NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Novel Info

Tiên Ý Chí Tôn - Chương 30:

  1. Home
  2. Tiên Ý Chí Tôn
  3. Chương 30: - Rắc rối trong buổi khiêu vũ
Prev
Novel Info

Tê Cường xuyên qua đám người, xông thẳng đến chỗ Lâm Vân và Tôn Di Nhiên đang khiêu vũ.

Anh ta lạnh lùng nói: “Hai người đang làm gì?”

Động tĩnh này làm các trai gái đang đắm chìm trong khiêu vũ giật mình, mọi người lập tức tránh ra, nhìn về phía Lâm Vân và Tôn Di Nhiên.

Sắc mặt Tôn Di Nhiên ửng hồng, nói: “Khiêu vũ, còn có thế làm gì nữa?”

“Em… Sao em có thế khiêu vũ cùng người đàn ông khác?” Tê Cường nén giận nói: “Đừng quên, em là đại tiếu thư nhà họ Tôn, còn là vợ chưa cưới của tôi, không phái người có thể để đám con kiến kia làm bẩn!”

“Anh nói ai là con kiến hả?” Lâm Vân nhíu mày, trong lòng rất khó chịu.

Tê Cường khinh thường nói: “Còn dám chủ động nói viện, tao còn tường mày sợ đái ra quần, mày là thiếu gia của gia tộc nào ở Đông Hải?”

“Tôi không phải thiếu gia, tôi chỉ là một bác sĩ ở bệnh viện Đông Hái!” Lâm Vân nói.

“Bác sĩ?” Tê Cường sửng sốt, bật cười nói: “Chỉ là một bác sĩ nho nhỏ cũng dám kiêu ngạo trước mặt tao, tao thấy mày chán sống rồi, quỳ xuống nhận tội với tao rồi cút đi, tao sẽ bỏ qua chuyện này, nếu không tao sẽ cho mày biết tay!”

“Đủ rồi!”

Tôn Di Nhiên đứng chắn trước mắt Lâm Vân, nói: “Tê Cường, đừng quá đang quá, khiêu vũ là chuyện rất bình thường, việc gì phải nói những lời vô dụng như vậy? Hon nữa, tôi và Lâm Vân chỉ là đồng nghiệp, anh ghen cái gì?”

“Em… Em dám lớn tiếng với tôi chỉ vì thằng đó?” Lửa giận trong lòng Tê Cường càng lớn.

Anh ta không quan tâm gì cả, tung một đấm về phía mặt của Lâm Vân.

Lâm Vân phản ứng cực nhanh, đỡ được nắm tay của Tê Cường.

Tê Cường sửng sốt, anh ta là võ giả ngoại kính trung kỳ, đối phó với mười mấy hai mươi người bình thường rất dề dàng, một đòn toàn lực có thể đánh chết một người bình thường. Một đòn vừa rồi không dùng hết toàn lực, nhưng anh ta tự tin có thể đánh ngã Lâm Vân, nhưng không ngờ lạl bị hắn dễ dàng đỡ được.

Anh ta dùng sức tránh, nhưng không ngờ tay của Lâm Vân chắc như gọng kìm, anh ta giãy giụa kiểu gì cũng không rút ra được.

Anh ta giận tím mặt: “Chết tiệt, buông tay ra cho tao, nếu không tao sẽ không khách khí.”

Đám vệ sĩ thấy được tình huống ở đây, lập tức xông lên.

Cùng lúc đó, một lão giả mặc đồ đen đứng cạnh Tê Cường, nhìn Lâm Vân với ánh mắt cảnh giác, giống như có thể ra tay đánh chết Lâm Vân bất cứ lúc nào.

Lâm Vân cũng cảm nhận được hơi thở khủng bố trên người ông ta.

Hắn có thể cảm nhận được, người này là một võ giả nội kình, nếu ra tay, hắn không hề có sức chống cự.

Lúc này, Hàn Thành Sơn và Hàn Oánh Oánh cũng vội vàng đuối đến.

Lâm Vân thuận thế thu tay, còn Tê Cường lập tức ra tay muốn đánh Lâm Vân.

“Đủ rồi!” Tôn Di Nhiên đứng chắn trước mặt Tê Cường: “Còn tiếp tục, không những làm mất mặt nhà họ Tê, còn làm mất mặt tôi nữa!”

“Em…” Tê Cường nghiến răng nghiến lợi.

Hàn Thành Sơn lập tức nói: “Tê thiếu, không biết người anh em này của tôi đắc tội cậu chỗ nào? Sao lại tức giận như vậy?”

Tê Cường nhìn thấy Hàn Thành Sơn, lửa giận biến mất hơn nửa, lạnh lùng nói: “Thằng ranh này không biết điều, dám mơ ước vợ chưa cưới của tôi, tìm chết!”

