NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thống Quân Đại Đế Điên Rồi: Cầm Tù Vợ Cũ Dám Chạy Trốn - Chương 74

  1. Home
  2. Thống Quân Đại Đế Điên Rồi: Cầm Tù Vợ Cũ Dám Chạy Trốn
  3. Chương 74
Prev
Next

Giờ phút này Hàm Ý Vị Băng mới thấy được, ở sau lưng của gã đàn ông xấu xí còn có rất nhiều người khác. Đa số đều đeo khẩu trang đặc chế để che giấu dung mạo thật, quần áo cũng được may như nhau, không có ai ngang nhiên lộ cả mặt như tên trước mắt.

Thoạt nhìn hệt như một tổ chức xã hội đen, chuyên làm mấy việc như giết người, mua bán nội tạng vậy.

Nhìn quét một vòng, cô như một lẽ hiển nhiên mà thấy được một người quen.

Thẩm Ôn Hi yên lặng nhìn cô, trong đôi mắt bạch kim chỉ còn lại sự lạnh nhạt như đang nhìn người lạ.

Không có ngại ngùng, xấu hổ, ngưỡng mộ, ghen tị hay vui sướng như lúc ở vườn hoa.

Thấy Hàm Ý Vị Băng nhìn thấy mình, Thẩm Ôn Hi không những không chột dạ, mà nheo mắt tỏ vẻ châm chọc.

Còn châm chọc cái gì, cô không hỏi cũng biết được.

Chê bai cô ngây thơ chứ gì? Xí.

Hàm Ý Vị Băng cũng như không quen biết cậu ta, dời mắt sang chỗ khác. Cô an tĩnh nhìn gã đàn ông được gọi là ‘đại nhân’ cầm lấy điện thoại, sau đó mở loa ngoài.

Đầu dây bên kia không nói gì, chỉ có tiếng gió vút kêu và tiếng động cơ, chứng tỏ người nghe máy đang lái xe với tốc độ cao.

‘Đại nhân’ như không kiên nhẫn với việc phải chơi trò chơi đua xem ai im lặng lâu hơn, cười lạnh, lên tiếng chào hỏi.

“Thần Kiêu, dạo này khỏe không?”

Người ở phía đầu dây kia quả nhiên là Bạc Thần Kiêu.

Hắn đáp rất nhanh, “Khỏe, chú Mavis.”

Tiếng gió hình như ngày càng gay gắt, như rằng đang tăng tốc độ lên mức cao nhất.

“Khỏe? Vậy có thả chú rời đi Prender được không?”

Cựu Thống Lĩnh Lục Đội Mavis Eneriansia, sau ba mươi năm cống hiến trên chức vị thì bỗng bị phế truất với tội danh “Cấu kết với giặc”, người đáng lẽ ra bây giờ phải ở trong tù ăn cơm tối, nay lại ở đây mà cười to hỏi Bạc Thần Kiêu câu này.

Luận theo vai vế trong hoàng gia và tuổi của gã, quả thật xứng với một chữ “chú” của Thống Quân Prender.

“Không, chú Mavis.”

Bạc Thần Kiêu miệng gọi ‘chú’, nhưng thái độ lại rất khinh nhẹ, lười biếng trả lời vài chữ ngắn ngủn liền thôi.

Có lẽ là thái độ này đã chọc giận Mavis, gã ta thu cười, mặt âm trầm, thoạt nhìn hết sức đáng sợ.

“Mày có biết vợ mày đang nằm trong tay tao không?”

Gã gằn giọng hỏi, hai đôi mắt híp sẵn nay lại cố mở to ra, nhìn chằm chằm Hàm Ý Vị Băng.

Sau đó còn dần nhìn xuống cổ, ngực, bụng, cuối cùng là phần tay chân lộ ra ngoài quần áo của cô gái trước mắt.

Gã liếm môi, không che dấu vẻ thèm khát, như thể cô là một thứ gì đó hết sức ngon miệng, ánh mắt dính nhớp lại ghê tởm.

“Tao nếm qua nhiều phụ nữ như vậy, nhưng chưa từng nếm thử cháu dâu của mình bao giờ, không biết Thần Kiêu có vui lòng cho chú một cơ hội không?”

“Tao nếm qua nhiều phụ nữ như vậy, nhưng chưa từng nếm thử cháu dâu của mình bao giờ, không biết Thần Kiêu có vui lòng cho chú một cơ hội không?”

Hàm Ý Vị Băng rũ đầu, nghe những lời xúc phạm của gã đàn ông xấu xí này, cũng cảm nhận được ánh mắt của gã, nhưng cô không dám ngẩng đầu lên.

Sợ việc cô nhíu mày sẽ chọc giận tên tù nhân khét tiếng này, sợ gã động vào cô.

Từ khi Mavis gọi cho Bạc Thần Kiêu, nghe giọng của chồng mình, trong lòng liền cảm thấy có chút đau đớn, sau đó là uất ức và tủi thân.

Cùng với, sự chờ mong hắn đến cứu cô khỏi nơi này.

Vểnh tai nghe cuộc đối thoại của hai người, tim Hàm Ý Vị Băng đập nhanh như trống.

“Vợ?”

Bạc Thần Kiêu như là thật sự thắc mắc, trầm tư một hồi, mới nói tiếp:

“Người ông nói là Hàm Ý Vị Băng à?”

“Thần Kiêu, đừng giả ngu,” – Mavis liếc nhìn chiếc điện thoại, nhếch môi cười lạnh, “Mày có mấy vợ chẳng lẽ mày không biết?”

Tay của gã bắt đầu vuốt ve một bên má của Hàm Ý Vị Băng, rồi sờ sang vành tai nhỏ xinh bên cạnh, xoa nắn một cách thô bạo.

“Tao không có kiên nhẫn, mày biết đó, da thịt vợ mày rất non mịn, tao rất thích.”

Hàm Ý Vị Băng cắn môi, cố gắng không run người, tránh gây sự chú ý với gã.

“Đừng nóng giận như vậy.”

Bạc Thần Kiêu như không nghe hiểu lời đe dọa của Mavis, hắn cười nhạt.

“Hung dữ như vậy, tôi còn tưởng ông đang bắt Vị Hoa chứ.”

Tay của Mavis chợt khựng lại, như là có chút bất ngờ với câu trả lời này.

Ý coi khinh Hàm Ý Vị Băng trong giọng nói của Bạc Thần Kiêu quá rõ ràng.

“Thì sao? Cũng là vợ của mày?”

Gã nhướng mày, bàn tay đang vuốt bắp chân của Hàm Ý Vị Băng, vừa dứt lời, bỗng dưng thò tay vào bên trong váy của cô.

Hàm Ý Vị Băng theo phản ứng mà hét to “A” một tiếng, vội lùi về phía sau.

“Đừng mà… Đừng làm vậy… Đừng…”

Tay chân bởi vì bị trói lại, cho nên không thể đẩy tay của Mavis ra khỏi váy, mà ở bên trong, da thịt cô đang bị nắn bóp một cách thô bạo.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 74"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com