NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thiếu Gia Bị Ruồng Bỏ - Chương 28

  1. Home
  2. Thiếu Gia Bị Ruồng Bỏ
  3. Chương 28
Prev
Next

Trường hợp này, nếu người đấu giá không phải kẻ ngốc, thì chính là người siêu giàu.

Người trước là ngốc thật, người sau là giàu thật! Suy cho cùng, trong mắt những đại gia thật sự, mấy trăm nghìn có đáng là bao? Thích thì vung thôi.

Nghe Diệp Phong liên tục đẩy giá lên, khuôn mặt của Vương Vũ như thể bị anh đánh đến ngơ ra. Rốt cuộc, hắn đành từ bỏ việc đấu giá tiếp.

“Thiến Thiến à, giá trị thật sự của cây trâm ngọc này chỉ có mấy mươi nghìn. Tên ngốc kia muốn thì để tên ấy lấy đi”, Vương Vũ ngoài miệng nói vậy thôi, nhưng sắc mặt thì tệ lắm.

“Không chịu đâu. Người ta thích cây trâm ngọc này cơ”, Lâm Thiến vẫn nhất quyết không buông tay.

“Nghe lời anh, đưa cho tên ấy đi. Ông xã sẽ đấu giá món khác đẹp hơn cho em mà”, Vương Vũ dằn cơn giận xuống để an ủi vợ.

Sau cùng, Lâm Thiến chỉ đành gật đầu với vẻ không hề cam tâm, “Hứa rồi đấy, anh phải mua cái khác đẹp hơn cho em nhé”.

Thế nên, Lâm Thiến đã phải đưa hộp trâm cho người đàn ông đeo mặt nạ.

Nhưng người đàn ông kia lại lắc đầu: “Món trang sức sang trọng thế này, rất phù hợp với một người phụ nữ cao quý”.

“Hãy trao tặng cây trâm này cho cô gái xinh đẹp mặc đầm tím đứng bên cạnh cô”.

“Trong buổi đấu giá hôm nay, chỉ có cô gái xinh đẹp như hoa như ngọc ấy xứng đáng với món trang sức quý giá này mà thôi”.

Giọng nói khàn khàn vang vọng khắp đại sảnh.

Trong thoáng chốc, cả hội quán Sơn Thủy Văn chìm trong thinh lặng.

Thu Mộc Trân còn ngơ ngác hơn. Cô đứng ngây người, vẻ khó tin hiện trên gương mặt: “Tặng… tặng tôi ư?”

Lâm Thiến nghe được mấy lời này thì trợn trừng mắt, hệt như bị sét đánh trúng.

“Tặng… tặng cho cô ta?”

“Có nhầm hay không vậy? Chồng cô ta chỉ là một tên rác rưởi thôi. Cô ta mà cao quý gì chứ, còn chẳng sánh bằng tôi. Chi bằng tặng nó cho tôi đi?”, Lâm Thiến lại ôm hộp trâm vào lòng, sống chết không chịu buông tay.

Người chủ trì đấu giá không hài lòng, bèn lên tiếng thúc giục: “Thưa cô, cây trâm không còn là của cô nữa. Hãy làm theo ý vị tiên sinh này, trao cây trâm cho cô gái cao quý đứng bên cạnh cô”.

Mặc cho người chủ trì có nói gì, Lâm Thiến vẫn kiên quyết không bỏ tay ra. Cô ta không muốn trao cây trâm ấy cho Thu Mộc Trân. Cuối cùng, người chủ trì đành phải tiến lại, giật hộp trâm trong lòng Lâm Thiến, rồi đặt nó vào tay Thu Mộc Trân.

“Trâm ngọc trao tặng người đẹp, bảo kiếm sánh với anh hùng”.

“Hãy nhận lấy món quà mà vị tiên sinh kia dành tặng cô nhé”.

“Như lời vị tiên sinh ấy đã nói, trong những cô gái đang có mặt ở đây, chỉ có cô xứng đáng với cây trâm cài tóc sang trọng này thôi!”

Giọng nói lanh lảnh của người chủ trì buổi đấu giá vang lên. Vào lúc này, ánh đèn sặc sỡ đã tập trung chiếu vào Thu Mộc Trân. Cô nhận được sự chú ý của rất nhiều người, khiến biết bao cô gái phải nhìn sang ngưỡng mộ.

Lâm Thiến ở bên cạnh tức run cả người.

Mới một giây trước, Lâm Thiến còn khoe khoang rằng chỉ có cô ta mới đủ tư cách sở hữu cây trâm ngọc này. Chẳng ngờ một giây sau, cây trâm hoàng gia ấy đã về tay Thu Mộc Trân.

Hiện thực trước mắt như một cái tát vào mặt cô ta, đau nhói và bỏng rát.

“Òa!”

“Ngưỡng mộ cô ấy quá!”

“Mẹ ơi, con muốn sau này mình cũng xinh đẹp và có sức hút hệt như minh tinh giống chị ấy”.

Vào lúc này, toàn bộ người trong hội quán đều hướng mắt về cô gái mặc đầm tím. Dưới ánh đèn rực rỡ, người con gái xinh đẹp tuyệt trần ấy rạng rỡ và thu hút quá đỗi.

Khiến biết bao cô gái ước ao, khiến vô số gã đàn ông ngưỡng mộ.

Tất nhiên, thứ họ hâm mộ không phải cây trâm ngọc ba trăm nghìn tệ trong tay Thu Mộc Trân, mà là sắc vóc và hào quang rực rỡ của cô.

Cô gái nào mà chẳng muốn nghe người khác tán dương.

Cô gái nào mà không muốn nhận được sự chú ý như một minh tinh.

Cô gái nào mà chẳng muốn trở thành tiêu điểm giữa ánh đèn rực rỡ.

