NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thỏ Tiên sinh! Đến đây ăn nào! _ VKook _ - Chương 20 : Trận đấu quyết định

  1. Home
  2. Thỏ Tiên sinh! Đến đây ăn nào! _ VKook _
  3. Chương 20 : Trận đấu quyết định
Prev
Next

Kookie đi vệ sinh xong liền nhanh chóng quay lại sân bóng. Rút kinh nghiệm lúc nãy, lần này cậu đi nhanh nhưng vẫn nhìn trước ngó sau, điện thoại cậu cũng cất lại vào túi xách. Vừa bước chân vào sân bóng, cậu đã có thể cảm nhận được không khí hoàn toàn khác biệt lúc nãy. Các dãy ghế trên khán đài đã được lấp kín bởi khán giả. Khu vực xung quanh lan can trên lầu là các cổ động viên nữ mặc váy, tay cầm tua rua vẫy theo nhịp điệu đồng thời miệng đồng thanh những câu slogan đã tập sẵn. Còn trên sân tập cũng đã có rất nhiều đội bóng đã tập hợp, họ đều đang khởi động. Kookie đưa mắt tìm màu đồng phục của Taehyung, miệng thì cứ lẩm nhẩm “Taehyungie à, Taehyungie ơi” làm cho những người trên sân đặc biệt chú ý. Thử hỏi trên sân tập toàn là những thanh niên cao to lực lưỡng, mặc đồng phục bóng rổ oai phong lại chen vào một cục bông trắng noãn, trắng theo đúng nghĩa đen. Hôm nay Taehyung mặc cho Kookie bộ đồ yếm thun màu trắng, mang đôi giày bata trắng, trên vai mang một chiếc túi chéo cũng màu trắng nốt, nhưng thế nào đã hết, làn da của cậu trên nền trắng ấy chẳng những không chìm mà còn đặc biệt nổi bật bởi sự hồng nhuận đáng yêu của mình. Cục bông này cứ vô tư chạy hết chỗ này đến chỗ khác, miệng cứ liên tục gọi “Taehyungie” làm cho mọi người ở đây muốn làm ngơ cũng thật là khó. Có một thanh niên trường khác không biết cậu là ai, cũng không thể cưỡng lại sự đáng yêu của cậu nên định tiến lên hỏi thăm thì đột nhiên một luồng không khí lạnh từ đâu ập tới, tức khắc làm đóng băng mọi thứ

— ” A Taehyungie~~”– Thì ra nguồn gốc của luồng không khí lạnh ấy là từ cái đội bóng đồng phục màu xanh đen đằng kia. Nãy giờ Taehyung cứ thấp thỏm không yên, định chạy đi tìm cậu thì bị đồng đội kéo lại đi khởi động, với lại Taehyung nhận thấy Kookie đi cũng chưa lâu, chỉ là do anh quá nóng ruột, điện thoại thì vẫn báo hiệu cậu ở gần đây nên anh cũng cố gắng chờ thêm chút nữa. Thật ra Taehyung sợ cậu đi lạc là một chuyện, chuyện quan trọng hơn là anh sợ cậu bị bắt mất. Taehyung đã sống chung với Kookie lâu như thế rồi nhưng thỉnh thoảng anh cứ bị giật mình bởi vì vẻ ngoài của cậu. Đôi khi chính bản thân Taehyung cũng không tin là mình đã nhặt về được một thiên thần như thế đấy! Vẻ ngoài của Kookie quá xinh đẹp, rất dễ khiến cho người khác không thể kiềm chế được mà bắt đi mất, thế nên Taehyung lúc nào cũng phải kè kè bên cậu mới có thể yên tâm được.

