NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa - Vân Nhược Linh (Full) - Chương 192

  1. Home
  2. Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa - Vân Nhược Linh (Full)
  3. Chương 192
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Thiên tài độc phi không dễ trêu đùa – Vân Nhược Linh (full)

  • Thể Loại: Xuyên Không, Cường Nữ

*** Xin lỗi vì để việc chuyển trang sang quảng cáo làm phiền bạn, nhưng đây là nguồn thu để chúng tôi duy trì web. Mong bạn thông cảm ***

Chương 192: Lục soát hết cho ta.

Lúc này, lại một ông chủ cửa tiệm y phục nhìn chằm chằm vào Đàm Nhi: “Vương

phi nương nương, ta nhận ra nàng ta, nàng ta là Đàm Nhi đúng không, trước đây

nàng ta đến cửa tiệm của bọn ta để mua một bộ y phục bằng lụa tơ tằm cho Trắc

phi của Ly Vương phủ, bộ y phục đó chỉ cần ba trăm lượng, nhưng nàng ta lại bảo

ta báo giá một ngàn lượng.”

Ông chủ nói xong, rụt đầu về, hai tay ôm đầu như sợ bị đánh.

Ông chủ cửa tiệm giày cũng nói: “Đàm Nhi đã đặt một đôi giày ngọc cho Trắc phi ở

cửa tiệm của bọn ta, dùng loại ngọc rất bình thường, cho nên giá chỉ cần bốn trăm

lượng, nhưng nàng ta lại bảo ta viết là tám trăm lượng, và cho ta một trăm lượng

tiền thừa.

Lời này nói ra, khiến tất cả mọi người đều bất ngờ, không dám tin nhìn chằm chằm

vào Đàm Nhi.

Đàm Nhi nghe xong, cả người bị dọa mềm nhũn như bùn, nàng ta bụp một tiếng

rồi quỳ xuống mặt đất, khuôn mặt sợ hãi nhìn chằm chằm vào Nam Cung Nguyệt,

“Trắc phi, hãy giúp nô tài, hãy giúp nô tài, người nhất định phải giúp nô tài”

Nàng ta làm việc cho Trắc phi, số tiền này đều là đưa cho Trắc phi, nàng ta đầu có

cái gan tham lam nhiều tiền như vậy chứ.

Nam Cung Nguyệt bực tức cắn răng, chưa kịp nói giúp cho Đàm Nhi, thì lại có

người lên tiếng.

“Ta cũng nhận ra nàng ta, nàng ta đến để đặt cho Trắc phi một bộ trang sức.

Nhưng nàng ta không bảo ta viết biên nhận, mà trực tiếp mua bộ trang sức rồi rời

đi.” Ông chủ cửa tiệm đồ trang sức cho hay.

“Bộ trang sức đó ông bán cho nàng ta bao nhiêu tiền?” Vân Nhược Linh hỏi.

Ông chủ đó suy nghĩ, rồi nói: “Ba ngàn lượng, ta nghĩ là người của Vương phủ đến

mua, nên lúc đó đã ưu đãi cho nàng ta, cho nên bán rẻ đi một chút. Vương phi

nương nương, ta nói là sự thật, cho dù nàng ta đã làm gì đi nữa, thì cũng không

liên quan gì đến bọn ta cả.”

Vân Nhược Linh nhất thời nhìn Lý tú tài: “Lý tú tài, chẳng phải người đã viết một

vạn lượng lên đó sao? Đàm Nhi đã bảo nhiều bảy ngàn lượng, có đưa biên nhận cho

người không?”

“Hình như là có, chỉ là ta không cẩn thận làm mất rồi.” Lúc này Lý tú tài khóc nức

nở.

Sao Vương phi này lại lợi hại như vậy chứ.

Hắn ta không dám nói không có biên nhận, nếu như không có biện nhận, hắn ta

viết vào một vạn lượng, thì cho thấy rõ ràng là hắn ta và Đàm Nhi cấu kết với nhau.

“Sao có thể làm mất biên nhận quan trọng như vậy chứ? Với lại, ông chủ người ta

không viết biên nhận, thì Đàm Nhi lấy đâu ra biên nhận, chẳng lẽ là ngụy tạo sao?

Nếu như là ngụy tạo, thì một tiên sinh phòng sổ sách như người lại không đi kiểm

tra ra sao? Huống hồ, số lượng lớn như vậy, chẳng lẽ người không đến cửa tiệm đồ

trang sức đối chiếu rõ ràng sao?” Giọng nói của Vân Nhược Linh lạnh lẽo.

Lúc này, Hòa thúc ở bên cạnh chen miệng vào: “Vương phi, rõ ràng Đàm Nhi

không có biên nhận, nhưng Lý tú tài lại viết một vạn lượng, cho thấy hắn ta và

Đàm Nhi đã thông đồng với nhau, tham nhũng tiền bạc của Vương phủ, một lần có

thể tham nhũng được bảy ngàn lượng. Hắn ta đến đây gần một tháng, thì không

biết đã tham nhũng bao nhiêu, chi bằng phải người đi lục soát trong phòng của

bọn họ xem sao.

“Ông nói đúng. Người đầu, đi lục soát phòng của Lý tú tài cho ta, còn nữa, lục soát

luôn cả Vũ Nguyệt các Vân Nhược Linh nghiêm giọng nói.

Nam Cung Nguyệt nghe xong, khuôn mặt nhất thời méo mó.

Nàng ta bước tới một bước, chặn thị vệ muốn đi lục soát lại: “Ai dám lục soát Vũ

Nguyệt các của ta? Lẽ nào mấy người không cần mạng nữa sao? Đợi Vương gia trở

về, ngài ấy nhất định sẽ không tha cho các người đầu

Đám thị vệ nghe Nam Cung Nguyệt nói vậy, quả thật có chút sợ sệt mà cúi đầu

xuống.

Dù sao đây cũng là sủng phi của Vương gia.

Ngay cả Vương phi Vương gia còn không ưu ái, chỉ ưu ái mỗi sủng phi này, chỉ sợ là

không thể lục soát phòng của nàng ta được.

Vốn nghĩ Vương phi luôn hèn nhát sẽ mềm lòng, nhưng không ngờ, Vân Nhược

Linh ngẩng đầu lên, trầm giọng nói: “Lục soát, lục soát cẩn thận cho ta, Đàm Nhi

thông đồng với Lý tú tài làm sổ sách giả, tham nhũng tiền bạc của Vương phủ, nên

lục soát. Trên trên dưới dưới của Vũ Nguyệt các đều không được bỏ qua, nếu như có

chuyện gì, bản Vương phi sẽ chịu trách nhiệm hết”

 

***

— Đọc truyện Thiên tài độc phi không dễ trêu đùa. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com–

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

 

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 192"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com