NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thỏ Tiên sinh! Đến đây ăn nào! _ VKook _ - Chương 27.2

  1. Home
  2. Thỏ Tiên sinh! Đến đây ăn nào! _ VKook _
  3. Chương 27.2
Prev
Next

— ” Kookie, em đã ở bên cạnh Taehyung ngay từ đầu, vậy hãy nói cho anh biết em có thấy điều gì khả nghi hay không? Em cố gắng nhớ lại đi, điều này chẳng những có thể giúp em thoát khỏi nghi ngờ còn có thể cứu được Taehyung nữa đấy!”– Sau khi Eunhye rời đi, Jimin liền tiến đến bên Kookie thuyết phục cậu lần nữa. Nhìn Kookie rụt người lại khi anh đến gần làm Jimin có cảm giác tội lỗi. Lúc nãy vì quá lo lắng cho Taehyung nên anh không thể kiềm chế được cảm xúc mới lớn tiếng với cậu. Hiện giờ Jimin quyết định tin cậu một lần nữa, anh muốn cậu bình tĩnh nhớ lại tất cả sự việc ở buổi tiệc dù là nhỏ nhất, có như thế Taehyung mới được cứu và cậu cũng không bị hàm oan.

Trong khi Kookie vẫn chưa thể phản ứng được gì thì điện thoại bên trong túi đeo chéo của cậu lại đột ngột vang lên. Kookie sau một giây giật mình liền ngay lập tức xoay người lại nhìn vào phòng cấp cứu, nơi Taehyung đang nằm với vẻ vui mừng, cậu luôn miệng gọi “Taehyungie~~ Taehyungie” bởi vì cậu biết rằng không ai biết số điện thoại của cậu ngoài Taehyung cả, vậy tin nhắn lúc này chắc chắn là của Taehyung rồi, Taehyung đã tỉnh lại rồi!!!

Tuy nhiên nhìn thân ảnh của anh vẫn còn nằm yên đó với một đống dây nhợ quanh người thì nụ cười của cậu ngay lập tức tắt lịm. Nhưng nếu không phải Taehyung, vậy ai là người đã nhắn tin cho cậu?

Kookie lấy điện thoại ra với một sự nghi ngờ xen lẫn một niềm hy vọng nhỏ nhoi rằng tin nhắn ấy là đến từ Taehyung của cậu, nhưng sau khi bật lên xem thì thái độ của cậu là hoàn toàn khác, không phải Taehyung.

Kookie vẫn chưa kịp mở ra xem bên trong có gì thì Jimin đã giật lấy và mở ra xem trước. Nhìn cái nhíu mày của cậu Jimin liền xuất hiện cảm giác đề phòng nên anh đã lấy điện thoại của cậu trước. Đây là một tin nhắn được gửi từ một thuê bao được giấu số, xem ra đây là một tin nhắn có ẩn ý. Và sau khi Jimin nhìn thấy nội dung của tin nhắn kia thì lửa giận của Jimin đã không còn được kiềm chế được nữa, anh nghiến răng đến muốn bật máu và tay cầm điện thoại cũng siết chặt đến nổi từng mảng gân xanh.

— ” Tại sao cậu lại làm thế với Taehyung? Tại sao hả?…TẠI SAO HẢAAAAA???”– Jimin đã chính thức không còn niềm tin gì ở cậu nữa, sự tin tưởng vừa quay về đã ngay lập tức bị dòng tin nhắn này thiêu đốt thành tro bụi. Jimin vừa hét lên với cậu thì chiếc điện thoại cũng bị anh đập mạnh xuống sàn. Tuy nhiên do chiếc điện thoại được Taehyung đặt làm nên bên ngoài được mạ một lớp hợp kim siêu cứng nên nó chỉ bật mạnh lên rồi rơi xuống chứ không vỡ. Kookie liền nhào đến cầm lấy nó

— ” Đừng làm vậy mà, nó sẽ bị hư mất, Taehyung đã tặng nó cho Kookie mà… hức…”– Kookie đã sợ điếng người khi Jimin vừa hét vừa đập điện thoại của cậu xuống sàn nhà lạnh cứng. Đây là món quà mà Taehyung đã đã tặng cho cậu, Taehyung cũng đã dặn cậu phải giữ nó bên mình thật cẩn thận, cậu đã hứa rồi nên không được thất hứa, Taehyung nhất định sẽ buồn!

