NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thỏ Tiên sinh! Đến đây ăn nào! _ VKook _ - Chương 25.1

  1. Home
  2. Thỏ Tiên sinh! Đến đây ăn nào! _ VKook _
  3. Chương 25.1
Prev
Next

Sau khi buổi thi đấu kết thúc, Taehyung liền mang Kookie đi ăn sau đó về nhà nghỉ ngơi, chuẩn bị cho buổi tiệc tối ở trường. Hai người vừa vào nhà đã thấy ngay Lee quản gia đứng ở cửa.

— ” Chào cậu chủ, chào cậu Kookie, có ông bà và vợ chồng cậu Namjoon đến ạ!”– Lee quản gia thông báo nhưng nét mặt không giấu nổi sự vui mừng. Dù sao ông cũng là quản gia của ông bà Kim trước, bị điều sang đây nên cũng đã lâu chưa gặp lại ông bà, bây giờ vừa gặp lại nên ông vui cũng là điều dễ hiểu

— ” Bố mẹ và anh hai đến, còn có anh dâu? Sao ông không báo cho tôi sớm hơn, bây giờ Kookie làm sao đây?”– Taehyung không phải sợ bố mẹ và các anh đuổi Kookie khỏi nhà, cái anh lo là ngược lại cơ. Anh vẫn chưa chuẩn bị tâm lí cho mẹ và anh dâu gặp Kookie đâu, họ là tín đồ cuồng những thứ dễ thương đấy, mà Kookie của anh thì….. anh chưa chặn đầu trước thế nào họ cũng làm rộn lên cho xem. Nhưng đời thì luôn không như ý, anh vừa nắm tay Kookie định chạy thì đã nghe tiếng mẫu hậu đại nhân vang lên từ nhà trong.

— ” Con thử chạy xem, dắt con dâu vào đây ngay cho mẹ!!”– Mẫu hậu đã ban thánh chỉ thì làm sao mà chạy được nữa. Thế là Taehyung đành phải giấu tạm Kookie ra sau lưng rồi mới đi vào

— ” Kookie à, ra đây mẹ nhìn xem nào!”– Bà Kim thấy có hai người về nhưng chỉ có một người đi vào liền biết ngay con trai lại giấu con dâu mất rồi, thế là bà gọi đích danh tên con dâu luôn để Taehyung khỏi làm người thay mặt nữa

— ” Dạ”– Kookie vừa nghe có người gọi mình liền lên tiếng đồng thời chui ra khỏi tấm lưng thái bình dương của Taehyung. Nãy giờ cậu hoàn toàn không hiểu gì cả. Lee quản gia bảo có bố mẹ và anh của Taehyung đến, vậy tại sao Taehyung phải bỏ chạy? Lúc đi vào nhà còn cố tình giấu cậu ra sau lưng nên cậu nghĩ chắc bố mẹ và anh phải đáng sợ lắm!!! Nhưng lúc mẹ gọi, rõ ràng giọng nghe rất êm tai và hiền dịu mà, đâu có hung dữ đâu thế là cậu ngay lập tức chui ra để nhìn mặt mẹ. Nhưng mà cậu vẫn chưa kịp nhìn gì cả, chỉ vừa lú ra khỏi lưng Taehyung thì đã bị mất hồn bởi tiếng hét của hai người nào đó, đồng thời gương mặt bị hai bàn tay dày vò đến muốn méo.

— ” Oh my God, sao mà đáng yêu dữ vậy nè trời!!!”– Một giọng nam nhưng không trầm đục mà ngược lại nghe rất thanh thoát kêu lên một tiếng thản thốt. Kim Seokjin– một diễn viên gốc Á hiếm hoi siêu nổi tiếng tại đấu trường Hollywood. Nhan sắc lẫn tài năng của anh có lẽ không cần bàn cãi nữa, mọi thứ chắc chỉ có thể dùng từ “perfect” để diễn tả, thế nên anh mới có thể tung hoành trên mọi mặt trận ở Mỹ với gia tài là hơn 10 bộ phim đình đám do anh làm diễn viên chính khi mới vừa tròn hai mươi sáu tuổi. Đẹp trai, tài năng, giàu có, thông minh, lại có được một đấng lang quân như ý thì thử hỏi chàng trai này còn khiếm khuyết chỗ nào nữa? Có chăng thì cũng chỉ là ở căn bệnh cuồng sự đáng yêu mà anh mắc phải thôi. Chỉ cần anh gặp một thứ gì đó đáng yêu đều không thể kiềm chế bản thân mà biến thành một bộ móng sói, hết la hét lại đến xoa nắn và cào cấu. Nói chung Seokjin vào ngay nhà họ Kim cũng là duyên số rồi, anh và bà Kim giống y hệt nhau ở khoản này. Xem ra Kookie phải chịu khổ dài dài rồi!!!

