NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa - Vân Nhược Linh (Full) - Chương 178

  1. Home
  2. Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa - Vân Nhược Linh (Full)
  3. Chương 178
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Thiên tài độc phi không dễ trêu đùa – Vân Nhược Linh (full)

  • Thể Loại: Xuyên Không, Cường Nữ

Chương 178: Tự mình hại mình.

Nam Cung Nguyệt nghẹn ngào nói: “Muội gả vào vương phủ đã hơn một tháng,

vương gia lại không hề viên phòng cùng muội, chuyện này mọi người đều biết,

muội đã trở thành trò cười của vương phủ, tỷ bỏ muội ra, để muội đập đầu chết đi.”

Nam Cung Nguyệt vừa nói xong, ánh mắt ai oán nhìn về phía Sở Diệp Hàn.

“Nguyệt Nhi, nàng đừng làm chuyện ngu ngốc nữa, mau qua đây. Sở Diệp Hàn đưa

tay về phía Nam Cung Nguyệt, ánh mắt đầy kinh ngạc.

Hẳn không phải không muốn viên phòng với nàng ta, mà là căn bản hắn không có

cảm giác gì với nàng ta cả.

Hẳn không muốn nói thật với nàng ta, chỉ có thể lấy cớ công vụ bề bộn mà qua loa

tắc trách với nàng ta.

Bây giờ nàng ta bi phẫn hỏi, hắn siết chặt nắm tay, nhất thời không thể trả lời

nàng ta. Ủng hộ chúng mình tại лhayho。com  

Vân Nhược Linh lại nói: “Người muốn chết thì đi ra ngoài mà chết, đừng chết trong

viện của ta, doạ người của ta.”

“Vương phi, tỷ thật độc ác… A!” Đúng lúc này, Nam Cung Nguyệt đột nhiên che lấy

tay mình, đau đớn hét lên một tiếng.

Ngay sau đó, tay phải nàng ta che cánh tay trái, chậm rãi xoay người lại.

Vân Nhược Linh chỉ thấy, cổ tay trái của Nam Cung Nguyệt đầy máu tươi, mà mặt

nàng ta đã thống khổ không chịu nổi: “Tỷ tỷ, tỷ thật độc ác, tỷ lại hại muội như

vậy… trước giờ muội chưa từng nghĩ sẽ hại tỷ.”

Sở Diệp Hàn vừa thấy máu tươi trên tay của Nam Cung Nguyệt, ánh mắt lập tức bị

lôi cuốn như chìm vào mưa to gió lớn, hắn bước một mạch tới, ôm Nam Cung

Nguyệt vào lòng, bắt đầu kiểm tra tay của nàng ta.

Hắn nhìn thấy cổ tay Nam Cung Nguyệt bị người ta hung hăng dùng mảnh dao

rạch một đường, giận dữ nhìn Vân Nhược Linh, ánh mắt lóe lên lửa giận bừng

bừng, “Ngươi lại dám làm Nguyệt Nhi bị thương, bản vương đã cho ngươi cơ hội,

ngươi không trấn trọng, người đâu, mang Thu Nhi xuống nghiệm thân.”

Vân Nhược Linh bị máu tươi kia làm hoảng hốt, nàng nhớ mảnh dao này, ngày

Nam Cung Nguyệt gả vào vương phủ, nàng cũng bị nàng ta cửa qua một lần.

Nàng nổi giận như sư tử, tiến về phía trước bắt lấy tay Nam Cung Nguyệt: “Ngươi

giả vờ cái gì? Nữ nhân âm hiểm như ngươi, căn bản ta không làm hại ngươi, trên

người ta trước giờ không có mảnh dao nào, mảnh dao này là của ngươi, là người tự

mình hại mình.”

“Tỷ tỷ, cầu xin tỷ tha cho muội được không? Muội đau quả, đau quá…” Nam Cung

Nguyệt nói xong, cả người ngả vào lòng Sở Diệp Hàn, hôn mê bất tỉnh.

