Thỏ Tiên sinh! Đến đây ăn nào! _ VKook _ - Chương 4.2
— ” Tuổi của mình mà “chắc là vậy” là sao? Cậu không biết tuổi của mình là bao nhiêu hả?”– Jimin hỏi vặn lại cậu. Anh biết Taehyung mở đường cho cậu trả lời, nhưng anh muốn biết cậu ta bao nhiêu tuổi thật, dù gì đó cũng xem như là một manh mối về nhân thân của cậu ta mà.
— “Tôi giống với Taehyung”– Cậu khẳng định một câu “tôi giống với Taehyung” rồi cắm cuối ăn, không thèm cho Jimin thêm một ánh mắt dư thừa nào nữa,làm Taehyung vừa cười vừa vuốt đầu cậu, còn người nào đó ngồi bên kia tức đến muốn đột quỵ luôn rồi. Cái tên Taehyung này cứ bao che như thế thì tới tết Congo mới điều tra được cậu ta à, thật tức chết anh mà!! Jimin hậm hực xong cũng không thèm nhìn nữa, trực tiếp trả thù bằng cách ăn thật nhiều thật nhiều để giành luôn phần của cậu, nhưng nào dễ như thế, thỏ có biệt tài là ăn nhanh đấy, nên một đĩa bánh đầy bây giờ thấy đáy luôn rồi, làm Taehyung nãy giờ không ăn được bao nhiêu cả
— ” Hai người bị đói từ năm ngoái à? Ăn gì mà nhanh thế”– Taehyung sợ hai người bị nghẹn nên lên tiếng nói, nhưng trực tiếp nhận được một rổ bơ, hai người vẫn tập trung chuyên môn, không ai đếm xỉa gì tới lời anh hết
— ” Hờ… em ăn xong rồi. Đồ ăn ở đây ngon quá, nhưng tiếc là không có cà rốt”– Cậu ăn xong liền thở ra một hơi, được ăn món lạ lại ngon nên rất phấn khích. Chỉ tiếc một điều món này không có cà rốt, nếu không sẽ càng ngon hơn nữa. Thỏ là yêu cà rốt nhất rồi còn gì!!!
— ” Đây là bánh bao mà, làm sao bỏ cà rốt vào được? Em thích cà rốt lắm sao?”– Taehyung nhìn cậu ăn như vũ bão đến nổi bụng căng tròn hết lên thì thấy vui vui. Nhưng nghe cậu đòi bỏ cà rốt vào bánh bao thì lên tiếng giải thích, đồng thời cũng hỏi luôn
— ” Em thích cà rốt nhất nhất luôn”– Cậu hớn hở khoe khi nhắc đến cà rốt, cậu yêu cà rốt, cậu thích cà rốt lắm lắm!!
— ” Được rồi, vậy lần sau sẽ mua cà rốt cho em”– Taehyung không phát hiện ra trong lời nói và đáy mắt của anh bây giờ nó tỏa ra sự cưng chiều như thế nào đâu
— ” Oa thật không? Taehyung sẽ mua cà rốt cho em? Taehyung đáng yêu nhất”– Cậu như con nít được cho quà mừng đến nỗi tíu ta tíu tít, còn nhảy lên nhảy xuống xém chút nữa ngã khỏi ghế, nếu Taehyung không giữ lại thì mông cậu gặp đất mẹ rồi
— ” Hai cái người này…. Mệt!! Đi xem tivi”– Jimin sức ăn đâu bằng cậu nên nãy giờ cứ bị tức bụng anh ách, phải ngồi thở nãy giờ, tiện thể cũng chứng kiến luôn màn đối thoại sến súa kia. Anh thấy Taehyung khó mà thực hiện lời hứa kia rồi, cứ thế này sẽ không phải lún thôi đâu mà chìm luôn xuống đáy thì có. Haizz nhưng đến giờ cậu nhóc kia cũng chưa có biểu hiện gì khác lạ mà, kệ vậy. Nghĩ đoạn Jimin liền đứng lên, bỏ lại một câu nói trống không rồi ra ngoài phòng khách, bật tivi lên và nằm dài ra sopha mà xem. Mặc kệ hai con người còn trong bếp
— ” Tivi là cái gì thế?”– Cậu lại muốn anh làm nhà phân tích nữa rồi
— ” Mấy thứ đó anh sẽ từ từ dạy cho em. Còn bây giờ em phải có một tên gọi đã”– Taehyung đã nghĩ đến vấn đề này từ tối qua rồi, nhưng phải hỏi ý của cậu đã, xem cậu muốn không hay lỡ cậu thích tên gì thì gọi như thế, chứ anh tự quyết định cũng không hay lắm
— ” Tên gọi?”– Cậu không nhớ đến vấn đề này luôn. Ở thượng giới cậu được gọi bằng thỏ tiên tử, nhưng ở đây lại không được dùng đến, nên hiện giờ cậu không có tên, nhưng do có quá nhiều thứ lạ lẫm nên cậu cũng quên mất.