— ” Trên hình nhìn đã xinh như thiên thần rồi mà ngoài đời nó còn xinh xẻo đáng yêu vạn lần thế này trời ơi! Cưng chết tôi!!”– Mẫu hậu cũng đâu có vừa, tay thì mãi mê nựng mặt Kookie còn miệng thì vẫn luôn cảm thán “đáng yêu” làm cho nhân vật bị xoa nắn nãy giờ hoàn toàn đơ người, không thể phản ứng được gì ngoại trừ đứng yên cho người ta giày xéo!!

— ” Mẹ với anh thôi đi, đau em ấy!!”– Taehyung mặc dù đã có phòng bị nhưng vẫn phản ứng chậm hơn hai người kia một bước, đến khi anh phản ứng được và nhào đến gỡ hai bàn tay kia ra thì mặt Kookie cũng đã bị giày xéo đến nổi từng mảng hồng hồng. Trời ơi anh đau lòng chết mất thôi!

— ” Taehyung à, cho mẹ nựng nó thêm vài cái nữa đi. Mẹ hứa lần này sẽ nhẹ nhàng, không làm đau Kookie đâu, nha~~!!!”– Bà Kim nhìn thấy vật nhỏ dễ thương là tay chân lại ngứa ngáy, không tài nào đứng yên được. Bên kia Seokjin cũng đâu có vừa, cũng mang đôi mắt long lanh chờ mong y hệt mẹ anh, trời ơi có khổ không cơ chứ!!

— ” Con nói không là không! Mẹ với anh dâu dám động đến em ấy nữa thì đừng trách con nhé!!”– Taehyung không thể đứng yên nhìn Kookie bị xoa nắn như thế được nên đành phải làm người con bất hiếu của mẹ và người em lỗi đạo của anh dâu mà trừng mắt nhìn hai người. Công phu xoa nắn của mẹ thì không ai rõ hơn anh, lúc nhỏ anh toàn bị mẹ xoa đến nỗi bị ám ảnh luôn ấy, thế nên anh không thể để Kookie rơi vào tay mẹ được. Đó là anh vẫn còn chưa kể đến anh dâu vẫn luôn chầu chực như hổ rình mồi bên kia, nếu anh lơ là chắc chắn cặp má của Kookie sẽ bị nựng đến đứt ra mất!!

— ” Được rồi mọi người, yên tĩnh lại chút nào, đừng làm Kookie nó sợ!! Taehyung, Kookie, ngồi đây bố hỏi chuyện chút nào!!”– Cuối cùng ông Kim cũng lên tiếng. Thật ra nãy giờ không thể đỡ nổi trước sự tấn công như vũ bảo của hai người kia dành cho Kookie nên không kịp lên tiếng, nhưng bây giờ phải lên tiếng để kết thúc cục diện thôi

— ” Mọi người đều không bất ngờ về Kookie, mọi người đều biết em ấy từ trước rồi?”– Taehyung vừa đặt Kookie ngồi xuống bên cạnh liền hỏi mọi người trước, nãy giờ loạn thành một đoàn nên anh không kịp hỏi gì cả!!

— ” Ơ hay, bố là kêu mày ngồi để hỏi chuyện mày, không phải để mày hỏi chuyện bố!!”– Ông Kim trợn mắt lên nói chuyện với đứa con trai út của mình, nhưng trong mâu quang không hề có tức giận, chỉ là đùa với nhau vậy thôi.

