Thiếu Gia Bị Ruồng Bỏ - Chương 35
Nào ngờ, Thu Mộc Trân đã không cho Diệp Phong cơ hội tiết lộ thân phận của mình.
Nhưng cũng nhờ vậy, Diệp Phong mới càng thêm trân trọng người con gái tuyệt vời này.
Thu Mộc Trân đã rời đi, Diệp Phong nán lại cũng chẳng có ý nghĩa gì. Anh toan bước xuống sân khấu, chuẩn bị ra về.
Nhưng không ngờ khi Diệp Phong bước xuống, có một người phụ nữ chẳng biết từ đâu lao đến và cởi phăng lớp mặt nạ của anh.
Chỉ trong tích tắc, khuôn mặt của Diệp Phong đã bại lộ trước đám đông.
“Mẹ nó!”
“Quả nhiên là anh!”
“Ban nãy do ánh đèn mờ quá nên tôi không nhận ra. Anh vừa lên sân khấu là tôi thấy quen mặt ngay. Lớp mặt nạ xấu xí của anh bị tôi tháo xuống rồi, để tôi xem anh diễn tiếp như thế nào!”
Diệp Phong không nói nên lời khi nhìn thấy cô ta.
Con đàn bà chết tiệt này đúng là âm hồn dai dẳng, còn chưa chịu đi cơ đấy?
Đúng vậy, người phụ nữ đanh đá vừa rống lên chính là Lâm Thiến – kẻ vừa phải rời khỏi đây một cách ê chề.
Sau khi rời đi, Lâm Thiến càng nghĩ càng thấy ấm ức. Rõ ràng tối nay cô ta muốn diễu võ dương oai trước mặt Thu Mộc Trân, muốn đánh gục nhuệ khí của đối phương. Nhưng không ngờ cuối cùng, chính cô ta mới là kẻ mất sạch thể diện trước mặt bàn dân thiên hạ.
Thế nên Lâm Thiến không cam tâm, bèn lén lút quay trở lại. Cô ta đoán được kẻ thần bí kia có ý với Thu Mộc Trân từ nãy rồi. Lâm Thiến muốn đợi đến lúc Thu Mộc Trân không cưỡng lại được sự theo đuổi của Diệp Phong, sau đó mê mẩn ngã vào vòng tay đối phương. Khi hai người đó ôm hôn nhau, cô ta sẽ chụp ảnh lại, rồi gửi cho người thân và bạn bè của Thu Mộc Trân. Cô ta sẽ nói với họ rằng Thu Mộc Trân ngoại tình, lang chạ với người đàn ông khác, hòng hủy hoại thanh danh của đối phương.
Nhưng phản ứng của Thu Mộc Trân lại khác xa dự tính của Lâm Thiến. Cô ta cũng không ngờ Thu Mộc Trân có thể cưỡng lại sức hấp dẫn của người đàn ông ấy.
May mà, cô ta vẫn không uổng công khi quay lại.
Bấy giờ, Lâm Thiến đang bật cười đầy hung tợn.
“Kẻ rác rưởi như anh đến đây ra vẻ giàu có thích chí quá nhỉ?”
“Đợi đấy. Đêm nay tôi sẽ khiến anh thân bại danh liệt!”
Lâm Thiến cười khẩy, đoạn nhảy lên sân khấu, cướp micro của người chủ trì rồi chỉ vào Diệp Phong, dõng dạc nói: “Các vị đều bị anh ta gạt rồi”.
“Gì mà xa hoa nhưng giản dị? Gì mà ưu tú giàu có? Là một kẻ bỏ đi thôi!”
“Anh ta chỉ là một kẻ thất bại, nghèo xơ nghèo xác!”
“Không có tiền, một xu cũng không có”.
“Anh ta là một kẻ thất bại từ đầu đến chân mà thôi!”
Từng câu từng chữ của Lâm Thiến như tảng đá ném xuống biển khơi, làm dậy nên sóng cả.
“Gì cơ?”
“Cô nói thật sao?”
“Không được đặt điều đâu đấy!”
Người chủ trì cũng đang rất hoảng loạn. Nếu lời của Lâm Thiến là thật, vậy buổi đấu giá tối nay sẽ trở thành trò cười và làm ảnh hưởng nặng nề đến danh tiếng của nhà đấu giá.
“Tất nhiên là thật!”
“Sáng nay, tôi và chồng đi rút tiền đã chạm mặt anh ta”.
“Lúc ở ngân hàng, anh ta cũng y như bây giờ. Nghèo xơ xác mà còn tỏ vẻ giàu sang, làm giả thẻ đen vàng của ngân hàng Hồng Kỳ rồi còn huênh hoang bảo muốn rút hết tiền mặt ở đấy”.
“Kết quả là chẳng có xu nào trong thẻ của anh ta cả”.
“Nếu ban tổ chức không tin thì có thể kiểm tra xem trong thẻ anh ta có đồng nào không”.
“Anh ta mà giàu thật thì đã chẳng mặc bộ quần áo bán ở vỉa hè như thế”.
“Đây chỉ là một kẻ nghèo khổ mà thôi, mọi người bị lừa rồi”.
Những câu này của Lâm Thiến lập tức khiến đám đông trở nên ầm ĩ.
“Mẹ nó!”
“Chẳng lẽ là thật?”
“Tên đại gia này từ nãy đến giờ chỉ giả vờ thôi à?”
“Không lẽ anh ta nghèo thật sao?”
“Thảo nào lại ăn mặc tầm thường như vậy. Ai gả cho hạng đàn ông này thì đúng là xui xẻo!”, thái độ của quần chúng đổi chiều ngay tức khắc.
Nụ cười trên khuôn mặt người chủ trì cũng biến mất. Nghiêm mặt nhìn Diệp Phong, người chủ trì lạnh lùng nói: “Sở tiên sinh, theo quy định, mời anh đưa thẻ ngân hàng để nhân viên tiến hành kiểm tra, xem anh có đủ khả năng thanh toán hay không”.
“Ha ha”.
“Muốn chơi với tôi à, chơi cho anh chết!”, thấy danh tiếng của Diệp Phong bị hủy hoại và ai cũng đang la ó, Lâm Thiến vô cùng đắc ý, hất cằm cười cợt.
“Ừm, tôi muốn phát biểu vài lời”, Diệp Phong lấy micro từ người chủ trì.
Những người đứng dưới sân khấu đang cười nhạo nhìn anh.