NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thiếu Gia Bị Ruồng Bỏ - Chương 31

  1. Home
  2. Thiếu Gia Bị Ruồng Bỏ
  3. Chương 31
Prev
Next

“Cứ đẹp đấy, đàn ông có tiền là đẹp, sao nào?”

Rất nhiều người bắt đầu để ý tới người đàn ông đeo mặt nạ thần bí này.

Lúc này sắc mặt Vương Vũ xanh mét, cơn tức trong ngực khiến hắn thật chỉ muốn tát cho con mẹ Lâm Thiến một phát.

“Mẹ kiếp, cô bị điên à?”

“Đang yên đang lành đi kích động hắn ta làm gì?”

“Chê nhà mình tiền nhiều quá chắc?”

Vốn chỉ cần sáu trăm mười nghìn là có được, giờ thì hay rồi, nhảy thẳng lên bảy trăm nghìn tệ.

Vương Vũ như phát điên.

“Cái loại mẹ mìn phá hoại này, tức chết đi được!”

Vương Vũ tức giận quát tháo Lâm Thiến.

“Chồng à, em sai rồi, chẳng phải em cũng muốn xả giận cho anh sao?”, Lâm Thiến tái mặt, biết mình gây họa nên giọng nói cũng nhỏ đi nhiều.

“Mau, ông xã, anh tăng giá đi, chủ trì sắp gõ búa rồi”.

Lúc này Lâm Thiến để ý thấy người chủ trì sắp gõ búa quyết định nên cuống cuồng thúc giục.

Vương Vũ cũng không cưỡng lại được đành phải tăng giá đấu tiếp.

Dù gì chiếc trâm ngọc trước đó đã bị người đàn ông đeo mặt nạ này tranh mất. Nếu đến đôi giày này cũng bị thì hắn còn mặt mũi gì nữa?

Thế là Vương Vũ cũng nén giận, lạnh lùng hét lên: “Bảy trăm mười nghìn!”

Nói xong, Vuong Vũ còn quay đầu nhìn Diệp Phong với vẻ lạnh lùng: “Người anh em, làm gì cũng nên chừa đường lui, sau này còn dễ nói chuyện. Trước đó tôi đã nhường cây trâm cho anh, nếu anh còn định tranh đôi giày này với tôi thì đừng trách tôi không khách khí”.

Giọng nói lạnh lùng của Vương Vũ đầy vẻ uy hiếp.

Diệp Phong mặc kệ hắn, anh chỉ giơ bảng lên: “Tám trăm nghìn tệ!”

Ôi trời!

Lại thêm một trăm nghìn tệ nữa.

Cả hội trường như sắp phát điên.

“Mẹ nó!”

“Gã đại gia này là ai vậy?”

“Nhiều tiền khiếp vậy, tăng cả trăm nghìn tệ mà không buồn chớp mắt”.

“Từ khi nào mà Vân Châu của của chúng ta lại xuất hiện một nhân vật ngầu lòi đến thế?”

“Lẽ nào là con trai của Thẩm Cửu Ức nhà họ Thẩm sao?”

Đám đàn ông ra sức cảm thán và bắt đầu suy đoán thân phận của người này.

Còn đám con gái thì nhao nhao nhìn theo, họ hoàn toàn bị thuyết phục bởi sự bá đạo của Diệp Phong.

“Cách anh ấy ra giá mới ngầu làm sao”.

“Giống tình yêu của mình quá!”

“Không biết anh ấy đã có bạn gái chưa?”

Không ít cô gái trở nên kích động như muốn sà ngay vào lòng anh.

Dù gì thì những cô gái ngồi đây hôm nay phần lớn đều là lá ngọc cành vàng con nhà giàu và cũng được đàn ông bao nuôi. Đương nhiên bọn họ cũng hi vọng có thể gặp được người giàu có hơn.

Lý Nhị ngồi bên trên nghe thấy tiếng bàn tán xì xầm của đám đông bèn lắc đầu cười khinh miệt: “Một đám đầu đất, các người làm gì đủ trình biết được thân phận thật sự của tiểu Sở tiên sinh!”

Lý Nhị cũng là người tinh ý. Khi Diệp Phong đòi mặt nạ thì Lý Nhị đã biết ngay Sở tiên sinh cố tình muốn giấu đi thân phận của mình. Đương nhiên Lý Nhị sẽ không ngốc đến mức làm trái ý Diệp Phong, công bố thân phận của anh trước đám đông.

Lúc này sắc mặt Vương Vũ đã trắng bệch. Hắn tức tới mức hai mắt đỏ ngàu.

Thế nhưng Diệp Phong vẫn mặc kệ hắn ta và không đợi hắn ra giá, cố ý tái diễn bằng việc tăng thêm một trăm nghìn tệ.

“Chín trăm nghìn tệ!”

“Ôi trời ơi, chín trăm nghìn, vị tiên sinh này tự đấu với chính mình à? Giá lên tới chín trăm nghìn!”

“Còn ai không?”

“Còn giá nào cao hơn không?”

Người chủ trì kích động tới mức phát điên. Cô ta chủ trì đấu giá lâu như vậy mà đây là lần đầu tiên gặp được một vị khách hào sảng đến thế.

Khí thế mạnh mẽ của Diệp Phong đã hoàn toàn trấn áp Vương Vũ.

Lúc này Vương Vũ chỉ biết ngây người, không dám tăng thêm giá.

“Ông xã, anh mau ra giá đi, mau lên!”

“Em không biết, em muốn đôi giày đó, anh đã nói là sẽ mua cho em bằng mọi giá”.

Lâm Thiến mặc kệ tất cả, dù gì cũng là tiền của Vương Vũ nên cô ta không thấy xót. Thứ cô ta cần chính là sự ngưỡng mộ và chú ý của đám đông, cô ta muốn trở thành người sáng nhất trong cái hội trường đấu giá này.

Thế nhưng, Vương Vũ không hề trả lời. Diệp Phong thì đứng dậy, nhìn hết một lượt.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 31"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com