NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thỏ Tiên sinh! Đến đây ăn nào! _ VKook _ - Chương 18.1

  1. Home
  2. Thỏ Tiên sinh! Đến đây ăn nào! _ VKook _
  3. Chương 18.1
Prev
Next

*****Thượng giới*****

Ngọc Hoàng và Vương Mẫu nương nương đều đang nghỉ ngơi ở nội phòng, không khí vô cùng êm dịu và thoải mái, đột nhiên Vương Mẫu lại lên tiếng làm phá vỡ đi cái không gian ban đầu

— ” Ngọc Hoàng, thần thiếp có thể hỏi Ngài một chuyện được không?”– Vương Mẫu là bậc mẫu nghi của trời đất, phong thái và khí chất thoát tục của người luôn khiến cho từng cái nhấc tay kiễng chân đều là nước chảy mây trôi, uy nghi cao quý, nên mặc dù nàng là đang phá giấc ngủ của Ngọc Hoàng cũng không làm Ngài có một cái nhíu mày

— ” Có việc gì nàng cứ nói!”– Ngọc Hoàng nâng mi mắt, ngồi thẳng dậy, tiến đến bàn trà và ngồi lên chiếc liễn long phụng. Toàn bộ hoạt động của ngài đều như nước chảy mây trôi, không hề giống một người vừa bị đánh thức từ cõi mộng, phải chăng ngài không hề ngủ?

— ” Thần thiếp biết Ngài không ngủ nên mới mạo muội, xin Ngài lượng thứ!”– Vương Mẫu trên vạn người dưới một người, và mặc dù nàng là người chung chăn gối, nhưng cái gì thuộc về lễ nghi nàng chưa bao giờ lỗi đạo, nên quả thật lần này nàng có phần mạo muội rồi!

— ” Ta không trách nàng, ta cũng biết nàng sắp nói về vấn đề gì. Đến đây, ngồi xuống đi!”– Ngọc Hoàng uy nghiêm là thế nhưng khi đứng trước Vương Mẫu, Ngài vẫn tỏ ra chút gì đó yêu chiều.

— ” Ngọc Hoàng, nếu Ngài đã biết vậy ta cũng xin nói thẳng, ta muốn hỏi Ngài về chuyện của thỏ tiên tử”– Từ lúc thỏ tiên tử bị đày xuống trần gian, Vương Mẫu vẫn luôn canh cánh bên lòng một nỗi lo. Con người mà thỏ tiên tử đi theo bảo vệ là ai? Tại sao giữa tiên nhân và con người lại có mối liên hệ? Và khi nào thì thỏ tiên tử có thể quay trở về?…. Bao nhiêu nghi vấn nàng vẫn luôn tự hỏi, nhưng không cách nào lí giải nổi. Nhưng cho đến bây giờ, thỏ tiên tử đã xuống nhân gian lâu như vậy rồi mà vẫn chưa có động tĩnh gì cả, vậy đến khi nào thỏ tiên tử mới làm xong nhiệm vụ và được quay về đây? Nàng không thể trả lời, nhưng sự yêu thương lo lắng của nàng dành cho thỏ tiên tử vẫn không thay đổi, thậm chí là ngày một lớn hơn nên bây giờ, nàng quyết định sẽ hỏi thẳng Ngọc Hoàng– người đã tạo ra cơ sự hôm nay

— ” Thỏ tiên tử vẫn bình an ở nhân gian, nàng muốn hỏi là hỏi chuyện gì?”– Ngọc Hoàng như có như không trả lời Vương Mẫu. Ngài biết thế nào chuyện Vương Mẫu nghi hoặc cũng có liên quan đến thỏ tiên tử, xem ra hôm nay ngài phải bị chất vấn một phen rồi

— ” Thần thiếp cũng là muốn hỏi chuyện đó! Tại sao thỏ tiên tử đã xuống nhân gian lâu như vậy rồi mà vẫn chưa có chuyện gì xảy ra cả?”– Vương Mẫu không phải là mong thỏ tiên tử sẽ xảy ra chuyện, nhưng mà tình cảnh quá yên bình dưới kia càng khiến nàng lo lắng hơn

