NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thống Quân Đại Đế Điên Rồi: Cầm Tù Vợ Cũ Dám Chạy Trốn - Chương 30

  1. Home
  2. Thống Quân Đại Đế Điên Rồi: Cầm Tù Vợ Cũ Dám Chạy Trốn
  3. Chương 30
Prev
Next

Các anh chị em bên nhà nội mà Hàm Ý Vị Băng chơi thân từ nhỏ, ban đầu từng có người vì cô bất bình, vì cô mà phản đối việc này. Nhưng những đứa trẻ sinh ra trong tầng lớp này, không có ai là thật sự ngây thơ.

Họ dần im lặng, sau đó coi việc này là một chuyện bình thường, còn tự nhận tốt bụng mà đi khuyên bảo Hàm Ý Vị Băng hãy chấp nhận mà sống tiếp đi, dù sao mẹ kế có vẻ đối xử với cô cũng không tệ.

Đương nhiên là không tệ rồi, Mộng Mai khôn khéo thật sự, bằng không cũng sẽ có đủ kiên nhẫn đợi tới lúc Bạc Thần Kiêu không ở bên Hàm Ý Vị Băng mà ra tay.

Vì muốn dễ hòa nhập với giới phu nhân thượng lưu, mặt ngoài Mộng Mai rất bao dung và rộng lượng với cô, sẽ không dùng những thủ đoạn đê tiện hay dùng như lúc ở nhà.

Bạo lực gia đình đạt tới đỉnh điểm của sự kinh khủng là khi chính người thân cùng máu mủ với mình lại tiếp tay cho người khác hành hạ mình. Hàm Ý Vị Băng sau khi bị bỏ đói, từng có rất nhiều lần cầu cứu người ngoài.

Nhưng thái độ căm ghét Mộng Mai không che dấu của cô, cùng với sự diễn kịch thành công của bà ta ở ngoài, đa số người lớn đều tự nhận bản thân thấy rõ mọi việc, nói với cô rằng: “Đừng bày trò nữa, biết con rất đau khổ, nhưng dì Mai đã rất cố gắng rồi.”

Có lẽ là mới về biệt thự, Mộng Mai không dám động tay động chân, chỉ dám dùng phương pháp bỏ đói Hàm Ý Vị Băng, không lộ một tí dấu vết nào trên da thịt, nhưng cũng đủ để khiến cho đứa trẻ mười lăm tuổi sợ hãi lại đau khổ.

Biên cương rối loạn quá nhanh, Bạc Thần Kiêu đi đánh trận thật sự vội vã, mang theo rất nhiều thủ hạ. Có nhiều người quen ở thủ đô được hắn nhờ vả trông chừng cô trước đó tin lời của Hàm Ý Vị Băng, tới cửa nhà muốn mang cô ra khỏi đó.

Nhưng Mộng Mai nắm giữ giới hạn rất kỹ, bỏ đói nhưng sẽ không để dạ dày cô có vấn đề xấu, đi bệnh viện xét nghiệm thì toàn thân cô đều không có bệnh tật nào. Những người quen đó liền không có lý lẽ chính đáng để mang cô rời khỏi ‘cha ruột’ của mình.

Nổi tiếng với danh hiệu bảo bối của Bạc Thần Kiêu, Hàm Ý Vị Băng nếu thật sự muốn đi, chỉ cần chịu nói ra, những người đó dù không có lý do hợp lý thì cũng sẽ phối hợp cô.

Nhưng mà, Hàm Ý Nam và Mộng Mai chẳng lẽ không biết việc này sao? Cha cô, người trên pháp luật nắm giữ hủ tro cốt của mẹ cô, lại hẹn Hàm Ý Vị Băng ra nhà sau nói chuyện.

“Vị Băng, con phải suy nghĩ kỹ, bằng không ba không biết mẹ con sẽ được trộn với đồ ăn của con chó nào trong nhà của chúng ta.”

Tên ác quỷ đã từng yêu thương cô hết mực, nay lại nhìn cô đầy hận thù, dùng tro cốt của người vợ cùng chăn gối với mình để uy hiếp đứa con gái ruột vừa mất mẹ.

Hàm Ý Vị Băng cuối cùng cũng buông tay, dưới ánh mắt thất vọng và không thể hiểu được của những người muốn cứu giúp cô, từ chối từng người một.

Có người cho rằng cô bị uy hiếp, bằng không sao lại đổi ý nhanh như thế được. Họ dùng chất giọng nhẹ nhàng nhất hỏi cô, nhưng Hàm Ý Vị Băng trước sau đều không đủ dũng cảm để đánh cuộc, chỉ yên lặng mà lắc đầu.

Cuối cùng, người kiên nhẫn nhất cũng từ bỏ, nhìn họ xoay người rời đi, cô tự ti lại nhục nhã đọc hiểu được những ánh mắt phức tạp đó.

‘Vị hôn thê của Bạc Thống Quân, lại yếu đuối đến mức việc tự cứu cũng không làm được sao? Tương lai con bé có thể làm mẹ của một quốc gia sao?’

Ngoài mặt tuy từ bỏ, nhưng từ ngày đầu tiên Hàm Ý Nam rước Mộng Mai về, Hàm Ý Vị Băng từng cố lén gửi tin nhắn cho Bạc Thần Kiêu. Nhưng một người hầu của mẹ cô, người mà cô không chút nghi ngờ, nhân lúc Hàm Ý Vị Băng không để ý liền dùng sức mạnh cướp lấy điện thoại của cô.