“Nguyệt Nhi!” Sở Diệp Hàn hét lên một tiếng, lập tức nói với thị vệ sau lưng,

“Người đâu, mau mời đại phu

Sở Diệp Hàn hét xong, ôm Nam Cung Nguyệt vào trong lòng, hắn phẫn nộ nhìn

chằm chằm Vân Nhược Linh, “Nếu Nguyệt Nhi có chuyện gì bất trắc, bản vương

nhất định sẽ không bỏ qua cho người đầu.

“Sở Diệp Hàn, tại sao người luôn không tin ta vậy? Ta căn bản không hại nàng ta,

là nàng ta tự mình hại mình, không tin người tìm trên người nàng ta đi, trên người

nàng ta nhất định có giấu mảnh dao đó.” Cuối cùng Vân Nhược Linh cũng nếm

được mùi vị khó giải bày này.

Mùi vị này thật không dễ chịu gì.

“Ngươi câm miệng cho bản vương, Nguyệt Nhi dịu dàng lương thiện, căn bản sẽ

không làm ra chuyện này. Dung ma ma, còn không nghiệm thân Thu Nhi sao?” Sở

Diệp Hàn nghiêm giọng phân phó.

“Vâng, vương gia.” Dung ma ma đã ghét vương phi nhất, vừa nghe có thể vũ nhục

Thu Nhi, bag ta nhanh chóng cùng Lý ma ma xông lên, kéo Thu Nhi đi.

“Mấy người thả em ấy ra. Vân Nhược Linh tức giận xông lên, nhưng thân thể nàng

lại bị mấy tên thị vệ chặn lại, nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn Thu Nhi bị đám người

Dung ma ma lỗi vào một gian phòng tối chứa tạp vật.

Nhìn Thu Nhi bị lôi vào đó, trong mắt của Vân Nhược Linh như bị bao phủ bởi bóng

ma, đáy mắt nàng thất vọng cực độ, ánh mắt đầy hận ý nhìn Sở Diệp Hàn.

Trước giờ hắn không hề tin nàng, chỉ tin nữ nhân khác.

Chương 179: Nghiệm thân hoàn tất.

Lúc này, Đàm Nhi đã xé một mảnh y phục, băng bỏ cổ tay cho Nam Cung Nguyệt,

phòng cho máu lại chảy ra. Quay lại trang nhayhȯ.cȯm để ủng hộ chúng mình nhé!

Vốn Sở Diệp Hàn nên ôm Nam Cung Nguyệt nhanh chóng rời đi, nhưng hắn lại

đứng ở lại chỗ đó, thân thể cứng ngắc, bước đi nặng nề, giống như đi không được

vậy.

Chính lúc này, trong căn phòng đó truyền đến tiếng khóc oan ức của Thu Nhi, nghe

được lòng Vân Nhược Linh thắt lại.

Nàng thề, sự việc tốt nay, nàng nhất định phải tìm bọn họ để bảo thủ.

Nghe thấy tiếng khóc của Thu Nhi, tứ đại nha hoàn cũng rất phẫn nộ, bọn họ điên

cuồng xông đến căn phòng, hung hăng vỗ vào cửa.

Tiếng khóc của Thu Nhi mang theo sự tuyệt vọng cùng đau buồn, Vân Nhược Linh

cắn chặt môi, cả bờ môi bị cắn nát rồi.

Cuối cùng, cánh cửa đó cũng mở ra, Lý ma ma bước ra cùng Dung ma ma, mặt mũi

họ đều tỏ vẻ không cam lòng.

Đăng Nhi, Tửu Nhi thấy thế nhanh chóng xông vào tìm Thu Nhi.

Lý ma ma vừa bước ra, đã cung kinh hành lễ với Sở Diệp Hàn, “Vương gia, nô tỳ đã

kiểm tra qua người của Thu Nhi, nàng ấy trong sạch, nàng ấy vẫn còn thân thể

hoàn bích.”

Dung ma ma bên cạnh bất bình tức giận trừng mắt với Lý ma ma, “Lý ma ma, vậy

mà người kiểm tra xong rồi à? Ta vẫn chưa kiểm tra xong, người đã thu tay rồi.”