— ” Con nghĩ rằng việc con đem thêm một người nữa về nhà không ai biết à? Mọi người biết hết, chỉ là không nói thôi con ạ!!”– Bà Kim lúc này phong thái chỉnh tề thì lại ra dáng một Kim phu nhân đoan chính, tuy nhiên ánh mắt của bà lâu lâu lại liếc sang Kookie, uầy bà không rời mắt khỏi cái cục bông đó được đấy mà!

— ” Vậy bây giờ mọi người xuất hiện ở đây làm gì?”– Taehyung đặt ra nghi vấn của mình ban đầu. Rốt cuộc cả nhà xuất hiện đông đủ như thế để làm gì?

— ” Con ăn nói thế mà nghe được à? Mẹ nhớ con thì không được quyền đến thăm à? Mày nên nhớ mày vẫn còn là con trai mẹ đấy”– Bà Kim nhào qua gõ đầu Taehyung một cái, nhưng chỉ là cái gõ yêu thôi, không đau đâu, thế mà lại làm cho Kookie hốt hoảng một trận

— ” Taehyungie à~~ đau không? Mẹ đừng đánh Taehyungie mà!!”– Kookie thấy Taehyung bị đánh vội vội vàng vàng tiến đến xoa xoa chỗ vừa bị mẹ cốc, xong lại xoay sang mẹ mắt long lanh đáng thương cầu xin. Nếu không nói chắc ai cũng tưởng Taehyung bị lăng trì cũng nên, gương mặt cậu thương đến lạ!!!

— ” AAAAAAA TRỜI ƠI NÓ ĐÁNG YÊU QUÁ AAAAAAAA!!!”– Lúc này không phải một, mà là đến tận hai tiếng hét vì bấn loạn cậu, một của người ai cũng biết là ai kia– Kim phu nhân, còn một là của người được gọi là anh dâu của Taehyung– Kim Seokjin. Hai người vừa hét xong Kookie liền ngay lập tức bị Taehyung giấu vào lòng. Gì chứ, kinh nghiệm ban nãy vẫn còn, anh không thể phản ứng chậm nữa, nếu không cặp má của bảo bối thế nào cũng bị dày vò!!

— ” Mẹ với anh mà đụng vào em ấy nữa thì con giận thật đấy!”– Taehyung nghiêm mặt đe dọa mẹ và anh dâu. Trước giờ anh cũng không mấy quan tâm đến căn bệnh cuồng sự đáng yêu của mẹ và anh đâu, nhưng chắc bây giờ anh phải suy nghĩ lại. Không biết bệnh này có chữa được không nhỉ? Nếu không chắc có lẽ anh phải mua mặt nạ cho bảo bối nhà anh đeo mất, chứ mỗi ngày bị nhéo một cái thôi thì đủ xệ má rồi, còn gì là gương mặt của người ta nữa!!!

— ” Mày có người yêu rồi thì quên hết tình nghĩa mẹ con à? Mẹ nựng nó một chút thôi mà! Đi, mẹ nựng nhẹ thôi, nha~~”– Công phu làm nũng của bà Kim lúc trẻ cũng không phải là võ mèo ba chân. Cũng nhờ công phu thượng thừa này mà bà Kim mới cưa đổ được bố của Taehyung đấy!!

— ” CON.NÓI.KHÔNG.LÀ.KHÔNG!!!”– Nhưng mà hầu như đối với Taehyung thì ai làm nũng cũng như ai mà thôi, đều không tác dụng, chỉ có bảo bối đang nằm trong lòng anh mới có thể làm anh xiêu lòng thôi!!

— ” Hứ! Mẹ không thèm nữa”– Bà Kim trề môi ra cả thước, khoanh tay ngoảnh mặt đi y hệt con nít giận dỗi làm Kookie phải ngước mắt lên nhìn Taehyung, cứ sợ mẹ giận thật. Tuy nhiên một cái lắc đầu nhẹ nhẹ cùng cái cười mỉm của Taehyung đã cho cậu biết được không sao đâu, mẹ chỉ đùa thôi. Còn cả nhà sau khi chứng kiến được một màn mẹ xướng con tùy còn có anh dâu phụ họa thì chỉ biết câm nín mà cười thầm trong đêm. Cái gia đình cũng đáng yêu quá đáng rồi đấy!!

