Thỏ Tiên sinh! Đến đây ăn nào! _ VKook _ - Chương 4 : Kookie Kookie ~
***** Thượng giới *****
— ” Ta thật sự không ngờ là thỏ tiên tử có thể tìm được người đấy!!”– Huyền Vũ mắt nhìn chăm chăm vào bàn cờ, tay cầm một quân cờ đang tìm nước đánh nhưng miệng lại phát ra một câu không hề liên quan gì đến cờ, nhưng vị ngồi đối diện vẫn có thể hiểu được.
— ” Ta cũng rất ngạc nhiên đấy! Ban đầu ta còn nghi ngờ lời nói của Ngọc Hoàng, nhưng xem ra chúng ta đã sai rồi”– Chu Tước chính là vị đang đối cờ cùng với Huyền Vũ đây. Ông nhận được lời mời đến Huyền Vũ môn đánh cờ, cũng đang nhàn nhã, nên quyết định qua đây, cũng coi như có việc để làm.
— ” Haizzz không biết thỏ tiên tử phải làm thế nào để bảo vệ người kia nhỉ? Theo ta thấy thì phải ngược lại mới đúng”– Huyền Vũ từ đầu mắt không rời bàn cờ, nhưng miệng thì luôn theo sát một chủ đề duy nhất– thỏ tiên tử
— ” Cái đó là việc sau này. Dù có thế nào thì chúng ta cũng không thể nhúng tay mà, không phải sao?!!”– Chu Tước vừa đi một nước cờ mạnh, liền mỉm cười rồi trả lời Huyền Vũ. Xem ra Huyền Vũ không phải đối thủ của ông rồi!!
— ” Aizz… Ông thắng rồi! Không chơi, không chơi nữa”– Huyền Vũ đến bây giờ mới nói được một câu liên quan đến ván cờ đang đánh đấy, nhưng đó lại là một câu nhận thua, thật đáng thương mà!!
— ” Hahaaa chỉ có thỏ tiên tử mới là đối thủ của ta mà thôi!!”– Chu Tước cũng không biết tại sao con thỏ đó ngốc như vậy mà trong lĩnh vực đánh cờ nó lại thể hiện một sự thông minh vượt trội. Nó chỉ đứng ngoài xem ông đánh vài lần liền có thể hiểu, và ngay lần so tài đầu tiên nó đã khiến ông phải vất vả lắm mới thắng được, thật đúng là hiếm có đấy! Nhưng bây giờ cơ hội được thỏ tiên tử tiếp cờ thật sự là quá mong manh rồi. Cậu hiện đang ở nhân gian và đang sống với một con người, làm sao có thể cùng ông đánh cờ được nữa!!
— ” Haizzz ta chán quá!! Con thỏ ngốc đó quậy phá nhiều như vậy mà, nhưng chỉ một ngày không bị nó làm phiền ta lại thấy chán, aizzz”– Huyền Vũ thật sự đang rất chán. Lúc trước có thỏ tiên tử qua làm bạn, tuy nó hơi nghịch ngợm một chút nhưng rất vui, còn bây giờ… vắng lặng như tờ!!
— ” Than thở có ích gì? Bây giờ ta chỉ mong cho thỏ tiên tử có thể hoàn thành nhiệm vụ để quay về thôi, mặc dù khả năng đó hiện tại cực kì thấp”– Chu Tước cảm nhận thấy được lần xuống nhân gian này sẽ tạo ra một sự thay đổi rất lớn cho thỏ tiên tử và cậu sẽ không quay lại đây nữa. Nhưng dù sao đó cũng chỉ là những gì ông cảm nhận, còn mọi chuyện như thế nào thì phải chờ biểu hiện của thỏ tiên tử rồi.
