NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thỏ Tiên sinh! Đến đây ăn nào! _ VKook _ - Chương 1.1

  1. Home
  2. Thỏ Tiên sinh! Đến đây ăn nào! _ VKook _
  3. Chương 1.1
Prev
Next

— ” Mệt quá đi!!! Giờ sao đây? Cứ như thế này làm sao ra khỏi đây được? Nãy giờ cũng hơn 20 phút rồi còn gì!!!!”– Jimin đang chống cằm nhìn ra cửa xe liền quay ngoắt lại phía Taehyung vùng vằng nói. Biết như thế thà ở nhà cho nó khỏe, ham đi chơi làm gì giờ kẹt cứng ở đây tiến không được mà lùi cũng không xong.

— ” Một lát nữa thế nào an ninh cũng phải ra giải tán thôi. Đây là đoạn đường trung tâm mà, kẹt lâu quá sẽ là thảm họa đó. Nhưng tao thật không ngờ là an ninh ở đây lại kém như thế đấy”– Taehyung vừa nói vừa ngã người tựa lên ghế, vòng hai tay lên kê đầu, vừa nhàn nhã phê bình

— ” Đúng là thất trách quá mà, đám đông tụ tập hơn 20 phút làm tắc đường mà một mống an ninh cũng không có. Nếu đây là Mỹ thì đã xong từ lâu rồi”– Jimin cũng bắt chước Taehyung nằm dài ra ghế dùng tay làm gối đầu. Anh và Taehyung hình như nơi nào cũng đã đi hết rồi, thậm chí ba tháng hè vừa qua hai người còn mài mông bên Mỹ, không về Hàn lấy một lần, chỉ mới về đây tối qua thôi. Hôm nay định đi đến câu lạc bộ gặp bạn bè một chút, nào ngờ bị kẹt cứng ở đây đến giờ mà không có ai giải quyết. Nhắc đến lại muốn quay về Mỹ cho rồi, haizz!!!

— ” Ê… nhìn kìa!!!”– Taehyung đột nhiên vỗ vai Jimin một cái rồi ngồi bật dậy, mắt nhìn đăm đăm hướng ra bên ngoài

— ” An ninh tới rồi hả? Đâu? Ở đâu?”– Jimin hết hồn cũng ngồi bật dậy nhìn theo hướng ánh mắt của Taehyung nhưng… có con khỉ gì đâu?

— ” Ai bảo an ninh. Mày nhìn cậu nhóc đó kìa!!! Dễ thương quá!!!”– Taehyung dùng tay chỉ về hướng một cậu nhóc đang cố chen chúc qua đám đông để vào “hóng chuyện”, nhưng cứ chen mãi mà không vào được, một lát đứng tại chỗ mà nhảy lên nhảy xuống để xem.. Hahaaa ai bảo cậu ta lùn quá làm gì, hahaaaa…. Taehyung bật cười thành tiếng mà ngay cả chính anh còn chưa biết.

— ” Hey hey… mày bị làm sao thế? Cậu ta có gì buồn cười thế? Dễ thương thì dễ thương thật nhưng buồn cười chỗ nào?”– Jimin đập đập tay lên bả vai Taehyung vài cái. Thằng bạn anh hôm nay bị gì thế? Bình thường mặt cứ như ai lấy mất sổ gạo, làm gì cũng không cười, hôm nay lại vì một chuyện bé tí như thế mà cười như được mùa. Quái thiệt!!!

— ” Mày không thấy cậu ta cứ nhảy lên nhảy xuống như thế rất buồn cười à hahaaaa… tao..hahaaa.. tao chết mất”– Taehyung cứ vừa nói vừa ôm bụng cười sặc sụa, mắt thì cứ dán lên vật thể đang nhoi nhoi ngoài kia, mặc kệ ánh nhìn khinh bỉ của thằng bạn thân bên cạnh

— ” Mày điên quá!!! Tao bó tay với m… Ế an ninh tới rồi kìa!!! Mô phật, thoát rồi”– Jimin phải bỏ ngang câu nói vì anh thấy được ánh sáng xanh của đời mình xuất hiện rồi. Trời ơi họ mà tới trễ một chút nữa chắc anh bị ép thành tương mất, ngoài xe bị mọi người ép mà trong xe cũng bị tiếng cười của Taehyung ép vậy chịu sao cho thấu.

