NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thiên Tài Ở Rể - Chương 37

  1. Home
  2. Thiên Tài Ở Rể
  3. Chương 37
Prev
Next

“Không được, con người của tôi có ơn tất báo, nếu hôm nay anh không tiện thì nói địa chỉ và Wechat cho tôi, hai ngày nữa tôi sẽ đi tìm anh”.

Phùng Viện Viện lại đưa điện thoại tới trước mặt hắn.

Ngô Hạo cũng không muốn cho số điện thoại, đành phải nói: “Cô có biết thị trấn Mao Bình không?”

“Biết, anh ở Mao Bình sao, thôn nào?”

“Thôn Ngô Gia”.

“Thật trùng hợp, bác gái tôi chính là người thôn Ngô Gia, tôi đưa anh đi, bây giờ còn kịp”.

“Thật hay giả? Cô rất quen thuộc thôn Ngô Gia?”

“Ta không quen thôn Ngô Gia lắm, nhưng nhà bác gái tôi thật sự ở thôn Ngô Gia, nhưng mà bây giờ bác giá tôi đang nằm viện, lần này tôi trở về là để thăm bà ấy”.

“Ồ, vậy cô mau đi thăm bệnh đi, hôm nay tôi không đi thôn Ngô Gia, lúc đi sẽ báo với cô”.

Ngô Hạo vẫn add Wechat với cô ta, nếu không cô ta sẽ cứ dây dưa mãi.

Nhìn bóng lưng rời đi của Ngô Hạo, Phùng Viện Viện đột nhiên nghĩ đến còn chưa hỏi tên người ta, đợi lát nữa đến tìm bác gái hỏi xem đây là con nhà ai, thế là gửi Wechat, nhận được trả lời là Ngô Hạo.

Huyện Hồng Nguyên được dãy núi vây quanh, tòa nhà cao nhất không vượt quá mười tầng, đường đi chật hẹp, con đường đã biến chất, hiển nhiên là một khu vực kinh tế không phát triển. Ngô Hạo đi trên đường cái vẫn không có bất cứ trí nhớ gì liên quan đến huyện này.

Bỏ ra 80 đồng thuê một phòng đơn trong nhà nghỉ, điều kiện thế mà cũng không tệ lắm, rất sạch sẽ, chứng tỏ chi phí trong huyện không cao.

Hắn gửi tin báo bình an cho Cẩm Nguyệt, sau đó tắm rửa, đến giờ cơm tối Phùng Viện Viện gửi tin nhắn đến nói muốn ăn cơm cùng nhau, Ngô Hạo không để ý đến cô ta, một mình đến quán mì gần đó ăn một bát mì thịt bò, sau đó về nhà nghỉ nghỉ ngơi.

Sáng ngày hôm sau, Ngô Hạo bắt xe đến trung tâm dịch vụ nhà nước huyện Hồng Nguyên xin làm hộ chiếu, quá trình rất thuận lợi, chỉ cần thẻ căn cước là được. Nhưng mà phải chờ bảy ngày mới có thể lấy.

Chuyển hộ khẩu cần đến đồn công an thị trấn Mao Bình làm, Ngô Hạo đành phải bắt xe tới.

“Cậu nhóc, thị trấn Mao Bình rất xa, toàn là đường núi, phải đi hơn hai giờ, cậu có muốn về cùng xe tôi không?”

Tài xế xe taxi là một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi, vừa lên xe đã bắt đầu hỏi thăm.

“Ông anh, thị trấn Mao Bình có xe bus không?”

“Buổi sáng và buổi chiều đều có một chuyến đi đi về về, để lỡ thời gian sẽ không còn nữa. Nhưng mà có xe tư nhân, đắt hơn xe taxi của chúng tôi, người ngoài như các cậu rất dễ bị làm thịt”.

Từ vụ cướp bóc hôm qua, Ngô Hạo liền biết trị an ở đây không tốt lắm, có hiện tượng làm thịt khách cũng không kỳ quái chút nào.

“Ông anh, đến thị trấn Mao Bình anh chờ tôi một chút được không, tôi đến đồn công an hỏi một chút rồi quyết định có thuê xe anh về sau, được không?”

“Được, nếu cậu đi chiều về tôi sẽ tính rẻ hơn một chút, tổng cộng 600”.

Chưa quen với cuộc sống nơi đây, Ngô Hạo chỉ có thể chấp nhận giá tiền này.

Thị trấn Mao Bình đúng là rất vắng vẻ, trên đường đi chỉ thấy đường núi uốn lượn quanh co, mặc dù là đường xi măng, nhưng có rất nhiều đoạn đường lâu năm không tu sửa đã trở nên nhấp nhô, khó trách tài xế taxi muốn nhiều tiền như vậy.

Đến thị trấn Mao Bình đã là giữa trưa, Ngô Hạo vẫn không có chút ấn tượng nào với thị trấn nhỏ còn lạc hậu hơn cả huyện thành này. Tất cả nhà cửa ở đây đều chỉ có hai tầng, một con đường khoảng một cây số xuyên thẳng qua, có rất nhiều người đi trên đường, đủ loại xe gắn máy, xe xích lô, xe điện qua lại, xe con cũng có chỉ là không nhiều.

Đồn công an cũng nằm trên mặt đường, Ngô Hạo bảo lái xe chờ ở bên ngoài một lát, một mình hắn đi vào tìm phòng hộ tịch.

“Chào cô cảnh sát, xin hỏi chuyển hộ khẩu cần làm thủ tục gì?”

Ngô Hạo đưa thẻ căn cước và chứng minh cộng đồng cho nữ cảnh sát trẻ tuổi.

Nữ cảnh sát nhìn chứng minh một lát rồi nói: “Anh muốn chuyển hộ khẩu thì lấy sổ hộ khẩu tới, đồng thời còn cần vào thành phố đăng ký chứng minh, có mỗi thẻ căn cước là không được”.

“Vậy cô tra giúp tôi xem bố mẹ của tôi là ai?”

Ngô Hạo chẳng những làm nữ cảnh sát ngây ra mà những cảnh sát khác cùng với người dân đang làm việc bên cạnh đều trừng to mắt nhìn hắn, cho rằng người này bị bệnh tâm thần, tại sao ngay cả bố mẹ là ai cũng không biết?

Đương nhiên Ngô Hạo hiểu được đám người này nhìn hắn là có ý gì, nhưng không biết giải thích thế nào, đành gãi đầu một cái nói với nữ cảnh sát: “Cảnh sát, nếu như tôi nói tôi mất trí nhớ cô có tin không?”

Nữ cảnh sát nghi ngờ nhìn lại thẻ căn cước một lần, sau đó bảo Ngô Hạo tiến hành phân biệt trước camera, xác nhận là thẻ căn cước của chính hắn.

“Đồng chí, anh thật sự mất trí nhớ sao? Đây là thẻ căn cước anh làm năm mười tám tuổi, mấy năm này anh vẫn luôn ở bên ngoài chưa từng trở lại?”

Nữ cảnh sát vừa hỏi thăm vừa tìm kiếm thông tin người nhà Ngô Hạo trong máy tính.

“Thật sự mất trí nhớ, tôi cũng không nhớ rõ mình ra ngoài từ lúc nào”.

“Ồ, vậy anh ở lại Đông Giang kiểu gì, sinh viên? Mua nhà?”

“Tôi kết hôn ở đó, sắp có con rồi, muốn làm giấy khai sinh”.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 37"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com