NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thiên Y Tiêu Dao - Chương 17 Tô Khuynh Thành cầu xin

  1. Home
  2. Thiên Y Tiêu Dao
  3. Chương 17 Tô Khuynh Thành cầu xin
Prev
Next

Chương 17: Tô Khuynh Thành cầu xin
“Mua bùa à?”
Câu nói của Tô Khuynh Thành khiến cho Trần Ngao hơi sững sờ, vẻ mặt cũng trở nên kỳ lạ.
“Đúng vậy, anh yên tâm đi, chắc chắn mức giá sẽ khiến anh thoả mãn, một trăm ngàn một cái… à không, hai trăm ngàn!” Tô Khuynh Thành dứt khoát, vừa chốt giá đã đủ khiến cho Trần Ngao líu lưỡi.
Hai trăm ngàn…
Ôi trời, số tiền này là một khoản không nhỏ ở thành phố Tùng Sơn, mà anh lại chỉ cần tiện tay vẽ vài nét bút là có được, kiếm tiền dễ quá nhỉ, nếu là lúc trước, ngay cả nghĩ anh cũng không dám nghĩtới rồi.
“Chuyện này…”
Trần Ngao gãi đầu tỏ ra vẻ khó khăn, mặc dù anh biết Tô Khuynh Thành vô cùng giàu có, nhưng mà lừa cô ấy như vậy thì anh không nói được.
Nhìn dáng vẻ ấp úng của Trần Ngao, Tô Khuynh Thành còn tưởng giá mình đưa quá thấp, cô ấy khẽ cắn răng rồi nói thêm lần nữa, “Một triệu một cái, anh thấy thế nào.”
“Hả?”
Trần Ngao bị Tô Khuynh Thành làm cho bối rối rồi, anh biết Tô Khuynh Thành giàu thật, nhưng mà cũng không thể đốt tiền như thế chứ, một tờ giấy vẽ phù mà có giá một triệu, cô ấy tiêu tiền kiểu này sớm muộn gì cũng khiến Tò gia phá sản thôi!
“Tô tiếu thư, không được, tôi không thế.. Trần Ngao định thần lại thì vội vã lắc đầu, có câu làm giàu minh bạch, mình không thế lừa Tô Khuynh Thành như thế được, mặc dù cô gái này hơi cao ngạo một chút, nhưng cũng không hề xấu, cô ấy còn chạy tới bệnh viện trả tiền thuốc mẹ cho mẹ mình, sau đó còn cho mình một triệu, nếu như lừa cô ấy thế này, chắc tối anh gặp ác mộng mất.
“Trần Ngao, anh không thế lòng tham không đáy như vậy được, một triệu một cái là cao lắm rồi đấy.” Trần Ngao còn chưa nói hết lời, Tô Khuynh Thành không nhịn được ngắt lời, trong mắt cô lóe lên vẻ chán ghét, cô còn tưởng Trân Ngao muốn tăng giá nên mới cho rằng anh sống quá tham lam.
“Tô tiếu thư à, cô hiểu lầm rồi, tôi không hề muốn lấy tiền của cô.” Trần Ngao cười khổ, giải thích hiểu lầm…
“Không cần tiền?”
Tô Khuynh Thành ngấn ra, cô ấy nhìn thấy vẻ chân thành của Trần Ngao thì nhất thời ngẩn ra, lẽ
nào anh ta muốn…
Sau khi phản ứng lại, vẻ mặt của Tô Khuynh Thành càng lạnh hơn, cô mắng, “Trần Ngao, chúng ta không có khả năng đâu, anh đừng có suy nghĩ không an phận, còn tiền ấy à, cùng lắm tôi chỉ có thể đưa ra giá một triệu rưỡi một cái thôi!”
Chuyện này…
Nhìn thấy Tô Khuynh Thành như thẹn quá thành giận, khóe miệng Trân Ngao giật giật, cười mếu máo, hình như là hiểu lầm càng lớn hơn rồi..
“Tô tiểu thư à, cô hiểu lầm thật rồi, tôi không có ý đó, cái bùa kia cũng không phải là bảo bối gì cả, cô muốn thì tôi sẽ cho cô chứ không cần lấy tiền, có điều nguyên nhân thực sự còn chưa giải quyết, bùa hộ mệnh có thể cứu cô được một lần, nhưng không thế cứu được lần thứ hai, đến lúc đó chỉ sợ…” Trần Ngao nghiêm mặt nói, chuyện này cũng không quá bất ngờ, nếu như vấn đề cốt lõi còn chưa giải quyết được, vận rủi của Tô Khuynh Thành sẽ càng lúc càng nhiều, chỉ sợ sơ sẩy là hương tiêu ngọc vẩn.