— ” Tao không có bị điên, mày mới… Ê NÈ!!!! DỪNG LẠI!!!!!!”– Taehyung vừa nhìn thấy cậu bé kia bị xô đẩy đến ngã xuống đất, mà xung quanh còn cứ di chuyển như thế sẽ đạp bẹp cậu nhóc đó mất. Anh không suy nghĩ nhiều liền mở cửa xe phóng ra

— ” Ế Này này.. đừng có ra..này.. aizzz thiệt là…”– Jimin định ngăn Taehyung lại nhưng không kịp mất rồi. Xuất hiện ngay lúc này có phải là đổ dầu vào lửa không chứ, sẽ loạn càng thêm loạn cho xem. Nhưng đã lỡ rồi nên Jimin cũng mở cửa xe bước ra, chạy đến chỗ Taehyung đang đỡ cậu nhóc lúc nãy. Dù sao an ninh cũng ở đây, chắc không đến nỗi bị vây chết đâu nhỉ?!!!!

— ” Cậu có sao không? Đứng lên được không?”– Taehyung cũng không biết lúc nãy sao lại phóng xuống xe mà không chần chừ như thế nữa. Anh là người rất ghét phiền phức, mà bị người xung quanh vây quanh kẹt cứng chính là phiền phức lớn nhất đấy. Anh đã gặp trường hợp đó nhiều lần rồi nên cảm thấy cực kì chán ghét. Bây giờ hình như đi đâu anh cũng dùng xe, không trực tiếp lộ mặt nữa. Nhưng bây giờ anh lại gạt bỏ hết mọi phiền phức đó qua một bên, trong mắt anh chỉ còn hình ảnh cậu nhóc đó sắp bị giẫm bẹp thôi. Anh cũng không biết tại sao lại như thế nữa?!!!

— ” Tôi không sao, không sao hết. Sao họ lại xô đẩy mạnh như thế chứ? Ngã cũng đau chứ bộ!”– Thỏ tiên tử vừa nói vừa phụng phịu. Cậu lúc nãy vừa mới bước ra khỏi hẻm nhỏ thì thấy được thế giới này cũng không tệ, cũng rộng lớn, cũng sáng sủa, cũng… À không đúng, ở đây có nhiều con người hơn. Ở thượng giới không có nhiều tiên nhân vậy đâu, lúc đông nhất là lúc ở chính điện đấy, nhưng số đó vẫn còn ít hơn chỗ này nhiều, người qua kẻ lại chóng hết cả mặt đây này. Nhìn một lúc thấy không có gì vui nên cậu quyết định đi về bên phải để bắt đầu đi tìm con người tên Kim Taehyung kia, vừa đi cậu vừa lẩm bẩm tên Kim Taehyung cho khỏi quên. Đi được một chút xíu thì cậu gặp ngay một đám đông ơi là đông, còn đông hơn số người cậu vừa thấy lúc nãy nữa. Ô! Họ không đi qua đi lại như lúc nãy mà lại chen lấn nhau xem cái gì đó. Cậu cũng muốn xem!!! Nói là làm, cậu liền sử dụng lợi thế về thân hình chen vào bên trong, nhưng gần vào giữa được rồi thì không thể nào tiến thêm được, mà đứng đây thì chỉ thấy toàn lưng với đầu thôi, sao con người ai cũng cao dữ vậy? Thế là cậu quyết định dùng sức nhảy lên để xem có gì thú vị? OAAAA.. cậu đã thấy một con “thần thú” màu đen đó, nó uy nghiêm và còn rất đẹp nữa, hèn gì mọi người lại xem đông như thế? Cậu cứ nhảy nhót để ngắm “thần thú” như thế thì bỗng dưng đám đông bị đẩy rất mạnh, cậu không kịp giữ thăng bằng nên ngã sấp xuống, và đám đông vẫn cứ từng người từng người bước qua cậu. May là họ còn tình người nên còn né cậu đó, nếu không cậu thành thỏ ép khô mất rồi.

- NhayHo.Com

— ” Cậu có bị thương ở đâu không? Tôi đưa cậu đến bệnh viện nhé!!!”– Taehyung nhìn gương mặt phụng phịu của cậu mà hồn phách như bay mất. Ở đâu ra một người đẹp như thế chứ? Anh không phải chưa từng gặp người đẹp, ngay cả siêu đẹp anh cũng tiếp xúc qua rồi, nhưng cậu thì khác. Ở cậu là nét đẹp tinh khiết cùng với sự dễ thương, hai thứ đó hòa hợp lại tạo nên một gương mặt làm say đắm lòng người: mắt to tròn, lại sáng long lanh, làn da trắng sữa, tóc thì đen tuyền, cơ thể lại nhỏ xíu. Nhìn tổng thể thật sự đáng yêu lắm lắm lắm!!!!

