược Linh không ngờ hai người này thật sự muốn cứu mạng sống của Thái hậu. 

Nàng là đại phu, nhìn thấy người bệnh là nảy sinh sự thương xót, không thể thấy chết mà không cứu. Nhưng nếu chữa không khỏi, nàng biết hậu quả chắc chắn rất nghiêm trọng. 

“Hoàng thượng, theo nô tỳ quan sát sơ bộ thì hình như Thái hậu mắc phải bệnh lao phổi. Nếu như xác định thật sự là bệnh này thì chỉ cần uống thuốc, chắc sẽ cứu được. Chỉ có điều nô tỳ không dám bảo đảm chắc chắn, mọi sự đều có nguy hiểm.” Vân Nhược Linh nói. 

“Thật vậy sao? Vậy ngươi còn không mau chữa trị cho Thái hậu?” Hành Nguyên đế vui vẻ nhìn Vân Nhược Linh, đặt tất cả hy vọng lên người nàng. 

Vân Nhược Linh nhìn đám người đông nghìn nghịt thì khó xử nói: “Hoàng thượng, có thể mời những người không liên quan đi ra ngoài được không? Như vậy nô tỳ mới có thể chữa trị được.”

Hoàng hậu vừa nghe thấy vậy thì khinh thường hừ lạnh một tiếng: “Ngươi nói ai là những người không liên quan? Bổn cung là Hoàng hậu, ở đây đều là con dâu và người thân của Thái hậu, trong chúng ta thì ai là người không liên quan?” 

Hành Nguyên đế nghe vậy thì lập tức nhìn chằm chằm Hoàng hậu bằng ánh mắt sắc bén: “Được rồi, nghe theo lời Ly Vương phi, tất cả các ngươi đều lui xuống hết cho trẫm, không có sự cho phép của trẫm thì không được tiến vào.” 

Hoàng đế tức giận thì sao mọi người còn dám nhiều lời.

Tất cả mọi người đều mặc kệ Hoàng hậu, lập tức lui ra ngoài.

Về phần Hoàng hậu, đương nhiên là bà ta cũng kiêng nể uy nghiêm của Hoàng đế, sau khi oán hận cắn môi thì bà ta cũng đành dẫn mấy người Tấn Vương và Tấn Vương phi lui ra ngoài. 

Bọn họ chỉ mong sao Thái hậu chết quách đi, như vậy thì Sở Diệp Hàn sẽ không còn chỗ dựa. Nhưng không ngờ Ly Vương phi lại chặn ngang một bước, chạy tới cứu người, thật là đáng hận!

 

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

— Đọc truyện Thiên tài độc phi không dễ trêu đùa. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com—

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 109"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com