Muốn giải quyết vấn đề thì phải tìm ra được nguyên nhân!
“Thật sự?”
Nhìn Trần Ngao chân thành như vậy, lúc này
Tô Khuynh Thành mới nửa tin nửa ngờ, cô ấy suy tư một lúc, “Vậy phải làm sao mới có thế giải quyết được gốc rễ vấn đề?”
“Rất đơn giản, tôi vừa mới xem tướng cho cô, tôi nghĩ có thể vấn đề này xảy ra ở ngôi nhà của cô, trùng hợp là tôi cũng có học qua về phong thủy, có thể tới xem qua.” Trần Ngao giải thích, Tô Khuynh Thành cũng thấy khá bất ngờ.
“Anh còn biết về phong thủy à?”
Tô Khuynh Thành không còn gì để nói, trong lòng cô lại nghĩ, có khi nào gã Trần Ngao này đang lừa gạt mình không? Dù sao trông Trân Ngao còn trẻ như vậy mà, sao có thế hiểu về thứ đó chứ.
Ánh mắt cô sáng lên, Tô Khuynh Thành vẫn cắn răng, gật đầu đồng ý, “Được, theo ý anh đi, nếu như anh có thế giải quyết vấn đề cho tôi thật, chắc chắn tôi sẽ báo đáp anh!”
Còn một câu cô vẫn chưa nói hết, đó là, nếu như Trần Ngao dám lừa cô, chắc chắn anh ta sẽ không chịu nổi đâu!
“Được!” Trần Ngao gật đầu, thoải mái đồng ý.
Đúng lúc này, điện thoại của Tô Khuynh Thành bỗng vang lên, Tô Khuynh Thành vội vàng nhấc máy, chỉ một lát sau, gương mặt tươi cười bỗng biến đổi, ngơ ngác thốt lên, “Anh nói gì cơ, ông nội không ổn rồi?”
Nói xong, Tô Khuynh Thành cúp điện thoại, đột ngột đứng lên, “Trần Ngao à, hôm nay tôi có việc bận, xin lỗi anh nhé, lúc khác tôi sẽ liên lạc lại với anh.”
Cô ấy vừa nhận được điện thoại, bệnh của ông nội bổng trở nên nghiêm trọng, giờ đang hấp hối.
Nghĩ tới đây, Tô Khuynh Thành hoảng hốt lao ra ngoài.
“Tôi đi cùng với cô.” Trần Ngao nói xong thì đi theo.
Biệt thự Tô gia ởthành phố Tùng Sơn.
Là một trong bốn dòng họ lớn nhất ở Tùng Sơn, có thể xây dựng một căn biệt thự sang trọng ở vị trí trung tâm thành phố, có thể thấy được thực lực của họ hùng hậu đến mức nào.
Tâng một của biệt thự Tô gia, trong một gian phòng nào đó, không ít người vây quanh bên giường, một ông già nằm trên giường bệnh, sắc mặt trắng bệch, không còn tia máu, trông vô cùng uế oải, bên cạnh có một người đang bắt mạch cho ông, trong không khí phảng phất một mùi thuốc gay mũi.
Ông lão cầm lấy cổ tay của bệnh nhân trên giường, cẩn thận chấn bệnh, thế nhưng sắc mặt
lại càng thêm nặng nề.
“Ông Vương ơi, ông cụ…”
Một người đàn ông trong sổ đó cấn thận dò hỏi.
“Haiz, trách lão già này không thế cố gắng hơn được nữa..ông lão thở dài một hơi, khẽ lắc đầu, ông đưa tay vuốt chòm râu bạc phơ, “Tộc trưởng Tô vất vả ngày đêm, người thêm tiều tụy, vết thương lúc trước còn chưa hoàn toàn khép lại, chỉ sợ khó mà qua được tối nay.”
Cái gì?!
Lời vừa thốt lên, tất cả nam nữ trong phòng đều biến sắc, không thể qua nối tối hôm nay sao, sao lại nhanh quá vậy.
“Ông nói hưu nói vượn, rõ ràng là do ông không giỏi, không thế cứu người được, ông đừng nguyền rủa ông nội tôi.” Đúng lúc đó, có một giọng nói trẻ măng vang lên, một thanh niên từ bên ngoài chạy vào, giữa đôi mày toát lên vẻ ngạo nghễ, khó chịu nhìn lướt qua ông lão.