— ” Cuộc sống dưới kia là vô thường, ta cũng chỉ có quyền năng dự đoán và điều khiển một phần, còn lại đều phải tuân theo quy luật của tự nhiên, nhưng chuyện gì đến ắt sẽ đến, chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Nàng không cảm thấy, đây giống như là bình yên trước giông bão à?”– Ngọc Hoàng nâng chén ngọc lên nhấp một ngụm trà

— ” Bình yên trước giông bão? Ý Ngài là sao?”– Ngọc Hoàng càng nói, Vương Mẫu lại càng thêm mờ mịt

— ” Chuyện gì đến ắt sẽ đến!”

— ” Ý Ngài là….”

**********************************

Đại hội, ngày thứ 2

Quả đúng như dự đoán, ngày thứ hai của đại hội, số lượng người tham dự còn đông hơn gấp nhiều lần ngày đầu tiên, nguyên nhân chính chắc có lẽ là xuất phát từ các đội bóng rổ đang đứng bên trong sân kia.

— ” Mọi người tập trung, tôi có chuyện muốn nói”– Hoseok và mọi người vẫn chưa thay đồng phục bóng rổ ra, mọi người chỉ đang mặc quần jean áo thun bình thường nhưng hình như những nữ sinh dưới kia đã chết gần hết rồi. Đừng trách họ, hôm nay họ đã được kinh hỉ quá nhiều nên tình trạng tim mạch mới yếu như thế thôi! Những nam sinh khác thì không nói làm gì, nhưng ba người chủ chốt là Taehyung, Jimin và Hoseok đã đưa những cô nàng mơ mộng kia đi đến hết cửa này đến cửa khác của địa ngục đấy! Bình thường Taehyung và Jimin luôn xuất hiện trước mặt họ là những nam sinh lạnh lùng trong bộ đồng phục, ngoài ra họ chưa từng thấy hai anh mặc bất cứ trang phục nào khác. Hôm nay hai người lại một phát thay đổi, biến một cái từ thanh niên nghiêm túc thành playboy, biến mất đi vẻ nghiêm nghị thường ngày. Mặc dù hai anh vẫn không nhìn họ, vẫn là bộ mặt băng lãnh khó đăm đăm kia nhưng khi thoát ly khỏi bộ đồng phục đã làm giảm bớt đi phần nào vẻ lãnh đạm thường ngày. Nhìn họ gần gũi thế này, thử hỏi làm sao các nàng chịu nổi a?!! Thật sự đến đây các nàng mới thấy quan ngại cho tình trạng tim mạch ngày càng xuống cấp của mình. Chỉ mới được chiêm ngưỡng các anh vận áo thun quần jean đã chết lên chết xuống, một lát họ xuất hiện trong trang phục thi đấu thì sẽ ra sao đây?!! Chắc chắn: chết không kịp ngáp!!! Nhưng mà trong số ba người họ, người làm các nàng bất ngờ nhất có lẽ chính là Hoseok. Ôi mẹ ơi, tại sao sự nghiệp tia trai của các nàng lại xảy ra một sai sót lớn đến thế chứ, một viên kim cương sáng ngời thế này mà các nàng lại ít chú tâm đến. Trong trường Hoseok cũng có fan, nhưng lại không được chú ý nhiều như Taehyung và Jimin, bởi vì anh rất dễ gần và hòa đồng nên mọi người vô tình bỏ quên mất, người ta nói cái gì dễ dàng có được ta sẽ không chú ý chính là đang nói đến trường hợp này đấy! Nhưng đến hôm nay, chính cái khí chất của một đội trưởng và vẻ mặt nghiêm nghị của anh đã như một mũi tên lao thẳng vào tim các nàng ngồi bên dưới. Các cô đã hạ quyết tâm rồi, dù cho có chết cũng phải đợi qua ngày hôm nay mới chết, một dàn cực phẩm như thế này thi đấu bóng rổ mà không xem thì thực sự là phí hoài tuổi thanh xuân đấy! Và cái khí thế bên dưới khán đài là hừng hực như thế, nhưng nó lại không mảy may làm ảnh hưởng gì đến các vị đại thần đang đứng trên sân này, họ đều tập trung làm việc của họ. Sau khi mọi người đã tập hợp đủ, Hoseok mới dùng tư cách của một người đội trưởng lên tiếng