— ” Bệnh viện? Đó là cái gì thế? Nhưng tôi không có bị thương, không cần đến cái đó đâu”– Cậu nghe anh nói đến cái bệnh viện gì đó thì hơi ngớ người, liền ngước lên để nhìn anh….” Ủa ở đây là nhân gian mà, sao trước mặt cậu có một thiên tiên đang đứng vậy, rất đẹp nha!!! Đẹp ngang ngửa Thiên Vương chứ không đùa đâu. Thiên Vương là thần cai quản tinh binh đấy, anh ấy siêu đẹp luôn, mà bây giờ người đứng trước mặt… Không lẽ anh ta cũng là thần sao? Không đúng, Nam Tào Bắc Đẩu bảo ở đây không có thần, cũng không có thỏ, chỉ có con người thôi, vậy thì..? Aizzz không nghĩ, không nghĩ nữa, nhức đầu quá à!!! Anh ta là gì thì kệ đi, bây giờ hỏi xem bệnh viện là cái gì đã, biết đâu con người Kim Taehyung kia ở trong cái đó thì sao?”. Cũng thật là bó tay với suy nghĩ của cậu luôn. Kim Taehyung mà biết chắc ngất xỉu mất!!!!

— ” Cậu không biết cái gì là bệnh viện hả? Cậu bị ngã trúng vào đầu sao?”– Taehyung nhìn cậu đang giương mắt ra nhìn chăm chăm mình, mặt thì cứ thay đổi biểu cảm liên tục, xong còn hỏi câu ” bệnh viện là gì?”, không lẽ cậu bị trúng vào đầu nên…

— ” Tôi không biết bệnh viện là gì, tôi cũng không bị ngã trúng đầu.”– Cậu nghe anh hỏi thì thành thành thật thật trả lời đúng trọng tâm câu hỏi, không dư thừa một chữ. Nhưng điều đó làm cho Taehyung phải dở khóc dở cười.

— ” Vậy cậu nói cho tôi biết cậu là ai?”– Anh cũng không nghĩ người bị ngã trúng đầu đến nỗi không biết gì hết lại có thể đứng nói chuyện tỉnh bơ vậy đâu. Nhưng vẫn kiểm tra thử xem sao.

— ” Tôi là th….à không, tôi là con người”– Chút nữa là nói hớ rồi, nhưng cậu kịp chữa lại. Hai vị lão tiên gia nói là không được nói mình là thỏ, cũng không được nói mình là tiên tử, vậy bây giờ mình nói mình là con người chắc đúng rồi nhỉ. Nhưng câu nói dõng dạc của cậu lại nhận về một tràng cười của tất cả mọi người xung quanh, ngay cả Jimin cũng không thể nhịn được cười. Ai cũng đang nghĩ cậu bé xinh như tiên tử này có vấn đề thật rồi.

— ” Không phải như thế, anh không hỏi cái đó. Ý anh là em tên là gì?”– Taehyung là người duy nhất không cười mà trái lại còn rất lo lắng. Anh không muốn nghĩ là cậu bé này có vấn đề đâu, nhưng… Anh liền hỏi lại rõ ràng hơn cho cậu hiểu. Nhưng chắc anh cũng chưa để ý, anh đổi luôn cách xưng hô rồi.

— ” Em không có tên ạ”– Cậu nói theo miệng anh nên cậu cũng đổi qua xưng em luôn rồi. Cậu được mọi người gọi là thỏ tiên tử. Nếu bây giờ khai ra chẳng phải lộ luôn một lần cậu là thỏ và là tiên tử sao, cậu đâu có ngốc chứ. Nhưng lại một lần nữa mọi người cười ồ lên.