“Phong Nhi, con không được vô lề với ông Chu, dù sao ông ông Chu cũng được bác cả của con mời tới chữa bệnh cho ông nội đấy!”
Một người đàn ông trung niên lên tiếng giải thích, vừa nói, ông ta vừa nhìn lướt qua một đôi vợ chồng ở cách đó không xa, sắc mặt khó coi,
ông ta cười gằn.
“Chẳng lẽ là lỗi của con sao?” Nhưng mà, chàng thanh niên kia lại không hề thay đối, cậu ta cao ngạo, liếc mắt nhìn ông Chu một cái, “Trung y lừa bịp nên sớm bị vứt xó từ lâu, không ra hồn ra tật, sao có thể chữa khỏi cho ông nội được chứ.”
“Phong Nhi, con…” Tô Võ quát to một tiếng, giọng nói lại không hề có ý trách cứ một chút nào, “Ông Chu à, xin lỗi nhé, thằng nhóc này chưa được dạy dỗ đàng hoàng.”
“Không sao đâu.” ông Chu bâng quơ nói, ông nhìn sang cậu thanh niên bên cạnh, “Nhưng mà Tô thiếu gia nói cũng rất có lý, đúng là do năng lực của tôi không đủ nên không có thể chữa bệnh cho tộc trưởng Tô.”
“Biết là tốt rồi!” Nghe được ông chu, Tô Tử Phong lại tiếp tục châm chọc, “Lúc trước bác cả nói muốn mời ông tới chữa bệnh cho ông nội, tôi đã không đồng ý rồi, không làm được gì còn chậm trễ việc chữa bệnh của ông.”
Vừa nói xong câu, cho dù ông Chu có giỏi nhẫn nhịn tới đây, lúc này cũng thấy hơi tức giận, mặc dù ông không dám nhận mình là thần y, nhưng ở khắp thành phố Tùng Sơn này, y thuật của ông cũng thuộc top đứng đầu, ông đứng thứ hai, không ai dám đứng nhất.
Vậy mà lúc này đây, một thằng nhóc vắt mũi
chưa sạch lại năm lần bảy lượt nhục nhã ông, khiến ông thấy khó chịu trong lòng.
“Nghe Tô thiếu gia nói vậy, lẽ nào cậu có cách chữa khỏi cho tộc trưởng Tô?” ông Chu lạnh lùng nói.
“Đương nhiên, nếu tôi không có cách sao lại dám nói ra câu đó chứ?”
Nghe vậy, Tô Tử Phong tỏ vẻ đắc ý, cậu ta vỗ vổ tay rồi nhìn về phía của, một lúc sau, một người đàn ông trung niên mặc âu phục giày da đi vào, ông ta đeo một cặp kính đen, trong tay còn xách một chiếc vali bằng kim loại.
“Tôi giới thiệu với mọi người, đây là ông Smith, mới từ Mỹ Quốc về đây, là một bác sĩy khoa, có ông ấy ở đây thì tình hình của ông nội chỉ là việc nhỏ thôi.”
Tô Tử Phong đắc ý giới thiệu, vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo.
Bác sĩ y khoa?
Nghe vậy, không ít người đều có phần biến sắc, bác sĩy khoa của Mỹ Quốc thì giỏi giang lắm nhỉ
“Ông Smith, tôi giao ông nội tôi cho ông, không có vấn đề gì chứ?” Tô Tử Phong nhìn người đàn ông tên là Smith kia, mở miệng nói.
“Yên tâm, có tôi ở đáy thì chắc chắn sẽ
Smith vỗ ngực bảo đảm, nói rồi, ông ta xách vali đi tới.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 17 Tô Khuynh Thành cầu xin"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

Nếu Như Ánh Trăng Không Ôm Lấy Em
Nếu Như Ánh Trăng Không Ôm Lấy Em
Tháng 2 28, 2022
Một Thai Hai Bảo Tổng Tài Truy Bắt Cô Vợ Bỏ Trốn
Một Thai Hai Bảo: Tổng Tài Truy Bắt Cô Vợ Bỏ Trốn – Tiểu Ái
Tháng 12 1, 2021
thiên kim tiểu thư làm tình nhân
Thiên Kim Tiểu Thư Làm Tình Nhân
Tháng 2 19, 2022
Chiến Thần Điện Hạ- Giang Thần Lâm (Full)
Tháng 10 30, 2021
Tags:
#Bác sĩ, #Đô thị, #Lột xác
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com