Ở nơi này có nhiều người như vậy, nhưng chỉ mỗi Thu Mộc Trân làm được điều ấy.

Diệp Phong bỏ ra một số tiền lớn để tặng cây trâm ngọc cho người đẹp, chỉ trong chớp mắt đã đưa Thu Mộc Trân trở thành tâm điểm giữa đám đông.

Thu Mộc Trân cứ sững ra, trong đôi mắt ngập tràn vẻ kinh ngạc. Mọi thứ xảy đến quá đột ngột. Một giây trước, vì bị Lâm Thiến chế giễu, Thu Mộc Trân đã khép mình rúc vào một xó như thể cô bé Lọ Lem. Nhưng giây tiếp theo, cô đã lập tức trở thành nhân vật được mọi người ở nơi này ngưỡng mộ.

Cảm nhận được ánh mắt kinh ngạc và hâm mộ của những người xung quanh, đã có lúc, Thu Mộc Trân thấy mình như đang ở trên mây vậy. Đứng dưới ánh đèn và đón nhận sự ngưỡng mộ của người khác, cảm giác này quả thật rất sung sướng, nó khiến cô đắm say và lạc lối.

Rốt cuộc cô cũng hiểu, tại sao ai cũng muốn trở nên xuất sắc hơn người. Thì ra cảm giác đứng trên đỉnh cao và được kẻ khác ngưỡng vọng lại tuyệt vời đến vậy.

Giây phút ấy, Thu Mộc Trân đã chực rơi nước mắt. Cô hy vọng biết bao, rằng những điều đẹp đẽ của đêm nay đều là Diệp Phong mang đến cho cô. Có như thế, cô mới yên lòng tận hưởng niềm vinh dự ấy.

Thu Mộc Trân là người của anh. Cô có quyền cùng anh bước lên đỉnh cao, tận hưởng vinh quang vô hạn.

Nhưng sau cùng, Thu Mộc Trân chỉ lắc đầu và bật cười tự giễu. Cô hiểu sự vinh quang ấy chẳng hề thuộc về mình. Thu Mộc Trân đã quyết định, sau khi buổi đấu giá kết thúc, cô sẽ đích thân trả hộp trâm này cho người đàn ông bí ẩn kia.

Ai mà chẳng ham muốn hư vinh, Thu Mộc Trân cũng không ngoại lệ. Nhưng điểm khác biệt giữa cô và nhiều người phụ nữ khác chính là cô kiên định và biết giới hạn của mình.

“Hừ”.

“Chỉ là một cây trâm xoàng xĩnh thôi mà?”

“Xem cô đắc thắng chưa kìa. Một món đồ chơi vớ vẩn giá mấy mươi nghìn tệ đã làm cô hài lòng đến vậy. Đúng là thấp kém”.

“Chờ đấy. Lát nữa chồng tôi sẽ đấu giá một món đồ đẹp hơn cho tôi. Đến lúc ấy, để tôi xem cô còn đắc ý nữa không?”

Lâm Thiến lạnh lùng nhìn sang Thu Mộc Trân. Cô ta bày ra vẻ “tôi đây không thèm”, nhưng trong lòng thì cáu tiết lắm rồi, đôi mắt hừng hực lửa giận.

Trước mặt bàn dân thiên hạ, cây trâm ngọc ấy bị người chủ trì giật lấy từ trong tay cô ta để trao cho Thu Mộc Trân. Chuyện này khiến Lâm Thiến cực kỳ xấu hổ.

Có rất nhiều người đã nhìn về phía cô ta bằng ánh mắt khinh thường và chế nhạo.

“Chồng ơi, em mặc kệ đấy, anh phải lấy lại thể diện cho người ta”.

“Ban nãy em mất mặt chết đi được”.

Quấn lấy Vương Vũ như bạch tuộc, Lâm Thiến bắt đầu nũng nịu. Hắn không chịu nổi, len lén đưa tay xoa nắn mông cô ta, đoạn nói: “Em yêu, yên tâm đi. Cây trâm xoàng ấy chỉ đáng mấy mươi nghìn tệ thôi, làm sao xứng với thân phận của em chứ. Ông xã sẽ mua cho em món đồ tốt nhất”.

“Òa, chồng em tốt quá, người ta yêu anh chết mất”.

Lâm Thiến hào hứng hôn một cái lên mặt Vương Vũ. Sau đó, cô ta hất cằm, đắc ý nhìn sang phía Thu Mộc Trân như muốn khoe khoang, cô nghe thấy chưa, chồng tôi sẽ mua món đồ tốt hơn cho tôi đấy.

Thu Mộc Trân không để tâm đến cô ta. Nhưng khi về chỗ ngồi, Lâm Thiến vẫn cười nói với cô: “Mộc Trân à, nếu cô đã thích cây trâm ngọc như vậy thì tôi nhường cho đấy. Món trang sức ấy chỉ đáng mấy mươi nghìn tệ thôi, ở nhà tôi có đầy, không thiếu mấy cái này. Nếu cô thích thì tôi tặng cô thêm một cái cũng được”.

“Nhưng mà, Mộc Trân này, tôi cảm thấy buồn cho cô quá. Dù gì năm xưa cô cũng là hoa khôi hàng đầu ở đại học Giang Đông của chúng ta, bây giờ lại sa sút đến nông nỗi này. Trên người cô chẳng còn thứ gì đáng tiền ngoại trừ bộ trang phục đang măc. Cây trâm đáng giá mấy mươi nghìn tệ duy nhất thì lại là đồ bố thí từ một người đàn ông xa lạ. Cô đi làm còn phải chen chúc trên xe buýt với một đám người thấp kém nữa chứ”.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 28"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com