NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thỏ Tiên sinh! Đến đây ăn nào! _ VKook _ - Chương 18 : Ngọt ngào bâo nhiêu là đủ ?

  1. Home
  2. Thỏ Tiên sinh! Đến đây ăn nào! _ VKook _
  3. Chương 18 : Ngọt ngào bâo nhiêu là đủ ?
Prev
Next

Taehyung dắt Kookie đi qua thêm vài chỗ nữa, đồng thời ghé qua khu bán điện thoại một chút rồi mới nắm tay cậu đi về. Cả một quá trình dài đã làm cho cái trung tâm thương mại kia được một phen điêu đứng không ít, điêu đứng về cái gì thì chắc có lẽ ai cũng biết, một gương mặt đẹp như tượng tạc sóng bước cùng một nhan sắc khuynh thành, aizzz tội lỗi tội lỗi!

Bỏ lại sau lưng tất cả những thể xác bị cướp mất linh hồn, hai tên “tội đồ” vô tư lái xe ra về cứ như không có chuyện gì xảy ra. Về đến nhà, hai người vừa ăn tối xong lại rút lên phòng, không biết lại làm trò gì trong đấy. Jimin và mọi người chắc có lẽ đã quá quen với những việc như thế nên ai làm việc nấy, hoàn toàn không để tâm đến hai con người đang hú hí trong phòng kia.

— ” Anh pha nước rồi này, Kookie vào tắm nhanh đi!”– Taehyung vừa lên phòng đã nhào ngay vào nhà tắm pha nước cho cậu, mặc kệ bản thân vẫn còn mặc đồng phục và caravat chưa tháo

— ” Kookie no quá a~ Taehyungie tắm trước đi!”– Kookie càng ngày càng đánh mất hình tượng của một thỏ tiên tử linh động rồi, mà càng ngày càng giống heo con hơn, cứ ăn no là lại nằm ì một chỗ, không chịu hoạt động gì cả. Chuyện đến nước này cũng phải trách tên đang đứng nở nụ cười cưng chiều kia thôi, nuôi khéo quá nên thỏ cũng hóa heo rồi đấy!

— ” Heo lười nhà em ngồi dậy tắm ngay cho anh! Em không ngửi thấy bản thân hôi cỡ nào à? Ngồi dậy tắm nhanh, không nước lại nguội mất”– Taehyung ngoài miệng thì bảo người ta hôi nhưng hành động lại hoàn toàn trái ngược, nhào lên giường nằm cạnh con nhà người ta rồi còn ra sức xoa nắn và dụi dụi, Taehyung đúng là một tên không có tiền đồ!(#Nắng: câu nói quen thuộc>.>)

— ” Taehyungie xấu xa, em không phải heo lười, em cũng không có hôi, Taehyungie mới hôi ấy! Tránh ra đi, em không chơi với Taehyungie nữa”– Kookie nhà ta giận rồi đấy. Cậu đẩy đẩy Taehyung ra xong liền lật úp người lại, giấu mặt vào hai bàn tay, co cả người lại y hệt như một cục bông tròn vo trắng noãn nằm trên giường. Taehyung nhìn thấy độ đáng yêu không đối thủ của cậu sau loạt hành động vừa rồi thì nụ cười trên môi lại tươi thêm mấy phần nữa!

— ” Aaa Kookie giận anh rồi à! Tiếc quá đi, anh có món quà muốn tặng cho Kookie, mà Kookie giận mất rồi! Anh đành tặng nó cho Jimin vậy”– Taehyung nhìn cục bông nhà mình cuộn tròn trên giường nằm im thin thít liền nổi hứng muốn trêu chọc cậu một chút. Anh vừa nói vừa giả vờ leo xuống giường, nhưng chỉ vừa mới đặt một chân xuống đất thì phần áo phía sau lưng đã bị ai đó níu lấy.

Taehyung vừa xoay người lại đã nhìn thấy ngay một con thỏ đang xù lông, mắt long sòng sọc mà nhìn mình chằm chằm, môi thì mím lại ra chiều uất ức lắm. Tim Taehyung đã bị vẻ mặt kia làm cho mềm xèo rồi, nhưng vẫn còn ngoan cố chọc ghẹo

— ” Kookie không giận Taehyungie nữa à?”– Taehyung đã cố nhịn cười nhưng trên môi vẫn là một đường cong hoàn mỹ. Ai bảo người trước mặt là Kookie làm gì, anh không thể làm mặt lạnh với cậu được

— ” Em còn giận, nhưng… nhưng em cũng muốn có quà”– Cánh tay níu áo Taehyung dần buông thỏng xuống, thay vào đó là níu lấy tay áo của mình. Hai bàn tay nhỏ xíu cứ vặn xoắn lại với nhau, chủ nhân của nó còn tặng thêm cho một cái cuối đầu chọc người thương cảm, và điều đó đã đánh sập tia nhẫn nại cuối cùng của Taehyung

— ” Aaa bảo bối à, anh đùa em thôi! Quà là của em, tất cả của đều là của em hết, anh không muốn tặng quà cho ai khác ngoài Kookie của anh đâu”– Taehyung đã không còn chống cự được nữa, nhào đến ôm gọn cục cưng trước mặt vào lòng, xoa xoa vỗ vỗ, môi thì cười thật tươi cứ như vừa tìm được kì quan thứ tám, đỉnh điểm của có tiền đồ là đây chứ đâu!!