Bẵng đi thêm vài phút nữa, cuối cùng Taehyung cũng có thể thấy được cục bông nhà mình đang lon ton chạy vào. Nhìn thấy cậu núc na núc ních đi đằng kia Taehyung đã ngay lập tức chạy lại, nhưng đột nhiên anh lại phát hiện có kẻ muốn tiến gần cậu, thế là bản năng của một con thú sắp bị cướp mất miếng mồi, Taehyung liền toát ra luồng không khí lạnh băng để đe dọa kẻ thù. Và sau lưng Taehyung đột nhiên cũng có một đống luồng không khí lạnh xộc ra làm Taehyung cũng bất ngờ, không biết chúng xuất hiện từ đâu. Taehyung xoay đầu ra sau và lập tức nhận ra không phải mình anh, mà cả đội bóng đang đồng loạt chĩa ánh nhìn chết chóc về phía cậu thanh niên đó nên mới tạo ra được bầu áp suất ghê người như thế! Mọi người trong đội bóng đều được tiếp xúc với Kookie đã lâu, nhìn thấy được sự đáng yêu của cậu, cộng thêm vẻ ngoài xinh xắn động lòng người nên ai cũng yêu quý cậu như một người em trai. Bây giờ thấy em trai của mình bị kẻ ngoại bang lăm le dòm ngó cướp đi thì thử hỏi làm sao những thằng anh này có thể đứng yên mà nhìn được?!! Thế là Taehyung đứng đầu khoanh tay lườm, cả đội bóng phía sau cũng dàn hàng ngang khoanh tay liếc mới tạo ra được một cảnh tượng hãi hùng như thế này. Oa quả thật rất đáng sợ a!

— ” Taehyungie a~~ anh đẹp trai quá!!”– Kookie vừa chạy đến bên Taehyung liền nhìn ra ngay sự đẹp trai đến choáng ngợp ngày hôm nay của anh. Hôm nay anh vẫn mặc trên người bộ đồng phục chơi bóng màu xanh đậm như thường ngày, nhưng hiện tại anh đang mang thêm trên đầu một chiếc headband màu đen để cố định phần tóc lòa xòa trước trán. Quả thật, vầng trán tinh khôi kết hợp với đường sóng mũi thẳng tắp làm cho tổng thể gương mặt anh như một tác phẩm điêu khắc tuyệt hảo. Thì ra ngay từ đầu cậu đã đánh giá đúng rồi, Taehyung thật sự đẹp hơn Thiên Vương nha! Đẹp chết đi được!!

— “Kookie à, còn Jimin thì sao? Jimin có đẹp trai không?”– Jimin không biết từ đâu chen lên đứng trước mặt Kookie, còn bày ra cái bộ dạng phải gọi là “siêu cấp trục lợi” hướng về phía Kookie nhằm tìm kiếm một lời khen, nhưng Kookie chưa kịp phản ứng thì Jimin đã thấy có một bức tường đứng chắn ngang cuộc nói chuyện của hai người

— ” Mày đừng mon men đến bên cạnh Kookie, tội của mày tao sẽ xử sau, còn bây giờ thì ngoan ngoãn đi về bên Hoseok của mày đi!!!”– Taehyung dương dương mắt nói với Jimin làm Jimin từ nghệch mặt chuyển sang nhăn mặt

— ” Tao có tội gì mà xử? Mà khoan đã…MÀY NÓI CÁI GÌ ĐÓ, HOSEOK NÀO CỦA ÔNG MÀY, KIM TAEHYUNG MÀY NÓI RÕ RÀNG LẠI CHO ÔNG?”– Jimin ban đầu vẫn chưa nhận ra được sự bất thường trong câu nói của Taehyung, chỉ cố gắng nhớ xem anh đã phạm phải tội gì. Nhưng khi não bộ của anh vừa xử lí đến ba chữ ” Hoseok của mày” thì đại não đã chỉ huy cơ miệng và tứ chi hành động. Aizzz đáng lẽ câu nói mờ ám kia chỉ có vài người nghe được, nhưng nhờ sự “giễu võ giương oai” của Jimin mà cũng kha khá người trong bán kính vài trăm mét nghe rồi đấy! Tội lỗi, tội lỗi!!

— ” Hoseok là của ai chính mày rõ nhất, còn hỏi tao làm gì?”– Taehyung trực tiếp xoay lưng lại ôm Kookie giấu vào lòng, dùng lưng đối thoại với Jimin làm máu của Jimin sôi thêm vài độ nữa

— ” Mày…mày nói cái khỉ gì thế? Tao và Hoseok là hai người hoàn toàn độc lập, không ai là của ai cả mày hiểu không? Mày đừng có ở đó nói năng bậy bạ”– Jimin thẹn quá hóa giận, chạy vòng vòng để có thể đứng trước mặt Taehyung mà phân trần. Jimin có cảm giác hình như Taehyung đã thấy anh và Hoseok đi chung lúc nãy nên mới nói thế. Aaaa ngượng chết anh, anh và Hoseok là trong sạch hơn cả chữ trong sạch a!!!