Cả nhà ăn tối trong không khí vô cùng vui vẻ bởi vì sự hoạt náo của bà Kim cũng như là của Seokjin hướng về Kookie. Cả nhà ăn xong cũng đã hơn 7 giờ tối. Lúc này Taehyung liền dẫn Kookie lên phòng để sửa soạn, chuẩn bị đến trường dự tiệc tối, còn cả nhà ở dưới này chờ

— ” Bố, mẹ, cậu bé Kookie đó…”– Kể từ khi về nhà, đây là lần đầu tiên Namjoon lên tiếng. Anh không nói vì muốn dành thời gian để quan sát kĩ hơn về cậu bé mang tên Kookie kia. Mặc dù anh sống và điều hành công ty ở Mỹ, nhưng những việc diễn ra ở Hàn Quốc anh đều biết, đặc biệt là những việc liên quan đến em út của mình. Đột nhiên vài tháng trước Taehyung lại mang về một cậu bé không rõ lai lịch, ngay cả thám tử tài giỏi nhất cũng không thể tìm ra được chút thân phận nào của cậu, thế mà cậu bé đó vẫn luôn được ở bên cạnh Taehyung, thậm chí theo như những gì anh được biết thì Taehyung còn có tình cảm đặc biệt dành cho cậu bé. Anh không thể hiểu nổi, em trai của anh trước giờ chưa từng có một mối quan hệ đặc biệt với ai cả, ngay cả những người đẹp nhất cũng không, vậy nếu nói Taehyung bị nhan sắc mê hoặc thì cũng không đúng. Nếu vậy thì vì lí do gì? Namjoon ngay từ khi gặp cậu vẫn luôn quan sát từng hành động, cử chỉ cũng như ánh mắt của cậu để tìm ra chút sơ hở, nhưng những gì anh thu được là con số 0. Tất cả mọi thứ diễn ra trên người cậu đều chân thật và nó trong sáng đến ngỡ ngàng. Nhưng nếu nói cuộc gặp mặt kì lạ giữa Taehyung và cậu là tình cờ, hoàn toàn không có sự sắp đặt đằng sau thì cũng quá khó tin đi! Chắc chắn trong chuyện này phải có một bí mật nào đó, nhưng đó là gì thì tạm thời anh vẫn chưa trả lời được.

— ” Ta biết con đang muốn nói gì? Ngay cả ta cũng không thể biết được rốt cuộc cậu bé đó là như thế nào, cậu ta làm sao lại xuất hiện bên cạnh Taehyung? Nhưng mà con hãy nhìn cách mà Taehyung yêu thương và bảo vệ nó đi, đó là lần đầu tiên ta thấy Taehyung như thế!!”– Bà Kim là một người phụ nữ sâu sắc hơn vẻ bề ngoài rất nhiều. Những lúc thế này thì vẻ đùa nghịch đã không còn hiện hữu nữa, đây mới chính là Kim phu nhân thực thụ.

— ” Con cũng nhìn ra, nhưng mà như thế không phải quá nguy hiểm sao? Trong thời gian này lại xuất hiện một cậu bé không rõ lai lịch lại có thể khiến Taehyung yêu thương nhiều đến thế? Nếu cậu bé đó là do người khác sắp đặt đến diễn trò để làm hại Taehyung thì làm sao?”– Namjoon ngay từ nhỏ đã rất yêu thương cậu út này, luôn chiều chuộng Taehyung vô điều kiện. Ngày hôm nay nhìn những gì đã và đang xảy ra, Namjoon không thể không đặt dấu chấm hỏi. Đây là một thời điểm rất nguy hiểm đối với Taehyung, anh không thể sai sót được.