— ” Thật không? Taehyungie không tặng nó cho Jimin nữa à?”– Kookie giương đôi mắt to tròn lên hỏi vô tội vạ, làm người vô tội bị vạ lây nặng nề

— ” Jimin làm gì có được sự ưu đãi to lớn đó chứ? Quà là anh mua cho em, nên anh chỉ tặng nó cho mỗi mình em mà thôi, Jimin thì đừng hòng”– Taehyung chỉ chăm chăm dỗ dành con thỏ trước mặt mà không còn nể nang gì tình bạn “chôn nhau cắt rốn” nữa, mắng chửi cũng rất ư là hăng hái. Ai kia đang nằm coi Zootopia ngoài phòng khách được nước hắt xì mấy cái liền, mặt vẫn còn ngơ ngơ vì không biết tại sao tự nhiên lại bị cảm. Aizz có trách thì trách Jimin có thằng bạn quá tốt thôi Jimin ạ!

— ” Taehyungie là tốt nhất! Vậy quà của Kookie đâu, Kookie muốn quà!”– Kookie đúng chuẩn lật mặt nhanh hơn lật bánh, mới rồi còn ủy khuất mà thoắt một cái đã có thể tươi hơn mặt trời mà đòi quà, đồ con thỏ hai mặt a!

— ” Được rồi, anh nhất định sẽ tặng cho em, nhưng trước tiên đi tắm đã nhé!”– Nháo thì cũng nháo rồi, giờ cũng nên quay lại chủ đề chính rồi nhỉ?

— ” Được rồi, em tắm xong anh nhất định phải tặng cho em đấy!”– Kookie trừng mắt đe dọa xong liền chạy ngay vào nhà tắm, mặc kệ ở đây một người đang réo gọi theo

— ” Từ từ, anh pha nước mới đã, nước lạnh rồi tắm sẽ bệnh. Này Kookie à, từ từ, trượt ngã bây giờ!!!”– Taehyung chăm Kookie phải gọi là còn kĩ hơn cả chăm con nít, chỉ thiếu một điều là anh tắm rửa cho cậu luôn thôi…… À ừm thì… thật ra anh cũng thích tắm cho cậu lắm chứ, nhưng mà Kookie của anh da mặt rất mỏng, lần nào tắm cũng đóng kín cửa, anh có lẻn vào cũng bị đá ra ngay, nếu không….. thôi bỏ đi, dừng tại đây sẽ tốt hơn!

— ” Em xong rồi, đến lượt Taehyungie tắm đó. Em pha nước ấm lắm, Taehyungie không sợ lạnh đâu”– Kookie bước ra với bộ đồ tắm tơ tằm màu trắng, nhưng kích cỡ có vẻ rộng hơn nên nhìn cứ như cậu đang bơi trong bộ đồ vậy, động tác lau tóc còn vô tình làm cho khe hở giữa hai mép áo cứ thoắt ẩn thoắt hiện, làm con cáo ngồi kia nuốt nước bọt không kịp

— ” Lúc nãy gấp gáp như thế không phải để nhanh nhận quà à? Sao giờ lại cho anh tắm trước thế?”– Làm gì thì làm, bảo bối của anh da mặt rất mỏng, nên anh có đen tối cỡ nào cũng phải tạm thời giấu đi thôi, chưa phải lúc. Làm bậy có khi cậu không nhìn mặt anh luôn không chừng, thế nên anh liền tìm chủ đề để nói, nhưng nói chung vẫn là khó có thể chịu đựng a!!!

— ” Lúc nãy là lúc nãy, bây giờ là bây giờ. Bây giờ em lo Taehyungie tắm trễ còn tắm nước lạnh sẽ bị bệnh nên mới cố ý pha nước ấm, như vậy anh còn không thích?”– Kookie bĩu môi hờn dỗi. Cậu đã lo lắng cho anh, pha nước cho anh vậy mà anh không thương còn hạch sách cậu, anh ngày càng quá đáng a!!

— ” Anh thích anh thích mà, anh có nói không thích bao giờ đâu”– Có một bảo bối giận cũng đáng yêu thật sự là rất khổ sở đó. Thích chọc cho cậu giận để nhìn dáng vẻ dễ thương của cậu, nhưng cậu giận thật rồi lại thấy đau lòng. Bi kịch a~, bi kịch a~!

— ” Vậy anh còn không mau đi tắm!”– Kookie nhìn chăm chăm Taehyung và “ra lệnh”

— ” Tuân lệnh bảo bối!”– Haizzz và ai kia cũng rất ngoan ngoãn “vâng lệnh”.