— ” Hoseok, Jimin là của cậu đúng không?”– Taehyung trực tiếp bỏ qua con mèo ba chân đang cào loạn trước mặt, xoay mặt ra sau hướng về phía Hoseok đang khoanh tay cười hỏi một câu. Lúc này Taehyung rất cần chủ nhân của con mèo này xích nó lại, nó nháo quá làm anh cũng mệt luôn rồi

— ” Ừm”– Hoseok từ đầu không hề tham gia vào trò mèo của hai người, chỉ khoanh tay đứng xem và lâu lâu lại phì cười một cái. Hoseok biết Taehyung và Jimin là như thế, tình cảm luôn đong đầy nhưng mở miệng ra là toàn muốn choảng nhau nên anh cũng không muốn can thiệp làm gì. Với lại, những lúc như thế này anh mới có thể thấy một con mèo xù lông mà không cần tốn sức chọc ghẹo, bình thường anh muốn thấy cảnh này toàn phải đau não suy nghĩ trăm phương ngàn kế, bây giờ có thể xem miễn phí thì dại gì không xem. Nhưng có vẻ mọi việc lại lái theo hướng khiến anh làm nhân vật chính. Taehyung đột nhiên hướng đến anh hỏi một câu như thế làm anh nhất thời đông cứng một chút, nhưng sau đó anh lại quay về vẻ điềm tĩnh ban đầu và một nụ cười mỉm cùng cái gật đầu như có như không được trưng ra, điều này đã thành công dời tầm mắt của Jimin về hướng này, nhưng đó là tầm mắt nghi hoặc, đông cứng, tức giận và còn có một chút…mắc cỡ. Hoseok không biết mình nhận định có đúng không, nhưng anh có thể nhìn thấy được sự ngại ngùng trong ánh mắt ấy chứng tỏ những gì từ trước đến nay anh cảm nhận là đúng. Xem ra thời gian anh mong muốn cũng sắp đến rồi– thời gian đi bắt mèo!

Jimin bên này vừa nghe Taehyung hướng Hoseok hỏi câu hỏi “nhạy cảm” đó tim liền đánh thịch một cái. Anh dời tầm mắt ra sau với hy vọng rằng Hoseok không hùa theo Taehyung mà đùa quá trớn, nhưng hy vọng trong đôi mắt anh đã bị cái chữ “ừm” cùng cái gật đầu nhẹ của ai kia phá vỡ hết, Jimin tạm thời đang đông cứng. Trời ơi là trời, danh tiếng của anh hôm nay đã bị hủy hết trong tay thằng bạn thân khốn nạn cùng một kẻ oan gia mặt dày rồi. May mắn là những cô nàng đang cầm băng rôn “JIMIN CỐ LÊN”, “JIMIN EM YÊU ANH” ở dưới khán đài kia không thể nghe thấy cuộc trò chuyện này, nếu không sau này chắc anh không dám vác mặt đến trường nữa mất. Aaa còn những tên đang đứng đây là sao vậy? Đừng nói họ không biết rằng Hoseok và Taehyung đang hợp nhau để chơi khăm anh nhé? Tại sao người nào cũng lén lút nhìn anh rồi quay ra cười thầm vậy? Wae? Là sao? Không ổn rồi, đổi chủ đề, nhất định phải đổi chủ đề ngay lập tức

— ” Mày… mày nói tao có tội? Vậy tao có tội gì chứ?”– Haizz đổi chủ đề lộ liễu và không liên quan thế này chắc chỉ có mình Jimin làm được thôi

— ” Ai là người dạy Kookie mân mê sờ mó?”– Taehyung bị đụng trúng chỗ nhột lúc sáng nên đôi mắt nguy hiểm hơn hẳn, không khéo một lát sẽ có một con mèo bị cạo sạch lông cũng nên. Lúc nãy anh nghe Kookie nói chính Jimin đã làm những hành động đó với cậu để làm mẫu thì máu anh liền xông lên tận đại não. Nói vậy có nghĩa là Jimin đã chạm tay lên mi tâm của cậu, lại trượt xuống cái mũi và cuối cùng là dừng lại ở miệng? What the f**k? Những hành động đó chỉ mình anh được phép làm thôi, sao tên Jimin kia dám? Nghĩ đến đó thôi là Taehyung đã muốn ngay lập tức xách Jimin lên quăng cho cá mập ăn rồi, nhưng anh còn nghĩ tình bạn bè mười tám năm nên Taehyung tạm thời chừa cho Jimin một con đường sống, về nhà anh sẽ xử tội nội bộ sau. Ấy vậy mà bây giờ Jimin lại tự mình đến nạp mạng, đã vậy thì anh chiều thôi. “Mày tới số rồi Jimin ạ!! Tao không cho mày mất hết mặt mũi tao sẽ không còn là Taehyung nữa!!!”– Taehyung nghĩ thầm

— ” Ừ…ừ thì…tao”– Đừng nói là Kookie đã khai ra tất cả rồi nhé! Chơi chả vui gì cả?