Sau đó giao cho Mộng Mai, người phụ nữ đó nhìn cô cười, chậm rãi dùng vân tay của cô để mở khóa màn hình. Sau đó trước sự chứng kiến của Hàm Ý Vị Băng, thu hồi dòng tin nhắn cầu cứu đã được gửi đi, sau đó bà ta tự tay gõ lại một câu khác:

[Em ở nhà rất vui, anh cứ yên tâm ở ngoài đó đánh giặc đi nhé!]

Sau đó còn nhìn lịch sử trò chuyện của hai người, dựa theo thói quen của Hàm Ý Vị Băng, bấm gửi một icon con mèo mà cô hay dùng.

Không hề sơ hở.

“Vị Băng thật là không ngoan, sao có thể làm phiền Bạc Thống Quân như vậy?”

Bà ta hứng thú nhìn đôi mắt đỏ lên vì tức tối của Hàm Ý Vị Băng, cười nói.

“Từ nay dì phạt con không được dùng điện thoại nhé, Vị Hoa sẽ giữ nó.”

“Trả cho tôi! Đồ ghê tởm, bà trả cho tôi!” – Hàm Ý Vị Băng bật khóc, giãy giụa muốn thoát khỏi sự kiềm chế của người hầu, muốn đuổi theo thân ảnh đã đi xa của Mộng Mai.

“Thím… Thím… Thím thả con ra được không? Thím giúp con được không? Xưa thím thương con nhất mà…”

Hàm Ý Vị Băng không cự lại sức của người hầu, đành mếu máo cầu xin họ, nhìn người này rồi lại nhìn sang người kia, lời van nài càng lúc càng hèn mọn.

“Điện thoại rất quan trọng với con… Các thím thả con ra đi… Thím Nguyễn… Hức… Thím Hòa… Con nhớ hai người yêu con lắm… Hức… Con cũng yêu hai người lắm… Sao mọi người lại như thế? Hức… Làm ơn thả con ra đi mà…”

Thiếu nữ ngây thơ thật sự không hiểu vì sao chỉ có một đêm mà tất cả mọi người đều thay đổi hết, thế giới hạnh phúc đầy tình thương suốt mười lăm năm cứ như một giấc mộng ảo, vỡ nát nhanh đến mức không đợi cô tỉnh dậy.

Khó hiểu,, bất lực, Hàm Ý Vị Băng khóc thật sự thương tâm. Nhưng mmặc cho cô có khóc có xin họ cỡ nào, những khuôn mặt từng vô cùng yêu thương cô kia, bây giờ lại lạnh nhạt nhìn cô khóc lóc, không hề vội vỗ về cô như ngày xưa.

Ỷ vào được Bạc Thần Kiêu che chở từ nhỏ đến lớn, có việc liền gọi cho hắn, ham ăn biếng làm, từng có cơ hội tập võ để tự vệ nhưng lại ngại khổ mệt, đến lúc cần thì chỉ biết khóc lóc đầy thảm hại. Hàm Ý Vị Băng lần đầu nhận thức được bản thân vô dụng cỡ nào, vô dụng đến nỗi chính đồ vật của mình cũng không tự bảo vệ được.

Hàm Ý Vị Hoa chưa bao giờ che dấu việc muốn có được Bạc Thần Kiêu, những ký ức, những kỷ niệm, những tâm tư tình cảm của riêng cô và hắn thế nhưng sắp bị ả ta biết được, còn có khả năng dùng điện thoại cô để nhắn tin đầy thân mật với hắn.

Mà chính cô, dù cho muốn nói cho Bạc Thần Kiêu tất cả mọi thứ, dù cho vô cùng muốn hắn trở về để bảo vệ cô, nhưng điện thoại bị cướp đi, dù đi trường học hay đi đâu đều có người giám sát. Hàm Ý Vị Băng cố chạy trốn để mượn điện thoại người lạ gọi cho hắn, nhưng số hắn và các tướng cấp cao bên cạnh đều chặn số lạ, vừa thử gọi hai lần liền bị bắt được.

Sau đó lại bị bỏ đói thêm một lần.

Bất lực đến tột cùng.

Nhưng sự xuất hiện của các người quen mà Bạc Thần Kiêu đã gửi gắm, lại khiến Hàm Ý Vị Băng nhận thấy được hi vọng, tin tưởng họ chắc chắn sẽ gọi được vào số của hắn.

Nhận thấy được sát ý ngày càng rõ ràng của cha ruột mình và mẹ kế, Hàm Ý Vị Băng cố giữ bình tĩnh, trông chờ ngày Bạc Thần Kiêu trở về.

Nhưng, một tháng trôi qua, lại là một đêm  cô đi ngủ với chiếc bụng đói meo.

Ban đầu là lo lắng hắn đã xảy ra chuyện gì, sợ hắn bị thương bởi đao kiếm không có mắt. Cô thấp thỏm chờ đợi, cho đến khi Hàm Ý Vị Hoa tìm đến cô, lắc lắc chiếc điện thoại quen thuộc trong tay.

“Vị Băng, Thần Kiêu lại chiến thắng thêm một trận nữa rồi, không uổng công chị ngày đêm đều nhắn tin với anh ấy, Thần Kiêu bảo là sự quan tâm của chị tạo cho anh ấy động lực rất lớn.”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 30"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com