NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tiểu Thư Lưu Lạc - Chương 342

  1. Home
  2. Tiểu Thư Lưu Lạc
  3. Chương 342
Prev
Next

“Anh tôi là “bạn trai chung” của nhiều người, nhưng mà, thực ra anh tôi cũng xứng đáng được nhiều người yêu thương.”

“Em có sợ anh trai mình không?”

Phó đạo diễn cười hỏi.

Đúng là anh em ruột, dù có “bóc phốt” nhau thế nào cũng không quên giữ thể diện cho đối phương.

Nhưng cũng vì thế mà mối quan hệ gia đình của họ thật sự rất tốt.

Lục Bất Du: “Tôi mà sợ nó à? Không bao giờ!”

Lục Vãn: “Tất nhiên là sợ rồi. Nếu không nghe lời anh ấy, anh ấy sẽ biến thành Đường Tăng lải nhải đến chết, không phải tấn công vật lý, mà là tấn công phép thuật.”

Nhân viên trường quay: “…”

Ồ, thật bất ngờ.

Không ngờ Lục Bất Du, người thường chụp ảnh thời trang trông rất thần thái, lại là một anh chàng ngốc nghếch ngoài đời sao?

Tính cách nói nhiều có phần đáng yêu đến bất ngờ.

Lục Bất Du hắt xì một cái, lo lắng hỏi:

“Các anh cũng đã hỏi Lục Vãn những câu hỏi giống vậy đúng không? Nó không nói xấu tôi chứ?”

Phó đạo diễn: “Chắc là không đâu. Lần này đi du lịch, anh có mong đợi gì về em gái không?”

Lục Bất Du: “Hy vọng nó không bướng bỉnh, biết nghe lời tôi.”

Trên chiếc xe khác.

Lục Vãn: “Không có kỳ vọng gì cả, chỉ cần sống sót trở về là tốt rồi.”

Phó đạo diễn: “Hai người có thường cãi nhau không?”

Lục Bất Du: “Thỉnh thoảng thôi, chủ yếu là vì nó đang ở tuổi bướng bỉnh.”

Lục Vãn: “Cãi nhau thì ít, anh ấy chỉ là nói nhiều thôi.”

Khi xe đến sân bay, cả hai người đều xuống xe và gặp lại nhau.

Lục Bất Du vẫn giữ cái vẻ nghiêm túc, lo lắng không biết Lục Vãn có nói xấu gì mình không, lại còn tò mò không biết em gái nghĩ gì về mình.

Vừa xuống xe, anh liền đi thẳng đến, mở miệng hỏi ngay:

“Lục Vãn, vừa nãy em trả lời những câu hỏi như thế nào?”

“Trả lời thật lòng thôi.”

Lục Vãn mỉm cười.

Lục Bất Du: “…”

Cuối cùng, hai anh em cũng gặp nhau, và phó đạo diễn đặt câu hỏi cuối cùng.

“Anh nghĩ khi nào thì em gái anh có thể bắt đầu hẹn hò?”

Lục Bất Du liếc nhìn Lục Vãn, khoé miệng nhếch lên một nụ cười lạnh:

“Hai mươi lăm tuổi, lúc đó tư duy sẽ chín chắn hơn.”

Lục Vãn: “Lúc trước anh nói là hai mươi tuổi mà?”

Lục Bất Du cười khẩy:

“Em còn dám nói à, chẳng phải em đã bắt đầu hẹn hò từ khi mười tám tuổi sao?”

Lục Vãn: “…”

Lục Bất Du quay lại nhìn phó đạo diễn:

“Hai câu cuối này cắt đi, đừng phát sóng.”

Phó đạo diễn gật đầu, họ đương nhiên hiểu rõ, dù sao Lục Vãn cũng chỉ là người bình thường, không cần phải quá chú ý đến đời tư của cô.

Cuộc phỏng vấn kết thúc, hai anh em cùng với đoàn phim lên máy bay, sau khi đáp xuống sân bay, họ tiếp tục ngồi xe ba tiếng để đến điểm dừng chân đầu tiên của chuyến đi.