— ” Ai là người nhét vào đầu Kookie cái tư tưởng tao sẽ thích người khác mà bỏ rơi em ấy?”– Báo động, nguy hiểm đang ở cấp độ sắp bùng phát

— ” Ừ…tao”– Jimin có thể khẳng định là Kookie đã khai sạch sẽ rồi. Cái anh muốn là Kookie phải câu dẫn lên, làm cho Taehyung phải trong tình trạng là “muốn ăn mà ăn không được” để trả thù việc đã bỏ anh lại hai lần hôm trước, vậy mà… Aizz đúng là việc lớn thì không thể giao vào tay Kookie được!!

— ” Vậy giờ mày còn hỏi tao mày tội gì? Mày là can tội phải tử hình”– Nguy hiểm đã bùng phát luôn rồi, không cần cảnh báo nữa

— ” Ấy khoan đã, tao là có ý tốt mà! Tao thấy Kookie ngây thơ quá thì tội cho mày nên mới dạy em ấy vài điều cần thiết thôi mà! Mày không thể phán tội chết cho tao được!!”– Hôm nay mọi người xung quanh được một lần chiêm ngưỡng cuộc trò chuyện của đôi bạn ám nhau 18 năm trời rồi đấy, y hệt người cõi trên, không hơn không kém! Cả đội bóng cũng đã quen dần với những cuộc hạch sách và xử tội này rồi nên cũng chỉ đứng cười, chỉ tội những người chưa biết, cứ đực mặt ra mà nhìn hai tên nam thần “kinh” chất vấn nhau, thật tội nghiệp!!

— ” Không nói nhiều. Tối nay dọn đồ ra gầm cầu mà ở, tao không chứa mày nữa”– Taehyung bây giờ đã khác rất nhiều lúc mới gặp. Những cuộc nói chuyện mang tính chất đùa giỡn thế này anh đã bớt căng thẳng hơn, cũng hùa cùng mọi người nói những câu đùa có chủ đích, điều này làm tất cả mọi người đều cảm thấy thoải mái

— ” Mày ác vừa vừa thôi. Nếu không có tao thì làm sao Kookie biết ghen được? Không phải mày từng rất khổ sở vì Kookie không biết ghen à? Mày đuổi tao như thế thì thiên hạ sẽ gọi mày là hôn quân đó biết chưa?”– Ừ thì hai người đã kéo nhau đến thời cổ đại luôn rồi. Và cả đội bóng cũng cười đến muốn tắt thở luôn rồi. Đúng là bó tay mà!

— ” Nể tình mày còn có chút công. Trẫm sẽ ban một đặc ân, mày được đến nhà Hoseok ở! Bãi triều!!”– Taehyung nói xong cũng phất tay như một hoàng thượng cho các quan quân trong triều lui ra thật sự. Haizz hoàng tử băng giá nay còn đâu?!!

— ” Mày… tao không nói với mày nữa. Tao đi lấy bóng”– Đụng đến Hoseok là Jimin lại á khẩu. Chấm dứt cuộc trò chuyện dư mứt này tại đây là được rồi, Jimin có cảm giác càng nói thêm thì người mất mặt cũng chỉ có anh mà thôi!!!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 20 : Trận đấu quyết định "

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

Liên hôn cùng tổng tài xấu xa
Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa ( Truyện Full)
Tháng 2 24, 2022
vua-gap-da-yeu-doc-sung-vo-be-nho
Vừa Gặp Đã Yêu Độc Sủng Vợ Bé Nhỏ
Tháng 10 25, 2021
tinh-yeu-tuyet-vong-mat-sanh-le-nguy-nhi-truyen-full
Tình Yêu Tuyệt Vọng- Mạt Sanh- Lệ Nguy Nhi(Truyện Full)
Tháng 10 25, 2021
Hướng Noãn (Truyện Full)
Tháng 10 30, 2021
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com