Thứ Muội Giả Mạo - Chương 3
“Vậy vừa hay, ta có một cách tuyệt đối an toàn.”
Thứ muội khó hiểu nhìn ta, ta liếc mắt một cái, nha hoàn thân cận liền mạnh mẽ mời Lý Chiêu Quân và Nga Mao ra ngoài.
Cửa vừa đóng, thứ muội căng thẳng lùi về sau, ánh mắt loé lên, “A tỷ, tỷ muốn làm gì?”
“Tỷ đã đáp ứng nhị đệ, đương nhiên phảigiúp muội giải quyết phiền phức này.”
Ta châm chọc cười nhạo một tiếng, tiến đến gần nàng ta, nàng tađịnh há miệng định kêu cứu, nhưng lại bị ta hung hăng bóp chặt hàm dưới.
Thuốc viên rơi xuống nước, ta cầm lấy ấm trà nhanh chóng rót vào miệng nàng ta, một hơi uống cạn.
“Khụ khụ khụ!”
Thứ muội bóp cổ ho dữ dội, mặt cũng vì ho mà đỏ bừng, “Tỷ cho ta ăn cái gì!”
Ta ném ấm trà lên bàn, thong thảlau vết trà trên tay, “Hồng hoa hoàn thượng hạng, thứ cứu muội một mạng.”
Thứ muội lập tức biến sắc, vội vàng móc họng, nhưng không thể nôn ra được gì.
“Một canh giờ sau lập tức có hiệu quả, đến lúc đó chuyện muội muội chưa thành thânmà mang thai sẽ không cần lo lắng bị cha mẹbiết, chẳng phảichịu khổ một chút là nhàn hạ sao?”
Ta nhìn đáy mắt nàng takhông giấu được sự căm hận, giảvờ ngây thơ, “Muội muội sao lại nhìn ta như vậy, chẳng lẽ muốn giữ lại đứa con hoang này sao?”
Nàng tatức giận đến mức ngón tay run rẩy, nhưng chỉ có thể lắc đầu, từ kẽ răng nặn ra mấy chữ, “Đa tạ a tỷ.”
Ta lười biếng cười cười, “Đều là tỷ muội trong nhà, khách sáo gì chứ? Tiền thuốc nhớ trảcho ta, không rẻ đâu đấy.”
Bước ra khỏi cửa, thứ muội ở phía sau sụp đổ gào khóc thảmthiết, Lý Chiêu Quân vội vã xông vào.
Ta liếc nhìn Nga Mao đang đứng ở cửa, cùng nha hoàn của mình là Lục Nguyệt đi về.
“Cô nương, người thật sự muốn che giấu cho Tam tiểu thư sao? Chuyện này không phảichuyện đùa…”
Ánh nắng rực rỡ, chiếu rọi lên khuôn mặt ta dịu dàng vô cùng, ta trêu chọc cong môi, “Không vội, trò hay mới chỉ bắt đầu.”
————————
Ta trở về viện của mẫu thân, từ xa nghe thấy trong phòng vọng ra tiếng của Liễu di nương.
Mẫu thân là mỹ nhân nổi tiếng ở Dương Châu, phụ thân nhất kiến chung tình, nhiều lần cầu hôn, mẫu thân liền theo lệnhphụ mẫu thành hôn với phụ thân, hai người thường ngày kính trọng lẫn nhau, thế cho nên khi phụ thân nạp thiếp, mẫu thân cũng không sinh lòng ghen tuông.
Từ khi ta bắt đầu che chở cho thứ muội, mẫu thân cũng đối xử với thứ muội như nhi nữ thân sinh, bất giác, Liễu di nương cũng thân thiết với mẫu thân, thường xuyên đến tìm mẫu thân trò chuyện.
“Nghi tỷ nhi cũng không còn nhỏ, là lúc nên xem xét người nhà, ta thấy Ninh Viễn Hầu thế tử phẩm hạnh học vấn đều không tệ, bên kia là người không có thực quyền, lão gia nhà chúng ta nay lại được thánh thượng trọng dụng, môn đệ cũng coi như xứng đôi, nếu Nghi tỷ nhi gảqua đó, cảđời này nhất định sẽ an nhàn thoảimái.”
Lời của Liễu di nương truyền đến tai ta, nếu là kiếp trước, ta nhất định cũng cho rằng bà ta là thật lòng vì ta suy nghĩ, nhưng bây giờ ta biết, bà ta đang dọn đường cho thứ muội, sợ ta không đính hôn với Hầu phủ, bị người khác đoạt mất.
Ta thảnnhiên vén rèm bước vào, nhìn thấy mẫu thân hiền hòa nhân từ, mắt cay cay, “Chuyện gảđi cũng không vội, đa tạ ý tốt của di nương, tamuốn ở bên cạnh mẫu thân thêm chút thời gian, cũng để phụng dưỡng dưới gốingười.”
Liễu di nương cười chen vào, “Cô nương nhà chúng ta cuối cùng cũng phảigảđi, sớm chútđịnh ra chuyện hôn sự, cũng đỡ cho tỷ tỷ lo lắng.”
“Di nương nếu nhiệt tình làm mai mối, không bằng lo lắng chuyện hôn sự của nhị đệ, cảngày cùng bằng hữu trà xã thi yến, không có chút tài cán nào, nếu không sớm tính toán, cũng không biết nhà ai nguyện ý gảcon gái cho nhị đệ.”
Sắc mặt Liễu di nương trắng bệch.
“Không giữ di nương lại lâu nữa, tavà mẫu thân còn có chuyện muốn nói.”
Liễu di nương vừa đi, mẫu thân liền kéo ta, “Con này, di nương con cũng có ý tốt, sao lại nói như vậy.”
Mặc dù là lờitrách móc, nhưng lại ôn nhu hiền hòa, ta nhào vào lòng mẫu thân, nghẹn ngào không thôi, “Con không vội gảđi, chỉ muốn ở bên cạnh mẫu thân.”
“Đứa ngốc này.” Mẫu thân thở dài, “Thật ra Ninh Viễn Hầu thế tử quảthực không tệ, con thật sự không cân nhắc?”
Ta lắc đầu, nước mắt rơi xuống.
Cân nhắc một người kiếp trước sau lưng ta cùng thứ muội dây dưa còn giảvờ thanh cao làm phu quân, ta sợ là mù mắt rồi.
“Đúng rồi, hôm nay là kỳ nghỉ của Lộc Động thư viện, đệ đệ con cũng không gửi thư về, sợ là lại không trở về, mẫu thântự tay làm chút điểm tâm, con thay mẫu thânmang qua, cũng kêu nó thảlỏng, đừng quá áp lực với kỳ thi hội.”
Tamỉm cười đồng ý, thu dọn điểm tâm cùng quần áo sạch sẽ, tìm đến Thanh Tu.
Hắnlà thị vệ hộ chủ năm xưa của mẫu thân ta từ Dương Châumangtheo gảđến kinh thành, thường ngày ở trong phủ chăm sóc hoa cỏ, che giấu một thân võ công tốt.
“Đi một chuyến đến thôn Hạnh Liễu, điều tra bà đỡ năm xưa đỡ đẻ cho Liễu di nương.”