Đó là một ngôi làng nhỏ nằm sâu trong vùng núi xa xôi, nơi non nước hữu tình và vô cùng yên tĩnh.

Cuối cùng các khách mời trong chương trình cũng đã gặp nhau.

Trong số mười người thuộc năm nhóm khách mời, Lục Vãn là người nhỏ tuổi nhất, còn lớn tuổi nhất là một nam nghệ sĩ đã ra mắt nhiều năm, nay hơn sáu mươi, và ông dẫn theo cậu con trai hai mươi tuổi của mình tham gia chương trình.

Hầu hết mọi người đều không quen nhau, lần đầu gặp mặt khó tránh có chút xa cách.

Trải qua một hành trình dài, đa phần ai nấy đều có chút mệt mỏi.

Nhưng Lục Bất Du vẫn nổi bật giữa đám đông.

Da anh trắng hơn cả ba cô gái trẻ có mặt tại đây, khi máy quay zoom cận mặt cũng không nhìn thấy lỗ chân lông.

Hôm nay, anh xuất hiện với gương mặt mộc hoàn toàn.

Tóc của Lục Bất Du hơi dài, anh buộc thành búi nhỏ sau gáy, phần tóc mái phía trước được vuốt lên để lộ trán bóng loáng, chiếc mũi cao thẳng, đôi môi mỏng đỏ tự nhiên.

Anh mặc một bộ đồ đen bằng vải cotton và linen, dáng người cao lớn, mang theo chút vẻ tiên khí thoát tục.

Như thể có một màn sương bao quanh, tách biệt hoàn toàn khỏi môi trường xung quanh.

Một số nghệ sĩ kỳ cựu trước đây chỉ nghe danh Lục Bất Du, biết rằng anh nổi tiếng nhiều năm, nhưng thực sự không hiểu nhiều về các ngôi sao lưu lượng.

Hôm nay gặp gỡ trực tiếp, họ mới hiểu tại sao cậu trai này lại được yêu thích đến vậy.

Đúng là sinh ra để làm thần tượng.

Nhiều nam nghệ sĩ thường phải giữ hình ảnh với gương mặt được trang điểm kỹ càng, nhưng Lục Bất Du thì khác.

Ngoài đời anh còn đẹp hơn trên truyền hình, không có góc chết nào cả.

Máy quay trên TV đã “bôi xấu” nhan sắc của anh rồi.

Cậu trai này đúng là quá đẹp, một vẻ đẹp gây sốc.

Chỉ cần cười nhẹ một chút thôi, cô gái nào có thể cưỡng lại? Bảo sao mà anh ấy nổi tiếng đến thế.

Lục Bất Du khoanh tay trước ngực:

“Đi xa vất vả thế này, cuối cùng cũng xong rồi, giờ chắc mọi chuyện sẽ dễ dàng thôi.”

Lục Vãn: “Anh nhầm rồi đấy, khó khăn mới chỉ bắt đầu thôi.”

Lục Bất Du: “Không thể nào, chương trình đâu có tàn nhẫn đến thế.”

Đoàn phim: “…”

Xin lỗi nhé, công chúa nhỏ, anh sẽ thấy chương trình chúng tôi thực sự rất “vô nhân tính” thôi.

Đạo diễn cầm loa bước tới.

“Trước khi vào làng, chúng ta phải kiểm tra hành lý. Mọi người hãy lấy ra những món đồ không liên quan như đồ chơi, đồ ăn vặt, điện thoại di động và các vật dụng linh tinh.”

Lục Bất Du: “Không phải chứ? Vất vả mang đi thế mà giờ phải lấy ra sao?”

Đạo diễn: “Đúng thế, đó là quy định. Mọi người hãy mở vali ra.”

Năm nhóm khách mời đều đành phải mở vali của mình.

Ai cũng có vài món đồ không hợp lệ, nhưng hành lý của Lục Bất Du… lại đặc biệt gây chú ý.

Dây thừng, áo phao dùng một lần, mũ bảo hiểm, và một con gấu bông màu hồng.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 342"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com