Hai người hồ nháo một hồi cuối cùng cũng đã sạch sẽ thơm tho mà yên vị trên giường, trên tay Taehyung là một hộp hình chữ nhật màu xanh ngọc rất đẹp mắt

— ” Quà của em, mở ra xem có thích không?”– Taehyung đưa hộp quà cho cục bông trắng mềm ngồi đối diện, không quên vẽ trên mỗi một độ cong hoàn mỹ và một cái xoa đầu đầy sủng ái dành cho cậu

— ” Oaaa cái này là điện thoại này. Oaaa nhìn nó dễ thương quá a!!”– Kookie vừa nhìn thấy chiếc điện thoại nắp gập màu trắng liền giương đôi mắt to tròn ra mà ô oa mãi làm Taehyung không thể tắt nổi nụ cười trên môi

— ” Em xem cái này có giống cái của anh không? Chúng nó là một cặp đấy, và cũng chỉ có duy nhất hai cái trên đời thôi”– Đây là điện thoại do chính tay Taehyung thiết kế và đặt làm riêng nên không tung ra thị trường, thế nên hai cái đang ở đây chính là hai cái duy nhất.

— ” Oaaa chúng thật sự rất giống nhau! Em thích lắm, cảm ơn Taehyungie!!”– Kookie vẫn chưa ngậm mồm lại được từ nãy đến giờ, mắt cứ sáng rỡ và tay cứ mân mê chiếc điện thoại không rời

— ” Em thích là được rồi, vậy để anh dạy em sử dụng nhé! Và có một điều em không được quên, dù có chuyện gì xảy ra em cũng phải giữ chiếc điện thoại này bên người, bởi vì có như thế anh mới có thể tìm được em, hứa nhé!!”– Taehyung đột nhiên làm mặt nghiêm túc hướng Kookie yêu cầu một lời hứa. Thật ra Taehyung đã suy nghĩ đến chuyện này từ lâu rồi, nhưng do trước giờ Kookie cứ quấn quýt bên anh không rời nửa bước nên chuyện này tạm thời anh không nhắc đến. Nhưng bây giờ mọi chuyện đã khác, ngày mai là đại hội thể thao, anh phải tham gia thi đấu và cậu thì phải ở bên ngoài, chỗ đó lại đông như thế, anh không dám đảm bảo là cậu không chạy loạn hoặc có ai đó muốn bắt cậu đi, vẻ ngoài của cậu khiến anh lo lắng. Thế nên việc quan trọng hiện giờ là trang bị những thứ cần thiết để anh có thể luôn tìm được cậu. Chiếc điện thoại này anh đã đặt làm hơn một tuần trước, và hôm nay mục đích anh dẫn cậu đến trung tâm thương mại không chỉ là để mua kem chống nắng mà còn là để lấy chiếc điện thoại. Chiếc điện thoại này là một cặp với anh, chúng có thể cảm ứng qua lại và định vị được cái còn lại ở đâu một cách nhanh nhất, anh sẽ không lo làm lạc mất cậu nữa.

— ” Em sẽ không làm mất nó đâu. Đây là quà của Taehyungie nên em nhất định sẽ giữ kĩ, Taehyungie đừng lo!”– Kookie không hiểu tại sao đột nhiên mặt Taehyung lại nghiêm trọng như thế, cậu chỉ nghĩ rằng Taehyung sợ cậu làm mất điện thoại nên liền lên tiếng trấn an Taehyung, nhưng cậu đâu biết rằng trong thâm tâm ai kia đang nổi bão!

— ” Được rồi, nhớ lời anh dặn là được. Còn bây giờ anh sẽ dạy em cách dùng nhé!”– Trước đây anh chỉ dạy cậu nhận dạng các vật dụng, cậu cũng chỉ biết đây là điện thoại chứ chưa bao giờ dùng, thế nên hiện giờ Taehyung đang phải dạy cậu từ những cái căn bản nhất. Nhưng Kookie học rất nhanh, chỉ một chốc là cậu có thể thao tác được những nút lệnh đơn giản. Taehyung cũng không yêu cầu cậu phải biết quá nhiều, vệ tinh anh đã bật sẵn, trong máy cũng chỉ có duy nhất số điện thoại của anh, thế nên cậu chỉ cần biết gọi là cũng coi như thành công rồi.

Mọi việc đâu vào đấy, hai người lại ôm nhau chìm vào mộng đẹp. Ngày mai sẽ là một ngày thú vị đây!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 18 : Ngọt ngào bâo nhiêu là đủ ?"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

Anh Ấy Nói Tôi Là Hắc Liên Hoa 1
Anh Ấy Nói Tôi Là Hắc Liên Hoa (Full)
Tháng 10 29, 2021
Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em
Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em
Tháng 4 5, 2022
co-vo-que-mua-cua-tong-tai-tham-sau
Cô Vợ Quê Mùa Của Tổng Tài Thâm Sâu
Tháng 10 24, 2021
chong-yeu-la-ho-ly-full
Chồng Yêu Là Hồ Ly (Full)
Tháng 10 26, 2021
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com