Hàn Thành Sơn nhìn Lâm Vân, Lâm Vân lập tức nói: “Tiếu thư Tôn chủ động mời tôi khiêu vũ, chỉ vậy mà thôi!”

Thì ra đại thiếu gia ghen tị.

Ông ta cười nói: “Tê thiếu, khiêu vũ trong bữa tiệc là chuyện rất bình thường, người anh em này của tôi không có mơ ước vợ chưa cưới của cậu, vì mặt mũi của tôi, chuyện này coi như thôi, ngày khác tôi mời khách!”

“Ông biết cái gì?”

Tê Cường buột miệng thốt ra, sau đó lập tức sửa miệng: “Thôi, vì mặt mũi của ông, tôi bỏ qua chuyện này.”

Sau đó, anh ta nhìn Lâm Vân, lạnh lùng nói: “Nhãi ranh, mày được lắm, tao nhớ kỹ mày, lần sau còn thấy mày xuất hiện bên cạnh vợ chưa cưới của tao, tao sẽ lấy mạng của mày!”

Nói xong, anh ta xoay người rời đi.

Quả thật, nhà họ Tê là gia tộc lớn ở Thiên Đô, quyền thế đứng trên nhà họ Hàn.

Nhưng dù thế nào, rồng mạnh không đè đầu rắn đất, nhà họ Tê không có thế lực ở Đông Hải, đắc tội với Hàn Thành Sơn, đối phương gây chuyện sau lưng, vậy rất rắc rối.

Cho nên, Tê Cường mới lập tức sửa lời.

Hàn Thành Sơn nhìn bóng dáng của Tê Cường, nhíu mày, trong lòng nổi trận lôi đình.

Rõ ràng thằng ranh con chưa cai sữa này không coi ông ta ra gì, dám nói ông biết cái gì, thực sự không được dạy dỗ.

Nếu không phải Tê Cường là thiếu gia nhà họ Tê, sợ rằng Hàn Thành Sơn sẽ lập tức lấy mạng đối phương, cho đối phương nếm mùi.

Tôn Di Nhiên vội vàng nói: “Lâm Vân, cậu không sao chứ?”

“Không sao.” Lâm Vân cười lắc đầu.

“May quá!” Tôn Di Nhiên thở phào nhẹ nhõm, sau đó nói: “Không có việc gì, cậu không cần phải lo lắng, có tôi ở đây, Tê Cường không dám động vào cậu.”

“Không sao!” Lâm Vân nói, trong lòng nói thầm, nếu không phải lão giả áo đen đứng sau lưng Tê Cường, sợ rằng Tê Cường đã ngã trên mặt đất.

Tôn Di Nhiên lại an ủi vài câu, lúc này mới rời đi.

Chờ sau khi Tôn Di Nhiên rời đi, Hàn Thành Sơn cười nói: “Lâm tiên sinh, không sao chứ?”

“Cảm ơn Hàn tiên sinh!” Lâm Vân ôm quyền nói.

Hàn Thành Sơn vội nói: “Không sao, Lâm tiên sinh có ơn cứu mạng với tôi, chắc chắn tòi sẽ không thờ ơ không thấy!”

Hàn Oánh Oánh đi đến bên cạnh Lâm Vân, hỏi Lâm Vân có chuyện gì không.

Sau đó, Hàn Cánh Oánh chủ động vươn tay: “Hôm nay anh là bạn nam của tôi, lại khiêu vũ với người phụ nữ khác, thật quá đáng, mặc kệ, anh cũng phải khiêu vũ với tôi!”

Lâm Vân dở khóc dở cười, đành phải đồng ý.

Mọi người đứng xem rất giật mình.

Tên này đắc tội với Tê thiếu, vậy mà còn dám khiêu vũ với phụ nữ, thật sự lợi hại.

Nhưng vừa rồi tên này khiêu vũ với đại tiểu thư nhà họ Tôn, bây giờ lại khiêu vũ với đại tiểu thư nhà họ Hàn, đúng là vận may không cạn.

Tôn Di Nhiên đến tìm Tê Cường, nói chuyện vừa rồi, bảo Tê Cường không được tìm Lâm Vân gây chuyện.

Tê Cường tức giận nói: “Tôn Di Nhiên, đừng quên em là vợ chưa cưới của tôi, tại sao luôn bảo vệ thằng đàn ông khác thế?”

Tôn Di Nhiên lạnh lùng nói: “Tê Cường, anh cũng đừng quên, chúng ta còn chưa kết hôn, nếu anh dám ra tay với Lâm Vân, cho dù chết tôi cũng sẽ không kết hôn với anh!”

Nói xong, Tôn Di Nhiên xoay người rời đi.

Tê Cường tức giận hất đố toàn bộ chén rượu trên bàn xuống đất.

Prev
Novel Info

Comments for chapter "Chương 30:"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com