— ” CẬU KHÔNG XỨNG ĐÁNG VỚI BẤT CỨ THỨ GÌ CỦA TAEHYUNG CẢ!! TẠI SAO CẬU LẠI LÀM THẾ VỚI TAEHYUNG? TAEHYUNG ĐÃ YÊU CẬU NHIỀU NHƯ THẾ MÀ! TẠI SAO HẢ??”– Jimin cứ như một con thú bị thương mà gầm hét, tuy nhiên Namjoon đã giữ anh lại bởi vì đây là bệnh viện, nếu Jimin cứ làm ồn như thế chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến bệnh nhân, thế thì không hay chút nào!

— ” Em không có làm gì cả hức…hức..em không có làm mà…”– Kookie đáng thương không biết tại sao Jimin lại giận dữ nữa, chẳng phải lúc nãy Jimin đã hết giận rồi sao?

— ” Cậu không làm gì? Vậy trả lời cho tôi biết, tin nhắn kia là cái gì?”– Jimin chỉ thẳng vào mặt Kookie mà nói, Kookie liền luống cuống bật điện thoại lên để xem cái tin nhắn kia, và mắt cậu ngày càng trợn tròn theo từng câu chữ

” Tại sao cậu lại không thêm độc vào nước ép. Nhiệm vụ thất bại, mau quay về tổ chức, Boss gọi!!!”

— ” Cái này… cái này…”– Kookie không biết mình đang đọc cái gì nữa? Cái gì mà thêm độc vào nước? Cái gì là nhiệm vụ thất bại? Cậu không biết những thứ đó mà, tại sao vậy?

— ” Cậu còn gì để nói nữa??”– Jimin không còn gào thét nữa mà thay vào đó là tiếng gầm lên trong cổ họng thể hiện sự kiềm nén cơn giận của anh đang lớn đến thế nào!!

— ” Em không biết..hức… em thật sự không biết những thứ này!!!”– Kookie không thể giải thích được gì ngoại trừ mếu máo thều thào ba chữ “em không biết”. Cậu không biết tại sao có người biết số điện thoại của cậu trong khi chỉ có mình Taehyung biết và chắc chắn anh ấy không cho ai cả, cậu thì lại càng không. Cậu cũng không biết tại sao những dòng tin nhắn quái gở đó lại hiện hữu trong điện thoại của cậu? Cậu không biết, cậu không biết gì cả?

— ” Cậu đừng dùng ba chữ “em không biết” để lừa người nữa! Chẳng phải cũng bởi vì ba chữ “em không biết” ngây ngô đó của cậu mà tôi và Taehyung mới bị lừa cho thê thảm đấy sao? Cậu biến khỏi đây đi! Nể tình cậu không đuổi cùng giết tận Taehyung, tôi tha cho cậu! Hãy về và báo lại với cái tổ chức thối tha của cậu, tôi sẽ khiêu chiến với họ!”– Jimin nói xong liền chỉ thẳng tay ra cửa bảo Kookie đi, nhưng mà cậu không thể đi được, còn rất nhiều rắc rối vẫn chưa được giải quyết, cậu cũng chưa được nhìn thấy Taehyung an toàn tỉnh lại mà, cậu không đi đâu!!

— ” Em không có làm…em muốn gặp Taehyungie hức…hức.. em muốn gặp Taehyungie.”– Kookie không còn bất cứ lí do gì để ở lại cả ngoại trừ Taehyung. Cậu muốn được nhìn thấy Taehyung an toàn, sau đó nếu anh đuổi cậu sẽ đi, nhưng trước tiên phải cho cậu gặp Taehyung đã!