— ” Kookie không phải diễn, em có thể dám chắc điều đó”– Seokjin đột nhiên lên tiếng. Chính bản thân Seokjin cũng không hiểu tại sao anh lại muốn bảo vệ cậu bé đáng yêu kia nhiều đến thế, nhưng đôi mắt trong veo kia đã thôi thúc anh làm. Seokjin đã tham gia diễn xuất trong các bộ phim từ năm lên sáu tuổi, đến nay anh cũng hoạt động trong ngành diễn xuất cũng hơn 20 năm, những gì cần biết anh đã biết. Hàng ngày phải đối mặt với ống kính máy quay, với những đám chó săn đang dòm ngó, anh luôn phải trưng ra một bộ mặt thứ hai của mình, niềm nở và vui vẻ nhưng tận sâu bên trong là sự khinh bỉ đến tột cùng. Cũng là anh, người đã hóa thân hơn trăm vai diễn lớn nhỏ khác nhau, tự bản thân mình diễn cũng như nhìn người khác diễn, anh cũng đã phần nào có thể nhìn thấu chứ. Người diễn viên cho dù diễn xuất thần đến thế nào đi chăng nữa thì trong ánh mắt vẫn chứa đựng sự giả dối không thể nào che lấp được. Nhưng ở cậu bé này, Seokjin hoàn toàn không nhìn ra được điều đó, đôi mắt của cậu nó trong sáng đến lạ kì. Một đôi mắt phản chiếu hoàn toàn con người của cậu, rất thuần khiết và rất chân thật. Những gì cậu thể hiện bên ngoài chính là toàn bộ những gì cậu nghĩ, đó là những gì mà Seokjin có thể khẳng định

— ” Anh cũng nhìn ra Kookie rất chân thật, nhưng mà…”– Con người của Kookie và hoàn cảnh xuất hiện của cậu quá khác nhau, một bên rất đơn giản, nhưng bên kia lại rất phức tạp, nó luôn tạo nên một sự mâu thuẫn mơ hồ cho người nhìn thấy.

— ” Chúng ta chỉ vừa gặp mặt cậu bé hôm nay, chúng ta không thể khẳng định bất cứ cái gì cả”– Ông Kim cuối cùng cũng lên tiếng. Không phải ông không lo lắng, nhưng mọi chuyện đến giờ vẫn chưa có gì gọi là đi quá xa, ông cũng không thể đưa ra phán đoán được

— ” Chúng ta nên tin tưởng Taehyung chứ, mẹ không nghĩ Taehyung là người dễ dàng bị người khác qua mặt thế đâu. Con nhìn xem, ngay cả Lee quản gia sống cùng nhà với cậu bé mà còn chả phát hiện được gì kia mà! Biết đâu Kookie là một thiên thần được ông trời phái xuống để bảo vệ Taehyung của chúng ta rồi sao? Chúng ta không cần phải lo lắng quá!!”– Bà Kim đưa câu chuyện quay về vị trí ban đầu. Cái giả thuyết của bà làm cho gương mặt mọi người bớt đi phần nào căng thẳng, nhưng mà đó chỉ là một câu đùa của bà Kim mà thôi, chẳng ai tin là thật cả, không một ai!

— ” Mọi người đang nói chuyện gì thế?”– Taehyung và Kookie lúc này vừa bước xuống cầu thang. Taehyung và Kookie đều đang diện đồ thoải mái chứ không hề là những bộ vest dùng để dự tiệc cứng nhắc. Taehyung mặc trên người chiếc áo sơ mi kẻ sọc của Gucci vừa mới cho ra mắt kết hợp với quần âu và giày tây, còn Kookie là mộ chiếc hoodie trắng quần jean và giày bata. Nếu không nói chắc ai cũng nghĩ hai người đi nghỉ mát chứ không phải đi dự tiệc, style vô cùng thoải mái. Nhưng mà Taehyung làm gì cũng có lí do cả, anh mặc cho Kookie hoodie bởi vì anh sợ tối cậu sẽ bị lạnh, còn anh diện sơ mi cũng coi như vừa lịch sự vừa ấm áp đi, vẹn cả đôi đường!!

