Tiểu Ma vương tìm chồng cho mẹ - Chương 222
Đến giờ anh cũng không thể hiểu tại sao thời điểm đó cô ta lại biết Vân Hạ có thai để mà đến kiếm chuyện. Chuyện cô ấy có thai chỉ có người trong nhả biết, đến Mai còn không biết Mỹ Dung là ai thì tại sao cô ta lại biết.
Sau khi Vân Hạ xuất viện, anh đã cho người lấy camera trong cửa hàng để xem xét, nhìn từ góc độ camera thì cô ta bị trật chân bất ngờ, cô ta diễn rất giỏi, vì để không bị nghi ngờ cô ta trực tiếp ngã lăn dưới sản nhà, dùng một lực rất mạnh để đẩy Vân Hạ đi ra xa vài
mét. Trong lúc cô đang chuyên tâm lấy số đo, không có chút phòng bị nào, phần mông đập mạnh xuống đất, ảnh hưởng đến thai nhi trong bụng.
Cô ta đã tính toán góc quay của camera trước khi ra tay!
Chỉ khi tìm được camera hành trình của một chiếc taxi đang đón người ở cửa, góc quay mới được làm rõ, từ ánh mắt, nét mặt, đến hành động của cô ta rất chủ động.
Ngay khi nhận được đoạn camera đó,Vương Đình Trường đã cho người đâm đơn lên tòa án ngay lập tức và cũng được tòa án chấp thuận thụ lý sau đó vài ngày.
Đợt vừa rồi công ty và gia đình xảy ra nhiều chuyện nên bị trì hoãn lại, đến mấy hôm gần đây mới bắt đầu giải quyết.
“Em biết Thiên Hạ đợt này đang rất khó khăn, nếu anh bỏ qua cho em lần này, em sẽ đầu tư vốn cho Thiên Hạ, xem như một cuộc trao đổi, anh thấy thế nào?”
Vương Định Trường nhìn cô ta chằm chằm, như thể muốn nhìn thấu từ trong tâm can của cô ta vậy, không hiểu sao trước đây anh lại có thể yêu người phụ nữ này chung thủy đến như vậy. Hoặc là trước đây cô ta diễn. quá giỏi, luôn luôn thể hiện mình là một người hiền lành, đúng mực còn bây giờ không còn gì nữa nên đã sống đúng bộ mặt thật của mình. Cũng có trường hợp khác là trước đây cô ta bản tính hiền lành là thật, nhưng đã thay đổi một cách ngoạn mục, thật sâu trong lòng, anh vẫn hy vọng là trường hợp thứ hai, chỉ có như thế mới giải thích được tình cảm của anh trước đây dành cho cô ta là không sai.
“Cô tưởng chút tiền bẩn thỉu của cô có thể giúp được cho Thiên Hạ sao?Vương Đình Trường tôi cần lấy đến tiền của phụ nữ mới sống được à? Cho dù công ty này có phá sản thì tôi cũng phải cho cô trả giá cho những gì cô đã tính toán với mẹ con cô ấy”.
Nói xong anh đẩy cô ta đi ra rồi lên xe phóng đi.
Để lại Mỹ Dung lẻ loi lạc bóng ở dưới tầng hầm yên ắng, cô ta hoang mang đến tột độ, mặc dù sự việc cũng không tính là quá nặng vì Vân Hạ chưa bị sảy thai, nhưng động cơ gây án là quá rõ ràng, nếu không rút lại đơn kiện chỉ sợ cô ta cũng sẽ phải ăn cơm chính phủ, ngủ có người trong một thời gian.
Cô ta còn trẻ, không thể để chuyện như vậy xảy ra, vì vậy mới muối mặt đứng đây chờ anh cả buổi, ai ngờ còn bị sỉ và thêm.
Khi người ta không còn yêu nữa, thái độ rất đáng
SỢ!
Vương Đình Trường về nhà cũng không dấu diếm, anh kể chuyện này cho Vân Hạ nghe, cô cũng không hề ghen tuông mà ngược lại có cùng thắc mắc với anh.
“Anh nghĩ xem có phải hôm chúng ta vào bệnh viện khám thai bị cô ta nhìn thấy không nhỉ?’Vân Hạ bảng quơ nói.
Vương Định Trường nghĩ nghĩ rồi nói: “Để anh cho người điều tra một chút là biết ngay”
Vân Hạ gật đầu rồi chui vào vòng tay của anh, ôm ngang bụng anh, cảm giác như vậy thật là ấm áp và an toàn.
“Cuối tuần này anh đưa em về nhà gặp mẹ em, được không?” Anh hỏi.
“Anh bận chuyện công ty thì cứ từ từ, không cần vội đầu, xử lý mọi chuyện xong rồi về cũng được.”Vân Hạ cũng lo lắng cho công ty, dù sao Vương Đình Quân cũng cần phải tịnh dưỡng thêm một thời gian nữa.
Mặc dù nói ở nhà tĩnh dưỡng nhưng ngày nào cô cũng thấy thư ký Nam đưa đến cho anh rất nhiều tài liệu, văn kiện để anh xử lý. Có Mai bên cạnh nhắc nhở nên anh ăn uống, ngủ nghỉ đúng giờ hơn, nhưng mà vẫn làm việc tập trung cả ngày, đúng là người ta không tự nhiên mà giàu được.
Thấy người phụ nữ của mình lo lắng cho sự nghiệp của mình như vậy, Vương Đình Trường vui vẻ trong lòng,
anh nói:
“Không sao, chuyện công ty không thể giải quyết ngày một ngày hai được, anh định về nhà em ra mắt sau đó chúng ta đi đăng ký kết hôn trước, dù sao bây giờ em cũng sắp sinh rồi, anh muốn cho em một danh phận thật sự.”
Vân Hạ đang nằm trong tay anh bỗng ngước mặt lên nhìn người đàn ông của mình, anh nói rất nghiêm túc, nhưng cô cũng chưa nghĩ đến chuyện này, dù sao cũng không cần vội.
Cô vui vì anh đã nghĩ cho cô.