— ” Chúng ta sẽ thi đấu cuối cùng sau khi các hạng mục kia đấu xong, khoảng 1 giờ chiều chúng ta bắt đầu tập trung tại đây nhé! Chúng ta cần thay đồng phục và khởi động trước khi bước vào thi đấu. Theo như lịch chúng ta bốc thăm được thì đội 1 sẽ thi đấu cùng đội của trường KangKyung, đội 2 thi tiếp theo và đấu với đội của trường Incheon, đội 3 sẽ thi đấu với trường SOHA và đội 4 sẽ thi đấu cuối cùng, đấu với đội của trường Chungha. Các bạn đã nắm rõ rồi chứ? Bây giờ các bạn có thể đi xem thi đấu hoặc nghỉ ngơi, luyện tập thì chúng ta đã luyện tập rồi, hiện giờ cái chúng ta cần là một tinh thần thoải mái và một thể lực tốt nhất, được không? Thắng thua cũng quan trọng, nhưng quan trọng hơn cả là chúng ta thi đấu hết sức mình! Cố lên nhé!!”– Tất cả mọi người đều chụm tay lại và hô vang “CỐ LÊN” đầy uy lực. Chưa gì mà khí thế của chúng ta đã áp đảo đối phương một phần rồi đấy. Thật sự đây là một trận đấu rất đáng mong chờ!

Sau khi tất cả mọi người đã nghe thông báo, mọi người lại tản ra để đi xem các phần thi đấu khác. Jimin và Hoseok cũng biến đi đâu mất dạng, chỉ có Taehyung và Jungkook ở lại trên sân mà thôi

Taehyung dắt Kookie vào sâu bên trong sân đấu, nơi được trang bị một dãy ghế dài dành cho huấn luyện viên và các cầu thủ dự bị, đặt cậu ngồi ngay ngắn rồi mới dùng ánh mắt ôn nhu sủng nịnh mà nói

— ” Có nóng lắm không? Hay chúng ta về nhà nhé, chiều anh sẽ lại dẫn em vào xem thi đấu, chịu không?”– Taehyung nhìn những hạt mồ hôi nhỏ mịn lấp đầy trên trán của cậu thì tim đã xót xa một trận. Mặc dù anh đã bôi kem chống nắng giúp cậu, lúc đứng ngoài sân anh cũng dùng áo khoác che nhưng dường như đều không có tác dụng, Kookie vẫn bị hung đến đỏ gay cả mặt. Không ổn rồi, có khi nào Kookie bị nướng chín luôn không, da em ấy mỏng như thế mà?

— ” Taehyungie đừng nhăn mặt như thế, không còn đẹp trai gì cả”– Chẳng biết từ lúc nào, Kookie đã biết nói đùa. Cậu cứ duy trì nụ cười rực rỡ như ánh dương mà nhìn chằm chằm vào Taehyung, cậu còn dùng tay xoa nhẹ vào hai chân mày Taehyung để kéo nó giãn ra. Đẹp trai mà suốt ngày cứ nhăn mặt, Taehyung quả thật rất lãng phí sự ưu ái của Ngọc Hoàng đấy!!

— ” Anh không còn đẹp trai? Thật không?”– Bàn tay man mát của Kookie chạm nhẹ vào mi tâm đã ngay lập tức biến thành một dòng suối nhỏ len lỏi vào từng ngóc ngách trong tim Taehyung và làm nó tan chảy. Kookie quả thật càng ngày càng khiến anh không thể kiềm chế, nhưng mà anh vẫn sẽ không làm gì đâu, anh sẽ đợi đến ngày cậu sẵn sàng bởi vì anh yêu cậu, anh không muốn tạo ra bất cứ thương tổn nào cho cậu cả, dù là thương tổn nhỏ nhất cũng không thể!

