NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thống Quân Đại Đế Điên Rồi: Cầm Tù Vợ Cũ Dám Chạy Trốn - Chương 32

  1. Home
  2. Thống Quân Đại Đế Điên Rồi: Cầm Tù Vợ Cũ Dám Chạy Trốn
  3. Chương 32
Prev
Next

Tuy biết tốn công nhưng vô ích, cô vẫn không chịu từ bỏ mà cố gắng đập cửa, vừa sặc vừa hô to, “Có ai không?… Cứu con với…”

Bởi vì không có người chủ động dập lửa, chúng nó càng cháy càng mạnh, thoáng chốc đã liếm hết các vật thể bằng gỗ cố ý được bỏ vào trong căn phòng này. Khói lửa dày đặc, Hàm Ý Vị Băng càng sặc mạnh hơn, việc cầu cứu càng ngày càng khó khăn.

Khó thở, không khí hít vào toàn nồng mùi khói khó nghe, đầu bắt đầu thiếu oxi. Sống êm đềm mười mấy năm, lần đầu gặp hỏa hoạn, Hàm Ý Vị Băng thật sự không biết nên xử lý như thế nào.

Bỗng, cô nhớ lại một bộ phim mình từng xem, nhân vật chính lấy khăn nhúng nước để bịt mũi, làm việc này hình như có thể giúp họ dễ thở hơn. Cô cũng vội vàng vừa đi vừa né lửa, xé váy ngủ, sau đó chạy vào nhà vệ sinh.

Ôm hi vọng to lớn, Hàm Ý Vị Băng dùng sức vặn ống nước rỉ sắt, nhưng đã vặn sang mức lớn nhất, vẫn không có giọt nước nào chảy ra.

Sự mạnh mẽ mà cô ráng gồng mình để giữ vững nãy giờ, liền vì một chi tiết nhỏ xíu này, đột nhiên vỡ ra thành từng mảnh nhỏ.

Không có nước, căn phòng này lại không có cửa sổ, lửa cháy ngày càng lớn… Cô nên làm gì bây giờ?

Đầu bắt đầu choáng váng do thiếu dưỡng khí, Hàm Ý Vị Băng vẫn ráng giữ thanh tỉnh để đi vào một chỗ chưa bị lửa lan đến, có chút dơ, nhưng mà cô vẫn cắn môi ngồi xuống.

Lưng dựa tường, xung quanh là biển lửa, tới lúc này, Hàm Ý Vị Băng bỗng không sợ việc chết đi.

Sống hay chết, mẹ và Thần Kiêu đều sẽ có một người làm bạn cô.

Mí mắt nặng nề, cổ họng khô rát, cô cảm nhận được làn da mình bắt đầu bị lửa bỏng rát, Hàm Ý Vị Băng mơ hồ cảm thấy đây là lúc nói lời từ biệt với thế giới xinh đẹp này.

“Phanh.”

Hình như có tiếng gì đó vang lên.

“Ồ, đây là cô công chúa nhỏ của tên nhóc đáng ghét kia sao.”

Một giọng nữ vang lên bên tai Hàm Ý Vị Băng, khàn khàn khó nghe, hàm chứa ý trêu đùa.

Thiếu nữ mơ màng cảm nhận được có một bàn tay lạnh lẽo vuốt ve khuôn mặt của mình, như đang săm soi gì đó.

“Xinh gái như vậy, sao cứ thích đâm đầu vô cái nhà Bạc Thần ghê tởm kia chứ.”

Hơi lạnh khiến Hàm Ý Vị Băng cảm thấy rất thoải mái, đầu óc không rõ ràng, cô theo bản năng dụi đầu vào tay người nọ.

Ngón tay mát lạnh đang vuốt ve má cô bỗng cứng đờ, sau đó nguyên bàn tay thô lỗ vỗ mạnh vào chiếc má mà nó vừa sờ nắn xong.

“Tỉnh tỉnh, muốn sống hay chết thì nói nhanh lên.”

Hàm Ý Vị Băng cảm thấy như có một con ruồi bọ đang vo ve bên tai, lúc má bị vỗ mạnh, cô mới thoáng tỉnh táo.

Nhìn khuôn mặt mơ hồ của người trước mắt, cô không biết mình đang nằm mơ hay như thế nào.

“Cứu…Sống…”

Hàm Ý Vị Băng thều thào cầu xin người trước mắt, vâng lời bản năng cầu sinh, dù cho là mơ hay thật, dù cho trước đó đã nói không sợ chết, khát vọng được sống vẫn chưa bao giờ biến mất.

Trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, cô cảm nhận được thân thể của mình được ôm lên.

Giữa không khí nóng rực, lòng ngực của người nọ mát mẻ cực kỳ.

Người có giọng nói khó nghe đã cứu Hàm Ý Vị Băng vào thời khắc sống còn đó, chính là dì ruột của cô.

Mẹ của cô tên là Triên Du, thân là em gái của Triên Du, Triên Diên vừa nghe tin chị mình chết, liền bỏ công việc đang dang dở ở nước ngoài để trở về dự lễ tang.

Còn vì sao đến trễ và đến ngay lúc Hàm Ý Vị Băng sắp chết, lý do của Triên Diên là do chiến tranh đang xảy ra, việc bay qua lại các nước rất khó khăn, cần phải xét duyệt và kiểm tra nghiêm khắc.

Khác với người chị nguyện vì cái gọi là ‘tình yêu đích thực’ mà từ bỏ gia đình, Triên Diên tới bây giờ vẫn sống một mình để quản lý công ty của Triên gia.

Nếu có những gia tộc khó sinh ra con gái, ví dụ như Hàm Ý gia của Prender, thì những dòng họ dư con gái cũng tồn tại, điển hình là Triên gia của Alen láng giềng.

Thế hệ của Triên Diên chỉ có hai chị em, đáng lẽ cả hai đều phải theo truyền thống gia đình mà chiêu rể về nhà, sau đó cùng nhau xử lý gia nghiệp. Nhưng có lẽ năng lực sinh con gái dễ dàng của nhà họ quá nổi tiếng, dù cho đã tỏ ý rằng hai người họ sẽ không gả đi mà sẽ cưới rể, vẫn có người muốn hăm he cái gien đặc biệt của họ.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 32"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com