Ánh mắt Lý ma ma nhìn về phía trước, trầm giọng nói: “Nô tỳ trước kia ở trong

cung chuyên hầu hạ tú nữ mới vào, phương diện kiểm tra thân thể này, nô tỷ đủ

kinh nghiệm, kĩ thuật có đủ, sẽ không làm hại gì đến nữ nhân, mà có thể kiểm tra

thân thể rõ ràng. Dung ma ma khí lực lớn, móng tay nhọn, động tác thô lỗ, ngộ

nhớ không cẩn thận làm hại Thu Nhi, ảnh hưởng đến chuyện về sau nàng ấy lấy

chồng thì làm sao?”

“Ngươi, ngươi nói bậy, sao mà ta sẽ hại người chứ?” Dung ma ma đỏ mặt nói.

“Việc liên quan đến danh dự con gái người ta, tốt nhất vẫn nên cần thận, ta cũng vì

nghĩ cho danh dự của vương phủ, tránh cho người ta nói vương phủ chúng ta hành

sự không thỏa đáng.” Lý ma ma nói.

Lúc này, Đăng Nhi và Tửu Nhi đã đỡ Thu Nhi ra ngoài.

Bọn thị vệ cũng thả Vân Nhược Linh ra.

Vân Nhược Linh nhanh chóng chạy đến chỗ Thu Nhi, nhìn thấy Thu Nhi y phục

chỉnh tề, người không sao hết, nàng mới thở dài một hơi.

“Thu Nhi, sao rồi? Bọn họ có nhân cơ hội làm hại em không?” Vân Nhược Linh lo

lắng nhất là cái này, Dung ma ma có thù với nàng, nàng thật sự sợ bà ta việc công

báo thù riêng, làm hại Thu Nhi.

Mắt Thu Nhi ngập nước, nhưng kiên cường lắc đầu, “Không sao, Lý ma ma không

hại em, động tác của bà ấy rất cẩn thận, rất nhanh đã kiểm tra xong rồi.”

“Vậy Dung ma ma thì sao?” Vân Nhược Linh có chút không tin vào lời Lý ma ma

vừa mới nói, nàng sợ Dung ma ma động tay.

“Lúc đó, bà ta ép tứ chi của em xuống, đợi Lý ma ma kiểm tra xong, bà ta muốn

kiểm, bị Lý ma ma từ chối rồi.” Thu Nhi vẫn rất biết ơn Lý ma m ma.

Vừa nãy nàng ấy bị dọa hét lớn tiếng vì cho rằng Lý ma ma sẽ mượn cớ tra tấn nàng

ấy, không ngờ chưa có cảm giác gì thì Lý ma ma đã kiểm tra xong rồi.

Nghe những lời này, Vân Nhược Linh mới yên tâm lại.

Nàng xoay người, lạnh lùng nhìn Sở Diệp Hàn, “Được rồi, chân tướng sự việc đã rõ

ràng, Thu Nhi trong sạch, giữa ta và nàng ấy cũng trong sạch, có phải người cũng

nên mang người cút đi rồi không?”

Sở Diệp Hàn sớm đã đoán ra được kết quả này.

Hẳn lạnh lùng nhíu mày, “Đây là giọng điệu người nói chuyện với bản vương sao?

Mặc dù Thu Nhi trong sạch, nhưng nàng ta vẫn có tội, tôi của nàng ta là có quan hệ

quả tốt với ngươi, làm người khác nghi ngờ. Người đâu, kéo Thu Nhi vào phòng củi

nhốt lại, không có sự phân phó của bản vương, không cho nàng ta lại gần vương

phi.

“Sở Diệp Hàn, ngươi có bệnh à? Thu Nhi đã kiểm tra thân thể xong rồi, người còn

muốn nhốt nàng ấy lại sao?” Vân Nhược Linh tức đến tái mặt.

“Bản vương nhốt nàng ta, chỉ là muốn tách nàng ta và người ra, ai bảo người luôn

muốn để nàng ta làm ẩm giường cho ngươi chứ?” Sở Diệp Hàn lạnh lùng nói.

***

— Đọc truyện Thiên tài độc phi không dễ trêu đùa. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com–

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 178"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com