— ” Cậu còn muốn gặp Taehyung? Đừng mơ nữa, nó không muốn gặp người có giả tâm hại nó như cậu đâu. Taehyung nó rất ghét bị phản bội, mà cậu lại là người nó yêu thương hết mực lại đi phản bội nó, thử hỏi nó sẽ đối xử với cậu thế nào? Người của tổ chức? Hèn gì ngay cả một chút hồ sơ của cậu cũng không có! Ta thấy cậu cũng diễn siêu giỏi đấy chứ, lừa gạt được Taehyung, lừa cả Jimin, ngay đến ông bà già này cậu cũng bị cậu gạt, nhưng đến đây là vai diễn hạ màn được rồi. Cậu quay về tổ chức đi, chúng ta sẽ đấu sòng phẳng với nhau, ta cũng không chơi trò giết “sứ giả” đâu, cậu đi đi”– Đến lúc này ông Kim mới lên tiếng. Từ đầu ông không biết được con người Kookie như thế nào nên ông muốn để cho người đã sống chung với cậu ngay từ đầu là Jimin giải quyết, và đến khi thấy được dòng tin nhắn kia, ông tin rằng mình đã có đủ khả năng để quyết định rồi.

— ” Không…hức không phải!!! Con không có làm gì sai cả hức… Con không làm hại Taehyungie!!”– Cậu không biết phải làm sao để có thể chứng minh sự trong sạch của mình trong khi tất cả bằng chứng đều chĩa mũi dùi về phía cậu. Nhưng rõ ràng cậu không làm gì hại Taehyung cả! Cậu không thể chấp nhận ra đi khi mọi chuyện chưa rõ ràng như thế này được. Hoặc chí ít… chí ít thì cậu cũng phải đợi Taehyung thật sự an toàn đã. Lúc đó.. lúc đó… cậu sẽ đi……

— ” Ta không ngờ cậu cứng đầu đến thế đấy!! Lee quản gia, lôi thằng nhóc này ra ngoài, đừng để nó tiếp cận Taehyung!!”– Người trong thương trường, một khi đã đanh thép thì có nghìn đao vạn mã cũng không thay đổi được quyết định của họ. Và lần này, ông Kim đã thật sự trở thành “ác ma” đúng như lời đồn đại.

Lee quản gia thật sự không biết phải làm sao trong trường hợp này. Thật sự lúc này hỏi ông rằng ông có tin Kookie hạ độc Taehyung không, ông chắc chắn sẽ trả lời là không. Mặc dù tất cả bằng chứng đều chống lại cậu, nhưng niềm tin của ông dành cho cậu vẫn luôn luôn mãnh liệt như thế. Không lẽ một lão già sống hơn cả nửa đời người này lại bị một cậu nhóc vắt mũi chưa sạch lừa gạt trong suốt những tháng ngày sống chung sao? Không lẽ một cậu nhóc quỷ kế đa đoan, có dã tâm lớn lại có thể có một đôi mắt trong veo như thế sao? Làm sao ông tin được chứ? Thế nhưng mà bây giờ ông đành phải cắn răng cùng hai người khác lôi cậu ra ngoài, mặc dù trong đôi mắt ông đã ứa lệ

— ” Không mà! Con không đi đâu!! Con muốn gặp Taehyungie… Con muốn gặp Taehyungieeeee!!!!”

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~End chap 27~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

#Nắng: Trời ơi Nắng đau lòng quạ trời ơi T^T

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 27.2"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

tczpggdmh5otqvq8hidf9v0hvq8zmqnmtx83devx
Sủng Vợ Tận Trời: Phu Nhân Muốn Sinh Tiểu Bảo
Tháng 5 2, 2022
nuong-tu-bon-vuong-bi-bat-nat-doc-truyen-full
Nương Tử, Bổn Vương Bị Bắt Nạt – Đọc Truyện Full
Tháng 10 26, 2021
Ta Ở Lãnh Cung Trồng Trọt
Ta Ở Lãnh Cung Trồng Trọt
Tháng 6 8, 2022
Diem Long Quan
Diêm Long Quân – Lục Thần
Tháng 3 11, 2022
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com