NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thiên Y Tiêu Dao - Chương 20 Nhớ báo cho tôi nhé

  1. Home
  2. Thiên Y Tiêu Dao
  3. Chương 20 Nhớ báo cho tôi nhé
Prev
Next

Chương 20: Nhớ báo cho tôi nhé
Im lặng!
Tất cả mọi người đều ngây ra.
Sao có thể như thế được?
Khi nhìn thấy ông Tô từ từ mở mắt ra, trong đầu mọi người đều nhảy ra mấy chữ, không thể nào!
Nhất là Tô Tử Phong, cậu ta trợn tròn mắt, trong lòng bổi rối như sóng cuộn, nhìn Trần Ngao với vẻ không thể tin nối.
“Cái này, cái này… sao có thế chứ?” Tô Tử Phong sửng sốt, cằm suýt thì rơi xuống đất, cái quái gì thế, chỉ đập một cái gương mà “cứu” được ông nội mình thật ư?
Tên này thật sự đã làm được, còn chưa chạm vào người ông nội đã cứu được ông tỉnh, đừng bào hắn ta là thần tiên thật nhé?
Nghĩ đến đáy, Tô Tử Phong sợ hãi đến mức chân mềm nhũn, thiếu điều quỳ xuống đất, kinh hãi nhìn Trần Ngao.
Không chỉ có cậu, Tô Khuynh Thành cũng đơ người. Đúng lúc cô ấy đang định gọi người ném Trân Ngao ra ngoài, ông nội lại tỉnh, chuyện này…
Chu Chính Hoa đứng một bên đang định ra tay châm cứu cũng trợn mắt há hốc mồm, bàn tay cầm kim run rẩy, có chút nghi ngờ cuộc đời. Bản
thân ông đã chữa trị cho ông Tô nhiều ngày như vậy, sắp chọc ông ấy thủng như cái sàng mà ông Tô vẫn chưa tỉnh. Tên nhãi này chỉ đập cái gương mà ông Tô lại tỉnh lại ư?
“Không có gì là không thể, ông Tô vốn chẳng có bệnh gì, chỉ phạm sát mà thôi.” Trần Ngao thản nhiên nói. Từ lúc bước vào, anh đã nhận thấy bố cục trong căn nhà này có gì đó không ổn.
“Phạm sát?”
Tô Khuynh Thành nghi hoặc nói.
“Đúng vậy, phía bắc là nước, phía nam là lửa. Nhà ông Tô ở hướng bắc, lại thêm quanh năm không thấy ánh mắt trời, dưỡng âm tụ âm. Bản thân ông ấy ngày thường thích cây với cỏ, mà mấy thứ này cũng thuần âm nên âm thịnh dương suy.”
“Nhưng cũng may căn nhà tọa Bắc hướng Nam, có dương khí chảy vào đúng giữa trưa, dung hòa được một ít. Tuy vậy, chiếc gương này bị người ta vẽ phù, có tác dụng chắn nắng tụ âm, dần dần khiến phòng ông Tô tụ âm dưỡng sát. Ông Tô ở đây lâu ngày, hiến nhiên là bị âm sát nhập vào người, hôn mê bất tỉnh.”
“Tôi vừa đập vỡ cái gương, bài trừ âm sát, bây giờ còn đang là buối trưa nên ông Tô tỉnh lại thôi.”
Trần Ngao chậm rãi giải thích, sau khi nghe
anh nói xong, mọi người xung quanh đều sững sờ, bối rối.
“Nhìn kìa, phía sau cái gương có hình thù gì đó thật!”
Đột nhiên, một người trong nhà họ Tô lên tiếng, chỉ vào chiếc gương bị Trần Ngao làm vỡ, mọi người nhìn vào đều thấy phía sau một số mảnh vỡ có hoa văn màu đỏ.
“Tên nhãi kia không nói thật đấy chứ?”
“Ai mà biết, nhưng đúng là bình thường tôi cũng cảm thấy âm u khi bước vào phòng ông Tô.”
“Tôi thấy tên nhãi này có vẻ không nói dối đâu…”
Trong lúc nhất thời, rất nhiều người nhà họ Tô đều xì xào bàn tán, có vẻ tin lời Trân Ngao.
Tô Khuynh Thành cũng phản ứng lại, dùng ánh mắt phức tạp nhìn Trần Ngao, chẳng lẽ vừa rồi cô ấy thật sự trách lầm anh rồi ư?
Nghĩ lại một chút, Trần Ngao liếc mắt là biết cô sắp gặp chuyện gì đó nên đưa cho cô một tấm bùa hộ mệnh để cứu mạng.
Giờ anh còn cứu được ông nội mình, chẳng lẽ Trần Ngao cũng có chút tài năng thật ư?
“Không thể nào, rõ ràng là tác dụng từ chất kích thích của tôi.”
Đúng lúc này, Smith đứng một bên không nhịn nối nữa lên tiếng.
Nghe vậy, Tô Tử Phong cũng giật mình, lập tức phản ứng lại, vỗ trán nói: “Đúng vậy, chất kích thích, chắc chắn là tác dụng của chất kích thích ngài Smith vừa tiêm vào, suýt nữa thì bị anh lừa rồi.”
“Hóa ra là vậy, tôi nói rồi mà, làm gì có chuyện gì li kì như thê’.”