— ” Taehyungie không đẹp trai!”– Bàn tay nhỏ xíu trắng noãn kia đã rời khỏi đôi mày kiếm, thay vào đó là lướt dọc theo sống mũi thẳng tắp cương nghị và cuối cùng là dừng lại ở đôi môi mỏng đầy gợi cảm. Kookie à em đã học những hành động chọc điên người này ở đâu thế? Em có thấy rằng Taehyung đã sắp chịu không nổi rồi không? Nếu có mệnh hệ gì là tự em chuốc lấy đấy nhé!!

— ” Kookie à, đừng mà! Ai đã dạy em làm những hành động này thế?”– Taehyung nắm lấy bàn tay nhỏ của cậu không cho chạy loạn nữa, nếu không anh không chắc mình sẽ làm ra chuyện gì. Kookie của anh hôm nay kì lạ lắm, lời nói kì lạ, hành động lại càng kì lạ hơn, có chuyện gì đã xảy ra vậy?

— ” Sao anh không cho em làm? Anh không thương em nữa hả?”– Đột nhiên Kookie chùn mắt xuống, mâu quang rung động đồng thời ai oán hỏi Taehyung làm anh đơ mất 2 giây. Cái gì vậy? Nãy giờ anh có làm gì chứng tỏ anh hết thương cậu sao? Chuyện quái gì đang diễn ra ở đây vậy, làm ơn nói cho anh biết đi!!!

— ” Em nói gì thế? Anh hết thương em khi nào?”– Mặt Taehyung thộn đến đáng thương. Đừng trách anh, là do bảo bối của anh hôm nay đột nhiên thay đổi 180 độ nên anh chưa thể thích ứng được thôi mà!

— ” Hức…anh không cho em sờ anh, vậy chứng tỏ là anh hết thương em rồi còn gì….hức… anh không muốn em chạm vào anh hức…!”– Khóc rồi, Kookie vậy mà khóc rồi? Cái gì vậy? Chính anh chọc bảo bối mình phát khóc ư? Nhưng…nhưng anh đã làm gì đâu? Trời ơi, chuyện gì vậy? Anh điên mất thôi!!

— ” Kookie ngoan, không khóc không khóc!! Anh không có hết thương em mà, đừng nghi oan cho anh chứ? Đừng khóc được không? Ngoan nào!!”– Trước tiên phải dỗ Kookie nín khóc đã, sau đó anh sẽ điều tra sau. Chuyện này chắc chắn có ai đó đã nhúng tay vào nên Kookie mới trở nên như thế, anh dám chắc điều đó. Tối qua anh và cậu không phải vẫn còn rất ngọt ngào đó sao? Anh mà biết ai đứng đằng sau chuyện này anh sẽ lột da tên đó cho cá ăn, anh xin thề!!

Cảm nhận được vật nhỏ trong lòng đã yên tĩnh, Taehyung liền xoay mặt cậu ra và thấy ngay một cái bánh bao nhúng nước. Mặt tròn tròn chù ụ ra nên trông càng ú nu hơn nữa, hai cái má bánh bao hồng hồng lên trông như hai quả đào chín mọng, nước mắt vẫn còn vương trên hàng mi cong hòa quyện cùng làn môi đỏ ướt át đã tạo nên một cảnh tượng động lòng người. Quả thật một Kookie lem nhem như mèo nhúng nước thì vẫn tỏa ra một khí chất xinh đẹp đáng yêu khó ai bì kịp, và điều này đã làm cho người ngồi trước mặt cậu u mê không lối về

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 18.1"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

Tù Nhân Xinh Đẹp Của Thừa Tướng
Tháng 10 29, 2021
kết hôn thay thế được chông như ý
Kết hôn thay thế được chồng như ý
Tháng 9 4, 2022
Bảo Bối Lắm Chiêu Của Tổng Tài
Bảo Bối Lắm Chiêu Của Tổng Tài
Tháng 12 7, 2021
Truyện người vợ quyến rũ của tổng tài
Người vợ quyến rũ của tổng tài
Tháng 1 23, 2022
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com