— ” Hai đứa chỉ thay đồ thôi sao lâu thế? Mẹ tưởng tụi bây ngủ luôn trên đấy rồi chứ?”– Bà Kim trực tiếp bỏ qua câu hỏi của Taehyung, đồng thời còn hỏi ngược lại, chất vấn hai người vừa bước xuống

— ” Con đã nhanh lắm rồi, mẹ đừng cằn nhằn nữa”– Taehyung nói thật đấy, anh đã cố gắng nhanh lắm nên mới có thể có mặt ở đây lúc này đấy, nếu không còn lâu lắm cơ. Anh bận ngắm Kookie của anh nên mới lâu, đừng ai có ý kiến nữa!

— ” Mẹ không nói con nữa! Xong rồi đúng không, chúng ta xuất phát nào, 9 giờ là buổi tiệc bắt đầu rồi đấy”– Bà Kim liếc Taehyung một cái sắc lẹm rồi liền nhìn đồng hồ, thấy thời gian không sai lệch lắm liền đứng lên chuẩn bị cùng cả nhà đến buổi tiệc tối ở trường Gangnam

— ” Khoan đã! Mọi người cũng đến trường ạ?”– Taehyung đột nhiên nói rất lớn tiếng làm hành động của mọi người đều bị ngưng trệ, Kookie ở trong lòng Taehyung cũng đưa mắt lên nhìn anh

— ” Có gì mà con bất ngờ thế? Lúc nãy chúng ta cũng đến rồi mà, có sao đâu?”– Ông Kim lúc này mới lên tiếng, thằng con ông nó lạ lẫm làm sao đâu ấy!!

— ” Thì ra mọi người có đến xem Kookie thi đấu à? Nhưng mà tiệc tối này không giống như trước nữa. Ngoài học sinh của trường ra thì chỉ những người có giải thưởng thi đấu hoặc người có thiếp mời mới được đến thôi, người ngoài không được phép dự”– Taehyung là lo mọi người sốt sắng đi cuối cùng lại thất vọng đi về nên mới nói như thế nha, chứ không phải là vì anh muốn có không gian riêng tư với Kookie ở tiệc tối nên không muốn cho mọi người đi đâu, đừng hiểu lầm anh a~~!!

— ” Con khinh thường chúng ta quá rồi đấy!!”– Ông Kim vừa dứt câu thì cả bốn người đều lôi ra bốn tấm thiệp mời đỏ chót trên tay. Không cần nhìn Taehyung cũng biết là do ai mời!! Tại sao anh lại quên anh mang họ gì và gia đình anh là ai chứ? Kiểu này thì không gian riêng tư gì gì đó phá sản mất rồi, thật là!!

— ” Lúc nãy chỉ vì muốn tạo cho con một bất ngờ nên chúng ta không dám tiến lên sân khấu gặp thầy Jung đấy, hiện giờ làm sao bỏ lỡ cơ hội được”– Lúc cuộc thi đấu cờ vừa kết thúc ông Kim liền muốn ngay lập tức phóng lên sân khấu để gặp thần tượng, nhưng mà vì Taehyung và Kookie đều ở trên đó nên ông không thể xuất hiện, đành nuốt lệ vào tim mà nhìn thần tượng rời đi. Bữa tiệc tối nay chính là cơ hội cuối cùng để ông được gặp thầy Jung, ông không thể bỏ lỡ cơ hội được.

— ” Được rồi đi thôi! Còn lằng nhằng nữa là trễ giờ đấy!”– Cuối cùng bà Kim là người lên tiếng kết thúc màn tranh luận này. Cả nhà xuất phát đến trường Gangnam!!

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~End chap 25~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 25.1"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

Tù Nhân Xinh Đẹp Của Thừa Tướng
Tháng 10 29, 2021
nuong-tu-bon-vuong-bi-bat-nat-doc-truyen-full
Nương Tử, Bổn Vương Bị Bắt Nạt – Đọc Truyện Full
Tháng 10 26, 2021
Một Thai Hai Bảo Tổng Tài Truy Bắt Cô Vợ Bỏ Trốn
Một Thai Hai Bảo: Tổng Tài Truy Bắt Cô Vợ Bỏ Trốn – Tiểu Ái
Tháng 12 1, 2021
nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma-doc-truyen-full
Người Vợ Thứ Bảy Của Tổng Tài Ác Ma – Đọc Truyện Full
Tháng 10 26, 2021
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com