******************************************************
Hiện giờ trong phòng khách của biệt thự riêng của Taehyung chỉ có Taehyung và Jimin, còn thỏ tiên tử vẫn còn đang ngủ trong phòng, có vẻ ngày hôm qua cậu rất mệt, vì xét cho cùng cậu hiện giờ không khác con người là bao, cơ thể, sức khỏe, ngôn ngữ và biểu hiện đều là của con người, chỉ là bản chất của cậu là một con thỏ tiên và có một chút phép thuật thôi, nên cả ngày xảy ra bao nhiêu chuyện thì mệt là chuyện bình thường. Tối qua Jimin đã đi điều tra về lai lịch của cậu và cũng nhận được kết quả, nên bây giờ nhân lúc không có cậu, Jimin gọi Taehyung ra bàn bạc một chút
— ” Đây là hồ sơ tao điều tra được về cậu nhóc đó”– Jimin ngồi trên ghế đối diện Taehyung, đặt lên bàn một tờ giấy trắng.
— ” Mày đùa à? Đây hoàn toàn là một tờ giấy trắng, làm gì có chữ nào?”– Taehyung nhìn tờ giấy trắng trên bàn rồi đưa mắt nghi hoặc nhìn Jimin. Thằng bạn anh hôm nay bị sao vậy?!!
— ” Tao không đùa. Đây thật sự là những gì tao điều tra được về cậu ta và nó hoàn toàn không có gì cả”– Jimin cầm tờ giấy đưa đến trước mặt Taehyung đồng thời nói. Anh cũng không tin được là một chút thông tin anh cũng không tìm được, cứ như cậu nhóc ấy chưa từng tồn tại vậy
— ” Sao như thế được? Mày có điều tra kĩ chưa? Nhỡ mày điều tra sót thì sao?”– Taehyung không tin được những gì Jimin vừa nói. Jimin từ trước đến nay những gì mà cậu ấy muốn biết thì không có gì có thể giấu được, vậy tại sao… Anh vẫn hy vọng là do Jimin sai sót trong việc điều tra, chứ làm sao một con người sống sờ sờ ra đó lại không có bất kì thông tin gì được?!!
— ” Tao cũng mong là do tao sai sót đấy! Nhưng tao bắt buộc phải tin khi đến lần thứ ba điều tra mà kết quả vẫn là một tờ giấy trắng!! Cậu nhóc này không phải người bình thường đâu Taehyung à!!”– Jimin cũng không tin khi cầm kết quả trong tay đấy, nhưng nó đúng là vậy, cậu nhóc đó không có tên, không có nhà, không có người thân và thậm chí là không từng tồn tại. Anh đang rất hoang mang, nếu thật như vậy thì người đang ở căn nhà này là như thế nào?
— ” Mày bình tĩnh đã!! Hôm qua đến nay mày cũng nhìn thấy mà đúng không, cậu ấy giống hệt một người bình thường, không có gì khác cả. Nếu có thì cũng chỉ là cậu ấy quá đơn giản so với một người bình thường. Nhưng như vậy cũng đâu thể kết luận cậu ta không tồn tại chứ?”– Điều Taehyung cần nhất bây giờ là sự bình tĩnh để suy xét, anh không thể quyết định sai lầm được, như thế sẽ làm hại cậu ấy. Nhưng những bằng chứng ngay lúc này đều đang chứng minh cậu ấy có điều gì đó bất thường, anh phải làm sao đây?!!
— ” Tao không tin vào thần tiên hay ma quỷ, nên tao không nghĩ cậu ta đến từ những nơi đó đâu. Tao nghĩ chỉ còn một khả năng thôi: cậu ta bị xóa hồ sơ”– Jimin đưa ra suy đoán của mình. Anh chỉ có thể tin vào điều đó nữa mà thôi, còn thế giới thần tiên hay ma quỷ gì đó thì thật sự anh không tin được.
— ” Xóa hồ sơ? Để làm gì?”– Taehyung đang rất mờ mịt. Anh cũng không tin thánh thần hay ma quỷ, nhưng sự xuất hiện của cậu bé này làm anh có đôi chút lung lay. Vẻ ngoài nhìn như một thiên tiên, không biết chút gì về thế giới này lại là một người không có lai lịch, nói ra thật sự rất giống như một thiên thần hạ phàm đấy.