“Đúng đó, âm sát gì cơ chứ, chỉ dùng một cái gương cũng đòi tụ âm sát, tưởng mình là thần tiên thật chắc.”
“Tên nhãi này chỉ là tên lừa đảo mà thôi, số may được hưởng ké ngài Smith.”
Tô Tử Phong vừa lên tiếng, không ít người đã phụ họa, cảm thấy cậu ta nói rất có lý. Còn về âm sát hay gì gì đó, đều là thủ đoạn đế lừa người mà thôi, có điên mới tin vào phong thủy.
“Ha ha, anh còn định lừa tôi chắc, anh tưởng Tô Tử Phong tôi ngu ư?” Tô Tử Phong khinh thường nhổ nước bọt, lộ ra vẻ khinh thường Trần Ngao.
“Đúng là cậu ngu thật, bị người ta lừa mà còn không biết.”
Trần Ngao mỉm cười, lắc đầu, nói xong liền đi thẳng đến chỗ Smith, nói đùa: “Bọ hung, giả vờ
lâu thế nên tưởng mình là tiến sĩy học thật à?”
Nói xong, Trân Ngao vén tóc của đối phương trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, đế lộ cái đầu đinh đen bóng.
“Má, anh muốn chết à!”
“Smith” bị kéo tóc xuống thì thẹn quá thành giận, mắng ra tiếng. Vừa mắng xong, anh ta cứng người lại, nhìn những ánh mắt khiếp sợ xung quanh thì xanh mặt.
“Ha ha, ngài Smith đây nói tiếng địa phương chuấn phết nhỉ.” Trần Ngao lên tiếng trêu chọc.
Những người khác cũng nhận ra đây không phải là tiến sĩy học Mễ Quốc gì cả, rõ ràng anh ta là người Hoa Hạ!
Trong lúc nhất thời, xung quanh vang lên tiếng xì xào bàn tán, rất nhiều người đều nhìn Tô Tử Phong như nhìn kẻ ngốc.
“Mất bao nhiêu thời gian, tìm thằng tây ba lô tới, tỏi còn tưởng là tiến sĩy học Mễ Quốc thật.”
“Hừ, tôi nói rồi mà, tiến sĩy học đâu có mời dễ thế được…”
Chỉ một chốc, Tô Tử Phong đã trở thành mục tiêu chỉ trích của dư luận.
Sắc mặt Tô Khuynh Thành tối sầm lại, cô chỉ vào người đàn ông kia hét lớn: “Dám lừa nhà họ Tô tôi, anh muốn chết ư!”
Lời này vừa nói ra, “Smith” vổn kiêu ngạo trước đây sợ đến mức hai chân mềm nhũn, trực tiếp quỳ xuống đất: “Hiếu nhầm, hiểu nhầm thôi cô Tô, xin hãy nghe tôi giải thích. Cậu Tô, thế này đâu có giống những gì chúng ta bàn bạc lúc trước…”
Bàn bạc lúc trước?
Rất nhiều người thay đổi vẻ mặt, nhìn về phía Tô Tử Phong.
“Tên khốn này, đến cả thiếu gia đây cũng dám lười, tôi phải giết anh!” Tô Tử Phong bực bội lao lên, nắm tay nện vào mặt đối phương, máu tương lập tức bắn ra, răng cũng rời mất vài cái.
Tô Tử Phong nối khùng lên như dã thú, cưỡi lên người “Smith” đấm đá liên tục, đánh đến nổi “Smith” mặt mũi bầm dập, chết ngất đi.
Tất cả những việc này diền ra quá nhanh, mọi người còn chưa kịp phản ứng lại, đến lúc nhìn ra thì “Smith” đã chảy máu đầy mặt, nằm chết ngất.
LÀm xong hết tất cả, Tô Tử Phong mới đứng dậy, nói với ông Tô: “ông ơi, không ngờ tên khốn này lại giả mạo làm tiến sĩy học Mễ Quốc đến lừa cháu, suýt nữa cháu đã hại ông mất rồi. May là vạch trần được, lát nữa cháu sẽ xử lý tên khốn này.”
Nói xong, cậu ta kéo “Smith” đã mất ý thức ra
ngoài. Lúc rời đi, cậu ta còn nhìn về phía Trân Ngao đầy oán hận…
Nhưng còn chưa bước ra khỏi cửa, giọng nói của Trần Ngao đã yếu ớt vang lên: “À đúng rồi, bao giờ live ăn phân nhớ báo tôi biết nhé, tôi vào tặng tên lửa cho cậu…”
Nghe vậy, Tô Tử Phong loạng choạng suýt ngã, quay người hung hăng lườm Trần Ngao rồi vôi vànq rời đi.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 20 Nhớ báo cho tôi nhé"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

cuồng y và nữ thần băng giá
Cuồng Y Và Nữ Thần Băng Giá
Tháng 1 4, 2024
Bản lĩnh ngông thần
Bản lĩnh ngông thần – Sở Vĩnh Du
Tháng 4 2, 2022
Thần thám đến từ tương lai
Thần thám đến từ tương lai
Tháng 1 5, 2022
kết hôn thay thế được chông như ý
Kết hôn thay thế được chồng như ý
Tháng 9 4, 2022
Tags:
#Bác sĩ, #Đô thị, #Lột xác
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com