— ” Thôi được rồi. Anh sẽ dắt em đến bệnh viện nhé! Đi theo anh đi”– Taehyung không muốn nán lại đây thêm nữa, cậu sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ mất, cứ lên xe đi rồi tính sau. Nói đoạn anh liền nắm tay cậu dắt lên xe. Cậu không có một chút sự phòng bị nào đối với người lạ hết, anh hỏi cái gì cũng trả lời, nếu để cậu một mình như thế thì sẽ rất nguy hiểm. Nhưng đột nhiên cậu lại hỏi anh một câu làm anh sửng sốt

— ” Chúng ta sẽ cưỡi “thần thú” ạ?”– Cậu nhìn anh nắm tay cậu dắt đến gần”thần thú” thì ngơ ngác hỏi. Anh là chủ của nó sẽ không sao, nhưng cậu là người lạ nhỡ nó ăn thịt cậu thì sao?

— ” Thần thú? Em đang nói gì thế?”– Taehyung cười mà như khóc hỏi lại. Cậu nhóc này lại sao nữa rồi?

— ” Thì anh dắt em đến gần nó không phải để cưỡi nó đến cái gì mà bệnh viện đó sao?”– Cậu vừa nói một câu lộn xộn vừa giơ ngón tay bé bé lên chỉ thẳng vào chiếc xe của anh

— ” Hahaaaaa.. anh hiểu rồi, anh hiểu rồi. Đó không phải thần thú, đó gọi là xe hơi. Chúng ta cũng không cưỡi nó, mà chúng ta sẽ ngồi vào bên trong rồi điều khiển nó chạy đi, em hiểu không?”– Taehyung cười một phát làm mọi người xung quanh điêu đứng rồi giải thích kĩ càng cho cậu hiểu. Anh trực tiếp bỏ qua những ánh mắt hình trái tim đang liên tục bắn về phía mình, anh chỉ chăm chú nhìn biểu cảm của cậu xem cậu có hiểu chưa thôi.

— ” Phải chui vào bụng nó ạ? Như thế nó sẽ tiêu hóa chúng ta đó. Thôi ghê lắm, em không vào đâu”– Trời ơi! Nó không ăn mà tại sao cậu lại phải tự mình nộp mạng chứ? Cậu đâu có ngốc. Cậu vùng vằng định chạy nhưng Taehyung đã nhanh hơn kéo tay cậu lại

— ” Không có chuyện đó đâu , nó là xe hơi, không phải con vật, nó sẽ không tiêu hóa chúng ta được. Anh sẽ vào chung với em, không sao đâu, ngoan nào”– Aizz lời dỗ dành này cũng quá ngọt ngào rồi đó Kim Taehyung ạ. Anh có thấy mọi người xung quanh sắp ngất lịm vì anh không? Anh mà cứ như thế là sẽ có án mạng đó. Còn nhân vật vừa rải thính độc thì đang ung dung nắm tay thỏ tiên tử chui vào xe rồi. Jimin nãy giờ vẫn còn đang rất sốc. Thứ nhất là anh vừa thấy một tiên tử ngay trước mắt mình. Trời ơi vẻ đẹp của cậu nó không phải thực, nó…aizz anh không thể tả được. Thứ hai, Kim Taehyung mà anh quen đi đâu rồi? Kim Taehyung lạnh lùng đâu mất rồi, sao bây giờ chỉ còn lại một Kim Taehyung dịu dàng, ôn nhu như nước vậy. Hơ hơ…. có phải anh bị bệnh rồi không? Sao anh toàn thấy điều kì lạ thế này?!!!! Nhưng khi thấy Taehyung và cậu bé tiên tử kia vào xe rồi anh cũng tất bật chui vào sau. Gì chứ bị bỏ lại đây là anh chết chắc với đám người xung quanh đấy, họ đang nhìn anh như hổ rình mồi kia kìa. Anh chưa muốn chết. Và hiện giờ Jimin là người lái xe, Taehyung và thỏ tiên tử cùng ngồi ở ghế sau, chiếc xe từ từ lăn bánh, cùng với sự giúp sức của an ninh cản đám người đang hò hét lại, cuối cùng chiếc xe cũng thoát ra ngoài.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ End chap 1~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 1.1"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

Nghịch Tập Sủng Nhanh Còn Kịp Dị bản
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp(3) – Dị bản
Tháng 4 25, 2022
Ngốc À Em Không Đơn Phương
Ngốc À! Em Không Đơn Phương
Tháng 5 22, 2022
nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma-doc-truyen-full
Người Vợ Thứ Bảy Của Tổng Tài Ác Ma – Đọc Truyện Full
Tháng 10 26, 2021
bìa truyện nhayho.com (4)
Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm
Tháng 6 24, 2022
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com