— ” Đúng vậy, em phải có một tên gọi. Ví dụ như anh tên là Taehyung đây”– Taehyung chỉ chỉ vào mình để làm ví dụ
— ” À em hiểu rồi, vậy em cũng tên là Taehyung”– Giống với Taehyung là được rồi
— ” Không phải, em phải có tên khác để phân biệt với anh chứ”– Taehyung đỡ trán, cái đồ ngốc này phát ngôn anh không đỡ được
— ” Vậy tên em là gì?”– Cậu trưng ra đôi mắt to ngơ ngác hỏi
— ” À.. tên em là.. là..*Cookie Cookie*….. À là Kookie, em sẽ tên là Kookie”– Taehyung vẫn chưa kịp nghĩ ra được tên cho cậu nhưng chợt anh nghe chương trình quảng cáo ngoài phòng khách mà Jimin đang xem đang đến đoạn quảng cáo bánh quy. Kookie đọc cũng giống như Cookie vậy, cái tên vừa dễ thương lại dễ nhớ, rất phù hợp với cậu
— ” Kookie? Kookie.. Kookie… hahaa em là Kookie, tên em là Kookie, Kookie Kookie”– Cậu phấn khích đọc mãi cái tên dành cho cậu. Hahaa cậu cũng có tên, cậu tên là Kookie Kookie, sau này cậu sẽ có tên, hahaa Kookie Kookie. Cậu hào hứng chạy ào ra phòng khách khoe với Jimin đang nằm
— ” Kookie Kookie.. Kookie là ta đây hahaaa”– Cậu đứng chống nạnh trước mặt Jimin để khoe làm cho anh ngỡ cậu đang mê sảng. Cái gì mà Cookie Cookie chứ? Muốn ăn bánh quy thì kêu Taehyung, ra gọi anh làm gì?
— ” Sau này em ấy sẽ có tên là Kookie, tao vừa đặt đấy. Kookie có tên rồi, sau này đừng có gọi cậu ta, cậu này, cậu nọ nữa”– Taehyung phải đi theo sau cậu để giải thích, vì anh biết cậu nói không đầu không đuôi như thế Jimin sẽ không hiểu được
— ” Mày đặt tên cũng có tâm quá, đọc lên rất dễ bị nhầm là bánh quy đấy”– Jimin nhìn cậu cứ vừa ngâm nga vừa múa may quay cuồng đằng kia chỉ biết lắc đầu. Chỉ có cái tên thôi làm gì vui đến thế?!!
— ” Miễn dễ thương là được rồi, tao thích thế!!”– Taehyung nhìn cậu đang chạy nhảy khắp nhà mà không nén nổi nụ cười. Cậu đáng yêu thật đấy!!!! Jimin bó tay với hai người này rồi, mặc kệ hết nằm xuống xem tivi tiếp, nhưng có vẻ không ổn rồi, bởi vì trong nhà bây giờ chỉ toàn nghe những âm thanh như thế này thôi
” Kookie Kookie…. Kookie Kookie…Kookie………………………………………………………………………….”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ End chap 4~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~